Chương 1580 Hoàng Tước
Đại Nhĩ Đóa dùng thần hồn truyền âm rống Lăng Thiên Bích một tiếng.
- Chẳng lẽ ngươi đã quên đại nhân bảo ngươi phải nghe lệnh của ta sao!
- Ta....
Lăng Thiên Bích cứng họng, nhưng mà nàng thật sự rất sốt ruột!
Cũng ngay tại giây phút này, một tiếng thú gầm tựa như sấm rền bất chợt vang lên từ chính giữa nơi mà đám Yêu Thụ đang bảo hộ.
- A? Tại sao hơi thở nơi tên Diệp Chân kia đứng thay đổi rồi? Hơi thở lôi đình cường hãn như thế, ngay cả thiên kiếp hóa hình của Yêu tộc chúng ta cũng không bằng!
Một tên thủy tướng đột nhiên la to.
- Mau xem kìa! Đó là thứ quái vật gì vậy?
Cũng ngay tại giây phút này, hơn mười đạo Quỳ Thủy m Lôi đánh xuống khiến cho đám Thụ Yêu nổ nát bấy, lộ ra hình dạng thứ mà bọn nó bảo hộ ở chính giữa.
Một con trâu đang đứng ở trung tâm, điểm đặc biệt là nó chỉ có một chân, quanh thân có vô số Lôi Quang lấp lóe.
Một tiếng ùng ùng vang lên, mưa to lập tức trút xuống không có bất kỳ điềm báo hiệu nào.
Phương xa, Bích Lân Long Vương đang quan sát bằng Thủy Linh Kính đột nhiên ngẩn ngơ.
- Tại sao trời lại mưa? Bổn Long Vương đang ở chỗ này, nếu có mưa gió thì tại sao ta lại không cảm ứng được chứ?
- Quỳ Ngưu!
- Kia không phải hung thú Quỳ Ngưu Thái Cổ sao?
Một tên thủy tướng kinh hô.
- Ngươi đừng bịp bợm, hung thú Quỳ Ngưu Thái Cổ đã sớm tuyệt chủng từ mấy vạn năm trước rồi....
Ùng ùng!
Bầu trời đen như thể bị xé toạc, Lôi Quang có thải quang lưu chuyển bên trong tựa như một mạng nhện đánh xuống từ trong hư không.
Khi Lôi Quang vừa đánh xuống, tên thủy tướng đầu lĩnh kia lập tức trợn tròn mắt hô to:
- Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi!
- Trời ạ, thật sự là hung thú Quỳ Ngưu Thái Cổ!
Cùng một giây, Bích Lân Long Vương đang quan sát tình hình nơi này chợt kinh hô thành tiếng.
- Quỳ Ngưu Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi! Từ đâu mà tên tiểu tử này có được nó?
Trong tiếng kinh hô, tay của hắn khẽ run, Thủy Linh Kính trước mắt cứ thế mà tiêu tan.
Bóng người ẩn núp trong hư không nhìn thấy một màn này cũng hoảng sợ thiếu chút nữa rớt xuống rồi bại lộ tung tích của mình.
- Đây quả thực....
Cùng một giây, Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh đang nhìn ngây người thì trong thần hồn của hắn đột nhiên truyền đến một thanh âm vô cùng yếu ớt.
- Động thủ!
Mười sáu đạo Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi tựa như mạng nhện đánh xuống mười sáu tên thủy tướng kia cùng lúc, đám thủy tướng kia lập tức không công kích nữa, rối rít phòng ngự toàn lực!
Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi!
Bọn hắn đã từng được nghe hung danh của thứ này, ngay cả cường giả Đạo Cảnh cũng vô cùng kiêng kỵ Tiểu Ngũ Hành Thần Lôi!
Nhưng rất nhanh đã có người phát hiện, uy lực của Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi cũng không có kinh khủng như bọn họ tưởng tượng.
- Tất cả toàn lực phòng ngự, như vậy thì có thể chịu đựng qua được!
Tên thủy tướng dẫn đầu rống lên một tiếng.
- Cái Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi này cũng không có...!
Tiếng rống đột nhiên ngừng lại, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng khắp chung quanh, tên thủy tướng đầu lĩnh kia bưng kín lỗ tai, máu tươi chậm rãi chảy qua giữa kẽ tay.
Tiếng hét thảm này cũng không có việc gì, nhưng sâu trong đầu hắn lại truyền tới đau nhức, khiến cho toàn bộ linh lực được thúc giục để phòng ngự đều tiêu tán!
Vốn dĩ sau khi ăn một đòn Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi thì hắn cảm thấy chiêu này cũng không có gì ghê gớm, phòng ngự toàn lực thì cũng có thể chống đỡ được.
Nhưng đáng sợ là trong tai hắn lại như bị nanh sói đâm thọc từng chút một, đau tới mức hắn muốn nhảy dựng lên, cho nên linh lực vừa mới dâng lên cũng bị tiêu tán, đừng nói gì tới phòng ngự!
Sau đó hắn gặp bi kịch!
Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên với thải quang lưu chuyển đánh thẳng vào người hắn, trong thời gian ngắn thì nhục thân của tên thủy tướng đầu lĩnh kia đã biến thành than cháy tỏa ra ánh sáng rực rỡ!
Bích Lân Long Vương vừa mới thi triển bí pháp lên Thủy Linh Kính thì đã nhìn thấy cảnh tượng nguyên soái thủy quân tâm phúc của mình bị giết chết!
Nhìn thấy thuỷ quân nguyên soái Xương Lãng bỗng nhiên bị đánh thành than cốc, trái tim của Bích Lân Long Vương như bị ai bóp chặt, có một loại cảm giác hít thở không ra hơi.
Xương Lãng là người đã quản lý thủy quân dưới trướng hắn mấy ngàn năm, là tâm phúc trong tâm phúc của hắn. Khi hắn phấn đấu thời trẻ thì Xương Lãng càng như là huynh đệ vào sinh ra tử.
Thế mà hiện tại chỉ trong một cái chớp mắt thì hắn ta lại chết thảm trong tay Diệp Chân, thử hỏi làm sao trái tim hắn không đau cho được?
Gần như là trong lúc Bích Lân Long Vương thở dốc thì mười sáu vị tướng lĩnh tâm phúc của hắn đồng thời kêu la thảm thiết rồi bị Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đánh thành than đen.
Có vài người cũng như Xương Lãng, bọn hắn chợt la lên một tiếng rồi ôm đầu kêu thảm thiết, toàn bộ linh lực tiêu tán, không hề có bất kỳ sự phòng ngự nào, sau đó đã bị Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi chém thành tiêu than.
Còn có vài người sau khi bị Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đánh cho suy yếu cực kỳ thì bị Ma soái phân thân của Diệp Chân lợi dụng thời cơ đánh giết.
Nhưng đại đa số Thủy tướng đều chết ở trong tay Thụ Yêu.
Đám Thụ Yêu có tu vi Huyền Cung Cảnh hậu kỳ chia nhau ra đánh nhóm Thủy tướng còn đang ra sức chống đỡ, mười mấy Thụ Yêu một mục tiêu.
Thủ đoạn của chúng nó cũng cực kỳ đơn giản, cánh tay và rễ cây của bọn nó điên cuồng mọc dài ra quất đánh về phía đám Thủy tướng, dù cho chung quanh đối phương có Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi lấp lóe thì bọn chúng cũng không có chút sợ hãi
Thụ Yêu công kích đám Thủy tướng kia với thủ đoạn gần như là đồng quy vu tận.
Đám Thủy tướng kia chật vật cực kỳ, bình thường ngăn cản Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi, không có ai quấy rối thì cũng đã phi thường vất vả rồi.
Hiện tại lại thêm sự công kích điên cuồng của Thụ Yêu, trước đó bọn họ cũng đã phải ứng phó rất cẩn thận, chớ nói chi hiện tại còn phải phân tâm ứng đối với Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đòi mạng.
Trong thời gian ngắn, bọn họ gặp bi kịch!
Rễ cây của Thụ Yêu Linh Hư Quả như roi chọc thủng Linh giáp hộ thể ngoài thân của Thủy tướng, sau đó bị Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đánh thành tro tàn.
Thủy tướng bị bó chặt không cách nào nhúc nhích được, còn phải dùng sức chống lại lực ép của chúng nó, cuối cùng bọn hắn chỉ có thể hóa thành tro tàn cùng với cánh tay của Thụ Yêu.
Nhìn tình cảnh này, khuôn mặt Bích Lân Long Vương trở nên trắng bệch!
Tuy rằng trong Bích Lân Long Vương cung không phải chỉ có những cao thủ Giới Vương Cảnh này, nhưng mà bọn họ đều là tâm phúc của hắn, hơn nữa còn là tâm phúc có chiến lực cường đại.
Nhưng mà hiện tại các tâm phúc mà hắn chậm rãi bồi dưỡng hơn mấy ngàn năm, thậm hơn là một vạn năm lại đã hóa thành tro tàn chỉ trong vài hơi thở!
Ngay cả thần hồn và Nguyên Linh cũng không trốn thoát được!
Thần hồn và Nguyên Linh của bọn họ đều bị Chiến Hồn Huyết Kỳ ở trên bầu trời Thiên Xà Tiều cắn nuốt mất rồi!
- Diệp Chân!
Bích Lân Long Vương nghiến răng nghiến lợi hộc ra hai chữ này, sát khí dày đặc, thân hình của lão đã hóa thành một vệt sáng vọt về phía Thiên Xà Tiều!
Đối với Bích Lân Long Vương, tuy rằng tâm phúc của hắn chết trận sẽ khiến hắn đau lòng tới mức tận cùng, nhưng mà kế hoạch vẫn phải được tiếp tục.
Hắn đã trả giá lớn như vậy, lần này nhất định phải thủ tiêu Diệp Chân.
Chỉ cần thủ tiêu Diệp Chân, làm cho huyết mạch duy nhất của hắn trở lại tự do, như vậy thì cái chết của của nhóm tâm phúc mới có giá trị.
Cùng một giây, thần niệm của Diệp Chân đang chìm vào Thận Long Châu, hóa thành Quỳ Ngưu rồi dẫn động Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi cũng đến bước ngoặt sinh tử.
Để dẫn động Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi này thì cần tiêu hao rất nhiều, Diệp Chân làm theo kiến nghị của Thận Long Nguyên Linh A Sửu, để thần niệm chìm vào tinh hồn châu Quỳ Ngưu rồi hóa thành Quỳ Ngưu, như vậy Diệp Chân sẽ có thể nắm giữ được một phần sức mạnh khống chế lôi hệ của nó.
Lại thêm sự phụ trợ của Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên, Diệp Chân sẽ có thể khống chế uy lực và phạm vi của Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi ở một trình độ nhất định, ít nhất sẽ không suýt nữa đánh chết mình như ở lần trước!
Nhưng cho dù như vậy thì tu vi hiện nay của Diệp Chân cũng không thể chống đỡ được mức tiêu hao đó.