Chương 1560 Bích Lân Đến
Bởi vì thần tượng của Nhật Nguyệt Thần Quân, còn có trước đó Thần Sứ Minh Đường đã hạ xuống đến Chân Huyền đại lục cho nên Diệp Chân vẫn luôn vô cùng kiêng kỵ đối với Thiên Miếu.
Không vì gì khác, Nhật Nguyệt Thần Quân chính là một trong các thần linh Thiên Miếu cung phụng, chính là Chân thần mà ba Đại Thánh Địa của Thiên Miếu Nhật Nguyệt Thiên cung phụng, địa vị rất cao.
Nhưng chủ yếu nhất vẫn là Thận Long Châu trong cơ thể Diệp Chân lúc gặp phải một ít thần tượng Thiên Miếu sẽ theo bản năng ẩn núp khí tức của mình, cái này làm cho Diệp Chân vô cùng cẩn thận.
Thiên Miếu chính là tổ chức cường đại nhất của chư thiên vạn giới này, thậm chí cho dù Đại Chu đế quốc cũng phải nể Thiên Miếu mấy phần, Diệp Chân không thể không cẩn thận.
Muốn đối phó địch nhân của ngươi, biện pháp tốt nhất chính là trước biết địch nhân của ngươi, sau đó mới có thể tìm được phương pháp đối phó hắn.
Mặc dù Diệp Chân không xem Thiên Miếu trở thành địch nhân, thậm chí từng có hợp tác, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến việc Diệp Chân tìm hiểu nhiều về
Thiên Miếu.
Cho nên, vừa nhìn thấy mấy đầu trọc của Thiên Miếu xuất hiện ở Ngũ Tiên Đảo, Diệp Chân đã ra lệnh cho Đại Nhĩ Đóa mật thiết chú ý bọn họ.
Mà bản thân Diệp Chân thì sẽ ở trên Ngũ Tiên Lôi nhắm mắt dưỡng thần.
Trên bầu trời Ngũ Tiên lôi, Hắc Y chấp sự Dịch Tuân nhìn một màn này, khóe miệng tràn đầy cười khổ.
Hắn dám đảm bảo, Địch Khoát Hải lục lôi đài chủ trước mắt này là một lục lôi đài chủ thoải mái nhất từ trước đến nay, là đài chủ duy nhất trong ba ngày chỉ đánh một trận mà để cho Ngũ Tiên lôi bọn họ liên tục thường tiền.
Không có cách nào, tất cả mọi người đều đặt Địch Khoát Hải thắng, nhặt tiền giống vậy kiếm mấy mươi đến mấy trăm viên linh thạch thượng phẩm, nhưng không ngăn được nhiều người.
May mắn sau trận chiến ngày thứ ba, bọn hắn kiếm cũng đủ nhiều.
Đương nhiên, Dịch Tuân biết nguyên nhân xuất hiện loại cục diện này.
Chủ yếu là thủ đoạn của Địch Khoát Hải quá bạo lực, Tru Tà Thần Lôi, Thiên Lôi Linh Hỏa, Địa Từ Lực Trường, mấy chiêu như vậy, nhưng tất cả đều là thần thông hung danh hiển hách.
Nắm ở trong tay một vị cường giả Giới Vương cảnh cũng hơi có chút kinh người, chớ nói chi ở trong tay một vị võ giả Thông Thần Cảnh Nhị Trọng.
Toàn bộ võ giả lên đài chống lôi, chuyện phải cân nhắc trước đó là —— như thế nào đón đỡ được Tru Tà Thần Lôi và Thiên Lôi Linh Hỏa ngưng tụ thành Huyền Hỏa Toản của Địch Khoát Hải.
Tru Tà thần lôi vừa nhanh vừa độc, thủ đoạn bình thường gần như không thể né tránh, mà Thiên Lôi Linh Hỏa ngưng tụ thành Huyền Hỏa Toản thì ngay cả hạ phẩm Trấn khí loại phòng ngự cũng có thể phá vỡ hoàn toàn.
Chỉ dựa vào hai điểm trên đã khiến cho võ giả thiên tài cũng phải rụt rè.
Quan trọng hơn chính là, Dịch Tuân đột nhiên phát hiện, Ngũ Tiên Lôi này căn bản chính là sân nhà Địch Khoát Hải.
Diện tích sàn đấu là mười vạn dặm thì hai người đứng đối diện nhau, không gian có thể lợi dụng chỉ có hai, ba ngàn mét, đây chỉ là vấn đề một, chỉ hai hô hấp.
Hành động của toàn bộ võ giả bị giới hạn trong phạm vi này, trên căn bản đều là mục tiêu sống của Địch Khoát Hải.
Loại sân nhà này quá thích hợp cho Tru Tà thần lôi và Thiên Lôi Linh Hỏa ngưng tụ thành Huyền Hỏa Toản phát huy uy lực, Diệp Chân đứng tại chỗ, giống như một pháo đài đánh cho người khiêu chiến không còn chỗ ẩn thân.
Những ngày qua, trong những đối thủ khiêu chiến Địch Khoát Hải, ít nhất có một nửa ăn thua thiệt vì phương diện này, nếu đổi ở ngoài Ngũ Tiên lôi, lấy ánh mắt của Dịch Tuân đến xem, ai thắng ai thua thì còn chưa biết được.
Cũng chính vì loại nguyên nhân này cho nên rất nhiều võ giả muốn chống lôi chùn bước.
Không có cách nào, Diệp Chân quá có ưu thế sân nhà!
Địa từ lực tràng vừa ra, tốc độ của toàn bộ võ giả đều phải chịu ảnh hưởng, Tru Tà Thần Lôi và Huyền Hỏa Toản cùng lúc đánh ra, đơn giản là tuyệt phối.
Đồng thời, loại thủ pháp bá đạo một chiêu đánh chết của Diệp Chân cũng để cho những người có ý định xa luân chiến trên Ngũ Tiên lôi không có biện pháp thực hiện.
Lúc trước, có đoàn thể đối phó thủ lôi đài chủ, tính phái ra ba bốn đối thủ tiêu hao thực lực của đài chủ, sau đó mới phái cao thủ đi lên giải quyết dứt khoát.
Nhưng với loại phương thức đánh nhanh thắng nhanh của Diệp Chân, giết chết một đối thủ, nghỉ ngơi tại chỗ một khắc đồng hồ đã có thể gần như hoàn toàn khôi phục, xa luân chiến cũng vô dụng.
Tình huống trực tiếp nhất, Diệp Chân thủ lôi ngày thứ sau, vẫn không có người nào đi lên khiêu chiến để cho Dịch Tuân tức giậm chân tại chỗ.
Vốn là, gặp phải loại tình huống này, Ngũ Tiên Đường sẽ tự phái đệ tử tinh anh của mình đi ra ngoài nói một chút nhân khí, thu thập hết đài chủ, nhân tiện kiếm một túi lớn linh thạch.
Nhưng bây giờ, ai cũng không nắm chắc.
Ngũ Tiên Đường bọn họ có mấy hậu bối tinh anh, đều có thực lực khiêu chiến thậm chí đánh bại cường giả Giới Vương cảnh sơ kỳ, nhưng lại không một ai nắm chắc có thể chống đỡ dưới Tru Tà Thần Lôi và Thiên Lôi Linh Hỏa Hỏa Toản của Diệp Chân đánh xuống.
Các võ giả ngoài Ngũ Tiên Lôi cũng đưa ánh mắt nóng bỏng nhìn bốn phương tám hướng, hy vọng có một vị võ giả nhảy ra để cho bọn họ nhặt một túi linh thạch.
Nhưng ban ngày chỉ có thể nhìn.
Nhưng cho dù như thế, cũng không có một trong võ giả nào rời khỏi.
Nếu thật có người khiêu chiến, như vậy sẽ bỏ lỡ thời cơ kiếm được lượng lớn linh thạch.
Ánh mắt của vô số người cùng nhìn chằm chằm Diệp Chân, dưới Ngũ Tiên, trong đám người có một lão giả vóc dáng nhỏ thấp phần lưng đều có chút còng, đang gắt gao đè nén mặt đầy hưng phấn, hồi báo với một Cẩm Y lão giả trong đám người.
Cẩm Y lão giả đó đứng ở trong đám người, xung quanh có mấy vị nam tử ánh mắt ác liệt, khí thế tản ra không khỏi làm cho võ giả gần đó không tự chủ được nhường ra một vòng nhỏ.
- Vương Thượng, đây chính là Địch Khoát Hải đó, đây là linh ảnh ghi lại trong mấy ngày qua hắn đối chiến với người khác, người xem trước.
Hai tay lão giả tướng ngũ đoản (*)cung kính dâng lên một viên Ngọc Giản.
(*)Tướng ngũ đoản: mình và tứ chi đều ngắn.
- Lục lôi đài chủ, còn không người dám lên đài khiêu chiến, ngược lại cũng có chút bản lãnh.
Cẩm y lão giả khí thế bất phàm giả hừ lạnh một tiếng, lúc này mới nhận lấy ngọc giản, ngay khi Thần Niệm chìm vào, vẻ mặt bắt đầu liên tục biến hóa.
- Tru Tà thần lôi, Thiên Lôi Linh Hỏa, Địa Từ Lực Trường, Huyễn Ảnh Phân Thân, Mộc Hệ Linh Quyết... Giống, thật quá giống, còn có Tuần Tra Thần Tướng tu vi Giới Vương Nhất Trọng ở Độc Long Đảo kia, trùng hợp, đất phong Bắc Hải Quận của Diệp Chân cũng có một vị Tuần Tra Thần Tướng Giới Vương Cảnh Nhất Trọng...
- Ha ha, gan đủ lớn, sau khi mất tích lại đang vốn... dưới mí mắt lão phu lập nên Khư Thị, lại còn làm ra thanh sắc.
- Nếu không phải lão phu có chút cơ sở ngầm, còn không biết phải bị hắn lừa gạt bao lâu, nhìn thực lực của tiểu tử này, nói không chừng vẫn có thể để hắn làm ra chút manh mối.
Nói xong, trên mặt cẩm y lão giả hiện lên một tia cười gằn.
- Nhưng nếu đã bị lão phu phát hiện, ngươi cũng đừng mong sống tốt.
Quỷ dị là mặc dù cẩm y lão giả này đang nói chuyện nhưng lại không có một chút thanh âm truyền ra ngoài.
- Long Vương Bệ Hạ, tiểu tử này cũng chỉ có thể hoành hành dưới Giới Vương cảnh, tối hôm nay, thuộc hạ sẽ tự ra tay, tuyệt đối bắt giữ vào trong tay!
Một vị võ giả khắp người sát khí bên người cẩm y lão giả chắp tay chờ lệnh.
- Không gấp, nếu phát hiện hành tung của tiểu tử này, chúng ta phải cẩn thận thương nghị một phen, chuyện liên quan đến sinh tử của con ta, cũng không thể xảy ra một chút sơ suất nào.
Nói xong, Bích Lân Long Vương hóa thành cẩm y lão giả thì nhìn về người đứng đầu cơ sở ngầm hắn sắp xếp ở đây nói.
- Lão phu yêu cầu ngươi làm một ít chuyện...
Dặn dò một câu, Bích Lân Long Vương lại hướng về phía kia người đứng đầu cơ sở ngầm nói.
- Làm xong chuyện này, ngươi lập tức thuyên chuyển khỏi nơi đây, có một vị trí thủy quân đang chờ ngươi.
Đầu mục tướng ngũ đoản mừng rỡ.
Đáng tiếc, lỗ tai của Đại Nhĩ Đóa không ngừng động đây, đang toàn lực truy tung hành tung của một nhóm đầu trọc Thiên Miếu kia, nơi này nói chuyện với nhau, tự nhiên không chú ý tới.