← Quay lại trang sách

Chương 1601 Tài Sản Mê Người (1)

Khuyết điểm chỉ có một, Thần Hư Quyết không giống như thuấn di thần thông khác dùng lực lượng phá vỡ không gian, lấy thần hồn làm chủ, cho nên mỗi một lần thi triển, tiêu hao lực lượng thần hồn vô cùng lớn, không cách nào kéo dài.

Nhưng, khuyết điểm này cũng không phải nhược điểm, nhược điểm Thần Hư Quyết này chính là quá dễ dàng bị người phát hiện đoán trước được quỹ tích na di.

Bởi vì phải tiêu hao lượng lớn sức lực thần Hồn, nên trước khi na di lộ ra một chút thần hồn ba động cực yếu ớt.

Nhược điểm của Thần Hư Quyết phải trải qua thực chiến lớn mới phát hiện ra.

Giả như có thể trước thời hạn phát hiện ra nơi Diệp Chân thi triển Thần Hư Quyết thuấn di, chỉ cần trước thời hạn công kích nơi đó, hậu quả kia, cũng không cách nào cứu vãn được.

Đương nhiên, một điểm này, Thôi Thạch tuyệt đối sẽ không đi nói cho Diệp Chân, trong lúc thích hợp, Thôi Thạch sẽ lợi dụng nhược điểm này đến mức tận cùng.

Thôi Thạch này có thể nói là lão mưu thâm toán, nhưng nếu hắn biết tiêu chuẩn Diệp Chân lựa chọn thuấn di thần thông pháp môn, chỉ sợ cũng sẽ không nghĩ như vậy

Sau khi Thôi Thạch để cho quản sự thủ lâu lui xuống, Thận Long Nguyên Linh A Sửu trong ngực Diệp Chân cũng đưa ra thuấn di thần thông cao minh hơn nhiều so với Thần Hư Quyết vang lên trong Linh Phủ của Diệp Chân.

Cửu Phương Thần Hư Quyết, Cửu Phương Thần Hư Quyết!

Cửu Phương Thần Hư Quyết này có thể nói là phiên bản thăng cấp của Thần Hư Quyết, hoặc nói cách khác đây chính là bản hoàn mỹ nhất của Thần Hư Quyết.

Những thứ khác không nói, sau khi có chút thành tựu, trong phạm vi bị vây, thần niệm có thể trong chớp mắt áp sát, tốc độ thuấn di còn nhanh hơn mấy phần so với Thần Hư Quyết.

Sau khi Diệp Chân tự đọc một lượt toàn bộ thần thông công pháp một lần, đồng thời liên kết chung một chỗ với thần niệm của Thận Long Nguyên Linh A Sửu, Diệp Chân thấy, Thận Long Nguyên Linh cũng nhìn thấy.

Chỉ nếu có thể để cho Thận Long Nguyên Linh A Sửu nhớ lại hoặc nhớ lại một hạng thần thông pháp môn công pháp cao minh hơn, chính là mục tiêu lựa chọn của Diệp Chân.

Để cho Thận Long Nguyên Linh A Sửu chọn, đây chính là phương pháp lựa chọn của Diệp Chân.

Khi nãy, Diệp Chân đọc toàn bộ mười ba quyển thần thông pháp môn một lượt, chỉ có khi đọc tới Thần Hư Quyết, trong lúc bất chợt Thận Long Nguyên Linh A Sửu đã nhớ lại cái gì đó.

Đoạn đường này đi tới, Diệp Chân đọc toàn bộ một lần Thần Hư Quyết pháp quyết hoàn chỉnh để cho Thận Long Nguyên Linh A Sửu nghe, A Sửu đã đưa cho Diệp Chân bản Cửu Phương Thần Hư Quyết đầy đủ vào trong Linh Phủ.

- Ồ, Thiên tài địa bảo cần thiết lúc tu luyện Cửu Phương Thần Hư Quyết cũng không nhiều.

Diệp Chân đột nhiên nói.

- Ha, không chỉ không nhiều, hơn nữa rất ít, nhưng mỗi thứ lại vô cùng trân quý, tu luyện tiêu hao so với Thần Hư Quyết kia cũng phải lớn hơn.

Không đợi Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói xong, Diệp Chân đã hung hăng nói.

- Còn có cái khác gì, biết thì mau mau nói ra, nếu không, hôm nay lão tử sẽ dạy dỗ ngươi như thế nào làm người!

Sau mấy hơi, A Sửu chỉ vô cùng ủy khuất đưa vào trong Linh Phủ của Diệp Chân mấy pháp quyết ngắn gọn.

- Ta biết, đều đã nói ra hết, hẳn tốc độ nhanh hơn gấp ba lần so với Cửu Phương Thần Hư Quyết tự ngươi tu luyện!

A Sửu nói.

- Xem như ngươi cũng thức thời!

Sau một khắc đồng hồ, Diệp Chân đứng ở trước cửa Ngũ Phúc Cư, hít sâu một hơi, xong bước chân vào trong.

Diệp Chân thấy cũng đã đến lúc ngửa bài với lão gia hỏa Lăng Vương Kha.

Nhưng khi Diệp Chân đẩy cửa vào lại thấy Lăng Vương Kha đang sầu mi khổ kiểm đứng ở trong sân nhà.

Trong thời gian ngắn, vẻ mặt của Diệp Chân trở nên vô cùng nhẹ nhàng, khóe miệng còn vẽ ra một đường cong!

- Lăng lão tiền bối, ngươi suy nghĩ kỹ chưa, nếu đã cân nhắc kỹ rồi thì phiền nói cho ta biết một tiếng.

- Ở Ngũ Tiên Đảo, nơi mà có linh thạch thì có mọi thứ, nhiều nhất chỉ cần hai giờ thì ta có thể an bài xong toàn bộ mọi thứ cần thiết cho việc cưới gả, dù lão muốn tới một hôn lễ thịnh đại như quán tuyệt kim cổ cũng không có bất cứ vấn đề gì.

- Hơn nữa, tuyệt đối sẽ không trễ nãi giờ lành tối hôm nay vào động phòng!

Nói xong, Diệp Chân nghiền ngẫm cười một tiếng, sau đó đi vào tĩnh thất của mình, chỉ để lại Lăng Vương Kha râu tóc dựng ngược ở ngoài cắn răng nghiến lợi, hận muốn xé xác Diệp Chân ra thành từng mảnh.

Lăng gia bọn họ chơi đùa nhiều nhất chính là công pháp thần hồn, giống như Chúng Sinh Bách Huyễn đùa bỡn lòng người, cho nên, Lăng gia nhất tộc cũng rất hiểu lòng người.

Đủ loại thần hồn pháp môn Huyền Ảo của bọn họ có thể lừa dối con mắt, lừa dối thần hồn, thậm chí có thể để cho tính cách của một người thay đổi cực lớn, nhưng chỗ sâu nhất trong lòng người đó vẫn có một luồng chấp niệm, một người bên cạnh, vĩnh viễn cũng không cách nào thay đổi.

Có thể chém ra chấp niệm sâu trong đáy lòng, chỉ có chính bản thân võ giả!

Lăng Vương Kha khẳng định cho rằng, Lăng Thiên Bích trước mắt kiên định như vậy chính là xuất phát từ thức tỉnh trí nhớ kiếp trước sau đó sinh thành chấp niệm.

Loại chấp niệm này, cho dù gia gia hắn tự tay nuôi lớn Lăng Thiên Bích cũng chỉ có thể nhìn mà lại không thể làm gì.

Cả đêm hôm qua tới hôm nay, đoạn thời gian Diệp Chân đi ra ngoài, sau khi làm ra vô số cố gắng, hắn rốt cuộc hiểu rõ một điểm.

Cũng càng làm hắn biết lấy lực cường ép Địch Khoát Hải để cho Địch Khoát Hải cưới Lăng Thiên Bích thật ra không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Trước mắt, thái độ của Lăng Thiên Bích đối với sư tôn kiếp trước Diệp Chân không tiếc tự sát, lấy thân hầu hạ căn bản không thể bình thường hơn được, muốn tôn nữ Lăng Thiên Bích của hắn làm như thế, thậm chí chỉ cần một ánh mắt của Địch Khoát Hải.

Khi Địch Khoát Hải đáp ứng yêu cầu của hắn, cưới Lăng Thiên Bích chỉ là nhiều hơn một danh tiếng và một thân phận bề ngoài mà thôi.

Thậm chí chỉ cần Địch Khoát Hải nói một câu, muốn Lăng Thiên Bích làm gì thì làm cái đó.

Nói cách khác, biện pháp ép rồng cúi đầu này của hắn sẽ giúp hắn nhất thời dễ chịu, chờ hắn rời đi hoặc không nhìn thấy, Địch Khoát Hải sẽ có thể đòi về gấp mười thậm chí gấp trăm lần loại bực bội này từ trên người Lăng Thiên Bích.

Hơn nữa, cho dù chịu ủy khuất lớn hơn nữa, Lăng Thiên Bích cũng tuyệt đối sẽ không nói cho lão biết.

Lăng Vương Kha đột nhiên minh bạch, hắn đây đang tìm phiền toái cho tôn nữ Lăng Thiên Bích của mình.

Hắn đã từng nghĩ qua, nếu không thể giết Địch Khoát Hải, như vậy, hắn có thể bắt sống Địch Khoát Hải mang về gia tộc, nuôi dưỡng giống như heo, nhưng hắn không nắm chắc.

Trước mắt, Địch Khoát Hải này trơn nhẵn như trạch, một thân thần thông bí thuật vô cùng quỷ dị, cho dù lấy tu vi của lão cũng căn bản phân biệt không ra Địch Khoát Hải vừa mới đi vào phòng là chân thân hay lại là phân thân.

Một khi xuất thủ lần nữa thất thủ thì cho dù hắn giết chết Địch Khoát Hải, nhưng tôn nữ Lăng Thiên Bích của hắn sẽ hoàn toàn quyết liệt với lão.

Cái thứ đồ chơi gọi là chấp niệm này, một khi phát động ra ngoài, lục thân bất nhận là nhẹ.

Trên thực tế, Diệp Chân mới vừa đi qua trước mặt Lăng Vương Kha không phải chân thân, mà dùng một luồng Bổn Nguyên Thận Khí của Thái Cổ Thận Long ngưng tụ thành ảnh phân thân.

Diệp Chân sợ!

Diệp Chân cũng càng thích nắm an nguy của mình ở trong tay mình!

Lần này, Diệp Chân hoàn toàn tin lời nói của Thận Long Nguyên Linh A Sửu, cho dù cường giả Đạo Cảnh cũng không cách nào nhìn thấu huyễn tượng do Bổn Nguyên Thận Khí của Thái Cổ Thận Long ngưng tụ thành.

Ngày hôm qua, Lăng Thiên Bích đã nói với Diệp Chân, gia gia Lăng Vương Kha của nàng bốn trăm năm trước đã bước vào Đạo cảnh.

Trên thực tế, theo như cách nói của Thận Long Nguyên Linh A Sửu, cường giả Đạo Cảnh giống như Lăng Vương Kha căn bản không cần vận dụng Bổn Nguyên Thận Khí của Thái Cổ Thận Long trân quý, một loại Thái Cổ Thận Khí là được rồi.

Nhưng Diệp Chân vẫn cố chấp vận dụng một luồng Bổn Nguyên Thận Khí của Thái Cổ Thận Long nhỏ hơn cọng tóc, theo A Sửu nói, trong Thận Long Châu, Bổn Nguyên Thận Khí của Thái Cổ Thận Long như núi sâu, như biển tồn.

Chân thân Diệp Chân sớm đã chui đến tầng nham thạch phía dưới Ngũ Phúc Cư ngàn mét, gắng gượng dùng Thiên Lôi Linh Hỏa nung chảy ra một cái tĩnh thất rộng mười mét.

Đợi sau khi nham tương đỏ hồng nguội đi, hắn ngồi rồi trong thạch thất, chuẩn bị tiếp tục tu luyện Hắc Long Bá Thể.

Diệp Chân dự định, bất kể Lăng Vương Kha có đi hay không, ngược lại trước khi hắn rời khỏi Ngũ Tiên Đảo, ngoại trừ cần phải ra ngoài thì Diệp Chân hắn sẽ một mực ở trong thạch thất dưới lòng đất này.

Mà Thận Ảnh Phân Thân của Diệp Chân thì ngồi xếp bằng ở trong tĩnh thất Ngũ Phúc Cư, một bộ dáng chuyên chú tìm hiểu đại đạo.

Lấy ra thùng nước tắm đặc chế, đổ từng thùng tinh huyết của Bích Lân Long Vương Chân Long vô cùng trân quý vào, Diệp Chân lần nữa nhảy vào tinh huyết của Chân Long tản ra năng lượng bàng bạc, khóe miệng co giật hít một hơi lạnh, bắt đầu tu luyện Hắc Long Bá Thể.

Trước mắt, con đường tu luyện của Diệp Chân có ba cái, một là Hắc Long Bá Thể, một là Chúng Sinh Bách Huyễn Thần Thông của Lăng Thiên Bích, còn có một cái chính là thuấn di thần thông Cửu Phương Quỷ Hư Quyết vừa mới tới tay.

Trong ba loại thần thông pháp môn này, cho dù là cái nào có chút tăng lên cũng sẽ làm cho chiến lực của Diệp Chân tăng lên trên diện rộng.

Trong đó, tốc độ tu luyện của Cửu Phương Quỷ Hư Quyết hẳn là chậm nhất, hơn nữa mấy thứ thiên tài Địa Bảo thiết yếu cho tu luyện cũng còn chưa tìm được, thứ tự tu luyện bị Diệp Chân đặt đến cuối cùng.