Chương 1584 Ôm Cây Đợi Thỏ
Dòng máu màu vàng óng là Chân long tinh huyết, hơn nữa, là Chân long tinh huyết vô hạn gần ngũ trảo Chân long.
Trên thực tế, nhìn giữa bụng chân thân Bích Lân Long Vương nhô ra cọc thịt to lớn thì có thể biết, Bích Lân Long Vương cách ngũ trảo Chân long chỉ còn kém một bước.
Như vậy, Chân long tinh huyết sẽ cực kỳ quý giá.
So sánh với máu tươi của con trai bảo bối Ngao Tranh của Bích Lân Long Vương mà Diệp Chân thu thập được lúc trước, tuy rằng cũng là Chân long tinh huyết, nhưng lại khác nhau một trời một vực.
Đoán chắc rằng, tác dụng một cân Chân long tinh huyết của Ngao Tranh có khả năng không sánh nổi tác dụng của một giọt Chân long tinh huyết của lão cha hắn - Bích Lân Long Vương cũng.
Không nói cái khác, Chân long tinh huyết Bích Lân Long Vương ít nhất đã rèn luyện mấy chục ngàn năm, trong mỗi một giọt đều ẩn chứa vô cùng vô tận tinh hoa.
Có thể nói, mỗi một giọt tinh huyết này đều là bảo bối.
Bảo bối như vậy, một giọt cũng không thể bị lãng phí.
Thấy thế, bả vai Diệp Chân loáng một, sáu đạo thận Ảnh Phân Thân bắt đầu xuất hiện, mỗi cái thận Ảnh Phân Thân đều nhấc theo cái vại nước to lớn, thần niệm của Diệp Chân khẽ nhúc nhích, năm ngón tay khẽ nhếch, máu tươi màu vàng phun ra ngoài từ trong người Bích Lân Long Vương lại như bị ai dẫn dắt, cực kỳ tinh chuẩn rơi vào vại nước lớn do Thận Ảnh Phân Thân đang cầm.
Chân long tinh huyết phun ra từ trong đầu khổng lồ của Bích Lân Long Vương, Diệp Chân đều không muốn lãng phí một tơ một hào nào.
Cũng ở trong nháy mắt này, một đạo bóng mờ hình rồng từ đầu Bích Lân Long Vương bị chặt bỏ bay ra, chớp mắt bay ra liền phẫn nộ kêu gào.
- Diệp Chân, ngươi dám giết ta? Ngươi dám giết một vị Long Vương, ngươi chờ lửa giận của Tứ Hải triều đình đi!
Bích Lân Long Vương tiếp tục gào thét.
- Còn có ngươi!
Bích Lân Long Vương chỉ tay Sơn Thần Dịch Tuân quát lên.
- Hừ, ta không chỉ có muốn giết ngươi, còn muốn cho ngươi hồn phi phách tán!.
Cười lạnh một tiếng, trước người Diệp Chân lóe lên ánh sáng, Tru Tà Thần Lôi đã bổ tới, cùng một giây, ngủ sắc hồn quang của Lăng Thiên Bích, huyết sắc hồn quang có thể sát thương thần hồn của Ma Soái phân thân liền một mạch đánh tới.
- Hừ, tuy rằng bản Long Vương mất đi thân thể, nhưng dù là Nguyên Linh, cũng không phải ngươi có thể theo...
Nói còn chưa dứt lời, Bích Lân Long Vương đột nhiên hú lên một tiếng quái dị, liền bay ngược ra sau, nhìn Tru Tà Thần Lôi, Ngũ Sắc Hồn Quang, huyết sắc hồn quang đang oanh tới mà lộ ra vẻ mặt hồn phi phách tán.
Bích Lân Long Vương tuy rằng chỉ còn lại Nguyên Linh, thế nhưng sức chiến đấu của Nguyên Linh vẫn cực kỳ mạnh mẽ, muốn để cho hắn hồn phi phách tán, cũng rất khó.
Dù cho Diệp Chân có Tru Tà Thần Lôi cũng rất khó để cho hắn hồn phi phách tán.
Thế nhưng, có Ngũ Sắc Hồn Quang của Lăng Thiên Bích phối hợp, cái kia lại không giống nhau.
Bích Lân Long Vương chính là sau khi nhìn thấy Ngũ Sắc Hồn Quang của Lăng Thiên Bích, lúc này mới kêu thảm lùi nhanh.
Thế nhưng, bất kể Ngũ Sắc Hồn Quang hay Tru Tà Thần Lôi đều vô cùng ác liệt, tốc độ vừa nhanh, Nguyên Linh Bích Lân Long Vương kinh ngạc thốt lên liền đã bị oanh trúng.
Chủ yếu là tiên thiên hồn quang ngũ sắc của Lăng Thiên Bích quá lợi hại, mỗi một đòn đều có thể oanh Nguyên Linh Bích Lân Long Vương ầm ầm rung bần bật, để cho dành ra đại bộ phận phân lực lượng để đối phó tiên thiên hồn quang ngũ sắc này.
Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân chí dương chí cương, chính là khắc tinh của thần hồn, nguyên linh, lấy tu vi Bích Lân Long Vương, vốn có thể ứng phó, nhưng bất đắc dĩ vì có tiên thiên hồn quang ngũ sắc của Lăng Thiên Bích ở bên, làm cho hắn không cách nào toàn lực ứng đối.
Như vậy, Nguyên Linh Bích Lân Long Vương kêu rên, bị tiên thiên hồn quang ngũ sắc của Lăng Thiên Bích và Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân luân phiên oanh kích, Nguyên Linh bắt đầu nhanh chóng tan rã.
Chờ thời khắc Nguyên Linh Bích Lân Long Vương triệt để tan rã, thì Bích Lân Long Vương sẽ hồn phi phách tán.
Nhìn cử động Diệp Chân tàn nhẫn, Dịch Tuân cuối cùng không nói gì, trái lại ở một bên thu thập sạch máu tươi Chân long đang chảy ra.
Rất nhanh, Nguyên Linh Bích Lân Long Vương bị Diệp Chân và Lăng Thiên Bích luân phiên oanh kích, chỉ có to bằng nắm tay, mắt thấy tung ra thêm một đạo Tru Tà Thần Lôi sẽ hồn phi phách tán.
Nhưng ở trong nháy mắt này, trung tâm Nguyên Linh Bích Lân Long Vương đột nhiên rơi ra một đường ánh sáng màu xanh nước biển cực kỳ chói mắt, chớp mắt ánh sáng nổ tung, một đạo hơi thở hồng hoang khiến người ta cực kỳ run sợ, tản mát ra xung quanh.
Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân và tiên thiên hồn quang ngũ sắc của Lăng Thiên Bích ở trước mặt ánh sáng màu xanh nước biển, trực tiếp bị dập tắt.
Biểu hiện trên mặt mấy người Diệp Chân, Lăng Thiên Bích đồng thời ngưng lại, ra vẻ phòng bị.
- Không sao, đây là Đạo cảnh cường giả thi thuật bảo vệ Nguyên Linh.
m thanh Sơn Thần Dịch Tuân vang lên.
- Họ Diệp, ngươi chờ đó, ngươi chờ đó cho ta, dám phá hỏng chân thân của bản vương, bản vương nhất định sẽ phá huỷ Độc Long Đảo của ngươi, diệt Bắc Hải Quận của ngươi.
Trong tiếng rống giận dữ oán độc, Nguyên Linh Bích Lân Long Vương bị ánh sáng màu xanh nước biển toả ra nguyên khí hồng hoang bảo vệ, chớp mắt đi xa.
Diệp Chân thì nhìn chằm chằm Nguyên Linh Bích Lân Long Vương đi xa, nắm chặt nắm đấm.
- Không ngờ, lão Long này dĩ nhiên có Đạo cảnh cường giả gieo xuống Nguyên Linh bảo vệ, không ngờ để cho hắn đào tẩu
Nói xong, trong mắt Diệp Chân hiện lên vẻ aau lo.
Trên căn bản, mỗi thế lực tổ chức đối với nhân vật khá trọng yếu then chốt, đặc biệt là người nắm giữ hạt nhân cơ mật đều sẽ xin mời Đạo cảnh cường giả phe mình gieo xuống Nguyên Linh bảo vệ hoặc thần hồn bảo vệ cho hắn, để ngừa Nguyên Linh hoặc thần bọn họ hồn bị thế lực đối địch bắt giữ, sưu hồn lục lọi cơ mật hạt nhân của tổ chức.
Đồng thời, đặc biệt là Nguyên Linh được cường giả bảo vệ, chỉ cần Nguyên Linh có thể sống trốn về đi, trong thời gian rất ngắn sẽ khôi phục hơn nửa sức chiến đấu.
Nói tới chỗ này, Sơn Thần Dịch Tuân nhìn về phương hướng Nguyên Linh Bích Lân Long Vương biến mất.
- Bất quá, hơn nửa lực lượng Long tộc đều ở trên thân thể chân thân rồng của bọn hắn, bây giờ Bích Lân Long Vương mất thân thể rồng, sau khi khôi phục, chỉ sợ sức chiến đấu sẽ phải rơi xuống mức độ lớn.
- Đại ân hôm nay tiền bối cứu viện, Diệp Chân ta suốt đời khó quên, chỉ là ta rất hiếu kì, sao tiền bối biết ta có đại nạn này?
Diệp Chân hướng về phía Dịch Tuân chắp tay, nói ra nghi hoặc trong lòng.
- Không ngờ, Địch Khoát Hải ở Ngũ Tiên Lôi của chúng ta dương oai mấy ngày, dĩ nhiên chỉ là tên giả.
- Diệp Chân? Thiên hạ này, người họ Diệp tên Chân vô số, thế nhưng có ân oán cùng Bích Lân Long Vương, lại có đất phong, cũng chỉ một người, Đại Chu Bắc hải tam đẳng Bá tước - Diệp Chân.
- Diệp bá tước, lão phu nói có đúng không?
Dịch Tuân cười nói.
- Tại hạ xấu hổ!
Diệp Chân cười khổ chắp tay.
- Lão phu xuất hiện ở đây kỳ thực không phải là đúng lúc, mà là ôm cây đợi thỏ!
Dịch Tuân giải thích.
- Ôm cây đợi thỏ?
Diệp Chân có chút không rõ.
- Trước đó vài ngày ngươi khi đến, trong những lời sư tôn ngươi lưu lại, chỉ nói ta có họa sát thân.
- Lão sư tôn của ngươi không lẽ biết chuyện sẽ xảy ra hôm nay, cho nên phái ngươi đi ra?
Diệp Chân kinh ngạc nói.
- Đương nhiên sẽ không.
Dịch Tuân nói câu này để Diệp Chân thở phào nhẹ nhõm, nếu như thật có thể tính toán ra hết, vậy thì thật đáng sợ, thế mọi chuyện trên đời này há không phải đều ở trong lòng bàn tay sư tôn của Dịch Tuân?
Nhưng câu nói tiếp theo của Dịch Tuân để Diệp Chân lại trố mắt ngoác mồm.
- Sư tôn ta xác thực không có tiên đoán việc này sẽ xảy ra ngay hôm nay, thế nhưng bốn ngày trước, sư tôn ta đã gọi ta đi qua, bảo ta mỗi đêm giờ tý đến Thiên Xà Tiều, thủ ở chỗ này, hừng đông rời khỏi, tự có cơ duyên đến!
- Lão phu ở Thiên Xà Tiều này giữ bốn buổi đêm, còn đang suy nghĩ là cơ duyên gì, không ngờ thủ đến khi Diệp bá tước tới đây, nhìn Diệp bá tước rơi vào hiểm cảnh, lão phu mới rõ ràng, Diệp bá tước hẳn là cơ duyên mà sư tôn bảo ta chờ.
- Ta là cơ duyên ngươi chờ.
Diệp Chân một mặt khiếp sợ, bốn ngày trước, sư tôn Dịch Tuân đã tiên đoán ra đại chiến ở Thiên Xà Tiều?
Đây cũng quá quỷ dị rồi?
Thiên hạ này, thật sự có Thần Nhân như vậy?
Suy nghĩ đến trước đó có nhận được yết ngữ vô cùng kỳ diệu của sư tôn Dịch Tuân, khoan hãy nói, việc này thật là có khả năng!.
- Sư tôn tiền bối quả thật là thủ đoạn quỷ thần.
Diệp Chân kinh ngạc khen ngợi.