← Quay lại trang sách

Chương 1612 Đào Bảo (2)

Trên cơ bản, trước sau chỉ nửa canh giờ có thể giải quyết một ngàn loại đấu giá phẩm, lại nhanh lại thuận tiện lại không lãng phí thời gian, rất được những khách quý kia hoan nghênh.

Nếu một buổi đấu giá tiếp tục kéo dài mười ngày nửa tháng, chỉ sợ không có mấy người có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Làm một lão điểu tham gia đấu giá đại hội hàng năm mấy lần, sau khi Lăng Vương Kha lấy được thần lục ngọc giản của Diệp Chân, đã hết sức chuyên chú nhìn lên ngọc giản, ngẫu nhiên, vẫn không quên nhắc nhở Diệp Chân một câu.

- Nếu có ngươi thích nhưng cũng không phải bảo bối muốn đập, có thể tùy ý ra một giá, nếu vận khí tốt, nói không chừng còn có thể nhặt nhạnh được cơ hội lấy được.

Lăng Vương Kha nói.

Chỉ nhìn ngọc giản ngầm đấu một chút, Diệp Chân đã hiểu rõ, đấu giá đại hội hàng năm của Ngũ Tiên Đảo có thể trở thành một trong sự kiện quan trọng của giới kinh doanh Chư Thiên Vạn Giới cũng có đạo lý.

Chỉ phần ngọc giản này, sợ là đã trút xuống rất nhiều tâm huyết, cũng là thuận tiện lớn nhất cho người đấu giá, đồng thời cũng có thể đại hóa tối đa lợi ích.

Đấu phẩm vòng thứ nhất, lấy người làm chủ vật phẩm, các loại đan dược hơi trân quý và vô số đan dược, vô số Hồn khí, Trấn khí, một vài Trấn khí hỗ trợ hiếm thấy trên thị trường, nơi này đều có.

Nhưng chỉ nhìn số lượng Trấn khí đã biết mức độ trân quý cỡ nào!

Chỉ riêng hạ phẩm Trấn khí đã có hơn hai trăm ba mươi kiện, trong đó tám phần mười số lượng kiện hạ phẩm Trấn khí, đã có hai mươi kiện có hình dáng không giống nhau.

Hẳn là do vài Luyện Khí Sư cao minh xuất phẩm.

Số lượng trung phẩm Trấn khí, lập tức giảm đi một nửa, chỉ có hơn sáu mươi kiện, số lượng một kiện trấn khí ít nhất, nhiều nhất cũng quá năm kiện.

Thượng phẩm Trấn khí thì có chút hiếm có, trong một ngàn kiện vật phẩm, chỉ có một kiện, hơn nữa giá khởi điểm cũng để Diệp Chân kinh hãi.

Giá khởi điểm cao tới một trăm vạn viên thượng phẩm linh thạch, bình quân giá sau cùng bao năm qua là một trăm tám mươi lăm viên thượng phẩm linh thạch, giá sau cùng cao nhất là hai trăm chín mươi ba vạn viên thượng phẩm linh thạch.

Những Hồn khí Trấn khí này, một kiện Diệp Chân cũng chả thèm đập, trước mắt trình độ luyện khí của hắn, đã có thể tự mình luyện chế trung phẩm Trấn khí, đợi thời điểm thích hợp, thượng phẩm Trấn khí cũng không phải vấn đề nan giải gì.

Mà phương diện Luyện Khí này, càng cao cấp hơn càng có nhiều lợi ích.

Giống như Diệp Chân luyện chế một kiện Thiên Sơn Kinh Linh Cung cấp bậc hạ phẩm Trấn khí, theo Diệp Chân tính ra, góp đủ tất cả vật liệu luyện khí, chỉ cần khoảng một vạn viên thượng phẩm linh thạch, nhưng giá khởi điểm bên này lại cao tới ba vạn viên thượng phẩm linh thạch, bình quân giá sau cùng lại là tám vạn viên thượng phẩm linh thạch.

Diệp Chân đột nhiên thấy, lấy trình độ luyện khí của hắn, dựa vào đấu giá vật phẩm luyện khí trên đấu giá đại hội hàng năm Ngũ Tiên Đảo, một năm kiếm được sáu bảy mươi vạn viên phẩm linh thạch cũng không phải việc khó gì.

Nếu Diệp Chân nguyện ý dùng toàn bộ thời gian tiêu hao trên luyện khí.

Về phía bên, Diệp Chân rất lạnh nhạt, còn bên Lăng Vương Kha hô to gọi nhỏ, đã đập trên trăm loại vật phẩm, ngay cả một kiện thượng phẩm Trấn khí duy nhất kia cũng ra giá.

Cuối cùng, trong vòng thứ nhất ngầm đấu, Diệp Chân xuất thủ đập bốn phần đan phương, mười bảy loại đan dược.

Muốn bồi dưỡng Thủy Lệ Đan Vương, cung cấp cho hắn một chút đan phương hiếm thấy và đan dược có thể tham khảo cũng ở mức độ nhất định.

Những thứ này, Diệp Chân đấu giá cho Thủy Lệ Đan Vương.

- Chỉ cần Trấn khí ta nhìn trúng có thể sẽ được ta đập tới một phần năm, chuyến đi lần này không tệ.

Ngay khi Lăng Vương Kha giao cho ngầm đấu ngọc giản Diệp Chân nói.

- Thế nào, Lăng gia rất thiếu Trấn khí?

Diệp Chân tiện miệng hỏi.

- Không phải rất thiếu, là phi thường thiếu! Trấn khí, nhất là trung phẩm Trấn khí, liên tục vô cùng khan hiếm.

Lăng Vương Kha nói.

- Ngô, ngươi tập trung thần hồn của ngươi đánh lên trên đấu giá ngọc giản, nó sẽ tự mình phóng tới trong đấu giá khí, có thể…

Lăng Vương Kha chỉ điểm cho Diệp Chân.

Sau khi Diệp Chân làm theo, ánh sáng trên đấu giá khí kia lóe lên, để ngọc giản lần nữa biến mất, để Diệp Chân chậc chậc tán thưởng.

- Chư vị khách quý, ra giá vòng thứ nhất ngầm đấu dừng ở đây, mời chư vị khách quý chờ một lát, lập tức sẽ công bố kết quả đấu giá.

Thanh âm của đấu giá sư vang lên lần nữa.

Sau nửa khắc đồng hồ đã có kết quả đấu giá, có chút vượt qua dự kiến của Diệp Chân.

Vòng thứ nhất Diệp Chân ra giá hai mươi mốt loại đấu giá phẩm, trúng thầu, chỉ có năm loại, bốn loại, vẫn chưa tới một phần năm.

Hơn nữa, trong bốn vật này, ba loại là đan dược mà Diệp Chân vô cùng xem trọng, ra giá bốn phần đan phương cao hơn tất cả bình quân giá sau cùng bao năm qua, Diệp Chân cũng chỉ giành được một vật!

- Thế nào, rất ngạc nhiên?

Thanh âm vui tươi hớn hở của Lăng Vương Kha vang lên.

- Mức độ đấu giá đại hội năm này rất kịch liệt, quả là không cách nào tưởng tượng. Ngươi xem lão phu, xuất thủ đập năm mươi bảy kiện vật đấu giá, chỉ giành được mười bốn kiện, hơn nữa phần lớn đắc thủ là loại vật đấu giá số lượng khá nhiều.

Nghe vậy, Diệp Chân nhẹ gật đầu, độ cạnh tranh đấu giá đại hội năm này, xác thực còn kịch liệt hơn nhiều so hắn nghĩ.

Rất nhanh, đã có Chấp Sự của Ngũ Tiên Đường cầm bảo bối được đánh dấu trên ngọc giản ngầm đấu giao tận cửa. Từng đạo khí tức cương giả Đạo Cảnh, vào lúc này bắt đầu như ẩn như hiện, để uy hiếp những tên muốn làm loạn.

Những Chấp Sự Ngũ Tiên Đường này đã được nghiêm chỉnh huấn luyện, chỉ dùng thời gian rất ngắn, giao nhận hoàn tất.

Vòng thứ nhất ngầm đấu này, Diệp Chân tiêu hơn ba vạn viên thượng phẩm linh thạch, hình như cũng chả bao nhiêu.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh cho Diệp Chân một con số.

- Hơn năm ngàn ba trăm hai mươi hai vạn (5,320,000) viên thượng phẩm linh thạch.

Đây là Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh nghe được những chưởng quỹ đấu giá đại hội hàng năm của Ngũ Tiên Đảo sau khi kết thúc giao dịch vòng thứ nhất tổng lại số linh thạch.

Không nói lợi ích khác, chỉ trong vòng thứ nhất ngầm đấu này, theo Ngũ Tiên Đảo thành giao phần hoa hồng sau khi thương lượng xong, hơn hai trăm sáu mươi vạn viên thượng phẩm linh thạch cũng chỉ là thuần thu vào của Ngũ Tiên Đảo.

Nếu chiếu theo đây, qua mười vòng, thuần thu vào ít nhất cũng gần ba ngàn vạn viên thượng phẩm linh thạch.

Con số này để trái tim Diệp Chân mãnh liệt đập một cái, hắn đột nhiên có chút hiểu rõ vì sao Ngũ Tiên Đường vô cùng hào phóng.

Đấu giá đại hội này, cho dù một Tụ Bảo Bồn cũng chỉ là một phần sản nghiệp của Ngũ Tiên Đảo mà thôi.

Tiết tấu ngầm đấu đã tăng tốc, thời gian ra giá mỗi một vòng là một khắc đồng hồ, để tất cả võ giả đều phải tranh thủ thời gian, trên cơ bản đều là nhìn trúng sẽ ra giá, căn bản không hề có quá nhiều thời gian cân nhắc qua.

Rất nhanh, đã trôi qua lần thứ chín ngầm đấu, Diệp Chân trừ đập được một vài đan dược, đan phương ra, còn đập thêm mấy thứ thiên tài địa bảo luyện chế trung phẩm, thượng phẩm Trấn khí.

- Chư vị khách quý, phía dưới, vẫn như cũ là vòng ngầm đấu cuối cùng, cũng thuộc loại quý nhất, số lượng cũng chỉ có một loại ngầm đấu.

- Chư Thiên Vạn Giới này có vô số lai lịch bí ẩn, vật huyền bí không biết tác dụng cũng có một hai.

- Và một kiện vật liệu trong tay ít người, có thể là rác rưởi, nhưng đến trong mắt vài người, lại là chí bảo. Ngũ Tiên Đảo chúng ta thu thập được những vật liệu huyền bí kia, toàn bộ đều tập trung ở tron một vòng ngầm đấu cuối cùng này.

Quy tắc đấu giá cũng giống như chín vòng trước, mời các vị quý khách trong thời gian quy định ra giá.

Thanh âm của đấu giá sư vang lên.

- Ha ha, cơ hội đào bảo đã đến.

Nghe được thanh âm này, Lăng Vương Kha hưng phấn xoa xoa tay, con mắt nhìn chăm chú về phía đấu giá khí.

- Đào bảo?

Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút.

- Người bán đấu giá kia không phải đã nói rồi sao, có nhiều thứ, chỉ có chọn người thích hợp, mới có thể phát huy tác dụng, giống ba mươi năm trước, lão phu đã giành được một kiện bảo bối tốt, cho dù chỉ là nguyên liệu chủ yếu luyện chế thành cực phẩm Trấn khí thần hồn cho Thiên Bích, món đồ chơi này, toàn dựa vào vận may và nhãn lực!

Giành được phế phẩm, hay bảo bối, phải nhìn Tạo Hóa của ngươi.

Nói đến đây, ánh mắt của Lăng Vương Kha đột ngột sáng lên.

- Đến.

Ánh sáng sáng lên trên đấu giá khí, lần nữa hiện ra một viên ngọc giản.

Diệp Chân đã sớm quen thuộc, trôi chảy trong chớp mắt chia ra ba ngọc giản, thần niệm đã chìm vào trong ngọc giản.

Thần niệm vừa rồi thông quét một lần, thần niệm của Diệp Chân bỗng nhiên tập trung đánh vào một kiện vật liệu thứ bảy mươi ba.