← Quay lại trang sách

Chương 1504 Biển Cả Reo Hò (2)

Vâng!

Miêu Giang Hải giống như gầm thét lên tiếng, phóng tới Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu.

Đại tộc trưởng Sở Thánh Đình thì lại ngồi không yên, hắn không thể ngồi xem Diệp Chân làm loạn, chọc giận Nguyên Tân Thủy Quân, năm sau Độc Long Đảo bảy họ nhất tộc bọn hắn không biết phải tử thương bao nhiêu tộc nhân.

- Đứng lại cho ta, ta xem ai dám!

Sở Thánh Đình chỉ Miêu Giang Hải gầm lên giận dữ.

Có lẽ khiếp sợ tích uy của Sở Thánh Đình, nghe Sở Thánh Đình gầm thét, Miêu Giang Hải theo bản năng dừng bước lại, nhưng sau đó cứng cổ phẫn nộ gầm hét lên.

- Tộc trưởng, vì sao?

- Vì sao ngươi lại ngăn cản ta cứu Ly Nhi, ngươi không cứu, thì tự ta tìm người cứu cũng không được sao?

- Tộc trưởng?

Miêu Giang Hải giống như đẫm máu và nước mắt gầm thét, lập tức gây nên tộc nhân vây xem trong ngoài đại điện cộng minh, trên mặt trừng người xuất hiện vẻ căm phẫn.

Càng chết là, tiếng rống giận dữ của Miêu Giang Hải cực lớn, xen lẫn Linh Lực truyền đi thật xa, để tộc nhân vây tụ nơi xa dù không nhìn thấy nhưng cũng nghe được.

Trên mặt từng người dâng lên thần sắc xúc động phẫn nộ, thậm chí còn có thần sắc xấu hổ.

Ngay cả tộc nhân của mình cũng không bảo vệ được, còn làm tộc trưởng làm gì?

Thật vất vả tìm người khác tới cứu, còn muốn ngăn cản, đây là xảy ra chuyện gì?

Sở Thánh Đình bị Miêu Giang Hải phun một mặt nước bọt, vừa định há mồm bác bỏ, nhưng há miệng đã bối rối.

Lúc này, hắn lại không biết nói cái gì cho phải, nói cái gì mới là đúng.

Lấy kiến thức của hắn, hắn đã nhìn ra, nếu hắn dám tiếp tục ngăn cản Miêu Giang Hải, chỉ sợ tại chỗ phán tộc người cũng sẽ có.

Nhưng nếu không ngăn cản, cũng không khá hơn chút nào.

Thấy thế, Miêu Giang Hải tức giận nhìn chằm chằm Sở Thánh Đình, bình thản tự nhiên không sợ đi đến trước mặt Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu, một tay kéo thiếu nữ Triệu Ly Nhi đang bị Nguyên Tân Thủy Quân ôm vào lòng ra.

- Lớn mật!

Nguyên Tân Thủy Quân đột ngột tiến lên một bước, gầm thét về phía Miêu Giang Hải.

Ầm ầm!

Âm thanh cổn lôi làm cho người kinh hãi run sợ đột ngột từ trong tay Diệp Chân bắn ra, sau khi lóe sáng ra một quỹ tích trong đại điện thì Lôi Quang Tiên lơ lửng trước người Diệp Chân lóe lên ánh sáng, lập tức thu đem đạo Tru Tà Thần Lôi từ trong tay Diệp Chân xông ra trở về.

Diệp Chân chỉ mới để Tru Tà Thần Lôi dạo qua một vòng, nhưng lại làm cho toàn bộ người trong đại điện đều giật mình kêu lên, trưởng lão bảy họ cảm giác sẽ đánh về phía họ, chân đều sắp mềm nhũng.

Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu thì ngay khi tiếng sét đánh vang lên, vô cùng phối hợp run một cái, bị hù lui lại mấy bước.

Miêu Giang Hải thừa cơ ôm Triệu Ly Nhi vào trong ngực, lôi kéo Triệu Ly Nhi bay lui đến bên người Diệp Chân, sau khi xác nhận an toàn, hai người lập tức ôm nhau khóc lên.

Cái gì là sinh tử biệt ly, này chính là sinh tử biệt ly.

Nếu Diệp Chân không đến, buổi tối hôm nay Triệu Ly Nhi sẽ xuất hiện trên giường Nguyên Tân Thủy Quân.

Sau khi khóc xong, Miêu Giang Hải lền lôi kéo Triệu Ly Nhi chạy đến trước người Diệp Chân.

- Ngũ trưởng Quân phòng ngự đại đội thứ hai Miêu Giang Hải cẩn bái tạ ân cứu mạng của đại nhân, ngày sau tất vì đại nhân phục vụ quên mình, lấy mệnh báo...

Còn không đợi Miêu Giang Hải nói xong, sau lưng Diệp Chân đã rối loạn tưng bừng, một nam tử trung niên lảo đảo xông vào đại điện, bịch một tiếng đã chạy tới trước người Diệp Chân, than thở khóc lóc, nói.

- Địch chưởng quỹ, cầu xin ngươi mau cứu tiểu nữ, mau cứu nữ nhi của ta nàng vừa mới mười bảy tuổi!

Theo ý nghĩ trước kia của Diệp Chân, chuyền này sẽ một miệng đáp ứng là xong, nhưng Cái Quân đã sớm chuẩn bị, tiến lên đỡ vị nam tử trung niên dậy nói.

- Vị huynh đài này có chỗ không biết, chưởng quỹ nhà ta và đại tộc trưởng nhà ngươi sớm có ước định, hai nhà không can thiệp chuyện của nhau.

- Sở dĩ chưởng quỹ nhà ta đáp ứng Miêu Giang Hải cứu người, chủ yếu là vì Miêu Giang Hải chính là nhân mã quân phòng ngự Độc Long Đảo của Thiên Dực Thương Hào chúng ta, cứu người không coi là can thiệp sự vụ Độc Long Đảo...

Cái Quân đều nói thông thấu như thế, nếu nam tử trung niên kia còn không hiểu thì thật phí đã sống tới giờ.

Lần nữa bịch một tiếng quỳ đến trước mặt của Diệp Chân.

- Đại nhân, tiểu nhân nguyện ý gia nhập quân phòng ngự, chỉ cần đại nhân có thể cứu ra nữ nhi của tiểu nhân, đừng nói gia nhập quân phòng ngự, cho dù làm trâu làm ngựa, tiểu nhân cũng nguyện ý!

- Nếu ngươi tự nguyện, vậy ta sẽ cho phép ngươi gia nhập quân phòng ngự!

Diệp Chân vừa nói xong, Cái Quân đã đưa ra một bộ quân phục của quân phòng ngự.

- Nếu là người của quân phòng ngự thì đó chính là người mình, việc này ta sẽ quản phải! Đảng Thủy Quân, thả người đi!

Diệp Chân nhìn về phía Nguyên Tân Thủy Quân quát.

- Đi, tự ngươi dẫn đi đi!

Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu một mặt bất đắc dĩ, không có cách, ai bảo Diệp Chân khống chế thần hồn của hắn chứ, chuyện diễn kịch để Diệp Chân xoát mặt, hắn không muốn phối hợp cũng phải phối hợp.

Mấy hơi thở sau, ngay khi nam tử trung niên kia vừa kéo bảo bối khuê nữ của mình từ bên cạnh Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu trở về thì phía sau Diệp Chân lại vang lên một trận rối loạn, mấy chục nam nữ gào khóc tranh nhau đến trước mặt của Diệp Chân, bịch bịch quỳ đầy đất.

Toàn bộ đại điện vang lên thanh âm cầu Diệp Chân giúp của bọn hắn, lần này, không cần Cái Quân nói, từng người bổ nhào đến trước mặt Cái Quân, thỉnh cầu gia nhập quân phòng ngự, cầu ban thưởng quân phục.

Một màn hỏa bạo này làm cho Diệp Chân có chút trợn tròn mắt, không phải hôm nay Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu chỉ chọn bốn thiếu nữ thôi à, sao lại lao ra nhiều người như vậy?

Hỏi một chút, Diệp Chân mới biết được, trong những nam nữ trước mắt còn có phụ mẫu của những thiếu nữ mấy năm qua đưa ra ngoài, lúc này tất cả đều cầu Diệp Chân cứu con cái của bọn hắn ra khỏi hố lửa.

- Đảng Thủy Quân, trong thủy phủ của ngươi có không ít gia quyến của Thiên Dực Thương Hào ta, theo lý, nên lập tức trả lại!

Diệp Chân nói.

Nguyên Tân Thủy Quân bất đắc dĩ, ngay trước mặt mọi người lộ ra một bộ dáng sợ hãi Thiên Dực Thương Hào.

- Việc này... Chờ sau khi bản thủy quân trở về, sẽ... trả lại cho ngươi!

Bộ dáng vô cùng không muốn nhưng lại vô cùng bất đắc dĩ, diễn cực giống.

Trong nháy mắt tiếp theo, mấy chục nam nữ quỳ gối trước người Diệp Chân vui đến phát khóc, thân nhân của bọn hắn, tộc nhân nghe thấy lời hứa hẹn này cũng hoan hô lên.

Chỉ trong thời gian một hô hấp, toàn bộ trung tâm Độc Long Đảo đã biến thành hải dương reo hò.

Nghe tiếng cười hoan hô này, đại tộc trưởng bảy họ Độc Long Đảo - Sở Thánh Đình lại triệt để ngơ ngác.

Hắn biết, tình huống hôm nay, đối quyền thống trị của hắn là vô cùng không tốt, vô cùng vô cùng không tốt.

Nhưng, ngay cả Nguyên Tân Thủy Quân cũng sợ, cũng đồng ý, chẳng lẽ tộc trưởng hắn còn muốn phản đối? Ngăn cản?

Nếu hắn thật dám làm như vậy, sợ rằng nước bọt của tộc nhân cũng có thể dìm chết hắn.

Nhưng vấn đề là, theo bản năng hắn vẫn như cũ cảm thấy không thích hợp.

Chuyện này, nhìn thế nào cũng giống như âm mưu của Thiên Dực Thương Hào.

Nhưng vấn đề là bây giờ ngay cả Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu mà bọn hắn cũng vô cùng kiêng kỵ cũng sợ Thiên Dực Thương Hào, thực lực của Thiên Dực Thương Hào, sợ là phi thường cường đại.

Trước mắt loại tình hình này, hắn trừ buông xuôi bỏ mặc thì có thể thế nào?

Trong biển tiếng hoan hô, Nguyên Tân Thủy Quân bị mất mặt hừ lạnh một tiếng, sau đó mặt đầy âm trầm đi ra ngoài.

Nguyên Tân Thủy Quân vừa bước ra khỏi đại điện đã bị tiếng hoan hô giống như biển gầm của tộc nhân mình chọc giận nhị trưởng lão Miêu Sâm, để Miêu Sâm chỉ tộc nhân trong đại điện mắng to lên.

- Ngu xuẩn, một nhóm ngu xuẩn! Hôm nay chọc giận Nguyên Tân Thủy Quân, hỏng giao tình giữa hai nhà, có trời mới biết sau hôm nay lúc bắt cá và thu thập thiên tài địa bảo sẽ chết bao nhiêu tộc nhân!

- Các ngươi, chính là các ngươi, tương lai sẽ hại chết chúng ta vô số tộc nhân!

Nhị trưởng lão Miêu Sâm tức giận mắng, lập tức giội một chậu nước lạnh cho tộc nhân bảy họ đang reo hò, rất nhiều người lập tức biến vô cùng lo lắng, rất nhiều nhân mã đã hối hận.

Nghe vậy, Diệp Chân mỉm cười, nhìn bóng lưng của Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu nói.

- Đảng Thủy Quân, bảy điều khoản quan trọng của Thiên Dực Thương Hào chúng ta và thủy phủ các ngươi, ngươi sẽ không quên chứ? Cũng đã thông truyền xuống dưới chứ?

Thân hình Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu đột nhiên dừng lại, trả lời.

- Yên tâm, Đảng Khiếu ta nhất ngôn cửu đỉnh, từ nay về sau, phàm là thuyền treo cờ xí của Thiên Dực Thương Hào, Thủy tộc của Nguyên Tân Thuỷ Vực ta tuyệt đối sẽ không công kích, càng sẽ không quấy rối!

Thanh âm này làm cho thanh âm cả hiện trường dừng lại vài phần, sau đó, tiếng hoan hô so với trước đó càng lớn, càng vang dội hơn.

Vẻ mặt Sở Thánh Đình trở nên một mảnh đau thương!