Chương 1486 Loạn Không Đảo Đại Loạn (2)
Cũng cơ hồ là cùng lúc này, bốn tên Huyền Cung Cảnh hộ vệ trốn ở trên bầu trời Hải Linh Hạng, đang trong hư không đưa lưng về nhau tu luyện, đột nhiên, một viên khuyên tai ngọc bên hông tên hộ vệ dẫn đầu không có dấu hiệu nào nổ chia năm xẻ bảy.
Tiếng bạo liệt rất nhỏ, lập tức để bốn tên hộ vệ Huyền Cung Cảnh đồng thời mở mắt.
- Không được!
Trong nháy mắt tiếp theo, bốn tên hộ vệ Huyền Cung Cảnh đột ngột hóa thành bốn đạo thiểm điện, vội xông về trạch viện phía dưới.
Chính là Diệp Chân cũng không ngờ tới Ngôn Sí Ngôn đại chưởng quỹ này có chuẩn bị ở sau như thế, ngay khi thần niệm của Diệp Chân thăm dò vào trong linh phủ của hắn muốn sưu hồn.
Bốn tiếng xé gió vô cùng thê lương từ trên bầu trời đáp xuống.
Sóng!
Một tiếng vang nhỏ, đạo kết giới Linh Lực Ngôn đại chưởng quỹ bố trí ngoài rìa đã vỡ vụn.
Ngay khi nghe thấy tiếng xé gió thê lương, Diệp Chân đã biết chuyện có biến.
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Diệp Chân lập tức đình chỉ sưu hồn, biến chưởng thành trảo, nhẹ nhàng vỗ đập nát đầu Ngôn Sí, một thần hồn hình bàn tay giống như giống như thực chất trực tiếp nhô ra, nắm Tiên Thiên Thần Hồn của Ngôn Sí vào trong tay.
- Ha ha, ngươi chạy không thoát!
- Hôm nay, ngươi tuyệt đối chạy không thoát!
Cho dù Tiên Thiên Thần Hồn bị bắt, Ngôn Sí cũng điên cuồng cười ha hả.
Cơ hồ là đồng thời, bốn âm thanh lệ quát cùng lúc vang lên.
- Buông đại chưởng quỹ ra!
Ba võ giả Huyền Cung Cảnh hậu kỳ đồng thời tới về phía Diệp Chân, Hồn khí tản ra ánh sáng chói mắt đồng thời sáng lên, nhất là trong đó có một cái roi giống như rắn độc đã vô cùng nhanh chóng quấn về phía Diệp Chân.
Một võ giả Huyền Cung Cảnh khác từ xa lơ lửng ở trên nóc nhà bị xốc lên, lôi chùy trong tay nhẹ nhàng nhoáng một cái, một đạo lôi quang đen nhánh đánh về phía Diệp Chân.
Thấy thế, nụ cười trên mặt Ngôn đại chưởng quỹ càng thêm điên cuồng!
- Ta nói muốn chạy trốn lúc nào?
Ầm ầm!
Tru Tà Thần Lôi khí tức càng khủng bố hơn, tốc độ càng nhanh hơn so với lôi quang mà tên võ giả Huyền Cung Cảnh tay cầm lôi chùy oanh ra, đột ngột từ sau đầu Diệp Chân bay ra, trong tích tắc đã trúng đích tên võ giả Huyền Cung Cảnh thôi động hồn roi công kích Diệp Chân.
Cùng một khắc, một thân ảnh màu đỏ ngòm khiến lòng người phát run đột ngột từ phía sau Diệp Chân lộ ra, đao quang dài đến ngàn mét trong chớp mắt phá vỡ toàn bộ bầu trời!
Tên võ giả Huyền Cung Cảnh bị Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân oanh bay rớt ra ngoài, ngay khi còn đang rú thảm thì đột nhiên lộ ra thần sắc hồn phi phách tán.
Phía sau hắn, chẳng biết lúc nào xuất hiện một đại gia hỏa có chín cái đầu, đầu nhoáng một cái, chín cái miệng lớn đầy máu bỗng nhiên mở ra, trong đó một đầu tìm tòi, âm thanh nhấm nuốt rợn người vang dội tới.
Một cường giả Huyền Cung Cảnh hậu kỳ cứ như vậy biến mất trong đầu Cửu Đầu Trùng.
Khí tức của Cửu Đầu Trùng ở trong thần hồn cảm ứng của Diệp Chân lại bắt đầu tăng lên thật nhanh.
Ánh đao màu đỏ ngòm dài đến ngàn mét làm cho sắc mặt của hai gã võ giả Huyền Cung Cảnh khác trở nên đau thương, thân ảnh màu đỏ ngòm trước mắt này, không chỉ tu vì khí tức cao tới Huyền Cung Cảnh cửu trọng đỉnh phong, mà giáp trụ và vũ khí trên người còn là nguyên bộ trấn khí!
Mà còn là nguyên bộ Thượng Phẩm trấn khí!
Mà bọn hắn sử dụng chỉ là Thượng Phẩm Hồn khí mà thôi!
Thượng Phẩm Hồn khí và Thượng Phẩm trấn khí khác nhau giống như giữa đầu gỗ và sắt!
Đáng tiếc là bọn hắn vì cứu Ngôn Sí đại chưởng quỹ nên vừa rồi xông vào quá nhanh, không có một chút thời gian bàn chiến lược, ngay khi ánh đao màu đỏ ngòm bổ ra, hai người bọn họ nghênh đón, trực tiếp bị ánh đao màu đỏ ngòm bổ thành hai nửa!
Chiến Hồn Huyết Kỳ bỗng nhiên sáng lên, Tiên Thiên Thần Hồn của hai người lập tức bị Chiến Hồn Huyết Kỳ thôn phệ.
Ầm!
Thân hình Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vô thanh vô tức xuất hiện phù ở trong hư không sau lưng tên võ giả Huyền Cung Cảnh tay cầm lôi chùy, vẻ mặt khiếp sợ không gì sánh nổi, bỗng nhiên đánh ra một trảo!
Dù nhục thân của tên võ giả Huyền Cung Cảnh rất mạnh, còn có hồn giáp hộ thân, nhưng vẫn bị một trảo mang theo cự lực này đập miệng phun máu tươi, trực tiếp từ trên bầu trời ngã xuống.
Để Diệp Chân mở rộng tầm mắt là, một trảo này của tiểu Miêu chụp được đến phương hướng, vừa lúc là vị trí của Cửu Đầu Trùng.
Ngay khi Tiểu Miêu duỗi móng vuốt ra, Cửu Đầu Trùng đã mở lớn huyết bồn đại khẩu chờ sẵn.
Đầu tìm tòi, miệng rộng mở ra, âm thanh nhấm nuốt rợn người lại lần nữa vang dội tới.
Ngôn Sí bị Diệp Chân bóp trong lòng bàn tay nhìn một màn này, đột ngột trợn mắt hốc mồm.
Bốn tên võ giả Huyền Cung Cảnh hậu kỳ, đặt ở chỗ đó cũng tuyệt đối là một cỗ lực lượng không thể khinh thị, cho dù đối mặt với cường giả Giới Vương Cảnh cũng phải cẩn thận một chút.
Nhưng không ngờ, Diệp Chân chỉ đứng ở chỗ oanh ra một lôi đình, bốn người này đã bị giải quyết triệt để.
Cho dù Ngôn Sí biết bốn vị trước mắt này, ngay cả một nửa thực lực chân chính của bọn hắn cũng không phát huy ra, cũng bất đắc dĩ! Còn là giải quyết trong một hô hấp!
Không sai, đừng thấy nói nhiều như vậy, bốn tên võ giả Huyền Cung Cảnh đúng là bị Diệp Chân giải quyết trong một hô hấp!
- Họ Địch này rốt cuộc là ai? Cái lai lịch gì?
Khiếp sợ trong lòng Ngôn Sí đã không cách nào hình dung.
Sau khi hết khiếp sợ, hắn lại thất vọng!
Nguyên bản, hắn giấu răng giả ở trong mồm dùng bảo bối đặc biệt chế tác, làm hi vọng cuối cùng của hắn, nhưng hắn không ngờ tới, bốn tên hộ vệ Huyền Cung Cảnh có thể đem một cường giả Giới Vương Cảnh ngăn cản nhất thời nửa khắc đã bị Diệp Chân xử lý như bổ dưa thái rồi?
Cho dù hắn là Thông Thiên Hào đại chưởng quỹ, biết vô số việc quan hệ Thông Thiên Hào thương nghiệp bí mật, vô luận hắn bị người giết, hay hắn bị người sưu hồn, Thông Thiên Hào đều sẽ nguyên khí trọng thương.
Cho nên, sau khi thông báo cho Thông Thiên Hào Đông gia, cố ý tăng cường châm bảo vệ cho hắn, đề phòng hắn bị ám sát bắt sống, cố ý chế tác răng giả cho hắn giấu trong hàm răng, thời khắc mấu chốt, chỉ cần cắn nát thì có thể phát ra thông báo hộ vệ, phát ra tín hiệu cầu cứu.
Đáng tiếc là Diệp Chân quá cường đại.
Nhưng Ngôn Sí cũng không có tuyệt vọng.
Hắn cảm giác, hắn còn có cơ hội!
Có cơ hội còn sống!
Bởi vì Loạn Không đảo này là nơi giảng quy củ!
Đừng nói một Thông Thần Cảnh nhất trọng như Diệp Chân, cho dù Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong cũng không dám làm loạn ở Loạn Không đảo!
- Họ Địch, ngươi trốn không thoát!
- Loạn Không đảo sẽ nghiêm trị toàn bộ mọi người nháo sự, động tĩnh của nơi này lớn như thế, nhóm cung phụng của Loạn Không đảo cũng không phải bị mù!
- Ngươi lập tức thả ta! Ta dùng những gì đã nói tranh thủ cho ngươi một chút thời gian, ngươi có lẽ còn có cơ hội sống sót!
Cơ hồ là ngay khi thanh âm của Ngôn Sí vang lên, trên bầu trời Loạn Không đảo đã vang lên mấy tiếng rống vô cùng phẫn nộ.
- Hỗn trướng nơi nào đến, dám nháo sự ở Loạn Không đảo, không muốn sống phải không?
Trong tiếng rống giận dữ, hơn năm mươi đạo Kinh Lôi độn quang nhanh chóng hướng về nơi này, tốc độ vô cùng nhanh!
Lấy nhãn lực của Diệp Chân, năm mươi đạo độn quang vô cùng nhanh này đại biểu cho năm mươi vị Giới Vương Cảnh tu vi mạnh mẽ chiến lực kỳ cao tồn tại.
Nghe tiếng rống này, Ngôn Sí chỉ còn lại Tiên Thiên Thần Hồn tựa như được rót vào một cường tâm châm, thanh âm đột ngột đề cao mười tám độ.
- Hiện tại thả ta, còn có cơ hội....
Khóe miệng Diệp Chân lại xuất hiện một tia cười nhạo, mấy tiếng xé gió nhanh chóng vang lên.
Ma Soái Phân Thân, chiến hồn huyết kỳ huyết quang lóe lên, dung nhập vào trong cơ thể Diệp Chân sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, Cửu Đầu Trùng cũng như thiểm điện co thân hình lại xông vào trong ngực Diệp Chân, khi năm mươi đạo lưu quang càng ngày càng gần, Diệp Chân nhẹ nhàng giậm chân một cái, cả người vô thanh vô tức trốn vào lòng đất.
Ngôn Sí chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại, vẻ tuyệt vọng đột ngột hiện lên gương mặt, thế nhưng lúc này, hắn đã không có cơ hội...
Năm mươi tên cung phụng Giới Vương Cảnh, trong một hơi thở đã từ bốn phương tám hướng đuổi tới nơi xảy ra chuyện.
- Có khí tức Ma Tộc!
- Người tới am hiểu bí pháp lôi hệ thần hồn!
- Chiến lực cực mạnh!
- Nơi này, không có bất kỳ vết tích độn pháp nào nhưng người tới lại có thể hư không tiêu thất....
Thoáng chốc, năm mươi tên cung phụng Giới Vương Cảnh lao nhao nghị luận lên, đồng thời không có quá nhiều phát hiện.
Đột nhiên, một Giới Vương Cảnh cung phụng chỉ bên trong Loạn Không đảo nói.
- Mau nhìn nơi đó!
Lúc này, phía đông Loạn Không đảo đã bị một mảnh liệt hỏa nuốt chửng, hỏa diễm trùng thiên nung đỏ nửa bầu trời Loạn Không đảo!
- Là tặc tử phương nào, dám gây sự ở Loạn Không đảo ta?
- Người tới, phong tỏa Loạn Không đảo cho ta, chỉ cho vào không cho ra!
Tiếng gầm gừ phẫn nộ từ trung ương hải đảo dâng lên, năm mươi tên cung phụng Giới Vương Cảnh liếc nhau, trong mắt dâng lên một vòng kinh hãi.
Lại kinh động ba đảo chủ hiếm khi ra mặt, đây chính là chuyện mấy trăm năm nay Loạn Không đảo chưa từng xảy ra.