Chương 1534 Quật Bảo Sơn (1)
Diệp Chân đã sớm không phải thiếu niên lang chỉ biết nói huynh đệ nghĩa khí, cái hố này do Diệp Chân thiết kế từ sớm.
Thân phận của Vân Bôn không bình thường, trong Thái Mông Yêu Giới còn tính rất cao, đặc biệt là Thái Mông Yêu Giới là một trong những tiểu thế giới nổi bật của Chư Thiên Vạn Giới, có liên hệ cực kỳ chặt chẽ với rất nhiều tiểu thế giới khác.
Giao việc tìm Thải Y cho Vân Bôn là một lựa chọn không tồi, ít nhất về mạng lưới quan hệ thì hắn rộng hơn nhiều so với Diệp Chân.
Diệp Chân đã kế hoạch chuyện này từ lúc Đại Nhĩ Đóa kể hết tình báo về Vân Bôn cho Diệp Chân nghe.
Bằng không thì hắn cũng sẽ không cố tình hô lên Vân Bôn thiếu mình một ân tình sau khi vừa mới đánh bại hắn.
Chuyện về Thải Y không thể gấp gáp được, cũng may Thải Y được người trong tộc tiếp đi, vấn đề an toàn không lớn, bằng không thì Diệp Chân đã sớm sốt ruột đến điên.
Hai người trao đổi phương thức liên lạc, trò chuyện cũng dần dần hợp nhau hơn.
Diệp Chân lăn lộn giang hồ nhiều năm như vậy, tuy rằng có mấy phần đa mưu túc trí nhưng bản thân cũng người phóng khoáng, Vân Bôn cũng là người thoải mái.
- Vân huynh chính là tài năng xuất chúng trong thế hệ thanh niên Yêu tộc. Không biết trừ Vân huynh ra thì trong Yêu tộc còn có ai là anh hùng hào kiệt không?
Diệp Chân thuận miệng hỏi.
- Ha, Địch huynh, ngươi hỏi đúng người rồi đấy!
Vân Bôn lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.
- Tuy rằng Yêu tộc chúng ta không có chủ đạo Hồng Hoang đại lục, nhưng anh kiệt xuất hiện lớp lớp, nói thật, lần này là hai tên vô liêm sỉ kia không tới. Nếu như hai người bọn hắn tới đây thì chắc là giờ này ngươi đã sớm bị cả hai xử lý rồi!
Vân Bôn có chút say, nói năng không suy nghĩ gì nhiều.
- A, thì ra người có thể tùy tiện xử lý ta còn có hai người nữa, không thể nào, ta không tin!
Diệp Chân lộ ra vẻ mặt hiếu kỳ.
- Có cái gì mà không tin! Bản lĩnh của Hầu tử, một cây gậy có thể nghiêng trời lệch đất, cái này còn dễ nói. Nhưng mà bản lĩnh của lão Chu mới gọi là kinh người, một miệng có thể nuốt hết tất cả! Ha ha, chỉ sợ là ngươi vừa nhìn thấy hắn ta thì đã bị nuốt chửng rồi!
Vân Bôn nói.
- A, còn có bực anh kiệt cỡ này sao? Không biết bọn họ ở đâu, Địch mỗ thật sự muốn gặp gỡ bọn họ một lần!
Diệp Chân bày ra dáng vẻ nóng lòng muốn thử.
- Hai người bọn họ à, một người...
Nói tới chỗ này, Vân Bôn đột nhiên giật mình một cái, sau đó lập tức đình chỉ câu chuyện này. Hắn nhìn Diệp Chân với vẻ mặt áy náy.
- Xin Địch huynh thứ lỗi, ta không biết hai vị này ở đâu, nếu sau này có cơ hộ thì nhất định sẽ dẫn Địch huynh đến gặp bọn họ!
Nửa canh giờ sau, Diệp Chân tiễn Vân Bôn đi.
Sau một hồi uống rượu thì Diệp Chân và Vân Bôn đã xưng huynh gọi đệ, nhìn bóng lưng rời đi của Vân Bôn, Diệp Chân có chút áy náy.
Tiệc rượu hôm nay và cả những chuyện trước đều là hắn tính kế Vân Bôn.
Thứ nhất vì mượn quan hệ của hắn để hỏi thăm tung tích của Thải Y, thứ hai là để hỏi thăm tung tích của bốn người Tôn Bá, Huyền Hổ, Chu Hồng, Hồ Thanh Đồng cùng rời khỏi Chân Huyền đại lục với mình.
Theo như lời của lão tổ tông Yêu Thần Điện ở Chân Huyền đại lục thì tuổi thọ của hắn cũng chỉ ở trong một vòng con giáp mà thôi. Như vậy có nghĩa là trong vòng một con giáp này thì Diệp Chân phải liên lạc được với những người kia.
Nhưng Diệp Chân tin tưởng sẽ không khó tìm được những người này. Bây giờ thông qua Vân Bôn, hắn đã biết được cuộc sống của bọn họ cũng không tệ lắm, như vậy Diệp Chân yên tâm rồi.
Sau khi từ biệt Diệp Chân thì Vân Bôn cũng không có trở lại chỗ của mình mà đi thẳng đến trạch viện của Hoảng Đông. Thái Mông Yêu Giới bọn họ đã sớm mua một mảnh đất trên đảo Ngũ Tiên, kiếm lời không ít, còn có trạch viện cho riêng mình.
Thật ra thì không chỉ một mình hắn mà cả Hoảng Đông và Lăng Thiên Bích cũng có trạch viện ở đây.
Nơi ở của Hoảng Đông ở giữa sườn núi, Loan Đại, Lăng Thiên Bích đã tới từ lâu, Hoảng Đông vừa mới chữa thương hoàn tất.
Trông dáng vẻ rất thảm, sau gáy đen tuyền, đi đường còn khập khiễng, xem ra bị
Tru Tà Thần Lôi đánh không nhẹ.
- Thiên Bích, ta thua quá thảm, tiểu tử này ra tay quá âm, thiếu một chút nữa đã giết ta rồi! - Ngày mai ngươi nhất định phải báo thù cho ta!
Khi Vân Bôn tới thì Hoảng Đông đang vây quanh Lăng Thiên Bích nói mãi không ngừng.
- Thiên Bích à, ngươi nhất định phải xả giận cho ta! Bây giờ báo nhỏ thất bại, ta cũng vậy, Loan Đại thì không cần bàn tới, chỉ còn có ngươi mà thôi, chỉ có ngươi mới có thể thu thập hắn ta, nói không chừng còn có thể khiến hắn ta làm trò cười trước mặt mọi người.
Nhìn thấy Vân Bôn đi vào, Hoảng Đông như tìm được cứu tinh, hắn khập khiễng đi tới trước mặt Vân Bôn rồi lảm nhảm.
- Thiên Bích, báo nhỏ từng giúp ngươi không tiếc cả mạng sống, đừng nói là ngươi sẽ vong ân phụ nghĩa chứ?
- Chuyện này... Được rồi, có cơ hội thì ta sẽ thử!
Lăng Thiên Bích có chút khó xử đáp.
Vân Bôn ngẩn người, thật ra thì trong suy nghĩ của hắn, hắn có chút do dự khi để
Lăng Thiên Bích ra tay, chủ yếu là Lăng Thiên Bích không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là không hề tầm thường.
Nhưng không chờ Vân Bôn nói gì thì Hoảng Đông đã lôi kéo Vân Bôn hô to.
- Thiên Bích, hai ta có thể xả giận hay không thì trông cậy hết vào ngươi đấy!
…
- Công tử, thời gian gần đủ rồi.
Sáng sớm, Diệp Chân được Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh nhắc nhở, chậm rãi mở hai con mắt, trong con ngươi dày đặc ánh chớp, ánh lửa, thủy quang, ánh sáng xanh lục, kiếm quang xoay tròn hòa làm một thể, nhanh chóng biến mất.
Hôm qua liên tràng ác chiến, Diệp Chân gần như dùng hết thủ đoạn thông thường của hắn mới lấy được thắng lợi, loại này trạng thái sinh tử này, Diệp Chân thôi thúc rất nhiều thần thông bí pháp đến mức tận cùng, cũng có lĩnh ngộ bình thường tìm hiểu khó có thể đến.
Ngồi khoanh chân tĩnh tọa một đêm, Diệp Chân vẫn đang suy nghĩ những trận chiến đấu hôm qua, đối với cách dùng của một số thần thông bí thuật đã có hiểu biết mới.
Trước đó, Diệp Chân tao ngộ đối thủ, chỉ cần là dưới Giới Vương cảnh thì uy lực hỏa cực kỳ mạnh mẽ của Tru Tà Thần Lôi và Thiên Lôi Linh đã có thể giải quyết hơn nửa.
Cái khác không bắt được, muốn dựa vào biển người đến lấp, muốn mà dựa vào Tiên
Thiên Ngũ Hành Thần độn bỏ chạy, minh không được, vậy ta sẽ dùng ám.
Dưới tình huống này, chiến pháp của Diệp Chân hầu như ngày càng mạnh lên, Tru Tà Thần Lôi không bắt được, vậy ta trước hết tránh đi, chưa bao giờ chân chính tiến hành một hồi dốc hết thủ đoạn toàn thân chiến đấu.
Cái này có thể là hậu quả sau khi Diệp Chân tiến vào Hồng Hoang đại lục cả ngày đấu đá lẫn nhau, thực lực tăng cường nhanh chóng, nhưng chiến lực không hề tăng lên bao nhiêu.
Trận đánh hôm qua, Diệp Chân đột nhiên phát hiện, bất kể là khi đối mặt Vân Bôn hay Hoảng Đông, bài trong tay hắn đều rất tốt.
Bất kể Tru Tà Thần Lôi hay Thiên Lôi Linh Hỏa, hay hoặc là Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn còn có Địa Từ Lực Trường, hay hoặc là Hắc Long Giảo và Ất Mộc Thông Linh Thần quyết, mỗi loại đều không kém hơn so với Vân Bôn và Hoảng Đông, thậm chí mạnh hơn không ít.
Nhưng bài tốt như vậy lại bị Diệp Chân đập nát, phí đi rất nhiều tay chân mới chiến thắng được hai người này.
Có lẽ trước Thiên Lôi Linh Hỏa và Tru Tà Thần Lôi mạnh mẽ bá đạo làm cho Diệp Chân trực tiếp dựa vào, cho nên đã lơ là rất nhiều kỹ xảo.
Giống như Thiên Lôi Linh Hỏa, ở trong võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, có ít nhất mười loại bí pháp trở lên, có thể tăng uy lực của đủ loại hỏa diễm lên gấp đôi thậm chí mấy lần.
Nhưng ngày hôm qua, Diệp Chân lại phi thường thẫn thờ sử dụng Thiên Lôi Linh Hỏa, một Thiên Lôi Linh Hỏa không đủ, vậy thì hai đòn, hai đòn không đủ vậy thì ba đòn, năm đòn sáu đòn còn chưa đủ, vậy sẽ oanh một cái ra một Hỏa Long thuần do Thiên Lôi Linh hỏa ngưng tụ thành.
Thuần túy là so nắm tay ai to hơn, giống như trước đây dùng qua Huyền Hỏa Toản, toàn bộ ném ra sau đầu.
Đêm qua yên tĩnh suy nghĩ, Diệp Chân đột nhiên phát hiện, hắn thực sự rất ngốc, không nói các bí pháp hỏa diễm khác trong võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, cho dù Huyền Hỏa Toản, lấy thực lực trước mắt của Diệp Chân, tùy tiện điệp gia Huyền Hỏa Toản tứ trận không thành vấn đề chứ?
Một Huyền Hỏa Toản tứ trận, ít nhất phải tăng uy lực của Thiên Lôi Linh Hỏa lên tám lần trở lên, cho dù không thể một đánh giết Hoảng Đông, nhưng đánh ra hai, ba đòn tuyệt đối có thể trọng thương Vân Bôn.