Chương 1542 Tự Nhiên Kiếm Được Ân Tình
Loan Đại, Vân Bôn, các ngươi muốn làm gì?
Nhìn thấy hơn trăm loại bùa chú Thanh Tâm Trấn Thần đổ ập về phía mình, Lăng Thiên Bích tức giận quát lên, nhưng với tu vi thần hồn của mình thì hắn liếc mắt đã nhìn ra những tấm bùa này đều vô hại.
Lăng Thiên Bích không tránh né, hắn đứng tại chỗ chịu đựng sự oanh kích của hơn trăm loại bùa chú Thanh Tâm Trấn Thần, trong lúc nhất thời thì quanh người hắn hiện lên đủ loại linh quang, phải đến mấy chục hơi thở sau thì mới dừng lại.
Thấy tình huống như vậy, Loan Đại, Vân Bôn, Hoảng Đông đồng thời thở phào nhẹ nhõm, Lăng Thiên Bích nhìn qua vẫn là Thiên Bích như cũ.
- Thiên Bích, không phải ngươi bị tên tặc tử Địch Khoát Hải kia đầu độc tâm thần sao, cho nên chúng ta dùng bùa chú cho ngươi thanh tâm tĩnh thần…
Còn không chờ Loan Đại nói xong thì Lăng Thiên Bích đã nhướng mày quát to.
- Loan Đại, ngươi nói cái gì đó?
- Địch Khoát Hải chính là sư tôn của ta, cũng là chủ nhân mà Lăng Thiên Bích ta đã thề phụng dưỡng cả đời.
- Nếu như các ngươi còn có bất cứ hành động bất kính nào với chủ thượng thì đừng trách ta tuyệt giao với các ngươi!
Trong nháy mắt, khuôn mặt ba người Loan Đại, Vân Bôn và Hoảng Đông hiện lên vẻ quái đản.
Bọn họ vốn tưởng rằng hơn trăm loại bùa chú thanh tâm tĩnh thần vừa rồi đã làm Lăng Thiên Bích trở lại bình thường, nhưng mà bọn họ không ngờ tình huống của Lăng Thiên Bích lại nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của bọn hắn.
Trong tình huống bình thường, võ giả bị trúng ảo thuật thần hồn mê hoặc tâm trí thì sẽ biến thành người khác trong một thời gian ngắn, nhưng mà Lăng Thiên Bích lại cực kỳ tỉnh táo.
Lăng Thiên Bích vẫn là Lăng Thiên Bích, chỉ có thái độ của hắn đối với Địch Khoát Hải biến hóa.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, hiện tại trong lòng bọn họ chỉ có một ý nghĩ: Thái độ của Lăng Thiên Bích đối với Địch Khoát Hải chỉ là tạm thời.
Hi vọng là tạm thời!
- Thiên Bích, không phải trước đó chúng ta đã thương lượng, ngươi giúp chúng ta….
Hoảng Đông còn muốn nói gì nữa nhưng đã bị Loan Đại luôn luôn thận trọng kéo lại.
- Đi thôi, chúng ta đi về trạch viện trước, sau đó để Thiên Bích kể rõ đầu đuôi trận chiến này cho chúng ta nghe.
- Không, từ hôm nay trở đi ta sẽ không ở cùng với ba người các ngươi nữa. Ta muốn hầu hạ chủ thượng, dâng trà rót nước, bảo vệ ngày đêm cạnh ngài ấy.
Nói xong, Lăng Thiên Bích xoay người nhìn về phía Ngũ Tiên Lôi.
Sự kiên định và tự nhiên của hắn khiến cho ba người Loan Đại, Vân Bôn, Hoảng Đông đưa mắt nhìn nhau, khóe miệng của Loan Đại cực kỳ cay đắng.
Hắn vốn định mang Lăng Thiên Bích trở về trạch viện, hiểu tường tận trận đánh của Lăng Thiên Bích và Diệp Chân, biết được cụ thể hắn đã trúng loại bí pháp thần hồn gì, sau đó mới đúng bệnh hốt thuốc được.
Nhưng không ngờ bí pháp thần hồn Diệp Chân gieo trên người Lăng Thiên Bích lại lợi hại tới như vậy, ngay cả một cơ hội cũng không cho bọn họ.
- Loan Đại, hay là chúng ta dùng vũ lực trói Thiên Bích trở lại đi?
Hoảng Đông đề nghị.
- Dùng vũ lực trói lại?
- Nhìn dáng vẻ hiện tại của Thiên Bích đi, hắn ta tuyệt đối sẽ phản kháng. Hơn nữa ngươi cũng không phải không biết thực lực của hắn, không cẩn thận thì ba người chúng ta sẽ bị thần thông thần hồn của hắn khống chế.
Vân Bôn nói.
Hoảng Đông sốt ruột.
- Cái này không được, cái kia cũng không được, rốt cuộc thì phải làm như thế nào mới được?
- Chúng ta cũng không thể trơ mắt nhìn Thiên Bích đi làm nô làm tỳ cho tên họ
Địch kia, dù cho chỉ là vài ngày thì cũng không được!
Lúc này Loan Đại nhìn về phía Diệp Chân.
- Đừng gấp gáp, ta có biện pháp.
…
Sâu dưới lòng đất Đảo Ngũ Tiên, trong đại điện của vị Thái Thượng được gọi Tứ sư huynh kia, bốn bóng người với chiều cao khác nhau lục tục đi ra.
Bọn họ không nói gì, gật đầu hành lễ với Thái Thượng Tứ sư huynh, sau đó bắt đầu truyền tay nhau đọc một chiếc ngọc giản.
Trong ngọc giản không những có mấy vạn chữ miêu tả cực kỳ chi tiết trận đánh giữa Diệp Chân và Lăng Thiên Bích mà còn có hình ảnh được vị Đường Tôn nào đó triển khai thần thông linh ảnh ghi lại.
Bốn vị Thái Thượng kia xem cực nhanh, qua mấy hơi thở thì đã truyền cho người kế tiếp. Sau khi mọi người đều đã xem xong thì bốn vị Thái Thượng, bao gồm vị Thái Thượng Tứ sư huynh kia đều nhìn về người đứng ở cuối cùng, vị Thái Thượng có cái đầu cực kỳ khổng lồ.
- Lão Cửu, sở trường đặc biệt của ngươi là thần hồn, ngươi có ý kiến gì về năng lực của người này không?
- Rốt cuộc thì người này đã dùng loại pháp môn thần thông nào để khiến Lăng Thiên Bích xảy ra biến hóa như thế?
Thái Thượng Tứ sư huynh hỏi.
Lão Cửu biến thành quang ảnh, sau đó lại chậm rãi lắc đầu.
- Ta đúng là biết được một vài pháp môn phá tan thần thông thần hồn của tiểu nha đầu này, nhưng mà bí pháp có thể vô thanh vô tức biến tiểu nha đầu này thành tình hình hiện tại thì ta cũng chưa từng nghe nói tới bao giờ!
- Tứ sư huynh, lão Cửu cũng không biết, như vậy chúng ta lại càng không biết!
Quang ảnh thứ hai cười khổ một tiếng.
Quang ảnh thứ ba lộ ra vẻ mặt nghiêm khắc.
- Nếu không biết thì bắt giữ người kia lại, lục soát hồn, tra tấn linh hồn là được rồi, tại sao lại phải dông dài như vậy chứ?
- Lão lục à, nếu thật sự phải làm như vậy thì ta cần gì phải đánh thức các ngươi? Chủ yếu là tiểu tử này có huyết mạch Thái Cổ Nhân tộc, Đạo cảnh đối với hắn mà nói chính là tiền đồ tươi sáng, ta muốn để hắn gia nhập và lớn mạnh đường của chúng ta!
Thái Thượng Tứ sư huynh nói.
- Huyết mạch Thái Cổ Nhân tộc?
Câu nói này khiến cho thần sắc mấy quang ảnh ở đây khẽ nhúc nhích, tiếp đó biểu hiện trên mặt năm người đều có biến hóa. Sau một hồi thương nghị, ngoại trừ người trực ban là Thái Thượng Tứ sư huynh thì bốn người còn lại đều hóa thành một vệt ánh sáng rồi biến mất.
Nhìn quang ảnh biến mất, Thái Thượng Tứ sư huynh lộ ra vẻ mặt cô đơn, hắn thở dài một tiếng.
- Không ngờ, Ngũ Tiên Đường bây giờ lại thật sự thành Ngũ Tiên Đường…
Hầu như là đồng thời, vẻ mặt năm vị Đường Tôn Ngũ Tiên Đường ở trong đại điện chờ đợi đều có biến hóa, có người thậm chí lộ ra vẻ mặt quái lạ.
- Các ngươi… đều thu được chỉ dụ à?
Người mở miệng trước chính là Đại Đường Tôn.
- Đúng vậy!
Bốn vị Đường Tôn còn lại đều gật đầu.
- Chỉ dụ của các ngươi là gì?
- Cái này…
Bốn vị Đường Tôn còn lại liếc mắt nhìn nhau nhưng không ai mở miệng trả lời, chỉ nói.
- Chỉ dụ chính là pháp chỉ, không được phép truyền ra ngoài.
Sắc mặt của Đại Đường Tôn lập tức trở nên khó coi, nhưng hắn cũng không có cách nào.
Hết cách rồi, ai bảo Ngũ Tiên Đường gọi là Ngũ Tiên Đường làm chi.
Nửa khắc sau, năm vị Đường Tôn trở lại cung điện của mình, bọn họ phát phù triệu gọi đệ tử thân tín của mình tới rồi dặn dò việc quan trọng.
Tại Ngũ Tiên Lôi, Diệp Chân đang khoanh chân ngồi trên mặt đất, vận chuyển thần hồn công pháp nhanh chóng khôi phục thần hồn vừa mới bị thương. Chấp sự áo đen
Dịch Tuân mời chào đối thủ khiêu chiến Diệp Chân với giọng nói không giấu nổi sự kích động.
- Chiến thắng hai mươi hai trận liên tiếp, đài chủ Địch Khoát Hải đã thắng liên tiếp hai mươi hai trận!
- Giải thưởng tích lũy là hai mươi hai vạn linh thạch thượng phẩm, nếu có thể chiến thắng Địch Khoát Hải thì sẽ có thể thu được hai mươi hai vạn linh thạch thượng phẩm.
- Hai mươi hai vạn linh thạch thượng phẩm, đừng bỏ lỡ, tiếp tục chống lôi nào!
Ngũ Tiên Lôi là địa bàn của hắn, do hắn làm chủ, tiền lời của Ngũ Tiên Lôi cao thấp như thế nào thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới địa vị của hắn ở trong Ngũ Tiên Đường.
Mà tiền lời của Ngũ Tiên Lôi đại đa số đều bắt nguồn từ việc cá cược của các võ giả, nếu không có khiêu chiến thì sẽ không có cá cược.
Sau khi thét to liên tục hơn nửa khắc, chấp sự áo đen Dịch Tuân tạm ngừng lại, sau đó lại là một hồi thét to khác.
Chủ trì Ngũ Tiên Lôi nhiều năm như vậy, hắn quá rõ tình huống hiện tại.
Trên căn bản thì người thủ lôi càng lâu thì số người chống lôi sẽ càng ít.
Ở tình huống bình thường thì người thủ lôi ở vòng hai và vòng ba thường sẽ có người chống lôi nhiều nhất. Nhưng đến phiên Địch Khoát Hải thì lại có chút đặc thù, người này chỉ mới thủ đến vòng hai thôi thì đã không còn bao nhiêu người khiêu chiến nữa.
Chủ yếu là thủ đoạn chiến thắng của Diệp Chân quá trực tiếp, không phải Tru Tà Thần Lôi thì là Tam Trận Huyền Hỏa Toản, không chết cũng bị thương.
Mọi việc người chống lôi sẽ phải suy xét một chuyện trước khi tiến lên: Làm thế nào để tiếp được Tru Tà Thần Lôi? Sau khi có được biện pháp ứng phó với Tru Tà Thần Lôi thì bọn họ mới có dũng khí bước lên khiêu chiến Diệp Chân.
Điều này khiến cho rất nhiều võ giả không có lòng tin đi khiêu chiến.
Cũng dẫn đến tình huống Diệp Chân thủ lôi không có ai chống lôi.
Sau một canh giờ, Diệp Chân thủ lôi ngày thứ hai đã kết thúc.
- Địch thiếu hiệp, ngày mai ngươi có bằng lòng tiếp tục thủ lôi hay không?
Chấp sự áo đen Dịch Tuân hỏi theo quy trình.
- Địch mỗ đồng ý!
- Như vậy thì hiện tại Địch thiếu hiệp đã thắng tổng cộng liên tiếp hai mươi hai trận, hôm nay thắng liên tiếp chín trận, có thể thu được chín vạn linh thạch thượng phẩm.
- Địch thiếu hiệp đồng ý lĩnh thưởng ngay bây giờ hay đợi sang ngày hôm sau?
Dịch Tuân hỏi.