Chương 1536 Phương Thức Đối Địch Không Giống Nhau
Hôm nay, trận chiến đầu tiên, Mã Chiến Nguyên khiêu chiến nhất lôi đài chủ
Địch Khoát Hải!
Hắc y chấp sự Dịch Tuân thấy mấy người chống lôi không ai nhường ai, đã theo số thứ tự trong giấy sinh tử, tìm ra người chống lôi đầu tiên.
Mã Chiến Nguyên tu vi cao tới Huyền Cung cảnh cửu trọng đỉnh phong, khắp toàn thân toả ra một loại sát khí nhàn nhạt, chắc chính là thuộc về loại võ giả tu vi từ lâu bị vây ở Giới Vương cảnh không cách nào đột phá, đến Ngũ Tiên Lôi để tìm kiếm chiến đấu, cầu đột phá.
Không chỉ Mã Chiến Nguyên, mà vài tên võ giả lúc trước tới khiêu chiến Diệp Chân đều giống như thế, dù sao đài chủ có thể thuộc về tài nguyên khan hiếm, không cẩn thận bị người khác đánh xuống lôi đài, chiến đấu trên Ngũ Tiên Lôi sẽ biến thành cuộc chiến giữa những võ giả bình thường, bọn họ có thể sẽ không có đối tượng mài đao.
- Mã Chiến Nguyên này ta biết, bị vây ở Huyền Cung cảnh cửu trọng đỉnh phong đã hơn năm mươi năm, trong ba mươi năm qua, mỗi khi xuất hiện nhất lôi đài chủ trở lên, Mã Chiến Nguyên này đều sẽ xuất hiện, có ít nhất ba người nhất lôi đài chủ, một người hai lôi đài chủ đã gãy dưới tay hắn.
- Thế nhưng nhiều lần đại chiến vẫn chưa đột phá, nhưng tuyệt đối có chiến lực sánh ngang cường giả Giới Vương cảnh sơ kỳ.
Nói xong, ánh mắt Loan Đại nhìn về phía Hoảng Đông.
- Chính là ngươi, nếu như không dùng tới Hậu Thiên Linh Bảo này, muốn thắng Mã Chiến Nguyên đều rất khó.
Võ giả xung quanh Ngũ Tiên Lôi thực sự quá nhiều, người đông nghìn nghịt, vì lẽ đó, bốn người Loan Đại, Hoảng Đông, Vân Bôn, Lăng Thiên Bích tìm một tửu lâu gần Ngũ Tiên Lôi, Lăng Thiên Bích vung tay một cái, tình hình bên trong Ngũ Tiên Lôi lập tức xuất hiện ở trước mặt trên bàn cơm của bốn người.
- Nói như vậy, Mã Chiến Nguyên này có thể chiến thắng Diệp Chân?
Hoảng Đông cau mày nói.
- Tỷ lệ rất nhỏ, nhưng cũng không phải không thể!
Loan Đại nói.
- Mau xem, bắt đầu rồi!
Vân Bôn hô.
- Xin chỉ giáo!
Trên Ngũ Tiên Lôi, Diệp Chân chắp tay chào, sau đó Mã Chiến Nguyên chắp tay, linh lực cùng dâng lên, chậm rãi lùi về sau, chờ đợi hắc y chấp sự Dịch Tuân hạ lệnh.
Thấy thế, ánh mắt Diệp Chân khẽ động, Mã Chiến Nguyên này là một cao thủ.
Hắn am hiểu Tru Tà Thần Lôi uy lực cực kỳ mạnh mẽ, đã là tình báo rất công khai, ngày hôm qua đại đa số võ giả lên sân khấu đều ngay lập tức đề phòng Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân.
Trước khi hắc y chấp sự Dịch Tuân tuyên bố khai chiến đã rất sớm làm tốt các loại phòng ngự, nhưng Mã Chiến Nguyên này đến bây giờ vẫn như cũ khí định thần nhàn.
Người trước mắt này tuyệt đối loại cường giả kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú.
- Khai chiến!
Trong nháy mắt tiếp theo, âm thanh bắt đầu đột ngột mà vang lên, không ngạc nhiên chút nào, Diệp Chân lấy ra Tru Tà Thần Lôi.
Giống như đã sớm chuẩn bị, khóe miệng Mã Chiến Nguyên hiện lên một nụ cười lạnh lùng, thần niệm khẽ động, thân hình đột nhiên trở nên mơ hồ.
Nhưng ở trong nháy mắt này, sắc mặt Mã Chiến Nguyên lập tức đại biến, ngay khi hắn triển khai thần thông Âm Dương độn pháp của hắn, ngay khi chuẩn bị tránh được Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân, vài sợi dây leo màu xanh sẫm nhanh như tia chớp chui ra khỏi mặt đất, quấn chặt trên mặt bàn chân của hắn, mạnh mẽ làm cho thân thể sắp hóa thành hư vô một lần nữa trở nên ngưng tụ.
Biến cố này làm cho Mã Chiến Nguyên lập tức mất đi cơ hội né tránh Tru Tà Thần Lôi, Tru Tà Thần Lôi phủ đầu đánh xuống, hắn chỉ có thể cứng đối cứng.
Mã Chiến Nguyên này cũng là hảo thủ, trên nắm đấm hiện lên một đôi quyền sáo linh quang bắn ra bốn phía, giống như Thác Tháp Thiên Vương đột nhiên đánh ra một quyền, quyền ấn như núi lập tức oanh lên Tru Tà Thần Lôi.
Tru Tà Thần Lôi cực kỳ uy mãnh trực tiếp bị oanh gãy như bẻ cành khô, nhưng quyền ấn của Mã Chiến Nguyên vẫn lấy một loại tần suất kỳ dị chấn động lên.
Mỗi một lần chấn động đều sẽ làm cho Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân suy yếu một phần, trong thời gian ngắn, quyền ấn vẫn còn nhưng Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân đã biến mất.
Tình cảnh này làm cho các võ giả xem cuộc chiến kinh ngạc thốt lên, đây vẫn là lần đầu tiên có người cứng đối cứng nhận lấy Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân, mà còn là Tru Tà Thần Lôi có Hậu Thiên Linh Bảo gia trì.
Ngay khi mỗi võ giả xem cuộc chiến kinh ngạc thốt lên, Diệp Chân lại không nhìn một cái, bấm tay khẽ gảy, hai đòn Huyền Hỏa Toản thuần do Thiên Lôi Linh hỏa ngưng tụ đã rít gió đánh về Mã Chiến Nguyên.
Diệp Chân đang muốn thử nghiệm uy lực của Huyền Hỏa Toản do Thiên Lôi Linh hỏa ngưng tu sẽ như thế nào, cũng không điệp gia Huyền Hỏa Toản lên đến tứ trận, ngủ trận thậm chí là lục trận, mà chỉ là Tam Trận Huyền Hỏa Toản mà thôi.
Ánh sáng trong mắt Mã Chiến Nguyên hơi động, một ra một bước, mặt đất đột ngột dâng lên một bức thổ thuẫn dày đến năm, sáu mét bảo hộ ở trước mặt, bốn phương tám hướng, có vô số thổ linh lực mắt trần có thể thấy tụ hợp lên trên song quyền của Mã Chiến Nguyên, sau đó quyền ảnh bổ ra.
Liên tiếp hai tiếng nổ vang, Ngũ Tiên Lôi trong nháy mắt bị kích thích khắp trời bụi mù, khiến cho tình hình bên trong lần thứ hai trở nên mơ hồ không ngớt.
Do có kết giới bảo vệ của Ngũ Tiên Lôi ngăn cách, thần niệm của các võ giả bên ngoài không cách nào tiến vào, không nhìn thấy tình hình bên trong, cái này làm cho các võ giả xem cuộc chiến gấp đến vò đầu bứt tai.
Nhưng một khắc đó, một bóng người quanh thân ánh lửa bắn ra bốn phía giống như đạn pháo từ trong khắp trời bụi mù bay ngược ra, mạnh mẽ đánh vào bên trên kết giới bảo vệ.
Thoáng chốc, hô hấp của mọi người đang xem cuộc chiến cũng ngừng lại rồi.
Thân thể Mã Chiến Nguyên chậm rãi từ trên kết giới bảo vệ trượt xuống, lưu lại một vệt máu tươi cực kỳ chói mắt, mà trên người Mã Chiến Nguyên thì vẫn còn liệt hỏa đang đốt cháy, cùng với đó là tiếng hét thảm của Mã Chiến Nguyên.
Một đám người đang xem cuộc chiến lập tức trợn mắt ngoác mồm, tất cả mọi người đều theo bản năng giật mũi, hình như ngửi được mùi thúi khét liệt hỏa đốt cháy trên người Mã Chiến Nguyên, nghe được tiếng kêu thảm thiết của Mã Chiến Nguyên.
- Địch Khoát Hải thắng!
Hắc y chấp sự ôn hòa khẽ hô một tiếng, lao vọt vào trong Ngũ Tiên Lôi, linh lực như biển tuôn ra, nhanh chóng tiêu diệt liệt hỏa và chữa thương cho Mã Chiến Nguyên, đây là chức trách của hắn.
Bên ngoài Ngũ Tiên Lôi, những võ giả khác còn tốt, nhưng bốn tên võ giả vừa mới cùng Mã Chiến Nguyên tranh muốn cướp chống lôi thì đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Một loại cảm giác vui mừng không tên dâng lên trong đầu.
May mà không phải bọn họ.
Dáng vẻ như vậy, nhìn cũng thấy đau, nhìn cũng thấy thảm, Địch Khoát Hải này thật quá biến thái ròi?
Võ giả Thông Thần cảnh nhị trọng lại ở trong một hô hấp gần như đánh giết một tên Huyền Cung cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Hơn nữa, nhất không đáng chính là, cái này gần như là thuấn sát!
Bọn họ vì sinh tử đại chiến tìm kiếm cơ hội đột phá, nhưng mới mở màn đã bị thuấn sát, còn đột phá cái rắm!
Bên trong tửu lâu, nhìn tình hình bàn linh trong gương, bốn người Loan Đại, Vân Bôn, Hoảng Đông, Lăng Thiên Bích hai mặt nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nửa ngày nói không ra lời.
- Sao hắn lại đột nhiên trở nên lợi hại như vậy, nếu như ngày hôm qua vừa ra sân đã dùng ra này một chiêu vói ta, chỉ sợ ta đã bị hắn đánh chết!
Sắc mặt Vân Bôn có chút tái nhợt nói.
- Ta cũng không khá hơn chút nào, sao tiểu tử này lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy?
Trong mắt Hoảng Đông thì chỉ còn lại hình ảnh Huyền Hỏa Toản vừa nãy Diệp Chân đánh ra.
Biểu hiện của Diệp Chân trên đài quá kinh diễm, nếu như ngày hôm qua Diệp Chân lên đài dùng chiêu này, không chờ hắn thôi thúc Hậu Thiên Linh Bảo thì có lẽ hắn đã bị thuấn sát.
Loan Đại thì lại một mặt âm trầm nhìn về phía Lăng Thiên Bích.
- Tiểu tử này đột nhiên trở nên lợi hại, Thiên Bích, hay là ngươi từ bỏ khiêu chiến đi?
Nghe vậy, Vân Bôn và Hoảng Đông đồng thời nhìn về phía Lăng Thiên Bích!
Nhìn dáng vẻ lo lắng của ba người, Lăng Thiên Bích lại nở nụ cười.
- Các ngươi đã quên, phương thức đối địch của ta hoàn toàn khác với các ngươi à, dù chiến lực của Địch Khoát Hải này mạnh mẽ đến đâu, thì ta khiêu chiến hắn cũng không có bao nhiêu khác biệt!
Vừa nghe lời này, lo lắng trong mắt ba người Loan Đại trước đó đã không còn, con ngươi trong con mắt lần thứ hai tràn ngập tự tin!