← Quay lại trang sách

Chương 1595 Quy Củ Và Ranh Giới Cuối Cùng

Trong một cung điện trong đại điện của Ngũ Tiên Minh Sơn Đường đứng sừng sững khí phái trên đỉnh núi, Thôi Thạch, một trong tám Đại Chấp Sự Ngũ Tiên Minh Sơn Đường, đang rủ xuống hai tay đứng dưới bậc thềm ngọc đại điện, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn lên ghế ngồi trên bậc thềm ngọc không có một bóng người.

Hắn đang chờ người!

Mới vừa nãy, hắn đã báo lên tin Địch Khoát Hải gia nhập Ngũ Tiên Thiên Vận Đường cho sư tôn của hắn là Nhị Đường Tôn Phục Tiêu, để cho hắn ngoài ý muốn là, sư tôn Tôn Phục Tiêu của hắn sau khi nghe xong cũng không có lập tức chỉ thị cho hắn, mà để cho hắn đứng ở chỗ này chờ.

Hiện tại, hắn đã chờ sắp gần nửa canh giờ!

Đây làm cho Thôi Thạch trong lúc bất chợt ý thức được, hậu quả để Địch Khoát Hải gia nhập Thiên Vận Đường còn nghiêm trọng hơn so với trong tưởng tượng của hắn.

Ngũ Tiên nội đường phân tranh, thật ra thì đã không phải bí mật gì, nhất là giữa bọn hắn, thực lực những tên chủ quản cao tầng.

Phía rìa ngoài Ngũ Tiên nội đường phân tranh cũng rất đơn giản.

Chính là Ngũ Đại Đường miệng mọc như rừng, hơn nữa mấy vạn năm qua, thành viên Ngũ Đại Đường Ngũ Tiên Đường vẫn luôn sánh vai với nhau, thay nhau chủ chính, Ngũ Đại Đường cũng không có chia cao thấp trước sau.

Cái này thì giống như là một quốc sự chật vật trong ngũ đại quân đoàn đế quốc, khi ngoại địch xâm phạm, ngũ đại quân đoàn sẽ chung sức hợp tác, mỗi người đều sẽ anh dũng giết địch, cứu vãn quốc vận.

Đoạn thời gian Ngũ Tiên Đường mới lập thành, là thời vận chật vật, người đứng đầu Ngũ Đại Đường đồng tâm hiệp lực lần lượt vượt qua cửa ải khó, toàn bộ đang vì cố gắng lớn mạnh Ngũ Tiên Đường.

Nhưng, hiện nay giống như Đại Chu đế quốc, quốc thổ rộng lớn, quốc nội có tám vị thảo luận chính sự, các thế lực Vương gia có đại quân đứng đầu, đang rối rít vì lợi ích của bản thân hợp lại ngươi chết ta sống, giết chết lẫn nhau, đấu tranh cũng rất gay gắt.

Đã không người đi khai cương thác thổ nữa rồi, cho dù mười vạn năm trước, Ma Tộc xâm phạm, vứt bỏ một phần ba quốc thổ, quần hào Đại Chu vẫn như cũ nội đấu không ngừng.

Bây giờ Ngũ Tiên Đường cũng như thế, cho đến ngày nay, Ngũ Tiên Đường đã phát triển thành một thế lực cực khổng lồ, chỉ cần mỗi ngày đều sẽ hơi khuếch trương, nhưng tiến hơn một bước lại phi thường chật vật.

Dưới tình huống này, Ngũ Đại Đường như các phe thế lực Đại Chu trong đế quốc, bắt đầu rối rít mưu tính lợi ích cho bản thân, tranh quyền đoạt lợi.

Mặc dù còn nể mặt nhau, nhưng trong tối đấu tranh và hợp tác còn lợi hại hơn gấp mấy lần so với Đại Chu đế quốc.

Nguyên nhân rất đơn giản, dù trong nội bộ Đại Chu Đế Quốc có hợp tác lợi hại hơn nữa, còn có một thiên hạ Công Chủ Đại Chu Thánh Thiên tử, nhưng Ngũ Tiên Đường đây.

Đã nhiều năm như vậy, trên mặt nổi vẫn là Ngũ đường tịnh lập, Ngũ đường tề đầu tịnh tiến, nhưng trong tối, vô luận là Ngũ Đại Đường Tôn hay những đệ tử dưới trướng bọn hắn cũng có chút cạnh tranh mạnh yếu, trở thành lão đại chân chính của Ngũ Tiên nội đường.

Năm Ngũ Đại Đường âm thầm so tài, không ai phục ai, nên tạo thành cục diện nội đấu hao tổn như bây giờ.

Đây làm cho Thôi Thạch âm thầm đau lòng, sau đó lại cũng không thể tránh được, còn tệ hại hơn lúc đấu nữa.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân sau khi hắn biết được Địch Khoát Hải gia nhập Thiên Vận Đường liền đến báo ngay cho sư tôn Tôn Phục Tiêu.

Đương nhiên, cũng không phải chỉ có một mình Thôi Thạch hắn biết khốn cảnh trước mắt Ngũ Tiên Đường bọn họ, ngược lại, cao tầng Ngũ Tiên Đường, tất cả đều rất rõ ràng!

Toàn bộ đều hiểu rõ trạng thái trước mắt của Ngũ Tiên Đường đang là tình huống gì, thậm chí biết như thế nào mới có thể thay đổi tình huống trước mắt.

Nhưng vấn đề là, có ai từ bỏ thịt béo đã sắp ăn được vào trong miệng.

Có ai có thể từ bỏ thứ đã sắp tới tay, hoặc khả năng lợi ích sắp tới tay, lại chắp tay đi nhường lại.

Không người nguyện ý!

Cho dù có vậy một hai quái thai vô tư, cũng không có khả năng!

Bởi vì, người bên cạnh, đầy tớ, không chỉ không nguyện ý, càng sẽ trói buộc ngươi, lôi cuốn ngươi, giống như dòng lũ mang theo bùn cát, lúc nhào bột không muốn làm tiếp cũng như dòng lũ cuốn tới.

Đây là đại thế!

Không ai có thể không phạm trúng!

Mà nguyên nhân mấu chốt chính là Ngũ Tiên Đường, mà Minh Sơn Đường bọn họ và Thiên Vận Đường đã gần như nước hỏa không thể hòa hợp, nhưng vì Thiên Vận Đường và Minh Sơn Đường chính là sau khi Ngũ Tiên Đường trải qua âm thầm nội đấu hơn vạn năm, thực lực hai nhà trong Ngũ Đường dần dần dẫn trước, đều có ý muốn cạnh tranh làm lão đại của Ngũ Tiên Đường, đều xem đối phương là đối thủ cạnh tranh.

Minh Sơn Đường và Thiên Vận Đường cạnh tranh, không chỉ là quyền lực nội đường, địa bàn, tài sản tranh đoạt, tranh đoạt lớn nhất, chính là nhân tài!

Nhất là võ giả kiểu đại thiên tài vô cùng có tiềm lực!

Những ngày qua, Thôi Thạch vẫn luôn xử lý chuyện này, hắn hiểu rất rõ Thanh Sở Minh Sơn Đường vì muốn chiêu mời Diệp Chân đã tốn bao nhiêu tâm tư.

Chỉ mấy ngày nay phát động thành viên các phe tìm tin tức 'Thải Y' trong lời của Địch Khoát Hải, cũng đã hơn mười ngàn rồi, tiêu phí cao đến năm trăm ngàn khối linh thạch thượng phẩm.

Đây chỉ mới là cơ bản những ngày qua, nếu sau này này tiếp tục tìm kiếm, con số kia là một thiên văn sổ tự!

Mà sư tôn Tôn Phục Tiêu hắn cho chi tiêu hạn mức tối đa là không có hạn mức tối đa!

Chuyện này nếu cần thêm, mỗi khi cần, vẫn có thế lấy ra, cho đến khi tìm được Thải Y mà Địch Khoát Hải muốn tìm, hoặc Địch Khoát Hải gia nhập Đường Khẩu khác!

- Sư tôn!

Lúc đang nghĩ ngợi, quang hoa chợt lóe lên, sư tôn Tôn Phục Tiêu của Thôi Thạch xuất hiện ở trên ngọc tọa chính giữa đại điện, mặt đầy âm trầm.

- Chuyện này, quan ngại rất lớn!

Câu nói đầu tiên của sư tôn Tôn Phục Tiêu đã để cho trong lòng Thôi Thạch trở nên trầm xuống.

- Tiểu tử họ Địch này, có thể sẽ mang đến biến số rất lớn, hơn nữa vì huyết mạch, tương lai tiểu tử này sẽ một đường bước đến Đạo Cảnh, đây tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến đại kế của chúng ta.

Nhị Đường Tôn Phục Tiêu nói.

Sắc mặt của Thôi Thạch cứng lại.

- Nếu một bước bước thẳng tới Đạo Cảnh như vậy, sư tôn, không bằng tìm một cơ hội, giải…

Thôi Thạch làm ra một thủ thế cắt ngang tàn nhẫn, lại bổ sung.

- Nếu Minh Sơn Đường chúng ta không ra tay, như vậy Thiên Vận Đường bọn họ cũng sẽ rất dễ dàng!

Nhị Đường Tôn Phục Tiêu ngẩng đầu lên, nhìn Thôi Thạch một hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng nói.

- Trước khi người này gia nhập Thiên Vận Đường, Minh Sơn Đường chúng ta còn có thể làm như vậy.

- Nhưng hắn đã gia nhập Minh Sơn Đường, vậy thì tuyệt đối không thể làm!

- Đây là quy củ, cũng là đường sống chung ranh giới cuối cùng của Ngũ Tiên Đường Ngũ chúng ta!

Thật ra thì, lời nói này, Phục Tiêu lại không tiện nói rõ với tên đồ đệ này của hắn.

Hắn mới vừa biến mất, thật ra thì chính là đi gặp Thái Thượng!

Chính là Thái Thượng Minh Sơn Đường bọn họ.

Bởi vì mấy ngày trước, vì Địch Khoát Hải này, Thái Thượng trăm năm chưa từng hiện thân đã tự mình hạ chỉ dụ cho hắn.

Cho nên, chuyện này xử trí như thế nào, thì nhất định phải xin phép Thái Thượng.

Hắn ở nơi của Thái Thượng cũng đưa ra phương pháp giống Thôi Thạch.

Nhưng câu trả lời của Thái Thượng cho hắn chính là bốn chữ, quy củ và ranh giới cuối cùng!

Vô luận mấy vị Thái Thượng Ngũ Tiên Đường, hay mấy vị Đường Tôn, mấy vạn năm sống sót, chó cũng có thể mở ra linh trí.

Từng người đương nhiên vô cùng rõ ràng, nội đấu Ngũ Tiên Đường, một khi không có quy củ và ranh giới cuối cùng, như vậy, Ngũ Tiên Đường cách sụp đổ không xa.

Cho nên, Ngũ Tiên nội đường có thể nội đấu, nhưng có quy củ!

Phải đấu theo quy củ Ngũ Tiên nội đường.

Các ngươi có thể cạnh tranh, các ngươi có thể dùng các biện pháp lập công, các ngươi có thể bắt đuôi sam nhỏ, lịch sử đen tối của đối thủ, có thể tìm chân ngựa của hắn, hơn xa lý thuyết tàn khốc, thậm chí có thể lợi dụng quyền thế, để tỷ số đệ tử các phương chấp hành một vài nhiệm vụ thương vong cao, có thể để phúc lợi và tài nguyên tu luyện nghiêng về phe mình!

Thậm chí có thể lợi dụng nội quy của Ngũ Tiên nội đường để chỉnh chết đối thủ, nhưng tuyệt đối không thể làm ra lấy lưỡi dao cắt cổ đối phương!

Nếu ai dám làm như vậy, tất cả Ngũ đường sẽ cùng nhau luận tội!

- Nhất định phải đối phó Địch Khoát Hải này, nhưng cũng phải so với quy củ của nội đường mà làm, ngươi hiểu chứ?