← Quay lại trang sách

Chương 1611 Đào Bảo (1)

Loại tình huống này, Diệp Chân da mỏng không gánh đánh đã cải thiện trên phạm vi lớn.

Mà cái này chỉ là tình huống Diệp Chân khổ tu mười ngày, trong Thận Long Châu còn chứa gần vạn thùng máu tươi Chân Long của Bích Lân Long Vương nữa.

Những ngày này khổ tu, ngay cả một phần mười cũng chưa dùng hết.

Nếu lại để Diệp Chân khổ tu thời gian gần nửa năm....

Đột nhiên, Diệp Chân có chút chờ mong đêm trăng tròn nửa năm sau, đến lúc đó, Diệp Chân rất muốn nhìn một chút vẻ mặt của Nguyên Hồng Ưng kia sẽ như thế nào?

- Đại nhân, đại hội đấu giá hằng năm bắt đã bắt đầu.

Thanh âm của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh vang lên.

Một khắc đồng hồ sau, Diệp Chân rửa mặt hoàn tất, toàn thân nhẹ thoải mái chuẩn bị đi ra ngoài, Lăng Vương Kha mang theo Lăng Thiên Bích đã đợi chờ ở cửa sân.

- Tiểu tử, mang theo Thiên Bích cùng đi, nói không chừng sẽ có thứ Thiên Bích cần, không có vấn đề chứ?

Lăng Vương Kha hỏi.

- Không có vấn đề.

Ngay khi Diệp Chân gật đầu thì nhìn về phía Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh đang ở trong nội viện mắt tiễn hắn rời khỏi.

- Đại Nhĩ Đóa, ngươi cũng cùng đi chứ, dù sao còn có danh ngạch, đi mở rộng tầm mắt một chút, tăng một chút kiến thức, đây chính là thịnh sự trong giới kinh doanh của Chư Thiên Vạn Giới đó.

Nghe vậy, Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh đột ngột nhảy lên cao ba thước, reo hò nói.

- Đa tạ đại nhân thành toàn!

Sau đó vui mừng hớn hở đi theo sau lưng Diệp Chân.

Nói thật, ai không muốn tham gia đại hội đấu giá hằng năm của Ngũ Tiên Đảo, rất nhiều võ giả vì tham gia đại hội đấu giá hằng năm của Ngũ Tiên Đảo đã thành một loại tâm kết.

Trong lòng Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh cũng có một phần hi vọng xa vời.

Nhưng cũng chỉ hi vọng xa vời!

Nhưng không ngờ, Diệp Chân lại thật dẫn hắn cùng đi, đã làm hắn mừng rỡ như điên.

Thấy một màn này, Lăng Vương Kha yên lặng nhẹ gật đầu, cho Diệp Chân một lời bình 'Ngự dưới có thuật'.

Diệp Chân là Lôi Vương nên có được thiệp mời phòng chữ Địa sớm đã có nhiều người biết rõ chuyện, những ngày này có một số người đến cửa cầu lấy một danh ngạch tùy tùng, nhưng đều bị Lăng Thiên Bích cản đường.

Bây giờ nhìn thấy bên cạnh Diệp Chân đã đủ ba người, nên không ôm tưởng niệm gì.

Hiệu suất làm việc của Ngũ Tiên Đường cực cao, chờ ở cổng phòng đấu giá Vạn Bảo không bao lâu đã thuận lợi tiến vào bên trong đại lâu hình khuyên, bởi vì là khách quý cho nên còn có một người phục vụ chuyên môn dẫn đường.

Phòng đấu giá Vạn Bảo, cao đến chín tầng, bàn đấu giá thiết lập ở trên ban công tầng ba, từ tầng chín đến tầng ba đều có cách âm, trận pháp bảo vệ phòng đơn ngăn cách thần hồn điều tra.

Nhưng phòng khách quý của tầng chín và tầng tám xa hoa rất nhiều so với mấy tầng dưới tầng chín, chỉ có nắm giữ thiệp mời quý khách phòng chữ Thiên mới có thể được vào phòng khách quý của tầng chín và tầng tám, mỗi tầng có năm mươi phòng.

Trên cơ bản, thiệp mời phòng chữ Thiên phần lớn đều là cố định, dành cho những thế lực lớn đỉnh tiêm, thế gia hào hùng truyền thừa xa xưa.

Không nói cái khác, giống hoàng thất của Đại Chu đế quốc, ba đại thánh địa Bát Đại Thân Vương thảo luận chính sự, Tổ Thần Điện, Thiên Miếu đã chiếm không ít hơn hai mươi thiệp mời vĩnh viễn phòng chữ Thiên đỉnh tiêm.

Phòng khách quý tầng bảy đến tầng ba thì nhỏ hơn một chút, mỗi một tầng có một trăm ở phòng khách quý, toàn bộ là quý khách nắm giữ thiệp mời phòng chữ Địa.

Tầng hai chính là một đại sảnh trống trải bày đầy chỗ ngồi, hai ngàn bốn trăm cái ghế dựa được đặt ở đó, rất có vài phần chen chúc.

Nhưng như vậy, vẫn như cũ là một chuyện khó cầu.

Loại bày pháp này cũng chính là cơ bản tất cả hộ khách đều là võ giả có thị lực cực mạnh, bằng không, khách nhân ở tầng thứ hai muốn nhìn rõ vật phẩm đấu giá cũng khó khăn.

Tầng một là đường đi, mà vị trí của Diệp Chân ở tầng bốn, mặc dù không giống như tầng chín và tầng tám xa hoa có thể nhìn toàn bộ sàn đấu giá nhưng so với mấy tầng phía dưới thì đã tốt hơn nhiều.

Trong phòng quý khách bài trí đơn giản, bốn cái ghế bành, trên bàn nhỏ trưng bày nước trà, hoa quả và một chút thức ăn tinh xảo, ở giữa nhất chính là một viên đấu giá khí.

- Trong phòng khách quý chữ Địa này dễ chịu hơn so với trước kia lão phu phải chen chút ở đại sảnh nhiều.

Lăng Vương Kha đặt mông ngồi xuống cầm lên một bàn bánh ngọt gặm lấy gặm để.

Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh thì có chút bứt rứt nhìn về phía Diệp Chân, sau khi thấy Diệp Chân gật đầu mới cẩn thận từng li từng tí ngồi xuống, cầm lấy một bàn bánh ngọt mình thích nhâm nhi thưởng thức.

Ngũ Tiên Đường làm việc vô cùng đúng giờ, cũng thật nhanh.

Buổi trưa một khắc vừa tới đã khóa cửa chính phòng đấu giá Vạn Bảo, đại trận thủ hộ dẫn động lực lượng của hơn ngàn địa mạch dưới đáy biển bỗng nhiên khép lại.

Sau lời dạo đầu ngắn gọn, một đấu giá sư mặc một thân thanh sam có chút nho nhã bắt đầu chủ trì vòng đấu giá thứ nhất.

- Chào mừng chư vị tới đây, theo quy củ cũ, vòng đấu giá thứ nhất đại hội đấu giá hằng năm của Ngũ Tiên Đảo chúng ta vẫn như cũ là ngầm đấu!

Mỗi vòng đấu giá ngầm sẽ đưa ra một ngàn vật phẩm đấu giá, mỗi vòng đấu giá ngầm có thời gian một khắc đồng hồ để ra giá, xin các vị quý khách nắm chặt thời gian.

Đấu giá sư nói.

Mỗi lần một ngàn món vật phẩm đấu giá, còn là ngầm đấu, cái này khiến Diệp Chân có chút hiếu kỳ, loại phương thức đấu giá này hắn còn chưa trải qua.

Trong nháy mắt tiếp theo, đấu thanh âm của giá sư lần nữa vang lên.

- Chư vị quý khách, mời xem đấu giá khí trước mặt các ngươi.

Cùng một khắc, đấu giá khí trước mặt của Diệp Chân loé lên linh quang.

Một đấu giá khí to bằng bàn tay mang chuôi kính tròn, sau khi một trận quang hoa lấp lóe, ở giữa mặt gương lại đột ngột xuất hiện một ngọc giản rộng chừng một ngón tay.

Cái này khiến lông mày Diệp Chân giương lên, có chút ngạc nhiên.

Có thể đưa vi hình na di trận vào trong đấu giá khí to bằng bàn tay này cũng không phải là quá làm cho Diệp Chân kinh ngạc.

Nhưng, trong nháy mắt đồng thời hoàn thành ba món đấu giá khí na di, loại thủ đoạn này đủ làm cho Diệp Chân vô cùng kinh ngạc.

Loại vi hình na di trận một đối một chắc chắn không thể nào, bằng không, tiêu hao đó chính là Ngũ Tiên Đường cũng sẽ vô cùng đau lòng, quan trọng nhất là thao tác vô cùng phiền phức.

Đây cũng là đầu mối liên hoàn na di trận vô cùng hiếm thấy, chỉ cần một đầu mối na di đại trận vô cùng huyền diệu, trên lý luận, cho dù là đồng thời hướng về mười vạn vật phẩm vi hình na di trận na di cũng có thể hoàn thành.

Từ một điểm này đã đại biểu cho Ngũ Tiên Đường có được một đại tông sư trận pháp vô cùng cao minh.

Độ khó tạo dựng đầu mối liên hoàn na di trận gần với kia truyền tống khoảng cách có thể có hơn vạn giới Thượng Cổ na di trận.

- Người trẻ tuổi, mau mau lấy ba phần của phần ngọc giản thần lục này, chúng ta chỉ có một khắc đồng hồ chọn lựa vật phẩm đấu giá và thời gian ra giá.

Lăng Vương Kha dùng tốc độ nhanh nhất để Diệp Chân hiểu rõ quy tắc đấu giá ngầm quy mô lớn của Ngũ Tiên Đường này.

Hàng năm, Ngũ Tiên Đảo thu thập được vô số bảo bối đến từ Chư Thiên Vạn Giới, còn có đám võ giả chủ động đưa tới đủ loại thiên tài địa bảo, số lượng rất nhiều, số lượng kia, mấy chục vạn là ít.

Trong một lượng lớn bảo bối, Ngũ Tiên Đảo sẽ dựa theo trình độ trân quý, trước tiên sẽ xử lý một lần trên đại hội đấu giá hàng tháng và hàng quý trên Ngũ Tiên đảo, trong đó quý giá nhất mới có thể giữ lại đến trên đại hội đấu giá hàng năm.

Khi như thế, số lượng vẫn rất nhiều như cũ.

Nếu theo chương trình bán đấu giá bình thường, chỉ sợ mười ngày mười đêm đều đấu giá không hết.

Thế là, đã có loại ngầm đấu đại quy mô này.

Sau khi Ngũ Tiên Đảo phân cấp theo mức độ trân quý lần nữa, vật phẩm trên đại hội đấu giá hàng năm toàn là những thiên tài địa bảo quý hiếm nhất, sẽ âm thầm xuất hiện trên đập ngọc giản.

Ngọc giản ngầm đấu, mỗi lần ghi vào một ngàn loại các loại thiên tài địa bảo, Ngũ Tiên Đảo sẽ ghi chi tiết về mỗi một vật phẩm ngầm đấu như bộ dáng, tác dụng, trọng lượng tin tức làm cực kì kỹ càng, thậm chí còn có kèm theo linh đồ, đồng thời đánh dấu giá đấu giá thấp nhất và bình quân giá sau cùng bao năm qua, giá sau cùng cao nhất vân vân.

Khách quý tham gia đấu giá, chỉ cần nhìn ngọc giản đấu giá này ra giá là được, sau một khắc đồng hồ, Ngũ Tiên Đảo sẽ thu lại và thống nhất các ngọc giản ra giá, sau khi tương đối, người ra giá cao nhất sẽ giành được món đó.