Chương 1625 Ngươi Tiếp Tục
Món đồ chơi quyền đấu giá ưu tiên này, Ngũ Tiên Đường sẽ không dám truyền ra bừa bãi, bằng không sẽ rất không công bình đối với khách quý đấu giá khác, chỉ có con đường trở thành Ngũ Tiên lôi Thập Lôi Lôi Vương.
Diệp Chân là Thập Lôi Lôi Vương đầu tiên, cho nên trước Diệp Chân, phần lớn các võ giả đều nghe qua quyền đấu giá ưu tiên, cũng biết chỗ tốt của quyền đấu giá ưu tiên nhưng lại có rất ít người được chứng kiến qua quyền đấu giá ưu tiên chán ghét này.
Không sai, rất đáng ghét.
Nhìn, đấu giá này, vốn là một đám người cạnh tranh, cho đến khi cạnh tranh đến cuối cùng, ít nhất cũng là hai người đấu giá.
Kiểu cạnh tranh ngươi ra giá, ta tăng giá.
Nhưng dùng một chút quyền đấu giá ưu tiên. dựa theo quy tắc, chỉ cần người sử dụng không chủ động nói rõ buông tha, vậy sẽ không quản ngươi kêu giá bao nhiêu, đã ngầm thừa nhận đối phương đã ra giá, hơn nữa giá cả gọi giống như đúc với ngươi.
Hơn nữa, chỉ cần ngươi không kéo dài tăng giá, đại biểu người sử dụng quyền đấu giá ưu tiên sẽ chiến thắng!
Đây căn bản chính là chơi đùa bản thân, mặc dù nói là đấu giá, nhưng cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Chỉ cần người biết suy nghĩ thì tuyệt đối không phải là một chuyện thoải mái.
Lúc này, Nguyên Hồng Ưng đang trải qua loại cảm giác nêu trên.
Một gương mặt tuấn tú hiện ra vẻ u buồn sắp khóc.
- Ta ra sáu trăm năm mươi vạn linh thạch thượng phẩm!
- Ta ra sáu trăm bảy mươi vạn linh thạch thượng phẩm!
- Ta ra sáu trăm chín mươi vạn linh thạch thượng phẩm!
- Ta ra bảy trăm vạn linh thạch thượng phẩm!
- Ta ra bảy trăm mười một vạn linh thạch thượng phẩm!
Nguyên Hồng Ưng đang không ngừng tăng giá, sau mỗi một lần tăng giá xong, dừng hơn mấy hơi thở, hắn đã cực kỳ bất đắc dĩ lại gọi thêm giá.
Chỉ có một mình hắn kêu giá, điều này làm cho Nguyên Hồng Ưng cảm thấy cực độ buồn rầu.
Hai người đấu giá, hắn có thể căn cứ đối phương tăng giá mà tăng giá, căn cứ phúc độ đối phương tăng giá đã có thể đoán được năng lực chịu đựng đối phương ra giá, lúc đó mang đến cho hắn một khoái cảm chiến đấu.
Nhưng bây giờ, hắn giống như người đi đường, bị lạc, mất phương hướng trong đêm đen, chỉ có thể lục lọi tăng giá, hơn nữa phúc độ tăng giá vẫn không thể quá nhỏ.
Nếu quá nhỏ, sẽ thành trò cười của đối phương.
Để cho hắn khó chịu là, đối phương lại tùy thời có thể buông tha, nên muốn hung hăng hãm hại hắn một bút.
Hiện tại tài sản phụ thân hắn, cũng không thèm để vào mắt tiêu hao mấy triệu linh thạch thượng phẩm.
Vốn dĩ, nếu Diệp Chân kêu giá bảy trăm mười vạn, hắn có thể tăng giá bảy trăm mười một vạn lẻ hai chục ngàn khối, biên độ nhỏ chiếm cứ thế ưu thế.
Nhưng bây giờ, so tài với mình, chỉ có thể tăng giá trong biên độ nhỏ, để xò xét ranh giới đấu giá cuối cùng của Diệp Chân.
Để cho tâm lý hắn cái gì cũng không có.
Trong phòng khách quý chữ Địa, Diệp Chân vẫn như cũ bắt chéo hai chân, phẩm trà, nghe một mình Nguyên Hồng Ưng ở nơi nào không ngừng tăng giá.
Thậm chí số lượng tăng giá cụ thể của Nguyên Hồng Ưng, Diệp Chân đều không quản.
Bây giờ, Diệp Chân chỉ quan tâm hai chuyện, một là Nguyên Hồng Ưng tăng giá thêm đến con số tài lực đỏ mắt đến cực hạn Diệp Chân có thể ra.
Một khi con số đỏ mắt kia xuất hiện, đại biểu cho Diệp Chân đấu giá thất bại.
Hai là Nguyên Hồng Ưng dừng lại tăng giá, nếu Nguyên Hồng Ưng dừng lại tăng giá, trên căn bản đại biểu cho Diệp Chân đấu giá thành công.
Trên đài đấu giá, vẻ mặt đấu giá sư cũng có chút lúng túng.
Đây là lần đầu tiên xuất hiện quyền ưu tiên đấu giá trong đấu giá đại hội hàng năm của bọn hắn, nhưng hắn không ngờ tới, loại tràng diện này thật sự rất lúng túng.
Lúng túng đến cái miệng của hắn siết rất chặt, làm cho cả bầu không khí đấu giá có chút trầm muộn.
Đương nhiên, người khác đấu giá cũng không thấy trầm muộn, có vài người mở rộng tầm mắt, có vài người nhìn cười, có vài người cảm thấy đồng tình đáng thương với Nguyên Hồng Ưng.
Khả năng này là một lần đấu giá kỳ lạ nhất.
Trong phòng khách quý chữ Thiên, tay của Nguyên Hồng Ưng nắm chặt thành quả đấm, cực kỳ tức giận, âm thanh tăng giá càng ngày càng nặng, mơ hồ phát ra sát khí.
- Thiếu chủ, nếu không để cho lão phu thay ngươi tăng giá, ngươi cứ ngồi một bên nhìn.
Mao ma ma có chút thương tiếc nhìn qua Nguyên Hồng Ưng.
- Không cần!
Nguyên Hồng Ưng trầm giọng từ chối ý tốt của Mao ma ma.
- Hôm nay, tiểu tử này làm cho ta nhục, đêm trăng tròn, ta sẽ cầm về gấp mười gấp trăm lần!
- Ta ra bảy trăm ba mươi vạn linh thạch thượng phẩm!
- Ta ra bảy trăm bốn mươi vạn linh thạch thượng phẩm!
Nguyên Hồng Ưng vẫn luôn tiếp tục một mình tăng giá, nhưng mà mức độ Nguyên Hồng Ưng tăng giá đã nhỏ đi từ từ, tần số tăng giá cũng càng ngày càng rất chậm.
Hắn rất muốn ở một lần tăng giá nào đó, nghe được âm thanh buông tha của Diệp Chân, nhưng vẫn không có nghe được.
- Thiếu chủ yên tâm tăng giá, lão nô tính một chút, tài sản trên người Địch Khoát Hải kia, hẳn khoảng mười triệu khối linh thạch thượng phẩm đến mười một triệu khối linh thạch thượng phẩm, tiểu tử này trước đó đấu giá, đã dùng hết ba trăm hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm.
- Vậy thì linh thạch trong tay tiểu tử này, hẳn còn khoảng bảy trăm tám mươi vạn đến tám trăm tám mươi vạn linh thạch thượng phẩm.
- Đương nhiên, trước khi Địch Khoát Hải này tham gia Ngũ Tiên lôi, chắc cũng sẽ có chút tích góp, nhưng tuyệt đối sẽ không quá nhiều, một trăm ngàn, hai trăm ngàn khối linh thạch thượng phẩm đã là cực hạn.
Hôm nay, nếu Địch Khoát Hải đã sử dụng quyền ưu tiên đấu giá, đã nói lên hắn phải có bằng được Huyễn Cực lưu tinh, cơ bản sẽ có thể để toàn bộ đấu giá lệch quỹ đạo.
- Nếu vậy, Địch Khoát Hải có thể ra giá cao nhất, hẳn là tám trăm tám mươi vạn đến chín trăm vạn linh thạch thượng phẩm, thiếu chủ không ngại cứ trực tiếp tăng giá đến chín trăm vạn, nhìn hắn còn ngồi yên ở đó sao?
Phúc công công phân tích cho thiếu chủ mình nghe.
Nguyên Hồng Ưng tự tăng giá với chính bản thân, đang vô cùng buồn rầu, sau khi trọng trọng gật đầu, âm thanh tăng giá chợt quát tăng cao một cái.
- Ta ra chín trăm vạn khối linh thạch thượng phẩm!
Mức độ tăng giá lớn như vậy để cho ánh mắt của đấu giá sư sáng lên, để cho các võ giả trong sàng đấu giá đang nghe buồn chán, tinh thần lại chấn động, đây là tăng giá đến mức phun ra lửa.
Một lần tăng giá hơn một triệu khối linh thạch thượng phẩm, mức độ này thật quá lớn, để cho rất nhiều các võ giả đang tìm một biện pháp xem cuối cùng có thể chụp tới Huyễn Cực lưu tinh hay không hoàn toàn mất hết hy vọng.
Ánh mắt tất cả mọi người cũng trong nháy mắt này đồng loạt chuyển hướng về phòng khách quý chữ Địa của Địch Khoát Hải.
Rất nhiều người thấy, Địch Khoát Hải sử dụng quyền đấu giá ưu tiên, dưới tình huống tăng giá này, hẳn sẽ phải có chút động tĩnh đi.
Đáng tiếc là, nhìn rất lâu, cũng không thấy hướng đó truyền ra một chút âm thanh.
Trong phòng khách quý chữ Địa, Diệp Chân vẫn ở chỗ cũ bình chân như vại thưởng thức trà, nhìn Lăng Vương Kha lắc đầu không dứt.
Lăng Vương Kha đã hiểu, tiểu tử này, muốn cho gia hỏa tăng giá đó chịu tội ngoan, lại chịu một cái đại địch, hắn thấy, rất không sáng suốt.
Nhưng, hắn thích!
Gây thù khắp nơi, ném tiền lung tung, lúc lão còn trẻ cũng thích cuộc sống như vậy, đáng tiếc là, lúc lão còn trẻ, linh thạch trong túi cũng không phong phú như Địch Khoát Hải hiện tại.
- Còn không buông tha, ta thấy ngươi vẫn có thể giữ vững đến lúc nào?
Nguyên Hồng Ưng cắn răng, lần nữa bắt đầu tăng giá.
- Chín trăm lẻ năm vạn linh thạch thượng phẩm!
Nguyên Hồng Ưng tự giác thu nhỏ lại mức độ tăng giá.
Đáng tiếc, liên tiếp tăng giá mấy lần, hắn vẫn không có nghe được âm thanh buông tha của Diệp Chân, chỉ có thể lần nữa bắt đầu tăng giá, nhưng từ lần đó, mỗi một lần Nguyên Hồng Ưng tăng giá, cũng sẽ phủ lên một tầng bóng mờ trong lòng hắn, ngay cả vẻ mặt của Phúc công công cũng thay đổi dần trở nên ngưng trọng.
Nguyên nhân rất đơn giản, mặc dù Phúc công công tính ra tài sản đại khái của Diệp Chân, nhưng trình độ kêu giá bây giờ, linh thạch thượng phẩm bọn họ đang có trong tay, cũng sắp đến giới hạn rồi.
Trước mắt, linh thạch thượng phẩm trong tay Nguyên Hồng Ưng còn dư lại hơn một triệu khối, mà phụ thân hắn giao cho Phúc công công với số lượng linh thạch của hắn dùng để tu luyện thiết yếu, tổng cộng là mười triệu khối linh thạch thượng phẩm.
Trước thầm vỗ trúng, hắn chọn mấy thứ đồ chơi nhỏ và mấy bình đan dược, dùng hết một trăm mười một vạn linh thạch thượng phẩm.
Nói cách khác, mức tối đa hắn gọi giới hạn chính là mười triệu khối linh thạch thượng phẩm, theo như mức độ tăng giá bây giờ, đã sắp chấm dứt.