Chương 1581 Chân Thân Của Bích Lân
Linh lực trong đan điền đã bị ép khô chỉ trong một hơi thở. Ngũ Hành m Dương Linh Phủ phải thôi thúc toàn lực, m Dương Ngũ Hành tương sinh, một lượng linh lực lớn đã bị Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi ẩn chứa thiên địa pháp tắc cắn nuốt.
Nhưng mà tốc độ cắn nuốt lại lớn hơn nhiều so với tốc độ chuyển hóa linh lực của Ngũ Hành m Dương Linh Phủ. Khi thấy thứ này bắt đầu muốn lấy ra sức mạnh bản nguyên trong cơ thể mình, Diệp Chân cũng nóng nảy.
Lần này không có Tiểu Yêu cho mượn sức mạnh, cũng không Tiểu Yêu chủ động đưa sức mạnh bản nguyên để rút ra Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi chứa thiên địa pháp tắc.
Nhưng mà Diệp Chân cũng đã sớm suy xét chuyện này.
Nếu không, cho dù như thế nào đi nữa thì Diệp Chân cũng sẽ không sử dụng loại thủ đoạn có thể đùa chết bản thân.
Ngay khi thôi thúc Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi thì Diệp Chân đã nhanh chóng đánh thức Tử Linh ngủ say trong Ngũ Hành Kim Linh của mình.
- Tử Linh, cứu mạng! Nếu ngươi không giúp thì ta sẽ biến thành người khô mất!
Diệp Chân vội la lên.
- Bị đánh thành người khô….. Tiểu…. Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi?! Ngươi vừa mới làm gì, tại sao ngươi lại biết chiêu này?
Tử Linh vừa mới tỉnh lại đã hoàn toàn há hốc mồm.
- Trước đừng hỏi, ta cần linh lực, mau lên, nếu như ta biến thành thịt khô thì cũng chỉ có thể vĩnh viễn nằm dưới đáy biển!
Diệp Chân lại thúc giục lần nữa.
- Cái này…. Ngươi……
Khi Tử Linh còn đang than thở bất đắc dĩ thì một đạo kim linh lực hùng hồn cực kỳ như nước sông lao nhanh tràn vào kiếm linh trụ trống trơn của Diệp Chân.
Trong thời gian ngắn nhất, Diệp Chân vận chuyển pháp môn Ngũ Hành m Dương Linh Phủ, chuyển đổi nó thành lôi linh lực, lúc này Diệp Chân mới buông lỏng.
- Qua ải, ta sống rồi.
- Cái tên đáng chết này! Linh lực ta khó khăn lắm mới tích cóp được đã bị ngươi hút hơn một nửa rồi, hóa ra mấy năm nay ta chính là cái bình tích góp linh lực cho ngươi!
Tử Linh mở miệng mắng.
- Cái này gọi là trợ giúp lẫn nhau, giúp đỡ nhau qua cơn nguy khốn!
Diệp Chân lúng túng nở nụ cười sau đó chuyển lực chú ý tới chiến trường. Khi tên cường giả Giới Vương Cảnh cuối cùng bị đánh chết thì Diệp Chân lập tức dừng Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi lại.
Thứ này tiêu hao quá lớn, đối với Diệp Chân hiện tại thì thật sự chơi không nổi.
Thân hình Quỳ Ngưu tiêu tan, lộ ra gương mặt trắng bệch như tờ giấy của Diệp Chân, đây là do linh lực tiêu hao quá mức.
Nhưng cho dù như vậy thì thần niệm của Diệp Chân khẽ nhúc nhích, cưỡng ép thôi thúc chút linh lực cuối cùng, thân hóa lôi đình nhằm phía Hậu Thiên Linh Bảo Bích Ba Long Giác đang lơ lửng trong không trung.
Đây chính là bảo bối quý giá nhất, Diệp Chân tốn nhiều công sức tiêu diệt toàn bộ kẻ địch, nhất định phải đem thứ vô chủ này vào trong tay.
Nhưng mà khi Diệp Chân biến ảo ra một bàn tay to lớn bằng thần hồn, chuẩn bị thu phục Hậu Thiên Linh Bảo Bích Ba Long Giác thì thứ này lại đột nhiên lóe lên, hóa thành một vệt sáng bay ngược về đằng sau.
- Ha, còn muốn trốn?
Lôi Quang Tiên khẽ nhúc nhích, Diệp Chân định thôi thúc Tru Tà Thần Lôi giáo huấn thứ Hậu Thiên Linh Bảo không nghe lời này một chút.
Nhưng mà ngay khoảnh khắc Tru Tà Thần Lôi nổ tung, Bích Ba Long Giác đột ngột biến mất dưới tầm mắt của Diệp Chân.
Cùng một giây, biểu hiện của Diệp Chân trở nên cực kỳ khó coi!
- Vẫn còn người?
Hậu Thiên Linh Bảo Bích Ba Long Giác biến mất không còn tăm hơi cho thấy chủ nhân của nó vẫn chưa chết, hơn nữa còn ở ngay gần đây.
Hơn nữa, ngay ở vừa nãy, Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh lại đưa tới một tin cho Diệp Chân, nói là người đang bay về phía hắn với tốc độ cực nhanh, hơn nữa nơi người này xuất hiện giống hệt nơi mà mười sáu vị cường giả Giới Vương Cảnh xuất hiện.
Nói cách khác, đây là một nhóm người!
Khóe miệng Diệp Chân hiện lên một tia buồn bực.
- Chẳng lẽ kẻ điều khiển sau hậu trường chân chính muốn xuất hiện? Ta cũng rất muốn biết, rốt cuộc là thần thánh phương nào vận dụng nhiều thủ đoạn như vậy, lại còn phát động hơn hai mươi vị Giới Vương Cảnh cường giả tới đối phó Diệp Chân ta!
Trong hư không có một người nhìn thấy cảnh tượng Diệp Chân quét sạch toàn bộ cường giả Giới Vương Cảnh, sợ tới mức không nói nên lời.
Sau đó hắn hơi nhướng mày, vẻ mặt nghi hoặc.
- Như vậy là xong rồi?
- Địch tiểu tử này lợi hại như vậy, một mình giải quyết toàn bộ kẻ thù, sư tôn bảo ta ở đây chờ cơ duyên, hiện tại đã đánh xong rồi thì còn cơ duyên gì nữa chứ?
Chẳng lẽ lần này sư tôn tính sai rồi? Lẽ nào thần thông Thiên Vận của sư tôn không linh?
Sơn Thần Dịch Tuân ẩn giấu ở trong hư không lộ ra vẻ mặt viết đầy hai chữ nghi hoặc.
Đột nhiên, ánh mắt của Dịch Tuân khẽ nhúc nhích, biểu hiện cũng trở nên cực kỳ nghiêm nghị trong nháy mắt!
- Lẽ nào cơ duyên là ở đây?
Thần niệm khẽ nhúc nhích, Ma soái phân thân hóa thành một vệt ánh sáng màu máu vọt đến phía sau Diệp Chân, chín mươi bốn cây Thụ Yêu Linh Hư Quả bị thương cũng nhanh chóng vây lại gần.
Nhưng cũng trong chớp mắt này, biến hóa đột ngột phát sinh.
Trên mặt biển yên bình, nước biển đột nhiên phóng lên trời rồi biến thành vô số mũi tên nước bắn về phía đám Thụ Yêu Linh Hư Quả đang che chở Diệp Chân.
Phập phập phập!
Thanh âm như là vạn tiễn xuyên tâm đột ngột vang lên.
Từng mũi tên nước như bỏ thêm vô số bùa chú Phá Thiên Tru Long, mỗi một cái đều tạo thành một lỗ thủng to trên người Thụ Yêu.
Trong thời gian ngắn, tiếng kêu thảm thiết của Thụ Yêu Linh Hư Quả vang lên liên miên.
Trải qua đại chiến vừa rồi chỉ còn lại chín mươi bốn Thụ Yêu Linh Hư Quả, nhưng mà trong nháy mắt thì bọn nó đã bị một chiêu của Bích Lân Long Vương bắn tan xương nát thịt!
Con ngươi Diệp Chân co rụt lại!
Không chút do dự, Ma soái phân thân hóa thành một vệt ánh sáng màu máu đỏ quay lại trong cơ thể Diệp Chân, thần niệm của Diệp Chân khẽ nhúc nhích, Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn khiến cho thân hình của Diệp Chân biến mất không còn tăm hơi.
Đã tới lúc này rồi, hơn nữa người trước mắt mạnh mẽ như vậy, một chiêu đã thủ tiêu chín mươi bốn vị Thụ Yêu Linh Hư Quả Huyền Cung Cảnh hậu kỳ!
Cái này phải mạnh như thế nào?
Đạo Cảnh?
Vừa thấy cảnh tượng vừa rồi thì Diệp Chân đã biết, cho dù hắn có liều mạng sử dụng Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi thì cũng không thể làm gì đối phương được.
Hiện tại trong đầu Diệp Chân chỉ có một chữ trốn!
Trốn càng xa càng tốt!
Bích Lân Long Vương nhìn thấy Diệp Chân biến mất không còn tăm hơi cũng không vội vàng đuổi theo, hắn chỉ cười lạnh một tiếng, run tay lên, Bích Ba Long Giác biến mất trước đó đã xuất hiện trong tay.
Một tiếng kèn lệnh vang lên rồi lan tỏa khắp bốn phương tám hướng!
Tiếng kèn lệnh vang dội, mặt biển vừa tĩnh lặng, thủy linh lực vừa mới an ổn lại sôi trào lần nữa.
Lần này Bích Lân Long Vương tự mình thôi thúc một kiện Hậu Thiên Linh Bảo khiến cho thủy linh lực sôi trào biến thành màu xanh, trong thời gian ngắn thì toàn bộ trong thiên địa nổi lên ánh sáng màu xanh mỏng manh.
- Đậu xanh!
Diệp Chân vừa mới triển khai Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn trốn vào thủy linh lực thì như đụng phải một tấm ván sắt, lại giống như bị người mạnh mẽ lôi kéo từ trong hư không ra ngoài, chật vật cực kỳ rớt xuống mặt đất Thiên Xà Tiều.
- Thiếu chút nữa thì đã trốn thoát được rồi….
Diệp Chân đã biết kiện Hậu Thiên Linh Bảo Bích Ba Long Giác lợi hại như thế nào, vì lẽ đó khi triển khai Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn thì hắn đã trốn vào mộc linh lực cực kỳ ít ỏi trong hư không, chính là vì tránh khỏi sự khắc chế của Bích Ba Long Giác.
Nhưng Diệp Chân không ngờ, dưới sự thôi thúc của lão già kia thì Bích Ba Long Giác lại phát huy uy năng cường hãn gấp mấy lần so với tên thủy yêu trước đó.
Khoảnh khắc khi tiếng kèn lệnh vừa vang lên, đủ loại nguyên khí đất trời không phải thủy linh lực vừa được bổ sung trong hư không đã bị biến dị thủy linh lực do Bích Ba Long Giác thôi thúc bóp nát tại chỗ.
Diệp Chân cũng nhanh chóng chạy ra khỏi mộc linh lực, dáng vẻ chật vật cực kỳ.
Theo như suy nghĩ của Diệp Chân trước đó, hắn có thể từ trong mộc linh lực vọt vào trong biển Thiên Xà Tiều, chỉ cần trốn vào trong đó thì dù Bích Ba Long Giác này có lợi hại đến đâu cũng không làm gì được hắn.
Có lợi hại đến mấy thì chẳng lẽ còn có thể khống chế toàn bộ Bắc Hải?
Chỉ cần trốn vào Thiên Xà Tiều thì Diệp Chân chính là rồng về biển lớn, hổ vào núi rừng, đến lúc đó muốn ngăn chặn hắn là chuyện cực kỳ khó khăn.
Nhưng cũng chỉ kém như vậy một nháy mắt, uy năng của Bích Ba Long Giác đã ép Diệp Chân ra ngoài.
Không những ép hắn ra ngoài, thủy linh lực do Bích Ba Long Giác thôi thúc đã ngưng tụ thành một tầng hơi nước màu xanh nhạt ở mặt ngoài Thiên Xà Tiều, mắt thường khó thấy được.
Diệp Chân muốn trốn vào Thiên Xà Tiều thì nhất định phải xuyên qua tầng hơi nước màu xanh nhạt này trước.
Mà tầng hơi nước này tựa như là một nhà giam không cho Diệp Chân đi ra ngoài.
- A Sửu, không phải ngươi nói Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của mình là không chỗ không thể đi sao? Tại sao hôm nay hết linh rồi?