Chương 1519 Ngũ Tiên Lôi (1)
Đại Đường Tôn dò hỏi Đao Gian lúc trước xong đã khom người nhìn về phía cái bóng mờ ảo trong linh quang.
- Thái thượng, ngươi thấy thế nào?
Cái bóng mông lung lắc lắc trong linh quang.
- Loại thần thông này có thể bất ngờ đả thương địch thủ mà không có sự báo trước, xác thực cực hiếm thấy, trong ký ức của bản tọa, cũng chỉ có vài loại hiếm thấy.
- Lão phu vừa nhìn kỹ thương thế trong lỗ tai của Đao Gian, rất nhẹ, cực đơn giản, nhưng Đao Gian bọn họ lại xác thực trọng thương, lại theo khúc cuối Đao Gian nói, không có bất kỳ sóng linh lực, bỗng dưng có âm thanh nổ vang trong lỗ tai bọn hắn.
- Theo lão phu phán đoán, đây là một loại thiên phú thần thông phi thường hiếm thấy, trong ký ức của lão phu, chỉ có huyết mạch truyền thừa một, hai loại thiên phú thần thông giống như loại này trong Thái Cổ Nhân tộc.
Đại Đường Tôn và bốn vị Đường tôn khác liếc mắt nhìn nhau, lần thứ hai nhìn về phía lão giả mờ ảo.
- Huyết mạch Thái Cổ Nhân tộc? Kính xin Thái thượng mở mang thêm kiến thức.
- Huyết mạch Thái Cổ Nhân tộc cực kỳ quý giá, trên căn bản, nếu chỉ có gia tộc Thái Cổ Nhân tộc, tuyệt đối không cho phép hậu bối của mình lấy tu vi Thông Thần cảnh nhị trọng cất bước ra Chư Thiên Vạn Giới.
- Dù cho thiên phú thần thông của Thái Cổ Nhân tộc mạnh mẽ đến đâu, tu vi không đủ, uy lực cũng sẽ không đủ. Tình huống thông thường, chỉ có bộ tộc bị trục xuất hay không được huyết mạch truyền thừa trong gia tộc Thái Cổ Nhân tộc, mới lấy tu vi Thông Thần cảnh nhị trọng cất bước thiên hạ.
- Nhưng ở tình huống bình thường, mỗi một tộc trong bộ tộc Thái Cổ Nhân tộc, bất kỳ tộc nhân nào đều cực kỳ quý giá, dù có tội ác tày trời, cũng sẽ không trục xuất bộ tộc.
- Theo ý của Thái thượng là thiếu niên này là một người có huyết mạch truyền thừa nhưng không có trong gia tộc Thái Cổ Nhân tộc?
Đại Đường Tôn nói.
- Thái Cổ Nhân tộc, thiên phú phi phàm, nếu một bước đến Nhập Đạo cảnh, có thể vấn đỉnh Tạo Hóa, nếu như có thể thu thiếu niên này vào Ngũ Tiên đường chúng ta, tương lai, Ngũ Tiên đường chúng ta có thể sẽ có tăng thêm một vị cường giả Đạo cảnh thần thông kinh người, nếu có vận may, thành tựu Tạo Hóa, đó chính là căn cơ của Ngũ Tiên đường chúng ta quật khởi tương lai, các ngươi, có thể hiểu rõ ràng ý của lão phu?
Cái bóng mờ ảo trong linh quang từ từ nói.
- Ý của Thái thượng là chúng ta nhất định phải thu người này về Ngũ Tiên đường, ra sức vì chúng ta!
Ngũ Đường tôn đứng ở vị trí cuối, mở miệng.
- Vậy tự mình thu phục lòng người, bắt người, hay thu cấm linh hồn?
- Hừ!
Quang ảnh mông lung bên trong đột nhiên truyền ra một tiếng hừ lạnh rất khó chịu, khiến cho toàn bộ đại điện cũng rung động lên.
- Ngươi tinh tu hồn đạo, qua nhiều năm như vậy, ánh mắt chưa bao giờ nhảy ra khỏi hồn đạo, tu vi cũng bị vây khốn không thể tiến lên.
- Nhớ kỹ, chỉ cần vượt ra khỏi hồn đạo, phóng tầm mắt nhìn thấu võ đạo thậm chí toàn bộ Thiên Đạo, mới có thể để hồn đạo của ngươi tiến thêm một bước.
Ngũ Đường tôn ngẩn người, vội vàng cúi đầu nói.
- Cảm ơn Thái thượng chỉ điểm, đệ tử sẽ toàn tâm tìm hiểu, để sớm ngày đột phá.
- Hồn đạo khống chế chỉ có thể thu thân, nhưng không thể kiềm chế, huống hồ, dựa vào hồn đạo của lão ngũ, miễn cưỡng có thể khống chế cường giả Đạo cảnh, nếu thiếu niên này một khi đột phá Đạo cảnh bước vào Tạo Hóa, khi đó, sẽ trở thành tai họa lớn của Ngũ Tiên đường chúng ta.
- Ý của Thái thượng là, có trước tiên nghĩ trăm phương ngàn kế thu hoạch tâm hắn hay không, dù không nhớ nhà, nhưng chung quy cũng chảy chung dòng máu, tự nhiên sẽ trở thành nền tảng quật khởi của Ngũ Tiên đường ta?
Đại Đường Tôn nói.
- Đúng vậy!
Cái bóng mờ ảo trong linh quang gật đầu.
- Nhưng, hiện nay chỉ là lời một phía từ Đao Gian, người này cụ thể làm sao, các ngươi tìm được người này xong, điều tra trong bóng tối sẽ biết.
- Nhớ kỹ, việc này can hệ trọng đại đến Ngũ Tiên đường chúng ta, ngủ đông mấy trăm ngàn năm mới có quy mô như bây giờ, cố gắng thu phục người này là thành viên tương lai quan trọng, nhất định nhuận vật tế vô thanh, thuận lý thành chương, nước chảy thành sông, mới sẽ không để lại mầm họa, các ngươi hiểu chưa?
Cái bóng quát lên.
- Chúng đệ tử ghi nhớ lời nói của Thái thượng!
Ngũ Đường tôn đồng thời khom người nói.
- Được rồi, đều đi xuống đi, lão phu mệt mỏi....
…
Diệp Chân và Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh một đường bay lượn, người vẫn ở giữa trời cao, nhìn thấy trung bộ Ngũ Tiên đảo có một đám người nhốn nháo trong một kiến trúc lộ thiên khổng lồ, cực kỳ náo nhiệt.
Quan sát xuống, đã phát hiện khoảng chừng có bốn, năm vạn người tụ tập ở nơi đó, chủ yếu vây quanh một bãi đất trống lớn vung quyền hò hét, có mấy người không nhìn thấy, thậm chí trên trời dưới đất vây nổi lên bức tường người.
- Tên môi giới kia nói hẳn là nơi này?
Vừa nghi hoặc, Diệp Chân và Đại Nhĩ Đóa chậm rãi hạ xuống từ trên trời cao, chờ cách gần rồi lúc này mới phát hiện, trêm khu đất trống khổng lồ kia dĩ nhiên là một võ đài thông suốt dài rộng mười dặm, bảo vệ trong kết giới cực kỳ dày nặng.
Trên lôi đài, một bia đá cao tới mười mét, khổng lồ bị được trên mặt đất.
- Ngũ Tiên Lôi, thắng liên tiếp mười trận và thủ lôi một ngày, có thể làm đài chủ, nhưng chiếm được nửa thành tiền đánh bạc hôm đó, thủ lôi hai ngày, sẽ chiếm được một thành tiền đánh bạc hôm đó.
- Nếu buồn chán, có thể thủ lôi năm ngày, sẽ chiếm được hai thành rưỡi tiền đánh bạc, đồng thời có thể nhận lấy một khu trạch viện trên Ngũ Tiên đảo, được lưu danh Lặc thạch, nếu có thể liên tục thủ lôi mười ngày, sẽ chiếm được năm phần mười tiền đánh bạc, nhận lấy một toà trạch viện Ngũ Tiên đảo, một tấm thiệp mời đấu giá đại hội hàng năm chữ ‘Địa’, quyền đấu giá ưu tiên trong đấu giá đại hội hàng năm một lần, đồng thời lưu danh Lặc thạch.
Xem xong chớp mắt, Đại Nhĩ Đóa đã vui vẻ nói.
- Đại nhân, biếu tặng một tấm thiệp mời chữ ‘Địa’, đây chính là phương pháp thu được thiệp mời mà tên môi giới kia nói tới, hơn nữa, vẫn có thể thu được quyền đấu giá ưu tiên!
Diệp Chân lại khác, không có bất kỳ mừng rỡ, mà chỉ vào bia đá nói.
- Ngươi xuống chút nữa xem.
Vẻn vẹn liếc mắt nhìn, Đại Nhĩ Đóa đã hít vào một ngụm khí lạnh.
Phía dưới bia đá Ngũ Tiên Lôi có sáu hàng chữ lớn, phân biệt là năm lôi đài chủ đến mười lôi đài chủ, phía dưới mỗi một hàng chữ đều có lưu lại khoảng trống to lớn.
Không cần phải nói, đây là sau khi thủ lôi thành công lặc thạch làm khắc nơi.
Giống phía dưới năm lôi đài chủ có mấy trăm chữ nhỏ màu đỏ sẫm, Đại Chu Thái Tuyên năm bảy mươi bốn, Tiêu Trấn thủ lôi năm ngày, lặc thạch làm khắc.
Người tên như vậy có khoảng hơn ba mươi.
Này lặc thạch làm khắc lịch pháp có chút phức tạp, là sử dụng niên hiệu của Đế
Vương các đời Đại Chu để ghi lên, người không biết lịch pháp Đại Chu thật sẽ xem không hiểu.
Trước đây, Diệp Chân ở Đại Chu đọc một lượt lượng lớn tàng thư, chính là thuộc làu niên hiệu Đại Chu, Đại Chu Thái Tuyên năm bảy mươi bốn, cẩn thận tính ra, hẳn là bảy vạn năm trước!
Nói cách khác, Ngũ Tiên Lôi này đã đứng ở nơi này bảy vạn năm.
Lập đầy đủ bảy vạn năm, nhưng có thể thủ đài chủ năm ngày, cũng chỉ mới có ba mươi lăm vị.
Xuống chút nữa, đài chủ thủ sáu ngày thì càng thiếu, trực tiếp giảm mạnh một nửa, chỉ có mười sáu vị, thủ đài chủ bảy ngày, chỉ có năm vị.
Còn về thủ đài chủ tám ngày thì chỉ có một vị, chính là vị Tiêu Trấn năm Thái Tuyên bảy mươi bốn kia.
Còn về thủ lôi đài chủ chín ngày và thủ lôi đài chủ mười ngày, hiện nay tất cả đều là trống rỗng.
Không sai, là trống không, tên một người cũng không có.
Nói cách khác, bảy vạn năm qua, không có một người nào có thể liên tục thủ lôi tám ngày trở lên, còn về khen thưởng của Ngũ Tiên đảo dùng để tuyên dương người có thể thủ lôi đài chủ mười ngày thì bảy vạn năm qua chưa một người có thể tới tay.
Lần này, Diệp Chân xem như triệt để rõ ràng tại sao nói phương pháp này cơ bản không thể.
Bảy vạn năm mà không có một người nào có thể đạt tới mục tiêu, tuy Diệp Chân có chút lá bài tẩy nhưng cũng không cách nào đạt tới.
Đột nhiên, trên lôi đài vang lên một tiếng gào thét giống như thị uy, phía sau Yêu tộc đại hán dựng thẳng một cái thiết bổng thật dài giống như đuôi vừa đánh đối thủ thổ huyết hôn mê, hưng phấn gào thét lên.
- Vân Bôn ở đây, ai tới chiến ta? Ai tới chiến ta?
Thanh âm lạnh như băng của Huyền y chấp sự đang trôi nổi thủ hộ ở ngoài kết giới võ đài đánh gãy tiếng gầm gừ của đại hán Yêu tộc - Vân Bôn.
- Yêu tộc Vân Bôn hôm nay sáu thắng liên tiếp, người kế tiếp chống lôi, ai tới?
- Ta đến!
Thanh âm của Huyền y chấp sự chưa dứt, một trung niên võ giả khác đã nhảy đến bên cạnh lôi đài.
Huyền y chấp sự kia nhưng lại không lập tức đồng ý mà nói với tên võ giả kia.
- Qua bên kia ký kết giấy sinh tử sau đó lại tới đây khiêu chiến!
- Vân Bôn, ngươi là người thắng liên tiếp, có thể có thời gian nghỉ ngơi một khắc đồng hồ, một khắc đồng hồ sau sẽ tiếp tục tiếp nhận khiêu chiến!