← Quay lại trang sách

Chương 1551 Nguyên Tội (2)

Nếu như đổi lại trước đây, chưởng quỹ còn phải suy tính một chút, nhưng ngày hôm nay, bọn họ đã sớm nhận được thông báo, cược bao nhiêu thì nhận bấy nhiêu, không có hạn mức cao nhất.

Nhưng rất nhanh đã có người phát hiện, Đại Nhĩ Đóa này không phải tuỳ tùng của Địch Khoát Hải kia sao?

Hầu như lấy tốc độ nhanh nhất đưa tin tức này đến trước mặt Giải lão gia và lão Canh chủ trì đại cục.

- Tiểu tử này điên rồi sao? Biết rõ bị thương, còn tự đặt cho mình nhiều tiền như vậy!

Lão Canh nhíu mày.

- Không phải điên, tiểu tử này hẳn đã nhìn ra kế hoạch của chúng ta.

Râu mép đỏ của Giải lão gia run lên.

- Chỉ cần hơi có chút đầu óc cũng có thể nhìn ra kế hoạch của chúng ta.

- Tiểu tử này làm như thế, không phải đang giận, thì chính là có cực kỳ tự tin!

- Tự tin, hắn từ đâu tới tự tin?

- Một chưởng kia lão phu, cho dù đánh trên người võ giả Huyền Cung cảnh cửu trọng đỉnh phong, không có ba, bốn ngày thì cũng không thể khỏe lại được.

- Lão phu nghĩ, hắn cực kỳ tự tin đối với Tru Tà Thần Lôi, trước đó hắn đều là một chiêu chế địch, hoặc có bí pháp cưỡng chế thương thế.

- Đáng tiếc, gặp phải Hoảng nhi, cho dù hắn ở trạng thái toàn thịnh cũng không phải đơn giản có thể đối phó!

- Không có vấn đề gì chứ?

Lão Canh có chút bận tâm.

- Yên tâm đi!

Khi nói chuyện, thần niệm Giải lão gia hơi động, Lăng Hoảng trên Ngũ Tiên Lôi hơi gật đầu.

- Ta đã truyền âm cho Hoảng nhi, cho dù hao tổn Tiên Thiên bản nguyên tinh huyết, hắn cũng phải thắng trận này!

- Đã hết giờ đặt cược, luận võ chuẩn bị!

Hắc y chấp sự Dịch Tuân hô to một tiếng, kết giới bảo vệ Ngũ Tiên Lôi chậm rãi khép lại, linh lực ngăn cách sức mạnh thần hồn trong ngoài.

Mà các võ giả ngoài Ngũ Tiên Lôi quan chiến lúc này cũng dồn dập đưa cổ dài ra chờ đợi luận võ bắt đầu.

Từng người cực kỳ hưng phấn, đặc biệt là các chưởng quỹ lúc trước bắt giữ đổ linh thạch đến nặng tay, lúc này khuôn mặt mỗi người đều hưng phấn đỏ chót.

Một lần này, bọn họ đã kiếm lời hơn trăm năm.

Lần trước làm buôn bán lớn như vậy đã là mười mấy năm trước, quy mô so với ngày hôm nay cũng nhỏ hơn nhiều.

Bóng người Lăng Thiên Bích cũng xuất hiện ở ngoài Ngũ Tiên Lôi, ba người Loan Đại, Hoảng Đông, Vân Bôn vẻ mặt đau khổ đi theo Lăng Thiên Bích, nhưng không dám tới gần Lăng Thiên Bích.

Tối hôm qua, sau khi Lăng Thiên Bích phát hỏa, hắn vốn muốn đi tìm Diệp Chân chủ thượng, ngay đêm đó đã muốn đi hầu hạ Diệp Chân.

Nhưng vấn đề là, Lăng Thiên Bích không biết Diệp Chân ở đâu.

Sau khi qua một đêm, biết Diệp Chân sẽ đến Ngũ Tiên Lôi thủ đài, mấy người Loan Đại còn muốn khuyên Lăng Thiên Bích không nên đi nhưng lại không một người nào dám mở miệng, đối với chuyện này, bọn họ đang rất đau đầu.

- Địch Khoát Hải, xin chỉ giáo!

- Lăng Hoảng, xin chỉ giáo!

Hai người chắp tay chào, sau đó ánh mắt nhìn lướt qua hắc y chấp sự trên bầu trời Ngũ Tiên Lôi, đồng thời thấp lông mày nhăn lại, sóng linh lực cực kỳ bàng bạc bắt đầu tràn ra từ trên người hai người, chỉ chờ một khắc khai chiến!

Hắc y chấp sự Dịch Tuân khẽ nhíu mày, vừa rồi hắn đã lấy được báo cáo, hôm nay đặt cược có chút dị thường, lúc này hắn cũng hết cách, chỉ có thể chủ trì luận võ, dù sao tín dự của Ngũ Tiên đường vẫn còn xếp ở nơi đó.

- Luận võ bắt đầu!

Hầu như là ngay khi âm thanh của Dịch Tuân vang lên, thân hình Lăng Hoảng đột nhiên loáng một cái, hóa thành hư ảnh, trong thời gian ngắn biến mất.

Tru Tà Thần Lôi từ trong tay Diệp Chân nổ ra cũng rơi vào chỗ trống.

Thấy thế, Giải lão gia trong hư không nở nụ cười.

- Tốt, sau ba đến năm chiêu, Địch Khoát Hải này chắc chắn sẽ lộ sơ hở!

Trên Ngũ Tiên Lôi, hư không sau lưng Diệp Chân đột nhiên rung động, Lăng Hoảng vừa biến mất đột nhiên xuất hiện, lòng bàn tay giương lên, chín chín tám mươi mốt đạo ánh kiếm màu đen toả ra khí tức Trấn khí hạ phẩm giống như tám mươi mốt đạo tia chớp màu đen đánh tung hướng về phía Diệp Chân.

Sau lưng Diệp Chân giống như có con mắt, một vòng Thiên Lôi Linh hỏa phóng ra, bao phủ hướng về phía Lăng Hoảng.

Trong lòng Lăng Hoảng hơi động, được sư tôn thông báo, phải tận lực tiêu hao sức mạnh của Địch Khoát Hải này, dẫn động thương thế của hắn.

Tuy làm một võ giả, hắn không thích thắng lợi như vậy, nhưng so với thắng được sẽ có được lợi ích to lớn, vinh dự võ giả gì đó, tất cả đều không quan trọng.

Ánh kiếm màu đen không uý kỵ tí nào đan dệt thành một mảnh kiếm quang đón lấy Thiên Lôi Linh hỏa, đột nhiên, Diệp Chân bấm tay khẽ gảy, hai đạo Huyền Hỏa Toản đột nhiên nổ ra, nổ tung trong ánh kiếm màu đen, trực tiếp đập vỡ tan ánh kiếm màu đen của hắn, làm cho ánh sáng một bộ hạ phẩm Trấn khí của hắn nhanh chóng tiêu tan.

Lăng Hoảng ngẩn ngơ!

Trực tiếp đập vỡ tan kiếm quang do hạ phẩm Trấn khí của hắn đan dệt thành, này mẹ nó còn là võ giả bị thương nặng?

Hay là võ giả Thông Thần Cảnh nhị trọng!

Một chiêu làm cho Lăng Hoảng hoàn toàn biến sắc, đồng thời, ung dung trước kia trong lòng đã diệt hết, biểu hiện trở nên cực kỳ thận trọng.

Thần niệm hơi động, định triển khai độn pháp trốn vào hư không, sau đó tìm kiếm thời cơ.

Tuy nhiên ở trong nháy mắt này, Diệp Chân bước ra một chân, một vòng ánh sáng màu bạc rải ra, Địa Từ Lực Trường lập tức lan tràn làm cho thân thể Lăng Hoảng trở nên năng hơn núi lớn.

Cùng một giây, vô số dây leo từ dưới nền đất thoát ra, nhanh chóng leo lên mặt bàn chân của Lăng Hoảng, trói Lăng Hoảng ở tại chỗ.

Biểu hiện của Lăng Hoảng biến đổi, nhưng không có bất kỳ hoảng loạn gì, thấp vút một tiếng, ba lá cờ nhỏ từ sau đầu bay ra, bảo hộ ở trước mặt, chồng chất trước người như có thêm vô số núi lớn bảo vệ.

Hạ phẩm Trấn khí phòng ngự - Tam Tài Vạn Sơn Kỳ, đây chính là bảo mệnh chí bảo sư tôn của hắn ban cho.

Đồng thời, cũng là sách lược của trận chiến này.

Loại chiến pháp của Diệp Chân, ngày hôm qua sư tôn của hắn đã phân tích cho hắn, cũng dạy cho hắn phương pháp ứng đối.

Tình huống như thế, hẳn là Diệp Chân cưỡng chế thương thế, muốn tốc chiến tốc thắng, mà phương pháp ứng đối tốt nhất thì chính là thôi thúc Tam Tài Vạn Sơn Kỳ gắng gượng chống đỡ.

Chỉ cần chống đỡ mấy chiêu, thương thế của Diệp Chân chắc chắn sẽ bạo phát!

Thấy Tam Tài Vạn Sơn Kỳ trong phút chốc bay ra bảo hộ ở trước người Lăng Hoảng, Diệp Chân lần thứ hai cười gằn lên.

- Chuẩn bị thật đầy đủ!

Cùng một giây, Giải lão gia ở trong hư không nhìn thấy tình cảnh này, râu mép màu đỏ của hắn lộ ra nụ cười.

Tất cả, đều ở trong dự liệu của bọn họ.

Chỉ cần dùng Tam Tài Vạn Sơn Kỳ chống đỡ hai, ba chiêu, thương thế Diệp Chân bộc phát ra thì phải thua không thể nghi ngờ!

Còn về có thể sống quá hai, ba chiêu công kích của Diệp Chân hay không, bọn họ đã sớm suy tính qua, lấy thực lực của Lăng Hoảng thôi thúc Tam Tài Vạn Sơn Kỳ, cho dù gắng đón đỡ Xích Ngọc ấn tỷ có uy lực mạnh mẽ nhất do Thiên Lôi Linh hỏa ngưng tụ thành của Diệp Chân cũng có thể tiếp ba, bốn lần trở lên.

Nếu Lăng Hoảng không tiếc bản nguyên, phun mấy ngụm Tiên Thiên bản nguyên tinh huyết, chống đỡ chừng mười lần cũng không thành vấn đề.

Trên Ngũ Tiên Lôi, một đạo thần hồn bàng bạc cực kỳ chập chờn lập tức lóe lên trên người Diệp Chân, ngay khi khí tức biến mất, hai viên Huyền Hỏa Toản lộ ra khí tức doạ người lập tức bay ra từ trong hai tay Diệp Chân.

Bởi vì có kết giới bảo vệ, ngoài trận không có một người có thể cảm ứng được khí tức khủng bố của hai Huyền Hỏa Toản này.

Nhưng ngay khi hai Huyền Hỏa Toản này xuất hiện, đối thủ của Diệp Chân - Lăng Hoảng lập tức thay đổi sắc mặt.

Hơi thở phát ra quá khủng bố!

Hắn chỉ từng cảm thụ ở trên người một tiền bối Giới Vương cảnh trung kỳ phát ra một đòn toàn lực.

- Mạnh như vậy!

- Làm sao có thể mạnh như thế?

Trong lòng Lăng Hoảng điên cuồng hét lên, đồng thời theo bản năng định cắn chóp lưỡi, chuẩn bị phun một ngụm Tiên Thiên bản nguyên tinh huyết.

Đây là bản năng bảo mệnh của võ giả.

- Hả? Sao Hoảng nhi lại phun ra Tiên Thiên bản nguyên tinh huyết?

Trong hư không, Giải lão gia ngẩn người.

Gần như là đồng thời, một âm thanh giống như phích lịch ầm ầm nổ vang từ trên Ngũ Tiên Lôi tản ra, ánh chớp màu đen nhánh đánh tung lên trên Tam Tài Vạn Sơn Kỳ đang trùng điệp phòng ngự.

Vừa giống như bẻ cành khô, vừa giống như chọc thủng giấy cửa sổ, Tam Tài Vạn Sơn Kỳ và Lăng Hoảng trong thời gian ngắn bị Thiên Lôi Linh Hỏa bao vây.

Cùng một giây, ánh mắt Diệp Chân híp lại, đây là lần đầu tiên có người đón đỡ hai viên ngũ trận Huyền Hỏa Toản hắn tiêu hao một thành sức mạnh thần hồn và nửa thành linh lực mới ngưng tự!