Chương 1505
Phía đông nam của Độc Long Đảo, dưới đáy biển, Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu chờ nửa ngày mới thấy Diệp Chân tới, vội vàng nghênh đón.
- Tham kiến chủ thượng.
Diệp Chân nhẹ gật đầu, nhìn Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu nói.
- Chuyện ngày hôm nay, ngươi làm khá lắm, ta rất hài lòng.
Hôm nay, lời nói còn có đủ loại phản ứng của Nguyên Tân Thủy Quân ở trong đại điện thật ra tất cả đều là Cái Quân đã sớm an bài tốt, Diệp Chân giao cho Nguyên Tân Thủy Quân, bằng không, Nguyên Tân Thủy Quân không thể nào phối hợp như vậy.
Nhưng mặc dù sớm đã an bài, nhưng tiêu chuẩn diễn kịch của Nguyên Tân Thủy Quân vẫn rất cao, đối với chuyện Diệp Chân giao phó, hắn vẫn rất dụng tâm, đây cũng là nguyên nhân Diệp Chân đặc biệt tới đây một chuyến.
- Chỉ cần chủ thượng hài lòng là được.
Thật ra Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu cũng rất bất đắc dĩ, mạng nhỏ bị khống chế, hắn lại có thể làm gì?
- Ngươi có thể nghĩ như vậy thì không thể tốt hơn, chuyện hôm nay ngươi làm khá lắm, đây là thưởng cho ngươi!
Diệp Chân tiện tay ném ra một cái hộp ngọc.
- Đa tạ chủ thượng!
Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu ngoài miệng nói cảm tạ, nhưng vẻ mặt nhưng không có quá chấn động, hắn thấy, chủ thượng Diệp Chân này ban thưởng có thể tốt bao nhiêu?
Theo hắn nghĩ chỉ là tượng trưng mà thôi.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, vẻ mặt Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu ngẩn ngơ.
- Trung Phẩm Niệm Linh Đan, mà còn là mười viên!
Ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Chân, trong chớp mắt trở nên hoàn toàn không giống với lúc trước.
Niệm Linh Đan đối với bất kỳ người nào cũng là đều tài nguyên tu luyện và tài phú vô cùng khan hiếm, những Đại Yêu trong nước như bọn hắn, sở dĩ cướp đoạt chức vị Thủy Phủ Thủy Quân, nguyên nhân quan trọng nhất chính là thủy quân có thể liên tục ổn định thu hoạch được Niệm Linh Đan.
Bọn hắn mỗi mười năm phải nộp lên Long Cung một lần cống phú, chỉ cần nộp lên trên số lượng đạt tới yêu cầu thấp nhất của Long Cung thì có thể được ban thưởng một trăm viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan.
Giống bọn hắn Nguyên Tân Thủy Phủ, sản xuất so với Hiển Thánh Thủy Phủ thì phong phú hơn một chút, mỗi lần giao nộp nhiều hơn một bộ phận, có thể từ Long Cung đạt được hai trăm viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan.
Nhưng, đây là thu nhập mười năm mới có một lần, hai trăm viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan, ngay cả tiêu hao cho Thủy Quân hắn tu luyện cũng không đủ, đã vậy còn phải xuất ra một bộ phận ban thưởng cho thuộc hạ.
Trước đó thuộc hạ của hắn không ai bán mạng cho hắn, cũng bởi vì hắn quá keo kiệt, cho dù thủy tướng Huyền Cung Cảnh, một năm cũng chỉ có một viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan làm phúc lợi.
Có thể thấy được Hạ Phẩm Niệm Linh Đan hiếm có như thế nào.
Nhưng bây giờ, Diệp Chân tiện tay đã thưởng cho hắn mười viên Trung Phẩm Niệm Linh Đan, chừng này nhưng tương đương với một ngàn viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan, trọn vẹn sánh được với tổng số Hạ Phẩm Niệm Linh Đan mà hắn lấy được trong tương lai năm mươi năm.
Mà tương lai năm mươi năm của hắn muốn từ chỗ của Bích Lân Long Vương thu hoạch được một ngàn viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan, lại phải bỏ ra một số lượng tài nguyên khổng lồ, thậm chí là tính mệnh của thủy yêu tướng.
Nhưng bây giờ, chỉ bồi tiếp tân chủ nhân Diệp Chân diễn một vở kịch đã thu hoạch được ban thưởng như vậy.
Ai cao ai thấp đã có thể thấy rõ!
Đột nhiên, Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu cảm thấy làm việc cho Diệp Chân, hình như cũng là lựa chọn tốt, chủ thượng hào sảng như thế cũng không phải dễ tìm.
- Thuộc hạ cám ơn chủ thượng, chỉ cần chủ thượng ra lệnh, cho dù thuộc hạ xông pha khói lửa cũng không chối từ nữa lời!
Vui mừng quá đỗi, Nguyên Tân Thủy Quân tại chỗ tỏ thái độ hiến trung tâm.
- Đi theo ta dụng tâm làm việc, ngươi sẽ không thiếu chỗ tốt. Những ngày này sẽ có một chút thuyền treo Thiên Dực Thương Hào bắt cá trong hải vực của ngươi, ngắt lấy thiên tài địa bảo, nhớ được phái thuộc hạ chú ý quan sát, tuyệt đối không thể công kích thậm chí quấy rối bọn hắn, nếu xảy ra chuyện, ta chỉ hỏi tội một mình ngươi!
Một câu cuối cùng, thanh âm của Diệp Chân đã trở nên vô cùng nghiêm khắc.
- Chủ thượng yên tâm, tuyệt đối sẽ không ra vấn đề gì!
Nguyên Tân Thủy Quân vỗ ngực bảo đảm nói.
Diệp Chân ban thưởng xong, tâm tình của hắn đã sinh biến hóa cực lớn, trước đó là bất đắc dĩ chỉ có thể làm theo, bây giờ lại là một lòng nghĩ thầm phải làm tốt việc này.
Dưới loại thái độ này, kết quả tự nhiên sẽ không giống.
Thấy thế, Diệp Chân hài lòng nhẹ gật đầu, đây mới là mục đích chân chính chuyến đi lần này của hắn.
Bởi vì Diệp Chân rất rõ ràng, hắn có thể khống chế thần hồn của Nguyên Tân Thủy Quân, có thể để Nguyên Tân Thủy Quân nghe mệnh lệnh của hắn làm việc, nhưng Nguyên Tân Thủy Quân lại có thể mặt ngoài ứng phó thuận theo, vụng trộm đối đãi tiêu cực thậm chí là không phối hợp.
Muốn hồi tâm, khống chế thần hồn thôi không được, trừ dựa vào sáu chữ công tất thưởng, lỗi tất phạt ra, quan trọng nhất vẫn là lợi ích.
Giống như vô số vương công quý tộc của Đại Chu, cũng bởi vì đi theo nhân tôn hoàng Đại Chu mới có thịt ăn, mới có thể triệt để chấp hành luật pháp của đại Chu.
Nếu Đại Chu để bọn hắn không có thịt ăn, thậm chí ngay cả canh cũng không có uống thì sợ là sớm đã có người khởi sự.
Thật ra, ban đầu Diệp Chân định thưởng Linh Hư Quả, nhưng ngẫm lại tầm quan trọng của Linh Hư Quả nên quyết định giữ lại, nhìn biểu hiện sau này của Nguyên Tân Thủy Quân rồi mới quyết định có thưởng Linh Hư Quả hay không.
Diệp Chân ở đây thưởng cho Nguyên Tân Thủy Quân, náo nhiệt trên Độc Long Đảo vẫn đang tiếp tục.
Nhưng địa điểm náo nhiệt lần này đã từ cung điện của đại tộc trưởng bảy họ Độc Long Đảo - Sở Thánh Đình chuyển đổi đến trước cửa Độc Long Đảo Khư Thị - Thiên Dực Thương Hào.
Trước cửa đen nghịt tràn đầy đầu người, từng cái tranh nhau chen lấn thỉnh cầu gia nhập phòng ngự quân Thiên Dực Thương Hào.
Trong đám người, trên có lão hán đầu đầy tóc trắng, dưới có nhi đồng mười mấy tuổi, càng có thật nhiều phụ nhân.
Có lẽ là nhò Miêu Giang Hải và những tấm gương gia quyến được cứu kia, số lượng người yêu cầu gia nhập phòng ngự quân đã đạt tới mười vạn người, đây chính là một phần mười nhân khẩu của bảy họ nhất tộc trên Độc Long Đảo.
Những người này cuồng nhiệt, cho dù tộc trưởng, trưởng lão bảy họ cũng ngăn cản không được.
Thế nhưng Liêu Phi Bạch lại khó khăn.
Phòng ngự quân đại soái Thiên Dực Thương Hào Độc Long Đảo do Diệp Chân đảm nhiệm, chân chính quản lý mảnh vụ lại là Liêu Phi Bạch.
Bởi vì ở trong kế hoạch của Diệp Chân, sau này, Độc Long Đảo Khư Thị sẽ giao cho Liêu Phi Bạch tọa trấn, đợi sau khi thông đạo hoàng kim ổn định, trọng tâm của Diệp Chân vẫn ở trên Hồng Hoang đại lục.
Theo kế hoạch trước đây, nhân số phòng ngự quân Độc Long Đảo lấy năm ngàn người làm cơ sở, trong vòng hai năm, từng bước gia tăng đến ba vạn người, trong vòng năm năm khuếch trương chiêu đến khoảng mười vạn người.
Lúc này, có thể sớm hoàn thành kế hoạch khuếch trương, ngược lại cũng không thành vấn đề, nhưng, trong mười vạn người trước mắt này, hơn phân nửa đều không phù hợp điều kiện chiêu mộ, giống thanh thiếu niên, phụ nhân, lão hán, làm sao có thể chiêu vào trong phòng ngự quân?
Nhưng, trước mắt thật vất vả điều động nhiệt tình, lại không thể để lạnh xuống.
Còn không đợi Liêu Phi Bạch dùng phù tấn thương lượng với Diệp Chân, phụ tá Cái Quân của Liêu Phi Bạch đã thấp giọng góp lời nói.
- Phu nhân, cứ nhận lấy là được.
- Phòng ngự quân chỉ là cái tên tuổi mà thôi, trước thu vào, thu lòng người, sau đó từ từ thay đổi nhỏ, người hợp cách thì tiến vào phòng ngự quân chân chính, còn các lão nhân hài tử phụ nhân thì an bài đến sự vụ khác, bây giờ Khư Thị trên Độc Long Đảo sắp khai trương, căn bản không sợ không cách nào ổn định bọn hắn.
- Hôm nay, chúng ta chỉ cần nhận bọn hắn, những người này chẳng khác nào phản bội Độc Long Đảo bảy họ nhất tộc, gia nhập Thiên Dực Thương Hào chúng ta, chờ thêm mấy ngày, thuộc hạ và mấy chưởng quỹ kia thương nghị chiêu hậu thủ hiệu quả, mệnh lệnh của Độc Long Đảo bảy họ tộc trưởng và các trưởng lão, sợ là không có nhiều tộc nhân nghe theo.
Cái Quân nói.
Nửa khắc đồng hồ sau, Liêu Phi Bạch nói lại nguyên vẹn lời của Cái Quân cho Diệp Chân, làm cho trong mắt Diệp Chân đột ngột nhiều hơn mấy phần may mắn.
May mắn hắn là lấy bạo lực trực tiếp cho bọn người Cái Quân của Vạn Tinh Lâu khuất phục.
Năng lực của đại lâu khôi Cái Quân Vạn Tinh Lâu thật đúng là không phải thổi ra.
Hôm nay chỉ mượn một chuyện ngẫu nhiên của Miêu Giang Hải đề vung đã tan rã lực khống chế của Sở Thánh Đình và trưởng lão tộc khác đối với tộc nhân, lập tức để một phần mười tộc nhân gia nhập phòng ngự quân của Thiên Dực Thương Hào.
Như vậy chờ thêm mấy ngày, tác dụng của mấy chuẩn bị ở sau vung ra, Diệp Chân đoán, cho dù không có trăm vạn, cũng có bảy tám chục vạn tộc nhân Độc Long Đảo bảy họ lần nữa gia nhập phòng ngự quân Thiên Dực Thương Hào.
Mà mấy chuẩn bị ở sau được Cái Quân an bài tất nhiên sẽ thành công.
Giống như, để đã gia nhập phòng ngự quân Thiên Dực Thương Hào, bảy họ tộc nhân treo Thiên Dực Thương Hào ra biển bắt cá, thu thập thiên tài địa bảo, Diệp Chân đã mệnh lệnh Nguyên Tân Thủy Quân xử lý việc này, đến lúc đó, tử vong chắc chắn gần như không có.
Ngược lại, nếu bảy họ tộc nhân không treo cờ xí của Thiên Dực Thương Hào, theo kế hoạch của Cái Quân, Thủy tộc dưới trướng Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu chắc chắn sẽ trọng điểm chiếu cố.