Chương 1525 Tình Báo Quan Trọng Của Đại Nhĩ Đóa (2)
Hắn không ngờ chỉ trong thời gian ngắn, Diệp Chân không những phá hủy sát chiêu hắn ép đáy hòm mà còn hủy hoại Trấn khí mà trong tộc tỉ mỉ chuẩn bị cho hắn.
Nhưng vấn đề hiện tại không phải là lo lắng Trấn Khí, mà là làm sao bảo mệnh.
Sự đau đớn xuyên tim truyền tới từ bàn tay, Vân Bôn rất rõ ràng các mép bàn tay của hắn đều bị hóa thành than đen, mà đây mới chỉ là một đòn Thiên Lôi Linh Hỏa thôi, nhưng trước mắt thì mấy chục mấy trăm đòn Thiên Lôi Linh Hỏa đang vọt về phía hắn, cho dù cường độ cơ thể hắn cao thế nào thì cũng chắc chắn phải chết.
Vân Bôn cũng là người thân kinh bách chiến, hắn lập tức rõ ràng tình thế hiện tại của mình vô cùng nguy cấp.
Thần thông Pháp Thiên Tượng Địa đúng là lợi hại, ở tình huống bình thường thì tuyệt đối có thể nghiền ép kẻ địch như giun dế, nhưng nếu đụng tới đối thủ như
Diệp Chân vậy thì thành mục tiêu sống!
Thần niệm khẽ nhúc nhích, thân hình cao tới ngàn mét của Vân Bôn cấp tốc thu nhỏ lại, trong thời gian ngắn thì hắn chỉ còn cao ba, bốn mét.
Khi thu nhỏ lại thì thân hình Vân Bôn nhoáng lên một cái hóa thành ảo ảnh, tốc độ di chuyển mang ra từng sợi tàn ảnh, ý định tránh thoát sự oanh kích của Thiên Lôi Linh Hỏa.
- Hừ, muốn chạy trốn?
- Không có cửa đâu!
Gần như là bản năng, thần niệm của Diệp Chân chìm xuống trong nháy mắt, bước ra một bước.
Một vòng ánh sáng màu bạc lấy Diệp Chân làm trung tâm khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Địa Từ Lực Trường!
Khi ánh sáng màu bạc tản ra trong chớp mắt, huyền y chấp sự trôi nổi trên kết giới bảo vệ Ngũ Tiên Lôi đột nhiên rơi xuống, suýt chút nữa cắm đầu xuống đất.
Cùng gặp xui xẻo còn có võ giả quan chiến bốn phương tám hướng trôi nổi trên không trung, thân hình mọi người đồng thời rơi xuống rồi va chạm nhau, hiện trường lập tức loạn tung tùng phèo.
Cùng một giây, thân hình của Vân Bôn cũng đột nhiên rơi xuống.
Địa từ lực trường như một toà như núi lớn treo ở chân của hắn, khiến cho tốc độ của hắn càng ngày càng chậm.
Tốc độ của hắn cực nhanh cho nên chiêu này cũng chỉ khiến cho tốc độ của hắn hơi chậm lại một khắc mà thôi, nhưng mà khi cao thủ so chiêu thì sinh tử cũng chỉ ở trong một khắc.
Thoáng chốc, Thiên Lôi Linh Hỏa mà hắn vừa tránh thoát như một tập hợp lửa đánh vào sau lưng hắn, trấn giáp trung phẩm đã hỏng, trong thời gian ngắn thì Thiên Lôi Linh Hỏa đã phá hủy linh cương hộ thể của hắn, ngọn lửa màu tím bốc cháy kịch liệt ở sau lưng Vân Bôn.
Càng muốn chết hơn là bên trong Thiên Lôi Linh Hỏa lại ẩn chứa một tia lôi kình.
Dưới tình huống bình thường, khi Vân Bôn có linh cương hộ thể hoặc Trấn giáp trung phẩm hộ thể thì tia lôi kình này trên căn bản không có tác dụng quá to lớn. Nhưng khi Thiên Lôi Linh Hỏa trực tiếp đánh vào thân thể hắn thì sự khủng bố của tia lôi kình trong Thiên Lôi Linh Hỏa này sẽ hoàn toàn thể hiện ra.
Một tia điện lưu lập tức khiến cả người Vân Bôn run lên, cộng thêm sự oanh kích của Thiên Lôi Linh Hỏa, ngũ tạng lục phủ của hắn đau đớn tột cùng, điều này làm cho tốc độ của Vân Bôn bị khựng lại trong nháy mắt.
Nhưng mà khoảnh khắc khựng lại trong chớp mắt kia căn bản đã quyết định vận mệnh của Vân Bôn.
Hơn trăm đòn Thiên Lôi Linh Hỏa như một con Hỏa Long liên tiếp đánh tới sau lưng hắn, tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên không ngừng.
Dù cho cường độ cơ thể của Vân Bôn cực kỳ kinh người, luyện thành Tiên Thiên chiến thể, nhưng khi bị Thiên Lôi Linh Hỏa công kích liên tục như vậy thì sau lưng hắn nhanh chóng hóa thành than đen, lộ ra xương cốt màu vàng nhạt.
Nhưng Thiên Lôi Linh Hỏa vẫn chưa ngừng lại, xương cốt của Vân Bôn cũng đang nhanh chóng biến thành màu đen.
Mà từng tia lôi kình lại không ngừng tàn phá trong cơ thể Vân Bôn, khiến hắn không nhấc lên được chút thần niệm nào!
Một tia cười khổ mang theo tuyệt vọng hiện lên trên mặt Vân Bôn, không ngờ Vân Bôn hắn lại chết ở chỗ này.
Hơn nữa còn chết dưới tay một tên tiểu tử Thông Thần Cảnh nhị trọng mà hắn không để vào mắt.
Thực sự là…..
Làm hậu duệ trực hệ Thái Cổ Yêu tộc, dù đã là đời thứ mười thì hắn vẫn là một trong huyết mạch quan trọng nhất của gia tộc, có vô số thủ đoạn bảo mệnh.
Trong trí nhớ của hắn, dưới loại tình huống này thì hắn ít nhất còn có ba loại thủ đoạn bảo mệnh.
Nhưng đáng chết là hắn không dùng được! Hắn hoàn toàn không có cơ hội dùng!
Mỗi lần từng tia lôi kình ẩn chứa sức mạnh khủng bố trong Thiên Lôi Linh Hỏa đánh vào người Vân Bôn đều làm cho hắn đau đến chết đi sống lại, đừng nói dùng lực lượng thần hồn phát động thủ đoạn bảo mệnh, ngay cả sử dụng linh lực cũng có chút khó khăn.
- Lẽ nào ta sẽ chết như thế sao….
Vân Bôn hiện lên vẻ mặt bi ai và không muốn, nhưng hắn là hậu duệ trực hệ Thái Cổ Huyết Mạch, làm đích tôn dòng dõi bộ tộc Liệt Kim Vân Báo, hắn có sự kiêu ngạo mà người khác không thể nào hiểu được.
Bộ tộc Liệt Kim Vân Báo, dù cho là chết, dù cho chảy hết máu thì cũng tuyệt đối không mở miệng xin tha, càng sẽ không chịu thua nhận mệnh.
- Xem ra ta vẫn còn khinh thường anh hùng thiên hạ, hầu tử nói rất đúng, lần này ta xuống núi nhất định sẽ tè ra quần trở lại, nhưng mà có lẽ hầu tử không nghĩ tới ta sẽ không thể quay về được….
Vân Bôn thầm than một tiếng, hắn nhắm hai mắt lại chờ đợi tử vong tiến đến….
Xèo xèo xèo!
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ vang rền phá không cùng với tiếng ngọn lửa nổ tung vang lên liên tiếp, nhưng Vân Bôn phi thường bất ngờ phát hiện, hắn không có chết!
Âm thanh nổ tung của Thiên Lôi Linh Hỏa vang lên không ngừng, nhưng Vân Bôn hắn vẫn chưa chết!
Phải biết rằng Thiên Lôi Linh Hỏa chính là ngọn lửa khủng bố ngay cả tiên thiên thần hồn của hắn cũng không trốn được.
Vân Bôn theo bản năng mở mắt ra xoay người nhìn lại, sau đó ánh mắt hắn trở nên ngây ngẩn.
Lúc này khuôn mặt Diệp Chân đỏ bừng, thần hồn quanh người chập chờn như sóng lớn, Vân Bôn lập tức biết rõ Diệp Chân đang làm gì.
Dưới sự khống chế mạnh mẽ của thần hồn, mấy chục đòn Thiên Lôi Linh Hỏa mà Diệp Chân bắn ra đều đánh về phía bầu trời.
Nói cho đúng là đánh về kết giới bảo vệ Ngũ Tiên Lôi trên bầu trời!
Âm thanh nổ tung ầm ầm ầm khiến cho Ngũ Tiên Lôi kịch liệt chấn động lên.
Điều này khiến cho thủ lôi giả Ngũ Tiên Lôi và huyền y chấp sự giật mình, kết giới bảo vệ Ngũ Tiên Lôi được tạo thành bởi dẫn động địa mạch, nếu như bị đánh tan thì sẽ tiêu tốn rất lớn để khôi phục như cũ.
Huyền y chấp sự kêu lên một tiếng quái dị rồi nhanh chóng vọt vào kết giới bảo vệ, hai tay liên tục đánh về phía Thiên Lôi Linh Hỏa.
Từng Thiên Lôi Linh Hỏa bị dập tắt trong tay huyền y chấp sự, nhưng mỗi khi dập tắt một viên thì huyền y chấp sự đều phải hú lên một tiếng quái dị, tia lôi kình ẩn chứa trong Thiên Lôi Linh Hỏa thật sự không dễ chịu.
Hiện tại hắn xem như biết rõ cảm thụ vừa nãy của Vân Bôn.
Gần như sau một hơi thở, y phục trên người hắn đã hóa thành tro bụi, lộ ra cơ thể tràn đầy lông ngực. Huyền y chấp sự run rẩy lấy ra một cái áo khoác mới mặc vào rồi đen mặt tuyên bố.
- Địch Khoát Hải khiêu chiến Vân Bôn, Địch Khoát Hải thắng!
Các võ giả quan chiến đều trợn mắt há hốc mồm, cả đám đều giật mình nhìn kết quả trên sân!
- Địch Khoát Hải thắng?
- Vân Bôn đã thua!
Một tên Thông Thần Cảnh nhị trọng đấu với thiên tài bách chiến Yêu tộc Huyền Cung Cảnh bát trọng, thế mà Huyền Cung Cảnh bát trọng lại thua?
Điều này khiến cho rất nhiều người đến bây giờ vẫn còn có một loại cảm giác như đang nằm mộng.
Mãi đến khi Huyền y chấp sự tuyên bố kết quả thì rất nhiều võ giả mới như vừa tỉnh mộng, sau đó khắp nơi đều là tiếng kêu la thảm thiết như lợn bị chọc tiết.
- Linh thạch của ta!
- Linh thạch thượng phẩm của ta!
Rất nhiều người cảm thấy Vân Bôn tất thắng, dù cho Vân Bôn chỉ có tỷ suất cá cược nửa phần thì cũng là áp hạn mức cao nhất một vạn khối linh thạch thượng phẩm, chuẩn bị kiếm thêm năm trăm viên linh thạch thượng phẩm.
Nhưng ai mà ngờ được cuối cùng thì tài ẩn một đi không trở lại.
Cùng một giây, có vô số người kêu rên!
Vừa rồi cá cược thì tất cả mọi người đều cược cho Vân Bôn, muốn kiếm được chỗ tốt, nhưng ai mà ngờ được.
Chỉ có vẻ mặt các chưởng quỹ ngồi ở đài đặt cược Ngũ Tiên Lôi hiện ra sự quái dị.
Tiền nhập sổ hôm nay quả thực là….
Gần như mọi việc tiền đánh bạc của võ giả ở đây đều nhập sổ, ít thì một hai khối, nhiều thì một vạn khối linh thạch thượng phẩm. Cho trung bình một người đặt cược năm trăm khối, chỉ có một nửa đặt cược vậy thì cũng có hơn một ngàn vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Cái này tựa hồ đổi mới kỷ lục tiền thu vào của Ngũ Tiên Lôi từ trước tới nay.
Tiếng kêu rên và khiếp sợ vang lên liên tục bên ngoài, ở trên đài, vẻ mặt của Vân Bôn cực kỳ cay đắng.
Sống sót là một niềm hạnh phúc, nhưng bị người khác tha mạng thì đối với loại thiên tài kiêu ngạo như hắn tuyệt đối không dễ chịu.
- Tại sao?
- Tại sao lại muốn tha ta một mạng!
Vân Bôn hỏi.
Khóe miệng Diệp Chân hiện lên một nụ cười, sở dĩ hắn tha mạng cho Vân Bôn không phải bởi vì hắn nhân từ nương tay, cũng không phải bởi vì thanh kiếm lớn kia, mà bởi vì vừa rồi trong lúc chiến đấu thì Đại Nhĩ Đóa có báo cho hắn một tin tức quan trọng.
- Vân Bôn, nhớ kỹ, ngươi nợ ta một ân tình, đêm nay ta chờ ngươi tại Thiên Ỷ tửu lầu!
Diệp Chân hô to.
- Thiên Ỷ tửu lầu?
Vân Bôn một mặt cay đắng gật đầu.
- Ta nhớ kỹ, Vân Bôn ta thiếu ngươi một mạng!