← Quay lại trang sách

Chương 1510 Chưa Bao Giờ Nói Chứng Cứ

Nghe vậy, Diệp Chân đại hỉ, rốt cục có người đứng ra nói, nhưng trên mặt lại không chút thay đỏi, để Cái Quân tiếp nhận lễ đơn, xem cũng không xem đã lên tiếng đáp lời.

- Chưởng quỹ nói quá lời, Thiên Dực thương hào ta còn phải cảm ơn quý số nể nang mặt mũi ủng hộ, Khư thị Độc Long đảo đối ngoại mở ra thương hào, chưởng quỹ có thể tùy ý chọn.

Vừa dứt lời ra, rất nhiều vị khách ở đây mới phản ứng được, Khư thị Độc Long đảo này chính là khư thị vừa khai trương, thương nhân khai hào lập quỹ, vị trí sẽ là một trong các nhân tố ảnh hưởng to lớn nhất.

Lúc trước bọn họ lo lắng thực lực của Thiên Dực thương hào không đủ, đã quên mất chuyện này, bây giờ chưởng quỹ của Vạn Dặm thương hào nhảy ra thì họ mới phản ứng lại.

Ra tay trước mới có thể cướp được vị trí hoàng kim!

Trong lúc nhất thời, mọi người vô cùng dồn dập lo lắng dâng lên lễ đơn, dồn dập phát ngôn cầu lấy thương hào, lập tức để Đại quản gia Cái Quân nãy giờ rảnh rỗi vội vàng không được nghỉ tay, ngay cả mấy người Ninh Sĩ Dị cũng phải lên phía trước phụ một tay.

- Chớ vội chớ vội, mở ra thương hào quá nhiều, nhưng các vị có thứ tự tới trước tới sau!

- Lĩnh số, mỗi người lĩnh một số, có thể theo số thứ tự thứ tự trước sau để chọn thuê một gian cửa hàng trước!

Nhìn Cái Quân bị vây kín, Diệp Chân rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

Khai trương đại điển thật đúng là không thoải mái.

Người ở ngoài xem ra, bối cảnh của Thiên Dực thương hào rất mạnh mẽ, thực lực hùng hậu, nhưng ai biết, Diệp Chân phải biểu diễn ra tất cả toàn bộ lực lượng của hắn mới có thể làm ra hiệu quả như thế này.

Tam đại Thủy Quân không nói, chỉ nói Phong Cửu Mạch, cũng là Diệp Chân đặc biệt điều từ Bắc Hải quận tới đây.

Phong Cửu Mạch nguyên vốn là tu vi Huyền Cung cảnh cửu trọng đỉnh phong, tuy cũng là Tuần Tra Thần Tướng, nhưng so với Tuần Tra Thần Tướng Giới Vương cảnh vẫn chênh lệch rất nhiều.

Bản thân Giới Vương cảnh muốn đột phá cửa ải rất khó, đối với Tuần Tra Thần Tướng chủ tu không gian thần thông lại khó càng thêm khó, xem số lượng Tuần Tra Thần Tướng trong Tuần Tra Ti là biết.

Nhưng dựa vào Diệp Chân ban thưởng mấy trăm Linh Hư quả, Phong Cửu Mạch vào một năm trước đã thuận lợi đột phá đến Giới Vương cảnh, chính thức bước vào danh sách Tuần Tra Thần Tướng Giới Vương cảnh để mọi cường giả cực kỳ đau đầu.

Lần này vì chuẩn bị cho khai trương đại điển, Diệp Chân đặc biệt điều Phong Cửu Mạch tới để kinh sợ quần hùng giả bộ trâu bò, mới có bây giờ loại thịnh cảnh như hiện tại.

Chỉ có thể nói, khai trương đại điển thành công như vậy, tất cả tìm cách trước đó của Diệp Chân đều đáng giá.

Khai trương đại cát!

Liên tiếp nửa tháng, Độc Long đảo đều cực kỳ náo nhiệt, âm thanh pháo nổ và ánh sáng phù tấn đặc chế đại biểu vui mừng nổ vang không ngừng trên bầu trời.

Theo ngày đó Thiên Dực thương hào khai trương, biểu hiện ra bối cảnh mạnh mẽ và thực lực cường hãn, đã giải trừ sự lo lắng của các hiệu buôn lớn, thị trường buôn bán trên Độc Long đảo dồn dập cho thuê cửa hàng, mở quỹ lập số.

Trên căn bản, đều là hiệu buôn đến chúc mừng thị trường buôn bán Độc Long đảo, sẵn tiện thuê một cửa hàng, mở thêm chi nhánh.

Khứu giác của thương nhân rất nhạy bén, tính toán cũng rất khôn khéo, thời gian đầu thị trường buôn bán khai trương trên Độc Long đảo, tiền thuê cửa hàng cũng không mắc, bỏ ra ít vốn, đầu tư thêm một tiệm, chiếm trước một hai cửa hàng mặt hoàng kim, chỉ cần thị trường buôn bán Độc Long đảo không trong khoảng thời gian ngắn đóng cửa, bọn họ sẽ không thâm hụt tiền.

Chỉ cần thị trường buôn bán Độc Long đảo hơi có khởi sắc, bọn họ sẽ có thể kiếm được một khoản.

Vì lẽ đó, ngày khai trương thị trường buôn bán Độc Long đảo, hiệu buôn tứ phương đến chúc mừng, còn có tam đại thế lực Thủy phủ trong ngoài hải đảo, chỉ cần có chút tính toán, đều thuê một cửa hàng, mở ra chi nhánh cho gia tộc.

Tính ra, Hoa Trường Quân dẫn đến các hiệu buôn, tính cả bản thân Hoa Trường Quân, tổng cộng có mười hai nhà mở thêm chi nhánh, còn có mười lăm gia tộc dưới trướng tam đại Thủy phủ thuê các hiệu buôn nhỏ xung quanh, còn có thế lực hải đảo xung quanh với hiệu buôn của mình, nhiều vô số, ngăn ngắn trong vòng nửa tháng, trên Độc Long đảo đã có gần năm mươi hiệu buôn của các gia tộc mở cửa.

Đây cũng chưa tính, mấy vị thương gia thật tinh mắt đã trong mấy ngày ngắn ngủi, đã mang đến một nhóm đầu bếp và một nhóm nữ tử thanh lâu, có mở hai tửu lâu ở trên đảo, ba thanh lâu, khiến cho cuộc sống về đêm trên đảo đột nhiên trở nên phong phú lên.

Đồng thời, trừ hiệu buôn, có đủ loại cửa hàng như trà phòng, cửa hàng thợ may thậm chí cũng có người cũng bắt đầu thuê cửa hàng dự trù, dựng lên nơi môi giới.

Một cảnh tượng rất phồn vinh.

Đương nhiên, những thương nhân này rất khôn khéo, phía bên Thiên Dực thương hào cũng không ngu ngốc, theo Cái Quân kiến nghị, bất luận người nào, bao gồm khách hàng lớn như Hoa Trường Quân hiện nay, ngươi cho thuê cửa hàng chỉ được ký kết hiệp ước một năm, nhưng đến kỳ sau, có thể được hưởng quyền ưu tiên tiếp tục, nhưng trong vòng năm năm, sẽ thương lượng tiền thuê một lần, sau năm năm, có thể tiếp tục thuê kỳ hạn ba năm.

Mặt khác, sau một năm, hiệu buôn trên đảo cần phải giao nộp phí quản lý, phí duy trì trị an, một ít chi phí phụ các loại, những tế vụ này, Diệp Chân tất cả giao cho Cái Quân làm.

Còn bản thân Diệp Chân lại rất sung sướng thanh nhàn, tranh thủ lúc rảnh rỗi tu luyện, luyện khí.

Cũng chỉ nửa tháng, Thiên Dực thương hào thả ra một nhóm sáu vạn cây Xích Âm thảo, đã tiêu thụ hết sạch.

Phải nói, sáu vạn cây Xích Âm thảo này là trong vòng một ngày thả ra, đã bị các Thương gia do Hoa Trường Quân mang đến chuẩn bị hàng hóa cho Thiên Dực thương hào.

Ngày thứ nhất đưa ra, đã bị mười một gia tộc Thương gia cướp sạch, bao gồm Hoa Trường Quân, hơn nữa còn thu vào giá cao, mỗi cây một khỏa linh thạch thượng phẩm, đây cũng chưa tính vì cảm tạ Hoa Trường Quân, trong tối ngoài ngạch bán ra một vạn cây Xích Âm thảo cho Hoa Trường Quân.

Ngoại trừ Xích Âm thảo, vài loại thiên tài địa bảo khác cực kỳ hiếm lạ thiếu thốn như Lưu Thạch đằng trên Hồng Hoang đại lục, còn có hơn trăm loại thiên tài địa bảo khác tương đối quý giá trên Hồng Hoang đại lục cũng được bán ra tất cả.

Nhưng theo sách lược tiêu thụ của Cái Quân, ngoại trừ Xích Âm thảo, ba loại thiên tài địa bảo khác, cực kỳ hiếm lạ thiếu thốn trên Hồng Hoang đại lục bao gồm Lưu Thạch đằng, lấy ra số lượng rất ít, ngoại trừ Lưu Thạch đằng đưa ra một vạn cân, số lượng hai loại khác hầu như có thể bỏ qua không tính.

Theo Cái Quân nói, trong thị trường vốn dĩ khan hiếm tài nguyên một khi tràn vào quy mô lớn, sẽ tạo thành giá cả bị thay đổi chóng mặt.

Vì duy trì lợi nhuận, dù cho một phần Xích Âm thảo bị héo, cũng không thể để nó tràn vào quá nhiều, gây nên giá cả tuyết lở.

Theo Cái Quân nói, cũng chính vì vừa mới khai trương, cần thỏa mãn các đại thương gia một hồi đường xa đến đây, sau này, Thiên Dực thương hào mỗi tháng sẽ thả ra một nhóm Xích Âm thảo ở thị trường buôn bán Độc Long đảo, còn số lượng nhiều ít, thì phải xem phản ứng của thị trường.

Nhiều nhất ba, bốn vạn cây, ít thì một hai vạn cây, cần phải duy trì người mua ở thị trường, mới có thể duy trì lợi nhuận to lớn nhất.

Cứ như vậy tính toán, lượng tiêu thụ cả năm của Xích Âm thảo khoảng chừng năm mươi đến bảy mươi vạn cây, sản lượng trăm vạn cây một năm cũng không thể hoàn toàn tiêu hóa.

Nhưng, lợi nhuận lại không ít một chút nào.

Hơn nữa, theo Cái Quân nói, mỗi tháng một lần bán ra từng nhóm, đủ khiến những gia tộc Đại Thương đó đến Độc Long đảo nhiều thêm mấy chuyến, hiệu ứng này mang đến phồn vinh, sẽ không cách nào phỏng chừng được.

Ngược lại, tất cả Xích Âm thảo và một đám thiên địa linh dược tồn kho, Diệp Chân giao cho mấy người Tịnh Hải Đại Thánh chưởng quản, mỗi tháng Cái Quân sẽ đến nơi của bọn họ, lĩnh ra tiêu thụ.

Cụ thể làm sao bán ra, bán bao nhiêu, Diệp Chân cũng không để ý, hắn chỉ quan tâm đến thuần tiền lời một năm ra sao, thị trường buôn bán Độc Long đảo kiến thiết làm sao, dự định để chưởng quỹ toàn bộ quản lý.

Màn đêm buông xuống, lần thứ hai Độc Long đảo rơi vào trong sương mù mờ ảo, ánh mắt của Diệp Chân lại đang nhìn về nơi xa, hướng về phía trung tâm Độc Long đảo.

- Nếu tính toán của ngươi phá hỏng đại sự của ta, vậy thì đừng trách ta thủ đoạn ác độc, vô tình sẽ chấm dứt tất cả.

Nỉ non một tiếng, thân hình của Diệp Chân bất ngờ biến mất không còn tăm hơi.

Trên đỉnh núi Độc Long trung tâm Độc Long đảo, một toà tĩnh thất tinh xảo đứng sừng sững ở đó, chung quanh vài cây hoa cỏ, có vẻ u nhã dị thường.

Nhưng trong tĩnh thất u tĩnh lúc này lại truyền ra tiếng người trầm thấp.

- Lão tổ tông, chỉ thời gian ngăn ngắn nửa tháng, tộc nhân bảy họ đã gia nhập phòng ngự quân vượt qua hai mươi vạn, thậm chí năm phần mười nhân khẩu Miêu bộ tộc, dưới sự cổ động của Miêu Giang Hải, đa số đã gia nhập Phòng Ngự quân.

- Những tộc nhân gia nhập Phòng Ngự quân này, chúng ta đã không thể chỉ huy, ỷ vào thế của Thiên Dực thương hào, đều không để vào mắt trưởng lão trong tộc.

- Còn tiếp tục như vậy, bảy họ bộ tộc Độc Long đảo chúng ta, chỉ sợ cũng sẽ bị

Thiên Dực thương hào nuốt sạch sành sanh.

Đây là âm thanh lo lắng của Đại tộc trưởng Sở Thánh Đình.

Tạo Hóa Chi Vương -