Chương 1573 Bí Ẩn Của Chư Thiên Tinh Bàn
Nhưng còn có hơn mười đạo ngân Lưu Tinh đang điên cuồng rơi xuống, mắt thấy sẽ bị đánh giết tại chỗ, nhưng một khắc này, Nguyên Hồng Ưng cũng lo lắng, kiếm quang của Hậu Thiên Linh Bảo Thanh Minh Tiên Kiếm cuốn thành một đạo gió lốc, trong quang ba kinh khủng, xoắn đạo lưu tinh vũ thành vô số mảnh vụn.
Ánh sáng của Thanh Minh Tiên Kiếm đã yếu đến cực điểm, Ngân Lưu Tinh bị đánh nát lập tức đánh lên trên lồng ngực của Nguyên Hồng Ưng, lần nữa làm máu tươi trong miệng Nguyên Hồng Ưng nhanh chóng phun ra, ngực truyền đến thanh âm xương vỡ vụn răng rắc kinh người.
Mắt thấy nguyên Hồng Ưng sắp chống đỡ hết nổi, thanh âm của Hắc Y chấp sự Dịch Tuân giống như lôi âm nổ vang trong đầu Diệp Chân.
- Nguyên Hồng Ưng đã nhận thua, thu tay lại đi!
Cùng một giây, song chưởng Dịch Tuân hơi động, tầng tầng hư ảnh ngọn núi chập chờn chắn trước Ngân Lưu Tinh.
Thần Niệm khẽ động, năm đạo lưu tinh màu bạc bắt đầu thật nhanh thu liễm, Lưu Tinh màu bạc hư không tiêu thất.
Mà Diệp Chân, lại dùng một loại ánh mắt giống như chưa từng thấy qua nhìn năm Chư Thiên Tinh Bàn trước mặt hắn!
Lai lịch của Chư Thiên Tinh Bàn rất đơn giản, chính là trong ký ức của Lâu Khôi Vạn Tinh Lâu bị Diệp Chân thủ tiêu ở Chân Huyền đại lục, biết đồ chơi này hình như rất lợi hại.
Đã từng có thể đánh giết võ giả cùng cấp bậc dễ như ăn cháo.
Bởi vì điểm này, Diệp Chân cảm thấy có thể là bảo bối, lần trước quay lại Chân Huyền đại lục thu phục mấy vị lâu khôi tàn dư của Vạn Tinh Lâu, hắn đã yêu cầu bọn họ giao ra mấy Chư Thiên Tinh Bàn còn lại.
Tổng cộng năm cái, Vạn Tinh Lâu năm vị lâu khôi, mỗi người một cái.
Sau khi lấy được tới tay, Diệp Chân rất dễ dàng đã luyện hóa thành công, nhưng lấy của ánh mắt luyện khí sư Diệp Chân đương nhiên không nhận ra cấp bậc của Chư Thiên Tinh Bàn này.
Cực kỳ quái lạ, vừa như là Linh khí, vừa giống như Hồn khí, lại có chút như Trấn khí.
Diệp Chân cảm thấy, sở dĩ không cách nào phân biệt ra hắn cấp bậc của Chư Thiên Tinh Bàn này chủ yếu là do Chư Thiên Tinh Bàn này không trọn vẹn.
Sau đó, Diệp Chân ở Chân Huyền đại lục thí nghiệm một hồi uy lực của Chư Thiên Tinh Bàn.
Phải nói không yếu, nhưng cũng không mạnh mẽ như trong tưởng tượng của Diệp Chân, cẩn thận tính ra, uy lực nó phát huy ra chắc gần bằng uy lực của một trung phẩm Trấn khí, tiêu hao sức mạnh thần hồn lại tương đối nhiều.
Năm đó, Lâu Khôi đời trước của Vạn Tinh Lâu cũng bởi vì thôi thúc Chư Thiên Tinh Bàn này tiêu thần hồn hao tổn quá nhiều nên rất sớm đã ngã xuống.
Tương đương với uy lực của trung phẩm Trấn khí, theo Diệp Chân, một không sánh được Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên của hắn, hai không sánh được Thiên Lôi Linh Hỏa của hắn, vì vậy, vẫn không dùng như thế nào.
Nguyên bản, ngày hôm nay đối chiến Nguyên Hồng Ưng, Diệp Chân cũng không nhớ ra được, nhưng vừa rồi, thời khắc mấu chốt, Diệp Chân đã nhớ tới một đặc tính khác của Chư Thiên Tinh Bàn.
Đó là một khi phát động Chư Thiên Tinh Bàn thì công kích sẽ giống như sóng biển, từng cơn sóng liên tiếp liên miên không dứt, tần suất công kích so với Diệp Chân nổ ra Huyền Hỏa Toản phải nhanh hơn nhiều.
Diệp Chân cảm thấy, dựa vào đặc tính công kích liên miên không dứt, nói không chắc có khả năng phá tan phòng ngự Hậu Thiên Linh Bảo Long Hồn Chiến Khải của Nguyên Hồng Ưng.
Càng quan trọng là, thôi thúc Chư Thiên Tinh Bàn này chỉ có thể tiêu hao sức mạnh thần hồn của Diệp Chân, sẽ không tiêu hao chút linh lực nào của Diệp Chân, cho dù tiêu hao sức mạnh thần hồn, nhưng bởi vì tiên thiên hồn quang tứ sắc nên cũng không nhiều.
Vì vậy, Diệp Chân đã ôm ý nghĩ ngựa chết xem ngựa sống, tiện thể thử một lần uy lực của Chư Thiên Tinh Bàn ra sao, nếu không thì Diệp Chân chắc chắn phải cân nhắc chuyện chịu thua.
Đây là võ đài sinh tử, đối đầu với gia hỏa biến thái nắm giữ ba Hậu Thiên Linh Bảo, chịu thua cũng không phải chuyện gì đáng hổ thẹn.
Nhưng đòn thứ nhất của Chư Thiên Tinh Bàn đã ra ngoài dự liệu của Diệp Chân.
Cường độ công kích mạnh ngoài ý muốn, thương tổn đối với Hậu Thiên Linh Bảo Long Hồn Chiến Khải của Nguyên Hồng Ưng lại mạnh hơn một phần so với ngũ trận Huyền Hỏa Toản của hắn.
Tuy ngũ trận Huyền Hỏa Toản cũng không thể làm gì được Long Hồn Chiến Khải, nhưng vấn đề là, một khi phát động Lưu Tinh công kích của Chư Thiên Tinh Bàn sẽ giống như hồng thủy, thao thao bất tuyệt.
Liên tục mười mấy lần oanh kích, lại đánh cho một chí bảo phòng ngự cấp bậc Hậu Thiên Linh Bảo tán loạn, tiện thể làm Nguyên Hồng Ưng bị thương nặng.
Nói thật, không chỉ các võ giả quan chiến bên ngoài Ngũ Tiên Lôi khiếp sợ không gì sánh nổi, mà ngay cả bản thân Diệp Chân cũng khiếp sợ không khác gì.
Uy lực của năm Chư Thiên Tinh Bàn này trở nên khủng bố như vậy từ lúc nào?
Mà cái này còn là không trọn vẹn, nếu tập hợp đủ, uy lực kia?
Nếu không phải hắc y chấp sự Dịch Tuân đúng lúc ra tay ngăn cản, e rằng Diệp Chân bởi vì kinh ngạc về uy lực của Chư Thiên Tinh Bàn mà căn bản sẽ không thu tay lại.
Nói không chắc, chưa biết chừng Chư Thiên Tinh Bàn nổ ra Lưu Tinh sẽ thuận thế thủ tiêu luôn Nguyên Hồng Ưng.
Diệp Chân cảm thấy khả năng thủ tiêu Nguyên Hồng Ưng cũng không phải quá lớn, có thể có được ba Hậu Thiên Linh Bảo, trên người sao lại không có bảo bối bảo mệnh?
Nhưng chuyện này, Diệp Chân chỉ nghĩ nhầm.
Lúc này, nếu Diệp Chân chú ý Nguyên Hồng Ưng thì sẽ phát hiện hắn khẽ run ngón tay.
Đi dạo một vòng trên Quỷ Môn quan, thiếu một chút bị chơi xong đời.
Nguyên Hồng Ưng thật sự bị sợ rồi, từ nhỏ đến lớn, hắn lúc nào cách tử vong gần như thế?
Chính như suy nghĩ của Diệp Chân, trên người Nguyên Hồng Ưng đúng là có ba Hậu Thiên Linh Bảo, nhưng chính bởi vì có ba Hậu Thiên Linh Bảo cực kỳ mạnh mẽ hộ thể, cho nên lúc này Nguyên Hồng Ưng cũng không có thủ đoạn bảo mệnh gì khác.
Bởi vì bất kể dựa vào ba Hậu Thiên Linh Bảo này hay chính bản thân Nguyên Hồng Ưng cũng tin tưởng một chuyện —— dựa vào ba Hậu Thiên Linh Bảo, cho dù Nguyên Hồng Ưng gặp phải cường giả Đạo cảnh, dựa vào chúng nó lại dựa vào không gian thần thông Thần Ưng Túng Không mà Nguyên Hồng Ưng tu luyện đến đại thành, trước khi cường giả Đạo cảnh thủ tiêu hắn, hắn có thể ung dung thoát đi!
Hơn nữa, nghĩ ngược lại, nếu có người có thể ung dung phá tan ba Hậu Thiên Linh Bảo này, thậm chí để Nguyên Hồng Ưng không có cơ hội sử dụng tới thần thông Thần Ưng Túng Không, như vậy thủ đoạn bảo mệnh khác còn có ý nghĩa gì?
Dưới tình huống này, Nguyên Hồng Ưng ngoại trừ ba Hậu Thiên Linh Bảo ra thật đúng là không có bảo bối bảo mệnh gì khác.
Vì vậy, một khắc vừa rồi, hắn thật sự bị dọa sợ, khi được vị Mao ma ma xông lên võ đài ôm lấy thì bờ môi run cầm cập mới hơi giảm bớt.
- Thiếu chủ không sợ, thiếu chủ không sao rồi, không sao rồi!
Mao ma ma không ngớt động viên, một đạo Thủy Linh Lực cực kỳ hùng hậu chập chờn lập tức từ trong cơ thể Mao ma ma tràn ra, nhanh chóng tràn vào trong cơ thể Nguyên Hồng Ưng, khí tức hỗn loạn của Nguyên Hồng Ưng mới bắt đầu nhanh chóng ổn định lại.
Diệp Chân, còn có các võ giả dưới đài nhìn nhau ngơ ngác.
Không gì khác, Mao ma ma này vừa hiển lộ sóng linh lực cực kỳ hùng hậu kia rõ ràng là khí tức cường giả Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Cường giả Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong cũng không hiếm lạ, mà ngược lại, ở Chư Thiên Vạn Giới này cũng tuyệt đối không ít.
Nhưng, một cường giả Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong lại làm ma ma hầu người khác lại thì phi thường hiếm thấy.
Ma ma, trên căn bản là xưng hô đối với vú em của hào môn đại hộ, địa vị của vú em hơi cao hơn nô bộc nhưng vẫn như cũ thuộc về nô bộc.
Bên người theo một ma ma Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong, như vậy võ giả tên là Nguyên Hồng Ưng trước mắt này đến cùng có thân phận gì?
Cho dù Hoàng tử Đại Chu Đế Quốc, bên người có thể có cường giả hộ vệ Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong thậm chí Đạo cảnh, nhưng tuyệt đối sẽ không có một vị vú em Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong!
Phàm là võ giả hơi có chút đầu óc, ánh mắt nhìn về phía Nguyên Hồng Ưng đều trở nên không giống nhau.
Môi Diệp Chân cũng nhếch lên, thật ra không nói đến Mao ma ma này, chỉ riêng ba món Hậu Thiên Linh Bảo đã tuyệt đối có thể nói rõ địa vị của Nguyên Hồng Ưng không hề bình thường.
- Không có chuyện gì, thiếu chủ chỉ bị tổn thương nội phủ, Hậu Thiên Linh Bảo bị hao tổn, thần hồn bản nguyên thoáng bị hao tổn, vấn đề không lớn.
Chỉ liếc mắt nhìn, biểu hiện của vị Phúc công công kia đã lộ ra mấy phần ung dung.
- Thiếu chủ đã như vậy, ngươi còn nói không có chuyện gì, cái lão già nhà ngươi!