Chương 1520 Ngũ Tiên Lôi (2)
Âm thanh của tên huyền y chấp sự võ đài vừa rơi xuống đã có một lam y chấp sự xông lên trên không, hắn dùng linh lực chấn động phóng to âm thanh lên gấp mấy chục lần, truyền ra bốn phương tám hướng.
- Đặt cược bắt đầu! Một khắc đồng hồ, chỉ có thời gian một khắc đồng hồ đặt cược, bất kể người mua thắng hay bại, hay mua đài chủ có thể thắng liên tiếp hay không đều có thể đặt cược, tỉ lệ đặt cược biến hóa theo thực thời gian, nhanh tay có tay chậm không!
Không chờ tên này lam y chấp sự này nói xong, võ giả bốn phương tám hướng xung quanh võ đài đã vây tụ hướng về phía võ đài phía đông một chữ đánh ra hơn trăm đường khẩu, trong mỗi đường khẩu đều có bốn tên võ giả.
Tên một phụ trách ghi chép ký tín vật, tại chỗ thu chút linh thạch, hai người cảnh giới duy trì trật tự.
Toàn bộ tình cảnh dị thường náo nhiệt, những võ giả này đặt cược lượng ít thì một miếng linh thạch thượng phẩm, nhiều thì mấy ngàn hơn vạn linh thạch thượng phẩm.
Đặc biệt là những phần tử cuồng nhiệt, tiện tay đã đập ra một hai ngàn viên linh thạch thượng phẩm.
Con số một hai ngàn viên linh thạch thượng phẩm cũng không nhiều, nhưng trong lần đặt cược này có đến mấy vạn người, có ít nhất một nửa cũng chính là hai vạn người đặt cược.
- Hôm nay tổng tiền đánh bạc đã đạt hai ngàn ba trăm bốn mươi hai vạn viên linh thạch thượng phẩm, khấu trừ đi bồi thường chi sổ ghi hơn hai trăm bốn mươi mốt vạn viên linh thạch thượng phẩm, người muốn khiêu chiến nhanh chóng chuẩn bị, đài chủ thắng liên tiếp mười trận có thể thu được nửa thành tiền đánh bạc sổ ghi!
Lam y chấp sự hét to, kết giới bảo vệ Ngũ Tiên Lôi mở rộng, nam tử lúc trước tuyên bố muốn chống lôi nhanh như tia chớp chui vào.
Trong tiếng gào, đại chiến bắt đầu, mấy vạn võ giả xung quanh trên trời dưới đất vây tụ lên đến vô cùng sốt sắng quan sát luận võ, thậm chí có mấy người lớn tiếng thét to.
- Chơi hắn!
- Lên, nhanh giết hắn!
Đông đảo võ giả dồn dập hướng về đối tượng mình đặt cược la lên, tình cảnh này làm cho Diệp Chân trợn mắt ngoác mồm.
Này không phải một võ đài, rõ ràng là một sòng bạc lớn.
Võ đài chỉ là cung cấp cơ hội và đấu võ trợ hứng cho sòng bạc mà thôi.
- Đại nhân, người thủ lôi và chống lôi này thực lực thật mạnh!
Đại Nhĩ Đóa có chút đờ ra nỉ non.
Thủ lôi Vân Bôn, tu vi Huyền Cung cảnh bát trọng trung kỳ, nhưng trung niên võ giả lên khiêu chiến chống lôi, tu vi lại cao tới Huyền Cung cảnh cửu trọng hậu kỳ, kém một bước chính là Huyền Cung cảnh cửu trọng đỉnh phong.
- Đại nhân, võ đài này, xem ra chúng ta đừng lên đùa.
Nhìn người trên võ đài, nhìn lại một chút tu vi của hai người, Đại Nhĩ Đóa có chút bất đắc dĩ.
Diệp Chân cũng gật đầu bất đắc dĩ, theo trên lý trí nói, hi vọng rất nhỏ, thực lực chênh lệch quá lớn.
Võ giả Huyền Cung cảnh trung kỳ, Diệp Chân không sợ, nhưng võ giả Huyền Cung cảnh hậu kỳ thậm chí đỉnh phong, Diệp Chân phải cực kỳ cẩn thận.
Thắng liên tiếp mười trận, không thể bại, mà còn phải thủ mười ngày, nơi Chư
Thiên Vạn Giới quần anh tụ tập, Diệp Chân lấy cái gì tự tin.
Nói thật, thiệp mời đấu giá đại hội của Ngũ Tiên đảo mở ra hàng năm rất mê người, nhưng tốn cái giá trên trời, ít thì bảy, tám vạn viên linh thạch thượng phẩm nhiều thì mười vạn viên linh thạch thượng phẩm, luôn có thể hình đến một tấm.
Đối với Diệp Chân mà nói, đặc biệt là vừa ở Độc Long đảo khư thị kiếm bộn một bút, liên tục hai tháng mỗi tháng thu vào hơn tám vạn viên linh thạch thượng phẩm, tuy Diệp Chân chỉ chiếm năm phần mười thu nhập trong đó, nhưng tốn mười vạn viên linh thạch thượng phẩm cũng không phải chuyện ghê gớm gì.
Thật ra, theo Diệp Chân, có giá trị nhất hẳn là quyền ưu tiên đấu giá kia.
Tuy rằng Diệp Chân không biết Ngũ Tiên đảo ưu tiên quyền đấu giá như thế nào, nhưng có thể trịnh trọng đặt ở một điều cuối cùng, tuyệt đối kém không được.
- Không vội, chúng ta trước tiên tìm hiểu một chút quy tắc của Ngũ Tiên Lôi này!
Quy tắc cụ thể của Ngũ Tiên Lôi ở mặt sau của bia đá Ngũ Tiên Lôi, lít nha lít nhít có mấy ngàn chữ, quy tắc định ra cực kỳ tỉ mỉ, điều khoản đã có hơn mười, hẳn là bao năm qua chậm rãi hoàn thiện.
Diệp Chân nhìn qua một lần, chủ yếu có vài điểm trọng yếu, một là người trên lôi tu vi giới hạn dưới Giới Vương cảnh, cường giả Giới Vương cảnh toàn lực giao thủ, uy lực đó cho dù ở Hồng Hoang đại lục cũng có thể dời sông lấp biển, trời long đất lở, đã không thích hợp đấu võ đài.
Hai là người chống lôi chắc chắn phải viết giấy sinh tử, nếu như bất hạnh bỏ mình, để tránh khỏi gia tộc, tông môn đến gây phiền phức, ba là phải đạt được tiền đánh bạc, phải là đầu ngày trước tiên mười thắng liên tiếp, tiếp đó thủ lôi thành công mới có thể thu được nửa thành tiền đánh bạc.
Nói thật, điểm này cũng làm cho Diệp Chân động tâm không ngớt.
Nửa thành tiền đánh bạc, tuy rằng chỉ có nửa thành, nhưng cũng đã rất nhiều.
Giống tiền đánh bạc võ đài hiện tại đã cao tới hơn ba triệu viên linh thạch thượng phẩm, theo tình hình hiện nay, trước khi võ đài hôm nay kết thúc, ít nhất vẫn có thể chiến tám đến chín trận.
Nói cách khác, tiền đánh bạc tích lũy đến năm trăm vạn viên linh thạch thượng phẩm không có bất cứ vấn đề gì, nửa thành tiền đánh bạc đã cao tới năm mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Trên căn bản, khư thị Độc Long đảo của Diệp Chân chiếu theo tình huống trước mắt, nếu không có bất kỳ bất ngờ gì thì một năm Diệp Chân mới có thể thu nhập được khoảng linh thạch này.
Cái này còn là dưới tình huống Độc Long đảo tiêu thụ Xích Âm thảo gần như không ngừng nghỉ.
Nếu có thể thắng hai ba trận liên tiếp, kê ra số lượng không ngừng lên cao, ở đây tuyệt đối có thể thu được lượng lớn của cải, mấu chốt là phải xem ngươi có thể bảo vệ võ đài hay không.
Mặt khác, người có số lần thắng liên tiếp chỉ cần thắng liên tiếp đã đến hai lần thì có thể thu được khen thưởng tương đương với nhau hai ngàn viên linh thạch thượng phẩm.
Ngoại trừ những quy củ lớn này ra, còn mấy quy củ nhỏ khi thi đấu trên lôi đài khiêu chiến.
Giống như người thắng liên tiếp, sau khi hạ một người chống lôi sẽ có nhiều nhất thời gian một khắc đồng hồ nghỉ ngơi, cái này phi thường thử thách năng lực chiến đấu kéo dài của võ giả.
Nếu tiêu hao nhiều một chút, thời gian một khắc đồng hồ sợ là sẽ không thể khôi phục được quá nhiều linh lực, không đánh được mấy tràng thì linh lực trước tiên đã không chịu đựng nổi.
Mặt khác, người chiến bại có thể lần thứ hai lên đài thi đấu, nhưng trong một ngày nhiều nhất chỉ có thể lên đài thi đấu một lần, đề phòng có người mượn cơ hội lợi dụng sơ hở, người chiến bại muốn lên đài thi đấu lần thứ hai phải giao nộp một vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Đồng thời, trong quá trình chống lôi cấm yêu bộc tham chiến, cấm sử dụng bùa chú, mật bảo dùng một lần, nhưng dùng đan dược là không có giới hạn.
Nhưng nếu bởi vì dùng đan dược mà đẩy tu vi lên đến Giới Vương cảnh, như thế thì lập tức hủy bỏ tư cách luận võ.
Ngoài ra, còn có rất nhiều quy tắc chi tiết bổ sung, cực kỳ tỉ mỉ.
- Đại nhân, xem quy tắc này đã biết khiêu chiến này cực kỳ gian nan, ta thấy chúng ta vẫn nên đấu giá thiệp mời từ trên đấu giá hàng tháng thôi.
Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh nói.
- Phi, kẻ nhu nhược!
Đại Nhĩ Đóa vừa nói xong, một cục đờm đặc đã nhổ đến trước mặt hắn, một thanh niên dùng một loại ánh mắt hết sức khinh bỉ liếc mắt nhìn hắn, hứng thú hăng hái vọt tới trong đám người trợ uy.
Lần này, làm cho Đại Nhĩ Đóa xấu hổ mặt đỏ tới mang tai.
Lấy hắn trải qua cầu sinh ở Loạn Không Đảo, hắn là loại người theo chủ nghĩa thực dụng, có thể không mạo hiểm thì tuyệt không mạo hiểm, an toàn là số một!
Đột nhiên, xung quanh lôi đài lại vang lên tiếng reo hò sục sôi của võ giả, từng âm thanh trong thời gian ngắn đã trở nên cuồng loạn, rất nhiều người thậm chí cực kỳ hưng phấn khua tay múa chân.
Âm thanh sục sôi xông thẳng trời xanh, trong thời gian ngắn đã cảm hóa Diệp Chân, nhìn Đại Nhĩ Đóa nói.
- Chúng ta vào xem thử!
Trong nháy mắt tiếp theo, ngay khi Đại Nhĩ Đóa và Diệp Chân chen vào, vừa vặn nhìn thấy đuôi roi của Yêu tộc Vân Bôn đã biến thành kích thước ngàn mét, quét ngang qua toàn bộ hư không.
Chớp mắt rút ra, gần như toàn bộ hư không đều bị cái roi kia chắt đứt.
Người chống lôi bị một roi này quăng bay ra sau, răng rắc tiếng gãy xương đột ngột vang lên.
Cùng lúc đó, Vân Bôn thì lại cực kỳ hưng phấn vung hai tay lên, hét to.
- Vân Bôn ta, vô địch! Vô địch!
Cùng lúc đó, các võ giả tràng ngoài, trong thời gian ngắn đã sôi trào.
- Vân Bôn, vô địch!
- Vân Bôn!
Tiếng reo hò cực kỳ hưng phấn phá tan trời xanh xuyên vào lỗ tai của Diệp Chân, kích thích một loại tên là "Nhiệt huyết" trong cơ thể, trong thời gian ngắn lan ra toàn bộ toàn thân Diệp Chân!
Đột nhiên, trong lòng Diệp Chân chợt hiện qua một tia rung động, một loại cảm giác hưng phấn trước nay chưa từng có đột ngột dâng lên trong đầu.