Chương 1485 Loạn Không Đảo Đại Loạn (1)
Tiện tay đem áo choàng ném cho tới thị nữ, làn gió thơm cuốn qua, Hương Nhi mặc khinh bạc sa y như ẩn như hiện mang theo làn gió thơm nhào vào trong ngực của hắn.
- Ha ha...
Cười nhẹ, Ngôn đại chưởng quỹ có chút gấp gáp đưa miệng tới, mấy ngày không gặp, hôm nay này tiểu yêu tinh lại ăn mặc dẫn lửa, làm cho hắn có chút kìm nén không được.
Không ngờ, tiểu yêu tinh ngày xưa vô cùng chiều hắn lại lắc đầu một cái, tránh đi hắn thân mật.
Động tác này làm cho vẻ mặt của Ngôn đại chưởng quỹ đột nhiên cảnh giác lên, chỉ nhìn thoáng qua, vẻ mặt đã kịch biến.
- Ngươi... Ngươi không phải Hương Nhi, ngươi là ai...
Cũng ngay khi hắn kinh ngạc, hắn bị Hương Nhi nắm ở phần eo, phần cổ đồng thời đau xót, ngay khi con mắt trợn trừng đang muốn động thủ thì đột nhiên lộ ra vẻ mặt hồn phi phách tán.
Hắn lại thôi động không được một chút Linh Lực!
- Ngươi... Ngươi...
Ngôn Sí giống như giống nằm mơ, nhìn quang cảnh trước mắt như biến hóa giống như mộng ảo.
Hương Nhi lúc trước bổ nhào vào trong ngực hắn, đột ngột trống rỗng tiêu tán, còn thị nữ trong tay cầm áo choàng của hắn đột nhiên biến thành bộ dáng của Diệp Chân.
Trước đây Diệp Chân thật nhanh chui vào nơi này, sau đó khống chế nội trạch, trong thời gian cực ngắn Thận Long Nguyên Linh A Sửu bày ra những ảo ảnh này, càng dùng huyễn thân hóa thành Hương Nhi kia.
Nhưng cho dù là huyễn thân, vẫn như cũ bị Ngôn Sí làm cho buồn nôn.
Dù sao huyễn thân trong cũng có được một bộ phận ý thức của Diệp Chân, bị một lão nam nhân ôm hôn, Diệp Chân kém chút phun ra, lúc này mới lộ ra sơ hở.
- Địch... Ngươi... Sao ngươi lại ở đây?
Nói xong, Ngôn Sí dùng sức lắc lắc đầu, hắn có một loại cảm giác như gặp ác mộng.
Đáng tiếc, giấc mộng này lại không thể tỉnh lại!
- Cái gọi đến mà không trả lễ thì không hay, Ngôn đại chưởng quỹ đã phái người truy sát ta, nếu Địch mỗ không đáp lễ một hai thì chẳng phải không hiểu cấp bậc lễ nghĩa?
Nhằm đề phòng vạn nhất có chuyện gì xảy ra, Diệp Chân lần nữa bày ra một đạo kết giới Linh Lực kết hợp với thần hồn.
Như vậy, lực lượng thần hồn bình thường sẽ không cách nào chảy vào, nhưng thiên phú Thần Thông giống như Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh thì không có biện pháp nào phòng ngự.
Diệp Chân hỏi qua Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh và Thận Long Nguyên Linh A Sửu, muốn phòng bị loại thiên phú Thần Thông nghe trộm của Đại Nhĩ Đóa chỉ có không nhiều mấy loại phương pháp.
Giống như không phát ra âm thanh, chỉ dùng thần hồn giao lưu, hoặc nói chuyện ở nơi có thanh âm cực kỳ ầm ĩ có thể hoàn toàn che lại âm thanh trò chuyện, lại hoặc là cách giới.
Là chân chính tự thành một giới!
Mấy ngày nay, Diệp Chân hiện tại cũng làm không được, chỉ có điều, người có được thiên phú Thần Thông giống như Đại Nhĩ Đóa, hẳn là không có mấy?
Càng sẽ không trùng hợp có đến hai người trên Loạn Không đảo này?
- Truy sát?
- Địch công tử hiểu lầm rồi?
- Lão phu làm ăn coi trọng nhất là quy củ, sao lại làm loại kia hạ lưu kia chứ?
Lão gian cự hoạt Ngôn Sí nhanh chóng biện bạch cho mình.
Diệp Chân tháo bỏ xuống từng khớp nối của Ngôn Sí sau đó mới ngồi xuống mặt đối mặt với hắn.
- Ngôn đại chưởng quỹ, ta nghe Mã chưởng quỹ nói, ngươi dăm ba câu đã suy đoán ra đằng sau ta có một tiểu thế giới hoàn toàn mới!
- Ta rất hiếu kì, ngươi làm thế nào đạt được phán đoán này?
Nguyên bản, lúc này Diệp Chân phải dùng tốc độ nhanh nhất xử lý Ngôn Sí, nhưng đã có thời gian, Diệp Chân sẽ muốn biết một chút ngọn nguồn, muốn biết của mình đến cùng là lộ ra sơ hở thế nào.
Nghe vậy, toàn thân Ngôn Sí chấn động, dùng một loại ánh mắt vui mừng không thôi nhìn Diệp Chân.
- Phía sau ngươi, thật sự có một tiểu thế giới hoàn toàn mới?
- Xem ra, ngươi đối với phán đoán của mình cũng phải cực kỳ tự tin sao? Nói đi, ngươi suy đoán ra việc này có mấy thành nắm chắc?
Diệp Chân không phủ nhận đã để Ngôn Sí ý thức được sau lưng Diệp Chân thật sự có một tiểu thế giới hoàn toàn mới, đồng thời, lão gian cự hoạt hắn hiểu thêm tại sao Diệp Chân này lại xuất hiện ở đây, là tới làm gì.
- Sao ngươi biết ta muốn tới nơi này? Ta đưa ra quyết định đến nơi này sợ là chưa đến nửa khắc đồng hồ, sao ngươi có thể sớm chuẩn bị?
Ngôn Sí hỏi.
Diệp Chân chậm rãi lắc đầu.
- Ngươi hỏi cái này còn có ý nghĩa sao? Vẫn nên trả lời vấn đề ta hỏi trước đi!
Ngôn Sí chán nản ngã xuống đất, không sai, trước mắt hắn loại tình huống này, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, hỏi vấn đề này xác thực không có bất cứ ý nghĩa gì.
- Ba thành đi, lúc trước, ta lấy trực giác của một thương nhân, từ việc ngươi hỏi thăm Mã Thân Tuân mỗi tháng cung hóa năm vạn gốc thì giá tiền là bao nhiêu, ta đã có phán đoán như thế.
- Xích Âm Thảo chỉ có mấy tiểu thế giới cá biệt mới có, hơn nữa sản lượng rất có hạn, nhiều năm như vậy không có thay đổi gì, trên cơ bản, ngươi báo ra một tháng cung hóa còn nhiều hơn so với lượng tiêu thụ một năm của chúng ta.
- Muốn giải thích điểm này, hoặc là phương pháp bồi dưỡng Xích Âm Thảo đạt được cải tiến, hoặc là phía sau ngươi có một tiểu thế giới hoàn toàn mới.
- Đương nhiên, ta cảm thấy cái sau khả năng chỉ có ba thành, nhưng cơ hội ba thành đã đủ ta mạo hiểm!
Nghe vậy, Diệp Chân nhẹ gật đầu.
- Ta biết ta sơ hở ở nơi nào, đương nhiên cũng có quan hệ cực lớn với kinh nghiệm phong phú, nhãn lực già dặn của ngươi!
- Như vậy, một vấn đề cuối cùng, chuyện này, ngươi đã nói cho mấy người?
Diệp Chân hỏi.
Lông mày Ngôn Sí đột ngột giương lên, hắn hình như nắm được đường sống hôm nay của mình.
- Thế nào, sau khi ngươi hỏi rõ ràng vấn đề này sẽ giết ta thật sao?
- Thật ra, ta có thể giúp ngươi kinh doanh tiểu thế giới này, ta có thể dâng lên thần hồn của ta, Thông Thiên Hào có được quy mô hôm nay không thể tách khỏi năng lực của ta.
Làm một thương nhân xuất sắc, Ngôn Sí rất rõ ràng giá trị của hắn.
- Trong tay ngươi có rất nhiều Xích Âm Thảo, mà trong tay của ta lại có tư liệu của những hộ khách nhu cầu cấp bách cần Xích Âm Thảo.
- Chỉ cần ngươi để ta buông tay hành động, cho dù tùy tiện chọn một tiểu Khư
Thị, ta sẽ chế tạo cho ngươi một siêu cấp Khư Thị quy mô không dưới Loạn Không đảo.
Câu nói này làm cho ánh mắt Diệp Chân khẽ động, nhưng ánh mắt Diệp Chân khẽ động, chỉ là cảm giác, lời giải thích của Ngôn Sí giống với phương pháp trước đó hắn mở ra đường dây tiêu thụ.
Từ trong miệng thương nhân lão đạo như Ngôn Sí nói ra phương hướng, không thể nghi ngờ nói rõ quyết định của Diệp Chân là chính xác.
Nhưng nếu bảo Diệp Chân thu thần hồn Ngôn Sí, khống chế Ngôn Sí để Ngôn Sí thay của mình làm việc, loại chuyện này, Diệp Chân tuyệt đối sẽ không làm.
Có trời mới biết kẻ có dã tâm như Ngôn Sí lúc nào sẽ bán Diệp Chân.
Dù sao khống chế thần hồn chỉ là khống chế sinh tử của bọn hắn, nhưng lại không thể khống chế tư tưởng của bọn hắn.
Diệp Chân cũng không muốn kéo đến đại họa diệt môn!
Diệp Chân rõ ràng, Ngôn Sí nói như vậy đã coi vấn đề này của Diệp Chân là Pháp Bảo bảo mệnh, hỏi ra, đã không có gì.
Như vậy, cũng chỉ có một lựa chọn!
Ánh mắt Diệp Chân phát lạnh, bàn tay trực tiếp chạm vào đỉnh đầu Ngôn Sí, lực lượng thần hồn bàng bạc đột ngột tuông ra.
- Không...
Nhìn bàn tay Diệp Chân phủ xuống, biết Diệp Chân muốn làm gì, Ngôn Sí tuyệt vọng hét rầm lên, nhưng hắn kêu lại vang lên, cũng không cách nào ngăn cản Diệp Chân bắt đầu sưu hồn.
Cũng ngay khi bàn tay Diệp Chân đặt lên trên đầu Ngôn Sí, Ngôn Sí dùng khớp nối duy nhất không bị tháo bỏ xuống của hắn —— miệng, hung hăng cắn mạnh một cái.
Trong miệng Ngôn Sí, một răng hàm vô thanh vô tức vỡ vụn!
Dưới bóng đêm, khắp nơi Loạn Không đảo lộ ra mê ly, khắp nơi lộ ra oanh thanh yến ngữ, Loạn Không đảo không chỉ có là một Khư Thị ngàn tộc vạn giới vãng lai giao dịch, mà siêu cấp lớn trong đó càng là một động tiêu tiền.
Cho dù khách thương lui tới, hay thương nhân, tiểu nhị, hộ vệ của Loạn Không đảo, chỉ cần đến ban đêm đều sẽ tìm việc vui, xem niềm vui thú của bọn hắn là cái gì?
Mã Thân là người bình thường, yêu thích của hắn giống với tỷ phu Ngôn Sí của hắn, nhưng so với Ngôn đại chưởng quỹ chỉ súc bốn ba tiểu thiếp một lòng, Mã Thân lại thích hàng đêm đổi đêm nương, hơn nữa thích một Long đâm đa Phượng.
Ngay khi tỷ phu của hắn - Ngôn Sí trước mắt sống chết cắn nát một răng hàm trong mồm, Mã Thân Mã chưởng quỹ đang được ba mỹ nữ vây quanh, trái ôm phải ấp.
Chính là cười hì hì không ngớt, đột nhiên một mặt dây chuyền hình khuyên tai ngọc ở ngực Mã Thân trở nên vô cùng chói mắt, phịch một tiếng nổ thành vô số mảnh vỡ, làm cho một thiếu nữ da thịt tuyết trắng trong ngực Mã Thân máu me đầm đìa.
Ngay khi tiếng kêu thảm và tiếng kêu sợ hãi vang lên, Mã Thân nhìn mặt dây chuyền nổ tung trước ngực, trong chớp mắt ngơ ngác.
Một gương mặt đột ngột biến thành trắng hơn tuyết, cả ngón tay đều run rẩy lên.
Hắn vốn cho rằng, chuyện tỷ phu Ngôn Sí giao phó cả một đời cũng sẽ không xảy ra, không ngờ, lại đến nhanh như vậy!
- Mã gia, ngươi làm sao vậy, mặt dây chuyền này của ngươi làm sao đột nhiên nổ tung, ngươi phải đền bù...
Một thiếu nữ sau khi hết khiếp sợ, dùng cái lưỡi mềm mại liếm máu tươi trước ngực Mã Thân.
- Cút!
Mã Thân một cước đá văng thiếu nữ kia, dùng tốc độ nhanh nhất mặc y phục tử tế, như bay rời khỏi động tiêu tiền này, ngay khi rời khỏi, một viên lại một viên phù tấn không ngừng từ trong tay của hắn bay ra.