Chương 1481 Nhặt Được Bảo Vật
Đôi tai dựa vào tần suất rung động cực kỳ nhỏ, tìm kiếm trong chu vi vạn dặm bốn phương tám hướng, tất cả nhân tố có thể lợi dụng.
Chỉ cần không bị đưa đến Thông Thiên hào, hắn sẽ có cơ hội.
Đột nhiên, Đại Nhĩ Đóa bị xách ở trong tay, thay đổi sắc mặt, hắn nghe được một tia tiếng xé gió phía ngoài ngàn dặm, căn cứ theo thần thông của hắn quan sát được biến hóa của tiếng xé gió kia rất nhỏ, còn có biến hóa hô hấp của tiếng xé gió kia, hắn đột nhiên phát hiện, người kia, chính là người quen cũ của hắn, Địch công tử lúc trước.
Đến hiện tại, hắn đã không còn suy nghĩ được cái gì.
Thậm chí không có nghĩ đến tu vi của Diệp Chân có thể cứu hắn hay không, rồi có thể làm được việc gì hay không?
Vì Diệp Chân ở rất gần, đã thành phát hiện duy nhất, một nhánh cỏ cứu mạng.
Ở tình huống bình thường, lấy trạng thái hắn bị bắt giữ hiện tại không cách nào phát ra bất kỳ tín hiệu cầu cứu nào.
Nhưng, thiên phú thần thông của hắn lại cho hắn một cơ hội nhỏ nhoi.
Đôi tai khổng lồ của Đại Nhĩ Đóa đột nhiên cấp tốc run rẩy hai lần, cũng ngay khi lỗ tai của hắn rung động, Diệp Chân đang cưỡi lấy Tiểu Miêu vút nhanh phía ngoài ngàn dặm, biểu hiện đột nhiên chấn động, đột nhiên hướng về bốn phương tám hướng trương nhìn một cái.
Ngay vừa rồi, tiếng gió thổi truyền vào tai hắn, loáng thoáng hình như đã biến thành một âm thanh tương tự với tiếng "Cứu mạng" của con người.
Kinh ngạc liếc mắt nhìn xung quanh, Diệp Chân lắc lắc đầu, lẽ nào hắn quá mức cảnh giác?
Nhưng, ngay khi Diệp Chân lắc đầu chớp mắt, tiếng gió thổi lại xuyên tai Diệp Chân, lại biến thành một tiếng tương tự với âm thanh "Cứu mạng".
Lần này, Diệp Chân lập tức không bình tĩnh, thần niệm lập tức tán về phía bốn phương tám hướng, vẫn không có bất kỳ phát hiện nào.
Nhưng chỉ mấy chục hơi thở ngắn ngủi, âm thanh "Cứu mạng" lại truyền vào, vang lên trong tai Diệp Chân, dĩ nhiên lại tới sáu lần, càng quỷ dị chính là, khi Diệp Chân tản ra thần niệm cảm ứng, tiếng gió thổi đến từ một hướng khác, hình như hơi không giống nhau lắm.
Xuất phát từ hiếu kỳ, Diệp Chân hướng về phía trước đi qua.
Trong lúc đó, tiếng gió thổi xuyên vào trong tai Diệp Chân, biểu đạt ý tứ càng ngày càng rõ.
Kỳ thực Diệp Chân cũng không phải loại người thích quản việc thiên hạ, chỉ là vị này có thể lợi dụng tiếng gió thổi lan truyền ý tứ đã tạo thành hứng thú cho Diệp Chân.
Sau nửa canh giờ, Diệp Chân đã nhìn thấy Đại Nhĩ Đóa bị võ giả Thông Thiên hào bắt giữ, nhưng, từ hai người đã biến thành tám người.
Sau khi bắt giữ thành công Đại Nhĩ Đóa, bọn họ liên lạc lẫn nhau, nhân thủ rất nhanh tụ tập cùng nhau.
- Địch công tử, mau cứu ta, ta là Đại Nhĩ Đóa!
Khoảng cách chưa tới ba mươi dặm, để âm thanh của Đại Nhĩ Đóa lan truyền càng thêm sáng tỏ.
Điều này làm cho Diệp Chân có chút bất ngờ, trước đây, hắn vẫn cảm thấy Đại Nhĩ
Đóa có gì đó quái lạ, không nghĩ tới, Đại Nhĩ Đóa lại có bản lãnh như vậy, lại có thể ảnh hưởng tiếng gió thổi bên ngoài mấy ngàn dặm.
Diệp Chân càng ngẩn người, Đại Nhĩ Đóa đang rất vội, mắt thấy cách Loạn Không đảo càng ngày càng gần, nếu như lại không ai cứu hắn, hắn thật sự sẽ muốn xong đời.
Nên quýnh lên, Đại Nhĩ Đóa đã có chút không biết lựa lời mà nói.
- Địch công tử, mau cứu ta, cầu ngươi, ta không chỉ biết chuyện Ngôn đại chưởng quỹ muốn hại ngươi, còn biết Ngôn đại chưởng quỹ có âm mưu với tiểu thế giới hoàn toàn mới của người!
Lời vừa nói, Đại Nhĩ Đóa cũng biết bản thân nói lỡ, mà Diệp Chân, thì hoàn toàn há hốc mồm.
Mình mới từ Chân Huyền đại lục trở về không bao lâu, làm sao liền có người biết chuyện tiểu thế giới?
Hầu như nghe được mấy chữ "Ngôn đại chưởng quỹ đang có âm mưu với tiểu thế giới hoàn toàn mới sau lưng ngươi’, trong nháy mắt tiếp theo, thân hình của Diệp Chân đã nhanh như tia chớp đánh về phía phía trước hơn ba mươi dặm, tám tên võ giả
Thông Thần cảnh đang bắt giữ Đại Nhĩ Đóa.
Lỗ tai cấp tốc chấn động một chút, Đại Nhĩ Đóa lập tức kinh hỉ phát hiện, Diệp Chân tới cứu hắn.
Lúc trước, hắn đã xem nhẹ việc lỡ lời, trước tiên mạng sống quan trọng hơn, không có thứ gì càng quan trọng hơn so với được sống tiếp?
- Hả?
Tên thủ lĩnh hộ vệ Thông Thần cảnh Thông Thiên hào, biểu hiện thay đổi, đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía sau lưng, đã thấy Diệp Chân cấp tốc đuổi tới, gây ra động tĩnh, làm cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc, thoáng chốc lại bắt đầu đề phòng.
Khoảng cách ba mươi dặm, Diệp Chân đã chỉ một thoáng đã tới gần, trong thời gian ngắn, đã chặn ở phía trước phương hướng bay của họ.
- Đứng lại!
Diệp Chân gào to một tiếng, để tám tên võ giả Thông Thần cảnh kia hai mặt nhìn nhau, bọn họ cũng là người có kinh nghiệm trải qua sóng gió lâu năm, chưa bao giờ phát hiện một võ giả Thông Thần cảnh nhất trọng lại khí định thần nhàn chặn lại tám tên võ giả Thông Thần cảnh trung hậu kỳ như bọn hắn.
- Ngươi là người nào? Chúng ta chính là Thông Thiên hào, thức thời, thì mau nhường đường!
Có lẽ vì khí thế toả ra xung quanh thân Diệp Chân để tên võ giả đầu lĩnh kia phải kiêng dè, ngay lập tức cũng không hề động thủ, mà quát chói tai.
Lúc này, Đại Nhĩ Đóa mừng rỡ không thôi, lần thứ hai há hốc mồm, trước đó, hắn chỉ nghĩ thầm muốn được cứu vớt, mặc kệ là làm gì, chỉ cần có cọng cỏ cứu mạng, hắn sẽ bám vào.
Nhưng hiện tại, hắn đột nhiên phát hiện, hắn kéo tới cọng cỏ cứu mạng này, hình như..... không đủ dùng.
Trước mắt, võ giả bắt giữ hắn, là tám tên Thông Thần cảnh trung hậu kỳ, mà Địch công tử trong mắt hắn, tu vi chỉ có Thông Thần cảnh nhất trọng, chớ nói chi tám vị võ giả Thông Thiên Hào trước mắt này, chỉ cần thoáng cảnh báo, chỉ sợ cũng sẽ tập hợp đến càng nhiều võ giả.
Huống hồ, đừng nói càng nhiều võ giả, chỉ cần tám vị võ giả Thông Thần cảnh trung hậu kỳ trước mắt này, đã có thể ung dung nghiền ép Diệp Chân!
- Các ngươi..... có bao nhiêu người? Ngôn Sí có tới không?
Diệp Chân lạnh lùng hướng về phía tên võ giả Thông Thần cảnh kia hỏi, cùng một giây, thần niệm của Diệp Chân đã tản về phía bốn phương tám hướng.
Nếu Đại Nhĩ Đóa nói Ngôn Sí đã bắt đầu có âm mưu tiểu thế giới hoàn toàn mới sau lưng hắn, mặc kệ tin tức này làm sao có, vậy Diệp Chân tuyệt đối sẽ phải đi thu thập Ngôn Sí ngay lập tức.
Nếu Ngôn Sí kia ở gần đây, Diệp Chân sẽ lập tức bùng nổ ra sức chiến đấu kinh người, không cẩn thận, sẽ làm cho Ngôn Sí sợ quá bỏ chạy, sau đó đánh rắn động cỏ, cũng sẽ rất khó khăn.
- Ngươi là người nào?
- Ngươi biết Ngôn đại chưởng quỹ?
Tên võ giả Thông Thần cảnh kia còn muốn do thám Diệp Chân, trong hư không, một tia thần hồn gợn sóng như có như không đã cấp tốc tán về phía bốn phương tám hướng, được Tứ sắc Tiên thiên Hồn quang của Diệp Chân chống đỡ, tình hình trong chu vi ba mươi dặm, trong thời gian ngắn, hắn đã rõ như lòng bàn tay.
Trong phạm vi ba mươi dặm, không phát hiện Ngôn Sí!
Nếu trong vòng chu vi ba mươi dặm, không có Ngôn Sí, đại diện cho Diệp Chân có thể động thủ.
Trong nháy mắt tiếp theo, vẻ mặt của Diệp Chân hơi nghiêm túc, một đạo khí tức tràn ngập uy thế, bỗng bay lên từ trên người Diệp Chân, Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Linh Tiên (*) bất ngờ bay ra từ sau đầu Diệp Chân, khoảnh khắc bay ra, Tru Tà Thần Lôi màu đỏ thẫm đã đánh về về tên thủ lĩnh võ giả Thông Thần cảnh.
[* Lúc đầu là Lôi Quang Châu, nhưng sau khi thôn phệ Tiên Thiên linh vật Lôi Linh đằng thì hình dáng thay đổi nên Diệp Chân đã đặt lại tên Lôi Linh Tiên.]
Ầm ầm ầm!
Ánh chớp lóe lên một cái rồi biến mất, tên võ giả Thông Thần cảnh đứng ở ngay phía trước đối diện Diệp Chân đã biến mất không còn tăm hơi!
Không, phải nói trong thời gian ngắn, đã bị đạo Tru Tà Thần Lôi kia chém thành tro tàn màu đen!
Khi tro tàn màu đen chậm rãi rơi xuống từ giữa bầu trời, bảy tên võ giả Thông Thần cảnh khác mới phản ứng được, bỗng phát ra tiếng la, cực kỳ sợ hãi, bỏ chạy về bốn phương tám hướng.
Một một tên võ giả có tu vi Thông Thần cảnh ngang với bọn họ, bị oanh thành tro tàn, nhân vật như vậy, tuyệt đối đều không phải bọn họ có thể đối kháng!
Âm ầm ầm!
Khi ánh chớp lại lóe lên, hai bóng người đã thoát ra trong lồng ngực Diệp Chân, âm thanh của hắn lạnh lẽo, đột ngột vang lên.
- Đi, không để cho họ đào tẩu, một tên cũng không được!
Ánh chớp cuồng tránh, mỗi một ánh chớp vang lên, thì có thân thể một người mang theo thần hồn triệt để hóa thành hư vô, tuy rằng thủ đoạn của Tiểu Miêu bạo lực, nhưng so với Diệp Chân, càng ôn nhu hơn nhiều.
Tiểu Miêu như hóa thành một đạo tia chớp màu trắng, đột nhiên lao tới, một mảnh âm thanh xương vỡ để người ê răng thành bất ngờ vang lên.
Mỗi một cái đớp của Tiểu Miêu thì có một tên võ giả Thông Thần cảnh bị biến thành thịt vụn.
Hai năm qua, thời gian gần ba năm, Tiểu Miêu nuốt khoảng mười vạn quả Linh Hư quả, huyết mạch trong cơ thể cũng lặng yên không một tiếng động phát sinh một chút biến hóa, hoa văn màu đen trên người càng thêm rõ ràng, tốc độ cũng càng thêm nhanh, thời gian phá không, tiếng gió thổi cũng càng ngày càng nhỏ.