← Quay lại trang sách

Chương 1547 Cửu Đầu Trùng Rú Dài

Trong đình viện, Diệp Chân nhìn về phía Thôi Thạch Ngũ Tiên Minh Sơn đường, bày ra ít nhất ba loại thần thông trước mặt hắn, khiến hắn hơi giật mình.

Nhân mã Ngũ Tiên đường này đang muốn làm gì đây, làm sao luân phiên tới cửa, chiêu mời hắn?

Diệp Chân hắn có sức hấp dẫn lớn như vậy sao?

- Địch công tử, Ngũ Tiên Minh Sơn đường ta có hơn trăm loại thần thông pháp môn, hơn nữa, đỉnh tiêm thần thông pháp môn cũng không ít.

- Ngươi xem, hiện tại Pháp Thiên Tượng Địa thường thấy nhất trên thế gian này, Minh Sơn đường chúng ta truyền thừa xuống, đều là cấp bậc cao cấp nhất!

Trong lúc nói chuyện, Thôi Thạch giao bái thiếp Ngũ Tiên Minh Sơn đường đến muốn gặp xoay tròn một cái đột nhiên biến mất.

Diệp Chân ngạc nhiên!

Đại Nhĩ Đóa đứng một bên, được cho phép quan sát cũng ngạc nhiên.

Người này trốn đi nơi nào rồi?

Vừa mới, cũng không có bất kỳ không gian rung động gì?

- Địch công tử, ta ở đây!

Đột nhiên âm thanh xuất hiện làm cho Diệp Chân giật mình, thế nhưng nhìn sang theo hướng của thanh âm, vẫn như cũ không có nhìn thấy Thôi Thạch.

- Tập trung hai mắt, phối hợp thần hồn, mới có thể tìm được ta!

Thôi Thạch biến mất lại vang lên âm thanh.

Diệp Chân nghe theo, sau mấy hơi thở, con mắt của Diệp Chân đột nhiên trừng lớn.

Trong viện trong khe hở trên nền đá, trong bụi khí, nói cho đúng là Thôi Thạch đã biến thành hạt bụi có kích thước khác nhau, đang vung vẩy hai tay về phía Diệp Chân.

Hơi giật mình, khi Diệp Chân cúi đầu vỗ vỗ một cái, thân hình của Thôi Thạch loáng một cái, đột nhiên hóa lại bình thường, nhưng một cánh tay phải, bỗng biến lớn hơn cối xay, trong thời gian ngắn đã bao trùm toàn bộ trạch viện.

- Sư tôn ta truyền xuống thần thông Pháp Thiên Tượng Địa chính là thần thông Pháp Thiên Tượng Địa cao cấp nhất thế gian này, có thể lớn có thể nhỏ, nếu tu luyện đến cực hạn, đều có thể phá tan vòm trời, nhỏ có thể hóa thành giới tử, khi đó, đừng nói tập trung hai mắt, dù có dùng thần hồn sức mạnh cũng không tìm được.

- Nhưng thần thông pháp môn đỉnh cấp này cũng không có thiếu.

- Địch công tử, nếu ngươi nguyện ý gia nhập Ngũ Tiên Minh Sơn đường chúng ta, sư tôn ta cũng chính là Đường tôn Minh Sơn đường sẽ ngoại lệ thu ngươi làm quan môn đệ tử, truyền dạy cho ngươi các loại đỉnh cấp thần thông pháp môn, hơn nữa sẽ đích thân chỉ đạo.

Nhìn bộ dáng của Diệp Chân giật mình rất mạnh, Thôi Thạch thuận thế đưa ra lời mời.

Nói thật, đây là lần đầu tiên Diệp Chân tận mắt thấy thần thông pháp môn huyền cơ như vậy, lớn lên, không hiếm lạ, nhưng biến hóa nhỏ như hạt bụi cũng là lần đầu tiên thấy.

Không cần nhiều lời, Diệp Chân đã nhận ra thần thông Pháp Thiên Tượng Địa mà Thôi Thạch triển khai ra đúng như lời nói, là pháp môn đứng đầu trong loại công pháp này.

Nhưng, đĩa bánh rơi xuống từ trên trời!

Đối với võ giả mà nói, đây là chuyện rất hiếm?

Không phải của cải, không phải địa vị, không phải thế lực, mà là chân truyền!

Muốn tu thành đỉnh cấp thần thông, không chỉ cần công pháp tu luyện, còn cần minh sư chỉ điểm.

Cái gọi là pháp bất truyền sáu tai, rất nhiều sư phụ truyền thụ bí mật tu luyện, dù là đệ tử cũng giấu giấu giếm diếm, mà trước mắt, Thôi Thạch này còn nói Đường tôn Ngũ Tiên Minh Sơn đường bọn họ sẽ đích thân truyền thừa thần thông công pháp cho hắn không nói, còn muốn đích thân chỉ đạo?

Chớ nói chi còn đưa ra cái giá không thấp hơn Dịch Tuân - Ngũ Tiên Thiên Vận đường trước đó đưa ra đủ loại đãi ngộ!

Làm sao có đĩa bánh tự nhiên rơi xuống từ trên trời?

Nhưng đây chính là đĩa bánh rơi xuống từ trên trời!

Nhưng, trong khái niệm của Diệp Chân, trên đời này sẽ không có bữa ăn nào miễn phí.

Mặc dù chim nhỏ bị bắt cũng vì tham lam ăn lúa của con người rải, sở dĩ con cá bị câu lên, vì ăn trúng miếng mồi câu.

Theo Diệp Chân, đĩa bánh rơi xuống tù trên trời này cũng như bắt chim dùng ngũ cốc, câu cá dùng mồi câu.

Mặc kệ đĩa bánh này là thật hay giả, tuyệt đối không thể cầm lên!

Diệp Chân sợ là có nằm mơ cũng chẳng ngờ, những đại năng Ngũ Tiên đường này do Đại Nhĩ Đóa thể hiện ra thiên phú thần thông còn có huyết mạch Thái Cổ Nhân tộc, mới áp đặt đến trên người Diệp Chân.

Căn cứ vào điểm này, bất luận là Thôi Thạch bảo thiên hoa loạn trụy, Diệp Chân cũng không có khả năng đáp ứng lời mời gia nhập Ngũ Tiên Minh Sơn đường.

Nhưng, Diệp Chân nói từ chối cũng rất uyển chuyển.

Còn nữa, Ngũ Tiên đường nắm giữ tài nguyên như vậy, không cần thật uổng phí.

Vì lẽ đó, ứng phó giống như hắc y chấp sự Dịch Tuân Ngũ Tiên Thiên Vận đường, Diệp Chân đưa ra điều kiện bản thân.

Hắn tạm thời cũng không muốn gia nhập Ngũ Tiên đường, nhưng nếu Ngũ Tiên Minh Sơn đường có thể giúp hắn tìm được tin tức của Thải Y, bất luận như thế nào, hắn cũng sẽ tuyệt đối gia nhập Ngũ Tiên Minh Sơn đường.

Về điểm này, Diệp Chân không dám đùa bỡn họ.

Chỉ cần có thể tìm được Thải Y, gia nhập Ngũ Tiên đường thì làm sao?

Dù có bị Ngũ Tiên đường hố thì sao?

- Địch công tử, kỳ thực chỉ cần ngươi gia nhập Ngũ Tiên đường, lợi dụng quan hệ giao thiệp Ngũ Tiên đường chúng ta, cũng sẽ tìm được Thải Y người ngươi muốn tìm, chỉ là vấn đề thời gian!

Thôi Thạch còn đang cố gắng tranh thủ.

- Thôi chấp sự, nếu không tìm được Thải Y, ta cũng sẽ không an tâm gia nhập Ngũ

Tiên đường!

- Đây chính là điều kiện của ta, chỉ muốn các ngươi có thể giúp ta tìm được Thải Y, ta sẽ vô điều kiện gia nhập Ngũ Tiên đường!

Diệp Chân nói.

- Là Ngũ Tiên Minh Sơn đường!

Thôi Thạch cường điệu một câu.

- Đúng, Ngũ Tiên Minh Sơn đường!

- Nếu như thế, Địch công tử cứ chờ tin tức của chúng ta đi!

- Xem ra, trong Ngũ Tiên đường này cũng có cạnh tranh, cũng không phải bền chắc như thép!

Nhìn bóng lưng Thôi Thạch rời đi, Diệp Chân cảm thán một câu.

Khi nãy, Thôi Thạch cường điệu nói một câu, còn có biểu hiện của Dịch Tuân, đều chứng minh điểm này.

Dưới tình huống này, tài nguyên trong Ngũ Tiên đường, sợ là cũng không phải cho không.

Diệp Chân chưa kịp nghỉ ngơi bao lâu, tiếng gõ cửa vang lên, Đại Nhĩ Đóa lại đưa vào một phần bái thiếp.

Tần Tiết Ngũ Tiên Hỗn Nguyên đường xin gặp Diệp Chân.

Giống như Dịch Tuân và Thôi Thạch vậy, vị này, cũng đến tới mời Diệp Chân gia nhập Ngũ Tiên đường, giống như Dịch Tuân và Thôi Thạch, cũng tận lực lôi kéo, đưa ra rất nhiều chỗ tốt.

Nhưng vị này lại không giống với hai vị đầu.

Ngoại trừ đủ loại công pháp thần thông, còn đồng ý cho Diệp Chân quyền thế!

Chỉ cần Diệp Chân muốn, bọn họ thậm chí có thể nâng lên Hầu vị, Hầu tước Đại Chu cho hắn!

Tiền đề là Diệp Chân gia nhập Ngũ Tiên Hỗn Nguyên đường bọn họ.

Câu nói này, theo trình độ nào đó, đã để lộ ra thế lực ngầm của Ngũ Tiên đường, rất lớn!

Nhưng, Diệp Chân xử lý, cũng như đối xử với Dịch Tuân, Thôi Thạch, khéo léo từ chối, xong đưa ra điều kiện, vẫn như cũ là giúp hắn tìm kiếm tin tức của Thải Y.

Chỉ cần có thể giúp hắn tìm được tăm tích của Thải Y, hắn tuyệt đối sẽ gia nhập Ngũ Tiên Hỗn Nguyên đường, trở thành bộ hạ trung thành của Ngũ Tiên Hỗn Nguyên đường.

Tiễn Tần Tiết rời đi, Diệp Chân vốn tưởng rằng, trong Ngũ Tiên đường có năm nhánh, lúc này mới có ba nhánh, sợ là còn có hai nhánh sẽ xin bái kiến hắn.

Nhưng ngoài dự liệu của Diệp Chân, Tần Tiết đi rồi, lại không có người đến quấy rối hắn.

Chuyện này, Diệp Chân cũng không muốn nghĩ nhiều.

- Đại Nhĩ Đóa, lão Căn kia ngươi lần theo đến đâu rồi?

Diệp Chân hỏi.

Bị lão Căn kia uy hiếp, còn có trước đó Dịch Tuân mang đến mấy chữ đường "Diệp có tai họa’ trong Linh thư do Đường tôn Ngũ Tiên Thiên Vận, để Diệp Chân vô cùng cẩn thận.

- Đại nhân, người kia phi thường cẩn thận, lúc trước ta còn có thể đuổi theo tiếng xé gió của hắn, nhưng chờ khi hắn rơi xuống phía nam Ngũ Tiên đảo, đổi thành đi bộ, trên căn bản không còn dấu vết, người đi qua lại rất nhiều, ta đuổi không kịp.....

Vẻ mặt của Đại Nhĩ Đóa ủ rũ.

- Đuổi không kịp cũng không liên quan, nhưng, tiếng nói của hắn ngươi nên nhớ kỹ chứ? Lại xuất hiện mới có thể tìm được?

Diệp Chân an ủi.

- Chỉ cần không phải dùng âm thanh giả, sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

Đại Nhĩ Đóa nói.

- Âm thanh giả.....

Diệp Chân nở nụ cười khổ, cũng có khả năng này.

- Ngươi tu luyện thật tốt đi, có Tiểu Miêu và Cửu Đầu Trùng bảo vệ là được rồi.

Dặn dò xong, Diệp Chân quay lại tĩnh thất chuẩn bị tiếp tục trị liệu thương thế trên thần hồn, muốn triệt để khôi phục, dù có Chiến Hồn Huyết Kỳ phụ trợ, sợ rằng cũng tốn hai ngày.

Dần đến nửa đêm, trên Ngũ Tiên đường lộ ra thành một mảnh ánh đèn dần dần tối sầm xuống, đặc biệt là khu vực dân cư, ngoại trừ những võ giả tận tình cuồng hoan ở ngoài, phần lớn đều đã bắt đầu tiềm tu.

Trong tĩnh thất của Diệp Chân, xung quanh đầu của hắn, theo từng sợi từng sợi ánh sáng màu đỏ ngòm truyền vào, thương thế của sức mạnh thần hồn đang chầm chậm khôi phục.

Bên ngoài tĩnh thất trong bụi cỏ, Cửu Đầu Trùng đang co rúc vào một chỗ, đột nhiên ngẩng lên đầu, chín độc nhãn trên chín cái đầu trong nháy mắt toàn bộ mở!

Sau đó, tận lực rú lên một tiếng thật dài!