← Quay lại trang sách

Chương 1506 Lễ Đơn (1)

Không cần phải hỏi, đến lúc đó chắc chắn tổn thất nặng nề.

Trên đời này, không bao giờ thiếu người thông minh.

Huống hồ, cho dù không ai phá, Cái Quân cũng sẽ sắp xếp người ra sức làm hai bên chênh lệch.

Không đến một tháng, khác biệt ở trong này, tộc nhân bảy họ sẽ nhìn ra, thuyền treo cờ hiệu Thiên Dực Thương Hào, Thủy Yêu không dám đụng vào, không treo Thủy Yêu lại trắng trợn vây công, tử thương thảm trọng, lựa chọn thế nào, chuyện này đã không cần người dạy.

Đến lúc đó, sợ lại sẽ có một sóng lớn bảy họ tộc nhân khóc hô hào gia nhập phòng ngự quân Thiên Dực Thương Hào.

Theo Cái Quân an bài, sau một tháng, Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu sẽ đem tộc nhân bảy họ trong Thủy Cung của hắn bao gồm Thủy Tướng dưới trướng hắn cướp đi trước đó gióng trống khua chiêng trả lại cho Diệp Chân, đến lúc đó, lại có thể xoát ra một đợt nhỏ.

Loại tình huống này, không đến mấy năm, Nhân Tộc trên Độc Long Đảo này sẽ triệt để trở thành tư quân của Thiên Dực Thương Hào, bộ tộc tư nhân.

Thủ đoạn này, quả nhiên rất tuyệt.

Độc kế lặng yên không một tiếng động tuyệt hậu.

Khi bọn người Sở Thánh Đình nhìn ra, thấy rõ, thì có thể thế nào?

Chỉ có thể trơ mắt nhìn tộc nhân từng người gia nhập phòng ngự quân Thiên Dực Thương Hào.

Năng lực mưu đồ bố cục này của Cái Quân cũng làm cho trong lòng Diệp Chân run sợ.

Thật ra chuyện Miêu Giang Hải, lúc ấy Diệp Chân cũng có một chút ý nghĩ, nhưng tuyệt đối không thể an bài chu đáo chặt chẽ như Cái Quân, hiệu quả trong đó lại càng không cần phải nói.

Kế hoạch ban đầu là hai ba mươi năm hoàn thành lại bị Cái Quân hoàn thành trong khoảng thời gian ngắn nhờ một thời cơ nho nhỏ, đây chính là đại công.

Diệp Chân cảm giác, hắn nhất định phải trọng thưởng cho Cái Quân.

Đương nhiên, ban thưởng cũng phải có độ, đối với võ giả thì ban thưởng tốt nhất chính là vật phẩm tu luyện, giống với Đảng Khiếu, cũng là mười viên Trung Phẩm Niệm Linh Đan.

Vừa rồi, ngay khi Diệp Chân gọi Cái Quân vào ban thưởng thì âm thanh gió biển truyền vào trong tai đột nhiên biến đổi, ngưng tụ thành một câu.

- Đại nhân, có đội tàu từ bắc đến, nếu như thuộc hạ không nghe lầm, Hoa gia Hoa Trường Quân cũng ở trên thuyền.

Đây là thanh âm của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh.

- Hoa Trường Quân đích thân đến, ta sẽ đích thân ra nghênh đón!

Diệp Chân nói một tiếng, sau đó mang theo Cái Quân vừa nhận được ban thưởng ra nghênh đón, suy nghĩ một chút, Diệp Chân lại gọi thêm Liêu Phi Bạch.

Thời gian bốn tháng qua đi, Diệp Chân lần nữa nhìn thấy Hoa Trường Quân, thân hình cao gầy, búi tóc vén lên thật cao, cung trang váy dài, hiển lộ hoàn toàn khí chất cao quý của nàng.

Để Diệp Chân ngoài ý muốn là, ngay khi Hoa Trường Quân vừa bay xuống bến tàu thì ánh mắt đã quấn quít với Liêu Phi Bạch.

Liêu Phi Bạch giống như Vạn Nhận Phong ngàn năm tuyết phong, ngay lập tức hấp dẫn Hoa Trường Quân, dù tu vi của hai người chênh lệch to lớn, nhưng cái này cũng không hề ảnh hưởng giao lưu giữa hai người.

Rất nhanh, chuyện nghênh đón Hoa Trường Quân đã không có việc của Diệp Chân, một đường đi với Liêu Phi Bạch, về phần Diệp Chân thì biến thành người tiếp khách cho tùy tùng của Hoa Trường Quân.

So với lần trước, lần này chiến trận tùy hành với đội ngũ của Hoa Trường Quân càng nhiều người hơn so với một lần trước, có thể lần trước chỉ là lâm thời xuống thuyền, cũng không có dự định lên đảo.

Lần này, người hầu đi theo Hoa Trường Quân đến đây cũng đã hơn trăm người, thị nữ cũng có khoảng hơn bốn mươi người, còn lại tất cả đều là hộ vệ.

Trong sáu mươi tên hộ vệ, năm mươi tên trong đó đều là võ giả Huyền Cung Cảnh, mười người kia là Giới Vương Cảnh, đó cũng không phải toàn bộ, trên thuyền ít nhất còn có hơn ngàn võ giả tinh nhuệ.

Đến mức ngay khi Diệp Chân dẫn đường, đã nghe tới một hộ vệ Giới Vương Cảnh tự nhiên nói.

- Một nơi rách nát như thế này cũng đáng được điện hạ tự mình đến chúc?

- Một mình ta xuất thủ, không cần nửa canh giờ có thể giúp cho điện hạ thu vào trong tay...

Tên hộ vệ này còn chưa nói xong đã bị quản gia Hoa Trung đi trước hung hăng trừng mắt, làm hắn nuốt trở lại lời định nói vào bụng.

- Địch chưởng quỹ, thật có lỗi, hạ nhân miệng lưỡi không có cố kỵ, xin hãy tha lỗi.

- Ha ha, không sao.

Diệp Chân bình tĩnh ứng phó một câu làm cho Hoa Trung có chút ngoài ý muốn.

Thật ra không chỉ có tên hộ vệ kia, chính là bọn hắn cũng thấy lực lượng của Độc Long Đảo này có chút yếu, bên ngoài cũng không có cường giả Giới Vương cảnh tọa trấn.

Không có một cường giả nào bảo vệ Khư Thị, cho dù tiền cảnh tốt thì cũng mở không dài.

- Địch chưởng quỹ, đáp ứng thỉnh cầu của ngươi, lần này điện hạ nhà ta mời mười sáu thương hào có nhu cầu với Xích Âm Thảo đến đây tham gia đại điển khai trương Khư Thị của Độc Long Đảo, về phần có thể đến bao nhiêu, vậy phải xem vận khí.

Hoa Trung đưa cho Diệp Chân một phần danh sách.

Diệp Chân tự nhiên hiểu rõ ý tứ của Hoa Trung, tiếp nhận danh sách nói.

- Phần ân tình này, Thiên Dực Thương Hào ta chắc chắn ghi nhớ trong lòng.

Thật ra trước đó, Diệp Chân đã từ trong trí nhớ của Thông Thiên Hào đại chưởng quỹ Ngôn Sí đạt được một phần danh sách và tình báo của rất nhiều thương gia.

Diệp Chân đại khái có thể tự mình liên hệ những thương gia này.

Nhưng sau khi thương lượng, Độc Long Đảo Khư Thị khai trương ban đầu, quy mô không nên làm quá lớn, không có cách, Diệp Chân bọn hắn có một nan đề không thể có hơn.

Không có cường giả Giới Vương cảnh tọa trấn.

Đây là một vấn đề không cách nào tránh khỏi, dù lúc này Diệp Chân tận lực làm rất lớn thanh thế của Thiên Dực Thương Hào, nhưng không có cường giả Giới Vương Cảnh trấn tràng, đây cũng là sự thật.

Nhất là vào lúc khai trương đại điển cũng không có cường giả Giới Vương cảnh xuất hiện tọa trấn, cái này sẽ rất xấu hổ.

Nếu làm quy mô thành rất lớn, vậy không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết.

Các thương nhân, đừng nhìn mặt ngoài hoà hợp êm thấm, phía sau, tất cả đều là đẫm máu.

Chuyện buôn bán, mảnh vụ cụ thể, Diệp Chân không nói, sau khi xác định phương hướng đại khái, tất cả đều giao cho Cái Quân làm, trước đây Diệp Chân đọc vô số sách của Lạc Ấp cũng còn có chút tác dụng.

Nữa ngày sau khi Hoa Trường Quân đến, Độc Long Đảo đã náo nhiệt lên, đầu tiên là Hoa Ngủ thương hào được nàng mời lần lượt đến.

Ngày thứ hai, cũng tức là một ngày trước khi đại điển khai trương diễn ra lại có mười bảy thương hào đến, trong đó, có sáu nhà được Hoa Trường Quân mời, còn lại mười một thương hào thì có một nhà là thương hào ở Bắc Hải quận vận doanh đất phong của Diệp Chân, mười nhà còn lại trên cơ bản là thương gia đến từ Khư Thị cỡ nhỏ trên tam đại thủy phủ đảo Nguyên Tân, Hiển Thánh, Hoài Phong.

Nhưng náo nhiệt nhất lại là lúc buổi sáng cùng ngày với khai trương đại điển.

Cường giả các phương xung quanh tam đại thủy phủ Nguyên Tân, Hiển Thánh, Hoài Phong lấy được tin tức hoặc nhận thông báo hào, hải đảo đảo chủ nhao nhao đến đây chúc mừng, bao gồm cả bọn người Độc Long Đảo bảy họ tộc trưởng Sở Thánh Đình, cũng nhận lời mời.

Rất nhanh, cũng không biết hữu tâm hay vô tình, nghị luận có liên quan đến thực lực của Thiên Dực Thương Hào, sôi trào lên trong số những khách tới đây.

- Thiên Dực Thương Hào này quy hoạch nhìn qua không tệ, khai trương đại điển cũng làm ra dáng, nhưng thực lực này, nhìn qua chẳng ra sao cả!

- Nào chỉ chẳng ra sao cả, đây quả thực là thương hào thực lực yếu nhất mở Khư

Thị mà ta thấy qua, không phải ta nói, loại thương hào có thực lực này, nếu mở

Khư Thị ở vùng biển của chúng ta, đến lúc đó, chết như thế nào sợ cũng không biết.

- Bề ngoài chỉ có chút lực lượng này, lực lượng sau lưng cũng chẳng mạnh đến đâu, mở thương hào ở Khư Thị này, quá không có cảm giác an toàn, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị cường nhân quét sạch.

Một đám các chưởng quỹ thương hào nghị luận ầm ĩ, kia tiếng nghị luận rất lớn, cơ hồ bao trùm toàn bộ hội trường, nhất là để ánh mắt của chút hải đảo đại hào xung quanh một tam đại thuỷ vực trở nên thâm trầm.

Hoa Trường Quân bị Diệp Chân an bài ở ghế khách quý ngồi đánh giá Diệp Chân, nói thật, cho đến bây giờ, nàng còn không nhìn thấy thực lực ẩn tàng phía sau Thiên Dực Thương Hào.

Chỉ có chút thực lực ấy mà mở thương hào, thật đúng là không thế nào đủ nhìn.

- Chưởng quỹ, thật có lỗi, Hoa Trung kia vẫn không có nhả ra, ý tứ của Hoa Thị

Thương Hào là sẽ mở thương hào ở Độc Long Đảo, nhưng chỉ là thương hào quy mô nhỏ rất bình thường chỉ làm thay cho trạm liên lạc, sẽ chỉ phái một cường giả

Giới Vương cảnh đến với danh nghĩa thành viên thương hào.

- Ta lấy danh nghĩa là chưởng quỹ gia tộc phái ra lịch luyện thỉnh cầu hợp tác, nhưng yêu cầu của bọn hắn rất cao, phái trú hai mươi tên cường giả Giới Vương cảnh, bọn hắn yêu cầu ba thành cổ phần.

- Ba thành cổ phần....

Diệp Chân mặt không biểu tình lắc đầu, bởi vì nguyên nhân thực lực, một mực tìm thương hào có thể hợp tác, tìm kiếm thực lực và tài nguyên bổ sung, cũng đã chuẩn bị đánh đổi khá nhiều.