Chương 1527 Nếu Dùng Bảo Bối Sẽ Tất Thắng
Ngay cả Vân Bôn cũng chưa chắc có thể dùng một chiêu đánh ngất tên võ giả đầu trọc này đâu.
Vân Bôn cũng đang quan sát trận chiến này, thấy như vậy thì biểu hiện căng thẳng trên mặt hắn hơi buông lỏng, sắc mặt cũng không khó coi như lúc trước nữa.
Hết cách rồi, đây chính là bệnh chung của mỗi người, nếu ngươi thua một người thì đó là sự sỉ nhục, nhưng mà nếu đối thủ càng mạnh thì sự sỉ nhục kia càng giảm bớt. Một khi thực lực của đối thủ đã đạt tới một trình độ nhất định thì sự sỉ nhục kia có khi sẽ biến thành vinh quang.
Hiện tại Vân Bôn đang có suy nghĩ này, Diệp Chân càng mạnh thì sự uất ức trong hắn càng giảm.
Huyền y chấp sự lại nhìn Diệp Chân với ánh mắt bất ngờ lần thứ hai, hắn cảm thấy không ổn, chẳng lẽ khả năng ít được chú ý nhất trong lịch sử Ngũ Tiên Lôi là ở trên người tiểu tử này.
- Địch Khoát Hải thắng liên tiếp bảy lần, còn ai muốn khiêu chiến không!
Huyền y chấp sự hô to mấy lần nhưng không ai đáp lại.
- Nếu không có người thách đấu thì sẽ dựa theo quy củ, sau khi qua một khắc thì Địch Khoát Hải sẽ được coi là thắng tám lần liên tiếp, còn ai tới khiêu chiến không?
Huyền y chấp sự hét lớn.
Ngay lúc Huyền y chấp sự hét to thì trong đám người có một lão giả vóc người thấp bé nhìn chằm chằm vào Diệp Chân.
Chỉ có điều lúc này Diệp Chân đang là mục tiêu của tất cả mọi người, ánh mắt quá nhiều cho nên hắn căn bản không phát hiện được lão giả kia.
- Tru Tà Thần Lôi! Hậu Thiên Linh Bảo! Thiên Lôi Linh Hỏa! Huyễn ảnh phân thân!
Bốn thứ này giống hệt bốn đặc điểm của Diệp bá tước mất tích mà Long Vương đang tìm kiếm.
Nếu như võ kỹ thần thông bình thường thì sẽ có rất nhiều người biết, nhưng Tru Tà Thần Lôi này tuyệt đối không phải người bình thường có thể tu luyện thành công, ngay cả Hậu Thiên Linh Bảo cũng không phải tùy tùy tiện tiện có được, hơn nữa còn là Hậu Thiên Linh Bảo hệ lôi.
Còn có Thiên Lôi Linh Hỏa, cái này cũng phi thường hiếm thấy, một đặc điểm trùng hợp đã là quá nhiều rồi, đằng này lại là bốn điểm.
Hơn nữa tu vi của Địch Khoát Hải cũng phi thường thấp, tuy rằng Thông Thần Cảnh nhị trọng cao hơn nhiều so với tu vi của vị Diệp bá tước mà Long Vương ra lệnh tìm kiếm, nhưng mà tu vi là sẽ tăng lên, đúng không?
- Bảy phần mười, ta nắm chắc ít nhất là bảy phần mười, ha ha, nếu như người này đúng là Bắc Hải Bá tước mà Long Vương đang tìm thì lão phu lập đại công rồi, phải lập tức thông báo Long Vương mới được.
Trầm ngâm một chút, lão giả thấp bé kia cấp tốc biến mất ở trong đám người.
Trong một gian tửu lâu phía nam Ngũ Tiên đảo, ba tên thiếu niên bừng bừng anh khí đang vây tụ, trong ba người có một tên tướng mạo cực kỳ thô lỗ, một tên khác lại hơi yêu diễm, nhìn qua khá âm nhu, người cuối cùng thì cả người bắn ra hàn khí bốn phía.
Món ăn trước mặt ba người cũng rất đặc sắc, trước mặt đại hán thô lỗ chính là một mâm thịt thú khổng lồ lan ra mùi thơm khó cưỡng, trước mặt thiếu niên âm nhu là một bàn hoa quả diễm lệ gần như vẻ ngoài, còn tên thiếu niên cả người bắn ra hàn khí bốn phía, món ăn lạnh lẽo giống như khí tức của hắn.
Ba tên thiếu niên nhìn qua chả ai giống ai, lúc này đang ngồi ở chỗ đó cười nói, đột nhiên, một đạo phù quang bay từ ngoài cửa sổ vào rồi rơi xuống trong tay đại hán thô lỗ, khiến cho trong mắt đại hán thô lỗ hiện lên một tia ngạc nhiên.
- Thú Lang lại bị người đánh rơi xuống Ngũ Tiên Lôi?
Thiếu niên âm nhu nhíu lại lông mày, nhìn hai người một chút, nhưng lại không nói gì, thiếu niên cả người hàn khí bắn ra bốn phía, lại đột nhiên ngẩng đầu.
- Không thể nào?
- Ta còn chờ đang hắn có được thành tựu nhị lôi hoặc tam lôi đài chủ xong đi đá danh dự của hắn, đuổi hắn xuống lôi đài, sẵn để hiển uy đón gió?
- Không chỉ có bị đuổi xuống lôi đài, còn thiếu chút nữa bị người ta giết chết, mạnh mẽ chịu một ân tình của người ta, còn thiếu nợ người ta một cái mạng!
Đại hán thô lỗ nói.
Lần này, thiếu niên âm nhu kia đột nhiên mở hai mắt ra, hàn quang trong đôi mắt bắn ra bốn phía.
- Lợi hại như vậy? Chẳng lẽ là người gia tộc họ Mặc hoặc nhóm người kia lăn lộn với Đông gia ra tay rồi?
Nghe vậy, đại hán thô lỗ cười khổ một cái.
- Đều không phải, là một tên gia hỏa không có tiếng tăm, Địch Khoát Hải, hơn nữa, chỉ có tu vi Thông Thần cảnh nhị trọng.
Lần này, đến phiên Hoảng Đông cả người bắn ra hàn khí bốn phía kinh ngạc.
- Loan Đại, ngươi sẽ không lầm chứ, gia hỏa Thông Thần cảnh nhị trọng, cũng chiến thắng Thú Lang kia? Còn sắp lấy mạng của con Thú Lang? Chuyện này tuyệt đối không thể nào!
- Nhưng, tên của gia hỏa Thông Thần cảnh nhị trọng là Địch Khoát Hải, không chỉ có một Hậu Thiên Linh Bảo bên người, còn có Tru Tà Thần Lôi, Thiên Lôi Linh hỏa, địa từ lực trường, huyễn ảnh phân thân thật giả khó phân biệt, thần thông bí thuật vô cùng lợi hại, ngoài ra, người này ít nhất còn thần thông rất kỳ lạ, không cách nào nhìn ra đầu mối!
Đại hán thô lỗ được gọi là Loan Đại nói.
Lần này, vẻ mặt của thiếu niên âm nhu Lăng Thiên Bích và thiếu niên âm hàn Hoảng Đông trở nên cực kỳ kinh ngạc,
- Năm đến sáu loại thần thông bí thuật?
- Tiểu tử này sao có thể tu luyện được?
- Khi chúng ta là Thông Thần cảnh nhị trọng, vẫn còn đang khổ luyện thần thông bí thuật đệ nhất đúng không?
- Tiểu tử này bắt đầu tu luyện thần thông bí thuật trong bụng mẹ sao?
Uy lực của thần thông bí thuật rất lớn, nhưng khi bắt đầu tu luyện lại cực kỳ gian nan, bằng không, cũng sẽ không xưng là thần thông.
Giống như loại thần thông Pháp Thiên Tượng Địa, muốn tăng lên tu luyện cũng rất phức tạp, dù là nhập môn, chỉ sợ cũng phải mười năm mấy chục năm, nếu như muốn đại thành, không khổ công mấy trăm năm là không thể.
Dù cho có trưởng bối tinh thông thần thông này, toàn tâm toàn ý dạy bất cứ lúc nào cũng phải mấy chục năm.
Nhưng một khi tu thành, uy lực cũng vô cùng lớn.
Giống như khi Vân Bôn triển khai ra pháp thiên tượng địa, một người đã có thể đối kháng mấy vạn đại quân tinh nhuệ không có cao thủ tọa trấn, cực kỳ lợi hại.
- Ta cũng không rõ...
Như trong lời nói, lại một vệt sáng rơi vào trong bàn tay thô lỗ của thiếu niên Loan Đại:
- Thú Lang hồi âm, hắn xác thực thua, hơn nữa, hắn bảo chúng ta không nên xuất hiện, gia hỏa Địch Khoát Hải này rất lợi hại.....
- Hừ, Thú Lang này đang sử dụng phép khích tướng đối với chúng ta, các ngươi cứ ngồi ở đây, ta đi một chút sẽ trở lại, để ta oanh tên họ Địch này xuống lôi đài, nhìn xem Thú Lang còn có lời gì để…
Lời nói chưa dứt, thiếu niên âm hàn Hoảng Đông cũng đã biến mất tại chỗ, gió lớn thổi tới một đợt, đệm ngồi ngay vị trí Hoảng Đông ngồi, răng rắc răng rắc vỡ thành vụn băng!
Thấy thế, Loan Đại lắc đầu nở nụ cười khổ.
- Tiểu tử này, đạt được bảo bối này lâu như vậy rồi, cũng chưa triệt để luyện hóa?
- Bảo bối này cũng không phải bình thường, nếu như trong thời gian ngắn để hắn triệt để luyện hóa, vậy cũng rất không bình thường, ánh mắt của thiếu niên âm nhu Lăng Thiên Bích nhìn về phía Ngũ Tiên Lôi.
- Loan Đại, nếu không chúng ta cũng chạy đến xem thử?
Nghe vậy, Loan Đại khẽ mỉm cười.
- Thiên Bích ngươi muốn xem, còn cần đến hiện trường?
Lăng Thiên Bích cười cười, hơi nhắm lại hai con mắt, một luồng thần niệm cực kỳ mạnh mẽ chợt xẹt ngang qua hư không, trong nháy mắt tiếp theo, Lăng Thiên Bích tiện tay vung lên, bỗng dưng một đạo linh lực ngưng tụ thành mặt kính nước.
Ngón tay thon dài xẹt qua, tình hình trong Ngũ Tiên Lôi lập tức đã hiện rõ từng đường nét trên mặt bàn, ngay cả sợi tóc tung bay của Diệp Chân cũng có thể nhìn rõ.
Tình hình trong Ngũ Tiên Lôi hiện lên chớp mắt, một đạo phích lịch đã xẹt qua toàn bộ mặt bàn.
Nhưng, đối diện võ giả trên võ đài như đã sớm chuẩn bị, một tấm khiên đồ sộ lóng lánh xoay tròn chuyển qua, đón lấy Tru Tà Thần Lôi do Diệp Chân bổ ra.
Tấm khiên ngưng thành ánh sáng, bị đánh chìm xuống, nhưng đã đỡ được oanh kích Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân, còn không chờ lôi giả kia đỡ được mừng rỡ, âm thanh nổ vang liên tiếp đã vang dội lên.
Lại thêm một đạo Tru Tà Thần Lôi bổ ra, còn không chờ đạo Tru Tà Thần Lôi này rơi xuống đất, lại thêm một đạo.....