← Quay lại trang sách

Chương 1526 Tai Mắt Của Long Vương

Tình báo mà Diệp Chân nghe được thật ra là tin tức và thân phận của Vân Bôn mà Đại Nhĩ Đóa biết được bằng thiên phú của mình.

Sau lưng Vân Bôn có một tiểu thế giới thuộc về Yêu tộc có tên là Thái Mông tiểu thế giới, Vân Bôn Không những xuất thân từ Thái Mông tiểu thế giới, hơn nữa còn là huyết mạch dòng chính sở hữu tiểu thế giới này, xếp hạng thứ tám.

Nói cách khác, tuy rằng Vân Bôn không phải người thừa kế tương lai của tiểu thế giới kia, nhưng khẳng định là có sức ảnh hưởng không nhỏ đối với nó.

Đương nhiên, đây cũng không phải nguyên nhân Diệp Chân sợ mà dừng tay.

Diệp Chân đến Hồng Hoang đại lục đã được mấy năm, giết rất nhiều người, thêm một đứa con trai của Giới chủ tiểu thế giới cũng không tính là ghê gớm.

Sỡ dĩ Diệp Chân ngừng tay lại, mạnh mẽ thúc giục lực lượng thần hồn giữ lại tính mạng cho Vân Bôn thật ra vì vừa ý thân phận của hắn mà thôi.

Diệp Chân đến Ngũ Tiên đảo có hai mục đích, một là tìm kiếm manh mối thiên địa linh vật làm Tiểu Yêu thức tỉnh, hai chính là tìm kiếm tung tích của Thải Y.

Theo như lời của Hoa Trường Quân thì Thải Y tám, chín phần hẳn là Nhân tộc Thái Cổ, mà bọn họ thường ẩn tu ở một ít tiểu thế giới không muốn người biết.

Dưới tình huống thông thường thì những người đến từ tiểu thế giới mới biết được tin tức ở những tiểu thế giới khác.

Diệp Chân vốn dĩ còn muốn chậm rãi tìm hiểu, không ngờ bối cảnh thân phận của Vân Bôn lại phi thường thích hợp yêu cầu của hắn.

Dù sao thì cho dù có người đến từ tiểu thế giới, nếu thân phận quá thấp thì cũng sẽ không thể biết được bao nhiêu tin tức.

Diệp Chân cần người đến từ tiểu thế giới, hơn nữa còn có địa vị cao, như vậy mới có thể biết được tin tức của những tiểu thế giới lánh đời kia.

Bởi vậy Diệp Chân mới tha mạng cho Vân Bôn.

Hơn nữa Diệp Chân còn vô sỉ nói rằng Vân Bôn thiếu nhân tình của hắn ở trước mặt mọi người. Như vậy chỉ cần Vân Bôn không phải hạng người vô liêm sỉ thì sẽ trả lời những vấn đề của Diệp Chân.

- Mấy năm không thấy, Diệp tiểu tử ngươi tiến bộ rất lớn! Mới chưa được bao lâu mà đã tới Thông Thần Cảnh nhị trọng rồi...

Khi Vân Bôn nhảy xuống Ngũ Tiên Lôi thì thanh âm của Tử Linh vang lên, vừa rồi nó đã sáng suốt không có quấy rầy Diệp Chân.

- Con mẹ nó, tại sao trong cơ thể ngươi còn cất giấu một lão yêu bà, hơn nữa chỉ còn là tàn hồn ….không đúng, là khí hồn, chà chà, Diệp đại gia, sở thích của ngươi thật là….

Không chờ Thận Long Nguyên Linh A Sửu trêu chọc xong, Tử Linh liền hét ầm lên.

- Ngươi nói ai là lão yêu bà, đồ xấu xí nhà ngươi, ta chém ngươi!

Kiếm khí cực kỳ khủng bố trong kiếm mạch thứ nhất của Diệp Chân dâng lên, Diệp Chân hơi nhướng mày, cưỡng ép đè nguồn kiếm khí này xuống.

- Trước mặt mọi người, các ngươi muốn làm gì hả?

- Tên xấu xí này từ đâu ra mà cũng dám mắng ta….

Tử Linh tức giận đến run rẩy.

- Ta có nói sai sao? Nhìn hồn quang của ngươi mà xem, ít nhất cũng phải tích lũy mấy trăm ngàn năm, gọi ngươi lão yêu bà là còn nhẹ đấy!

- Ngươi!

Ầm ầm ầm!

Diệp Chân trực tiếp chém ra một tia chớp ở trong người rồi quát to.

- Câm miệng hết cho lão tử, lúc này ai dám gây sự thì lão tử chém hết!

Diệp Chân không ngờ Tử Linh vừa thức tỉnh lại không bớt lo như vậy, nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có Tiểu Yêu là tốt nhất, xử lí mấy tên cấp dưới này gọn gàng ngăn nắp, căn bản không cần hắn phải bận tâm.

- Địch Khoát Hải chiến thắng Vân Bôn, theo quy củ của Ngũ Tiên Lôi thì sẽ kế thừa chuỗi thắng liên tiếp của Vân Bôn, nhưng phải giảm đi hai lần trên tổng số lần thắng liên tiếp.

Hiện nay Địch Khoát Hải đã thắng sáu lần liên tiếp, có người muốn khiêu chiến không?

Huyền y chấp sự nhìn lướt qua Diệp Chân với ánh mắt hơi kinh ngạc, sau đó bắt đầu chủ trì Ngũ Tiên Lôi.

Diệp Chân không thèm nhìn huyền y chấp sự, hắn lập tức khoanh chân ngồi trên đất rồi nuốt một viên đan dược, đồng thời lấy ra hai viên linh thạch thượng phẩm nắm trong tay, nhanh chóng luyện hóa khôi phục linh lực.

Vừa rồi giao chiến với Vân Bôn có thể nói là một hồi ác chiến, tuy rằng Diệp Chân không có sử dụng hết tất cả thủ đoạn nhưng mà ít nhất cũng sử dụng hơn một nửa, quan trọng nhất chính là tiêu hao quá lớn.

Linh lực trong cơ thể tiêu hao cao tới sáu phần mười, mặc dù nếu Diệp Chân lợi dụng Ngũ Hành Âm Dương Linh Phủ thì ít nhất còn có thể chống đỡ chiến đấu cường độ cao nửa khắc đồng hồ, nhưng nếu làm như vậy thì thật sự là sơn cùng thủy tận.

Hiện tại việc quan trọng nhất của Diệp Chân chính là khôi phục linh lực.

Trong ánh mắt của tất cả võ giả bên ngoài thì dáng vẻ hiện tại của Diệp Chân có chút khác biệt.

Nói thật, hôm nay Vân Bôn đại sát tứ phương làm cho tất cả võ giả quan chiến có chút không dám tiến lên khiêu chiến. Bây giờ Diệp Chân lại chiến thắng Vân Bôn, theo lý thuyết thì đám người kia hẳn là càng không dám khiêu chiến.

Nhưng trên thực tế thì không phải như vậy, thước có cái dài cái ngắn, mỗi người đều có nhược điểm và sở trường. Bản lĩnh của Diệp Chân vừa lức có thể khắc chế

Vân Bôn, nhưng bản lĩnh của một số người lại có thể khắc chế Diệp Chân.

Đặc biệt là khi bọn họ nhìn thấy Diệp Chân đang toàn lực khôi phục linh lực, rất nhiều người cảm thấy mình đã nắm chắc nhược điểm của Diệp Chân.

- Ta muốn lên lôi đài!

Một võ giả đầu trọc quơ quơ giấy sinh tử trong tay rồi nhảy lên lôi đài khiến cho đám người tới trễ kêu la.

- Địch Khoát Hải là người chiến thắng liên tục, hắn sẽ có được một khắc để khôi phục, chư vị, đặt cược bắt đầu!

Huyền y chấp sự nói.

Có điều lần đặt cược này rất khó lựa chọn.

Với chiến lực mà Diệp Chân vừa biểu hiện thì xác suất thắng sẽ rất lớn, nhưng tên võ giả đầu trọc trước mắt này có tu vi Huyền Cung Cảnh thất trọng, không phải thứ dễ chọc.

Trong giới võ giả nào có vô địch tuyệt đối, không chừng thần thông của người này vừa lúc khắc chế đối phương thì sao, cho nên lần đặt cược này mọi người phá lệ thận trọng.

Cái này làm cho đám thương nhân suýt chút nữa bồi thường đến tè ra quần bởi vì coi thường Diệp Chân trở nên hưng phấn không thôi, từng tên liều mạng thét to.

Mười lăm phút nhanh chóng trôi qua, luyện hóa linh thạch cùng với sử dụng đan dược khôi phục linh lực cũng chỉ có thể giúp Diệp Chân khôi phục được một phần.

Nhưng như vậy Diệp Chân cũng cảm thấy đủ rồi!

Nói thật, tuy vừa rồi hắn chiến thắng nhưng trong lòng vẫn vô cùng khâm phục Vân Bôn.

Trên thực tế, những nơi như Ngũ Tiên Lôi đối với Vân Bôn, Yêu tộc am hiểu tốc độ, Hư Không Đại Na Di và thân thể cường hãn chủ tu thần thông Pháp Thiên Tượng Địa có hạn chế rất lớn.

Lôi đài phạm vi mười dặm, nơi dài nhất cũng mới chỉ có mười ngàn mét mà thôi, mà đối với bộ tộc Liệt Kim Vân Báo nắm giữ Thái Cổ Huyết Mạch, cực giỏi về tốc độ thì khoảng cách mười ngàn mét còn chưa tới hai hơi thở, căn bản không cách nào phát huy ra ưu thế tốc độ được.

Dưới tình huống bình thường, Vân Bôn đối chiến võ giả Giới Vương Cảnh trung kỳ cũng không có vấn đề gì, nhưng vẫn bị Diệp Chân đánh bại.

Hiện giờ chỉ là một võ giả bình thường còn chưa đáng để Diệp Chân phải bận tâm.

- Đã đến giờ, tỷ thí bắt đầu!

Huyền y chấp sự vừa ra lệnh, tiếng sét tựa như ngòi nổ lập tức vang dội.

Diệp Chân vừa ra tay chính là Tru Tà Thần Lôi.

Khi xem người khác chiến đấu thì có thể nói rất mạnh miệng, ai da, một đòn đơn giản như vậy mà sao ngươi lại không tránh được chứ?

Ngươi nên làm như thế này, như thế kia là có thể tiếp được rồi.

Nhưng mà khi đổi thành tự mình tiếp chiêu thì cảm giác đó hoàn toàn khác hẳn.

Đại hán trọc đầu chỉ cảm thấy có điện quang lóe lên trước mắt, tiếng sét tựa ngòi nổ kia trực tiếp chui vào Linh Phủ của hắn khiến cho hắn đột nhiên giật mình!

Quá nhanh!

Ánh chớp này có tốc độ quá nhanh!

Nhanh đến mức hắn không biết ứng đối như thế nào, tất cả biện pháp hắn nghĩ sẵn từ trước thì hiện tại cũng không quá thích hợp.

Cuối cùng hắn đã rõ ràng tại sao lúc trước Diệp Chân vừa ra chiêu thì Vân Bôn lại vứt bỏ thanh kiếm lớn cấp bậc Trấn Khí của mình mà trực tiếp triển khai thần thông Hư Không Đại Na Di để tránh thoát.

Đáng tiếc chính là hắn không biết sử dụng thần thông Hư Không Đại Na Di!

Khoảnh khắc khi Tru Tà Thần Lôi đánh xuống, điều duy nhất khiến đại hán trọc đầu vui mừng chính là trước khi hắn ra trận thì đã nhắc lên linh lực toàn thân, thậm chí còn thôi thúc kiện trấn giáp hạ phẩm trên người.

- Hẳn là ta sẽ không bị hạ gục bằng một chiêu….

Trong nháy mắt tiếp theo, điện quang lấp lóe quanh thân đại hán trọc đầu, hắn ta co giật toàn thân, khói đen toát ra rồi bay ra ngoài, sau đó đụng với kết giới bảo vệ Ngũ Tiên Lôi rơi xuống trên đất, nhưng mà hắn ta vẫn không ngừng co giật!

Hít hà!

Âm thanh hít khí lạnh vang khắp nơi.

Vừa rồi Vân Bôn bị thua thì bọn họ còn chưa cảm thấy gì, chỉ nghĩ Vân Bôn đấu với một tên Thông Thần Cảnh nhị trọng còn không hết mình, đấu lâu như vậy mà vẫn còn thất bại, thực sự quá yếu, cái danh thiên dài kia có lẽ có chút thổi phồng.

Nhưng hiện tại mọi người nhìn thấy tên võ giả Huyền Cung Cảnh thất trọng bị Diệp Chân một chiêu đánh bay, trực tiếp bất tỉnh nhân sự thì mới hiểu được.

Không phải Vân Bôn không đấu hết sức mà tên Địch Khoát Hải này không phải là con người!