Chương 1543 Thiên Vận Thần Thông
Diệp Chân biết đây là quy củ của Ngũ Tiên Lôi, người thủ lôi đến ngày thứ hai thì có thể thu được giải thưởng của ngày hôm đó, nếu không lĩnh ngay lập tức thì tất cả sẽ được đặt cược vào ngày thủ lôi hôm sau. Nếu ngày thủ lôi thứ ba thành công thì có thể đạt được tổng giải thưởng chiến thắng liên tiếp của hai ngày trước.
Nếu Diệp Chân thủ lôi ngày thứ ba thành công liên tiếp hai mươi chín trận, như vậy thì hắn sẽ có thể nhận được hai mươi chín vạn linh thạch thượng phẩm.
Qua ngày thứ ba, nếu mỗi ngày đặt cược rồi lĩnh vào ngày hôm sau, tiếp đó lại có thể thủ lôi thành công, như vậy thì tổng giá trị giải thưởng mỗi ngày sẽ tăng thêm năm phần.
Nhưng nếu như chỉ cần thủ lôi thất bại thì tất cả giải thưởng đều trở thành con số không trong nháy mắt.
Nó như là một ván cược, thực lực càng cường đại thì tiền lời càng nhiều.
Theo Diệp Chân thì Ngũ Tiên Lôi dùng phương thức này để cho người thủ lôi dùng hết tất cả thủ đoạn để đạt được thắng lợi.
- Để qua hôm sau lĩnh đi!
Diệp Chân nhanh chóng làm ra lựa chọn, đây là áp lực, cũng là động lực.
Thủ lôi kết thúc, võ giả quan chiến bốn phương tám hướng tản đi tựa như thủy triều. Diệp Chân đang muốn kêu Đại Nhĩ Đóa trở về trạch viện thì đột nhiên có một võ giả xa lạ đi tới, bên cạnh hắn là Vân Bôn và Hoảng Đông, hai người từng là bại tướng dưới tay Diệp Chân.
Cùng đi với Diệp Chân còn có người đã bại trận dưới tay hắn, Lăng Thiên Bích.
Nhưng lúc này Hoảng Đông và Vân Bôn lại xảo diệu cách một đoạn trước Lăng Thiên
Bích và Diệp Chân, đồng thời, Loan Đại chắp tay nói.
- Địch huynh, ta có thể nói chuyện một chút được không?
- Có gì thì cứ nói thẳng.
- Địch huynh có thể bán một ân tình cho tại hạ, đừng mang Thiên Bích đi được chứ?
Loan Đại nói.
Diệp Chân liếc nhìn Lăng Thiên Bích bị Vân Bôn và Hoảng Đông ngăn cản, nói.
- Những gì Lăng Thiên Bích nói đều là chuyện của hắn, có liên quan gì tới ta?
Nghe vậy, Loan Đại chỉ có thể nói.
- Trước đây luận võ thì chỉ là luận võ, hai bên ký giấy sinh tử, chỉ có thắng bại không có đúng sai. Nhưng kính xin Địch huynh tha Thiên Bích một lần, để
Thiên Bích đi về với chúng ta, nghĩ cách trị liệu vết thương thần hồn.
- Nếu như Địch huynh giơ cao đánh khẽ, Loan mỗ nhất định sẽ nhớ kỹ nhân tình của Địch huynh.
Khóe miệng Diệp Chân hơi cong lên, loại chuyện tốt như nhận ân tình không như vậy cũng rất ít có.
- Thiên Bích, nếu bọn họ muốn ngươi trở về thì ngươi đi theo bọn họ đi!
Diệp Chân nói.
- Vâng, xin nghe theo chủ thượng.
Lăng Thiên Bích lập tức trả lời.
Loan Đại nghe vậy thì vui mừng.
- Đa tạ Địch huynh, Loan mỗ nhất định nhớ kỹ nhân tình này!
…
Ban ngày đánh với Lăng Thiên Bích một trận, tuy Diệp Chân thắng, nhưng sức mạnh thần hồn tiêu hao quá nhiều, thần hồn bản nguyên bị thương không ít, tất cả đều do bị Kinh Hồn Thiên Lôi đánh trúng.
Trở lại độc viện tửu lâu, Diệp Chân tranh thủ tất cả thời gian, khôi phục tổn thương thần hồn.
Có thể đoán được, mấy ngày sắp tới thủ lôi chiến đấu, người khiêu chiến sẽ càng ngày càng ít, nhưng thực lực người khiêu chiến sẽ càng ngày càng mạnh.
Mà thương thế của thần hồn phải khôi phục từ từ, không phải một ngày nửa ngày thì có thể khôi phục.
May là, Diệp Chân có Chiến Hồn Huyết Kỳ, sức mạnh trong Chiến Hồn Huyết Kỳ có thể khôi phục thương thế thần hồn nhanh hơn ở một mức độ nhất định.
Nhưng, Diệp Chân càng muốn, chính là Thượng Cổ Ma Thần Điện.
Tính ra thời gian chưa tới ba năm, không biết ba người Hắc Nhị, Hắc Thất và Hắc Cửu dẫn dắt Ma hồn quân đoàn trong Thượng Cổ Ma Thần Điện như thế nào rồi?
Trước đây, thời gian chưa tới một năm, đã giam cầm trăm vạn ma linh U Hồn, bây giờ đã ba năm, không biết đã giam cấm được bao nhiêu ma linh U Hồn?
Ma linh binh sĩ dưới trướng lớn mạnh tới trình độ nào?
Lúc này, nếu có một hai trăm ma linh U Hồn, dù là ma linh U Hồn bình thường nhất, được Diệp Chân dùng Thận Long châu luyện hóa, bây giờ thương thế thần hồn của Diệp Chân có thể khôi phục trong tức khắc.
Nếu không phải gần đây liên tiếp có việc xảy ra, Diệp Chân đã đi Thượng Cổ Ma Thần Điện một chuyến, Thượng Cổ Ma Thần Điện hỗ trợ không nhỏ đối với hắn.
- Đại nhân, có khách tới chơi!
Đột nhiên, âm thanh của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh truyền vào tai để Diệp Chân đang khôi phục thương thế thần hồn mở mắt ra.
- Á, người đến có báo ra thân phận không?
- Bẩm đại nhân, ngươi đã từng gặp qua, chính là hắc y lão đầu ban ngày chủ trì khiêu chiến trên Ngũ Tiên Lôi.
Đại Nhĩ Đóa nói.
- Dịch Tuân?
Diệp Chân hơi nhướng mày, chậm rãi đứng lên, đi về phía ngoài.
Hắc y chấp sự Dịch Tuân, qua hai ngày thủ lôi, tuy rằng không phải người quen, nhưng cũng không phải người xa lạ.
Hơn nữa, người này có tu vi Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong cường hãn, cũng đủ để cho Diệp Chân tôn trọng, nên bản thân tự mình đi ra ngoài tiếp đón, chỉ là Diệp Chân có chút không nghĩ ra, vị chủ trì Ngũ Tiên Lôi này đêm khuya tới chơi đến vì chuyện gì?
- Lão phu mạo muội tới chơi, kính xin Địch công tử chớ trách.
Sau mấy hơi thở, một phen khách sáo xong, hắc y chấp sự Dịch Tuân và Diệp Chân lần lượt phân vị trí chủ khách, ngồi xuống bên trong tĩnh thất, khi Đại Nhĩ Đóa dâng trà, Dịch Tuân bỗng mở miệng.
- Lão phu có chút chuyện quan trọng, muốn trao đổi một chút với công tử, hai, có thể để cho lão phu sử dụng chút thủ đoạn hay không?
Lần này, Diệp Chân càng thêm hiếu kỳ, Dịch Tuân này rốt cuộc muốn nói chuyện gì với hắn, lại còn thần bí như vậy.
Rồi sau mấy hơi thở, Dịch Tuân liên tiếp đánh ra mười một đạo linh lực kết giới có màu sắc khác nhau, tĩnh âm kết giới, nếu Diệp Chân không biết thực lực của vị lão giả trước mặt này, muốn thu thập hắn căn bản không cần như vậy phiền phức, Diệp Chân đều đang lo lắng Dịch Tuân này bày xuống nhiều trận pháp như vậy là đang nhằm vào mình.
- Lão phu có một chuyện quan trọng muốn trao đổi với công tử, nhưng, trước đó, lão phu mạo muội muốn hỏi một câu, Địch công tử hiệu lực Thiên Dực thương hào, đến cùng là kiểu hiệu buôn như thế nào?
- Bang hội? Gia tộc hay thương gia?
Nhìn vẻ mặt của Diệp Chân kinh ngạc, Dịch Tuân lại giải thích,
- Không dối gạt Địch công tử, chúng ta dựa vào Ngũ Tiên Lâu đạt được tình báo, toàn bộ trên lãnh thổ của Hồng Hoang đại lục, Thiên Dực thương hào này chưa từng xuất hiện ở ngoài trên Địa giới Độc Long đảo.
Hàn quang trong mắt Diệp Chân đột ngột dâng lên.
- Các ngươi điều tra ta?
Đối với phản ứng của Diệp Chân, hình như Dịch Tuân đã sớm chuẩn bị, cười ha ha chắp tay.
- Địch công tử chớ trách, trong chuyện làm ăn Ngũ Tiên đảo chúng ta, tình báo chuyện làm ăn cũng chiếm không ít, đều có liên hệ chút ít với các tổ chức tình báo to to nhỏ nhỏ trên Chư Thiên thế giới.
- Mà danh nhân xuất hiện trên Ngũ Tiên đảo, đều là đối tượng mọi người muốn tìm hiểu, không dối gạt Địch công tử, cho đến bây giờ, tình báo liên quan đến Địch công tử, đã bán ra ba mươi bảy phần tình báo phổ thông, sáu phần tình báo tổng hợp.
- Tình báo tổng hợp?
Lông mày Diệp Chân hơi động.
- Tình báo tổng hợp, chính là Ngũ Tiên đảo chúng ta thông qua đủ loại con đường thu thập được tình báo có quan hệ với Địch công tử, bất luận thật giả hư thực, chỉ cần có quan hệ với Địch công tử, đều sẽ được thu thập đến cùng một chỗ.
- Có ba mươi bảy người mua tình báo phổ thông của ta?
- Sáu người mua tình báo toàn phần của ta, ta đều không phát hiện, ta lại có thể thu hút sự chú ý cho người khác như vậy? Không biết là thần thánh phương nào mua tình báo của ta?
Lời giải thích của Dịch Tuân để Diệp Chân đột nhiên cảm thấy kinh ngạc, lần này danh tiếng hắn hình như có chút lớn.
Dịch Tuân cười ha ha.
- Xin Địch tin tức công tử thứ lỗi, Ngũ Tiên đảo chúng ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ khách hàng, trừ phi...
- Trừ phi cái gì?
Diệp Chân tiếp lời nói.
Hắc y chấp sự Dịch Tuân lại lộ ra một biểu cảm thần bí.
- Đây cũng là nguyên nhân hôm nay lão phu tới gặp Địch công tử.
- Nhưng, trước khi lão phu nói, kính xin Địch công tử có thể trả lời lão phu một vấn đề.
Dịch Tuân hỏi.
Diệp Chân nhíu mày.
- Nếu như ta không muốn trả lời thì sao?
- Ha ha ha ha.
Sau khi cười to, Dịch Tuân Chân giơ ngón tay cái lên hướng về phía Diệp Chân Diệp.
- Địch công tử quả nhiên hào khí ngất trời đây không phải lần đầu tiên, có người dám từ chối quả quyết với lão phu như vậy, nhưng, lão phu thích.
- Nếu Địch công tử có cảnh giác đối với lão phu, như thế thì lão phu lấy ra đầy đủ thành ý trước.
Diệp Chân không nói gì, chỉ yên tĩnh nhìn hắc y chấp sự Dịch Tuân, tên này vừa vào cửa, lại tung ra mồi nhử lớn như thế, muốn nói không mục đích, chỉ có thể là lừa gạt con nít mà thôi.