Chương 1583 Đồ Long
Rống!
Trong tiếng gầm vang dội kia, cái đuôi rồng dài hơn trăm mét của Bích Lân Long Vương vung lên cao rồi đánh về phía dãy núi hư ảnh Tiên Sơn của Dịch Tuân.
Ầm!
Tiếng nổ rung trời vang lên, vảy trên đuôi của Bích Lân Long Vương văng ra khắp nơi, máu tươi bay tứ tung, đồng thời thì dãy núi hư ảnh do thần thông Tiên Sơn của Dịch Tuân biến thành cũng bị phá hủy.
Tình cảnh này khiến Diệp Chân giật mình.
Diệp Chân không ngờ uy năng chân thân bản thể của Bích Lân Long Vương lại kinh khủng như thế, chỉ một đòn là đã phá tan thần thông Tiên Sơn của Sơn Thần Dịch Tuân rồi.
Thân thể quả nhiên là vũ khí mạnh nhất của Long tộc.
Một kích thành công, Bích Lân Long Vương lại gầm thêm một tiếng nữa, đuôi rồng dài hơn trăm mét như roi vung liên tục tạo thành hư ảnh đánh về phía Dịch Tuân.
- Nếu ngươi chắn đường lão phu, vậy thì đừng trách lão phu độc ác!
Hiển nhiên, Bích Lân Long Vương đã quyết định không nương tay nữa.
Có điều thứ mà Dịch Tuân bị nổ nát chỉ là thần thông hư ảnh, không phải Trấn Khí hoặc là Linh Bảo, trên căn bản là không có vấn đề gì.
Lúc này đối mặt thế tiến công hùng hổ doạ người của Bích Lân Long Vương, Dịch Tuân không hề có chút hoang mang. Khi thấy từng bóng roi đánh về phía mình, hắn lại dùng vô số dãy núi hư ảnh đón lấy.
Từng dãy núi hư ảnh không ngừng bị đuôi rồng phá hoại thì lại có thêm dãy núi hư ảnh mới tiến lên nghênh tiếp rồi lại bị nổ nát, Dịch Tuân bắt đầu lùi về sau liên tục.
Cùng một giây, Bích Ba Long Giác vẫn luôn phát ra tiếng ù ù hiện tại đã biến thành thanh âm cực kỳ thê lương.
Trong tiếng kêu thê thảm đó, mặt biển phía dưới nhấc lên từng cơn sóng dữ, từng cái nộ hải Giao Long phóng lên trời, đánh về phía Sơn Thần Dịch Tuân.
Thủ đoạn này vừa xuất hiện lập tức khiến cho Sơn Thần Dịch Tuân luống cuống tay chân.
- Địch thiếu hiệp, ngươi đi mau! Ta tự có phương pháp bảo vệ tính mạng!
Trong lúc toàn lực ứng phó, Dịch Tuân quay về phía Diệp Chân rống một tiếng.
Nghe thấy câu này, Bích Lân Long Vương lập tức phẫn nộ, thế tiến công của nộ hải Giao Long và đuôi rồng càng dữ dội hơn nữa.
Diệp Chân liếc mắt nhìn phía sau, xác thực hiện tại là thời cơ tốt nhất để hắn đào tẩu, thực lực của Sơn Thần Dịch Tuân hẳn là có thể cho Diệp Chân có thời gian chạy thoát.
Nếu Dịch Tuân nói hắn có phương pháp bảo vệ tính mạng, như vậy hiện tại Diệp Chân có thừa cơ đào tẩu thì cũng không có cảm thấy cắn rứt lương tâm.
Nhưng vấn đề là sau khi Diệp Chân chạy trốn thì sẽ như thế nào?
Trong lúc Dịch Tuân giao thủ với Bích Lân Long Vương thì Diệp Chân đã cân nhắc rất nhiều.
Đầu tiên, Bích Lân Long Vương có thể tới tận đây giết hắn, như vậy đại biểu thân phận Địch Khoát Hải đã bị hắn ta nhìn thấu, mà hắn ta nhìn thấu như thế nào thì lúc này Diệp Chân không có thời gian cân nhắc.
Diệp Chân cân nhắc chính là hậu quả.
Nếu như hôm nay Diệp Chân đào tẩu thành công, như vậy Bích Lân Long Vương nhất định sẽ ra tay với khư thị Độc Long Đảo, Độc Long Đảo chắc chắn sẽ bị phá huỷ.
Một khi đám người Liêu Phi Bạch bị bắt giữ thì Diệp Chân sẽ ở thế cực kỳ bị động.
Giờ khắc này Diệp Chân không hề kinh hãi mà là vui mừng, thậm chí hắn có chút cảm tạ lão thái giám Lữ Nhượng.
Nếu không phải hắn ta buông lời ác độc thì Diệp Chân căn bản sẽ không để Độc Long Đảo chuẩn bị sẵn sàng sớm như vậy, một khi có bất kỳ biến cố gì thì lập tức rút lui không tiếc bất cứ giá nào.
Nếu tối nay Bích Lân Long Vương đồng thời ra tay với hắn và khư thị Độc Long Đảo, như vậy Độc Long Đảo sẽ có thể giảm thiểu tổn thất tới mức thấp nhất.
Khả năng Liêu Phi Bạch bị bắt cũng sẽ trở nên nhỏ vô cùng.
Nhưng hôm nay Bích Lân Long Vương có thể xuất hiện ở đây đã đại biểu hắn tạm thời che đậy việc con trai Ngao Tranh bị bí pháp thần hồn của Diệp Chân khống chế.
Một khi loại bí pháp này triển khai nhiều lần, Diệp Chân sợ là sẽ thật sự không dám hiện thân, thậm chí, đất phong Bắc Hải Quận của hắn cũng phải đối mặt với nguy cơ lớn lao.
Bích Lân Long Vương cũng không phải không thể làm ra việc đồ diệt toàn bộ Bắc Hải Quận.
Diệp Chân tuyệt đối không muốn nhìn thấy tình huống như thế xuất hiện.
- Xem ra phải đánh cược một phen rồi!
Thần niệm khẽ nhúc nhích, Diệp Chân ra lệnh cho Đại Nhĩ Đóa.
Một hô hấp sau, mây khói vô biên bao phủ toàn bộ bầu trời Thiên Xà Tiều.
- Động thủ!
Diệp Chân âm thầm quát một tiếng.
Cơ hồ là cùng một giây, sóng âm vô hình nổ tung ở trong tai Bích Lân Long Vương, khiến cho cái đầu rồng của hắn run lên bần bật, đau đớn hí dài một tiếng, thế tiến công lập tức khựng lại.
Sơn Thần Dịch Tuân vui vẻ, ở thời khắc mấu chốt này mà hắn còn có được cơ hội thở dốc.
Hắn biết đây là Địch Khoát Hải đang triển khai thần thông trợ giúp mình, hắn liếc Diệp Chân một chút, sau đó nhanh chóng thừa dịp này mà điên cuồng phản kích.
Không thể không nói, thân thể của Long tộc quả nhiên cực kỳ cường hãn, dù cho là bộ phận yếu ớt nhất là lỗ tai nhưng cũng mạnh hơn người thường rất nhiều lần.
Nhưng trong chớp mắt Bích Lân Long Vương đau đớn kia thì một tia hồn quang ngũ sắc giống như chớp giật oanh vào trong trán hắn. Toàn thân Bích Lân Long Vương run rẩy kịch liệt, lúc nãy ngưng tụ mấy chục điều nộ hải Giao Long vây công Dịch Tuân cũng đồng thời tán loạn!
Ầm ầm ầm!
Nhân lúc ngươi bệnh, đòi mạng ngươi!
Một tia Tru Tà Thần Lôi đánh về phía trán của Bích Lân Long Vương.
Thừa dịp A Sửu và Lăng Thiên Bích hợp lực sáng tạo cơ hội, Diệp Chân nhanh chóng thôi thúc một chút linh lực vừa mới khôi phục để nổ ra một tia Tru Tà Thần Lôi.
Dù cho vảy rồng của Bích Lân Long Vương có rắn chắc như thế nào thì cũng không thể chống đỡ nổi uy lực của Tru Tà Thần Lôi, thân rồng co giật không cách nào ức chế được, sau đó là một tiếng thét kinh hoàng.
Sơn Thần Dịch Tuân không phải là thiện nam tín nữ gì cho cam, vô số dãy núi hư ảnh trùng điệp đổ ập lên chân thân bản thể của Bích Lân Long Vương.
Trong phút chốc, Bích Lân Long Vương phát ra một tiếng kêu vô cùng thảm thiết.
Một cái móng vuốt rồng trong phút chốc máu thịt be bét, phần hông cũng sụp đổ một tảng lớn.
- Tiếp tục!
Khóe miệng Diệp Chân tràn đầy dữ tợn, từng tia Tru Tà Thần Lôi đánh tới, Lăng Thiên Bích phía sau cũng liên tục bắn từng tia tiên thiên hồn quang ngũ sắc vào trán Bích Lân Long Vương.
Sơn Thần Dịch Tuân càng là không chút nương tay, dãy núi tiếp nối nhau rơi xuống gáy của Bích Lân Long Vương khiến cho mắt hắn ta phải nổ đom đóm. Tiếng la hét thê thảm, tiếng xương vỡ vụn vang lên không dứt, máu tươi giàn giụa.
Công kích của Sơn Thần Dịch Tuân chưa bàn tới, miễn là đầu hắn không nát thì vẫn còn có thể chống đỡ được, nhưng mà tiên thiên hồn quang ngũ sắc của Lăng Thiên Bích lại khiến cho Bích Lân Long Vương căn bản là không có cơ hội thở dốc, thậm chí là không thể nhấc lên chút linh lực nào.
Chớ nói chi còn bị Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân bổ xuống người, chiêu này khiến cho cả người hắn co giật liên tục, không cách chống đỡ.
- Dịch lão, đã từng tự tay đồ long lần nào chưa?
Diệp Chân đột nhiên cất cao giọng hỏi.
- Rồi, nhưng mà loại Chân long tiếp cận ngũ trảo như tên trước mặt này thì chưa bao giờ!
Dịch Tuân cũng cười đáp lại.
- Vậy hôm nay giết một con, như thế nào?
- Sảng khoái!
Cười dài một tiếng, Ma Soái phân thân cầm Huyết Ảnh Trường Đao trong tay bay ra, ánh đao dài đến ngàn mét màu đỏ ngòm chém xuống gáy của Bích Lân Long Vương!
Thừa dịp Bích Lân Long Vương chưa phản kháng được, trường đao như điện!
Trong nháy mắt, Huyết Ảnh Trường Đao của Ma Soái phân thân đã bổ ra hơn trăm đao.
Trong tiếng kêu thê thảm cực kỳ, cái đầu rồng của Bích Lân Long Vương bay ra khỏi thân, dòng máu màu vàng óng giống như núi lửa phun trào nơi biết đứt lìa.
Nhìn thấy máu rồng màu vàng, hai mắt Diệp Chân sáng ngời!