← Quay lại trang sách

Chương 1626 Tồn Đưa Một Hồi

Ta ra chín trăm chín mươi lăm vạn khối linh thạch thượng phẩm!

- Ta ra mười triệu khối linh thạch thượng phẩm!

- Ta ra một ngàn không trăm lẻ năm khối linh thạch thượng phẩm!

Trong phòng khách quý chữ Thiên, chân mày của Phúc công công đã nhíu thành một chữ xuyên, tăng giá đến loại trình độ này, Địch Khoát Hải này lại còn không buông tha.

Mà bọn họ đã đến mức cực hạn.

- Thiếu chủ, nơi này của lão nô còn có hai mươi lăm ạn khối linh thạch thượng phẩm, mặc dù ngươi tăng giá…

Phúc công công nói.

- Lão thân cũng còn có năm trăm ngàn khối linh thạch thượng phẩm!

Mao ma ma vội vàng phụ họa theo.

- Ta ra mười một triệu khối linh thạch thượng phẩm!

Tràn đầy ngoan tâm, vẻ mặt của Nguyên Hồng Ưng có chút nanh tranh, gọi ra mức giá cao nhất trước mắt hắn có thể kêu.

Nhưng, dù lỗ tai của Nguyên Hồng Ưng dựng thẳng cao hơn nữa vẫn không có nghe được âm thanh của Địch Khoát Hải vang lên.

Nhưng, sau mười hơi thở, cuối cùng âm thanh của Diệp Chân cũng vang lên.

- Ồ, thế nào không gọi thêm sao?

m thanh Diệp Chân cười hì hì vang lên.

- Đấu giá sư, đối phương lại không có tiếp tục tăng giá, vậy khối Huyễn Cực lưu tinh, có phải thuộc về ta hay không?

- Theo như quy củ, hẳn là của ngươi.

Nụ cười của đấu giá sư có chút miễn cưỡng.

- Rất tốt.

m thanh kéo dài của Diệp Chân còn chưa rơi xuống đất, trong phòng khách quý chữ Thiên, Nguyên Hồng Ưng có chút không chịu nổi, chợt đứng lên quát.

- Hừ, ai nói ta không gọi thêm, ta ra một ngàn một trăm bốn mươi vạn linh thạch thượng phẩm!

Diệp Chân thoáng ngẩn người, xong cười nói.

- Oh, còn phải thêm, vậy ngươi cứ tiếp tục thêm, ta vẫn nghe, nhìn một chút ngươi có thêm đến mức để cho ta buông tha hay không?

Phòng khách quý chữ Thiên, Nguyên Hồng Ưng tức giận quơ múa quả đấm, đang muốn lần nữa liều lĩnh tăng giá lại bị Phúc công công cản lại.

- Thiếu chủ, chúng ta đã dốc hết tất cả, tăng giá nữa, chính là gạt chụp, một khi bị phát hiện gạt chụp, phòng khách quý chuyên dụng chữ Thiên của chủ thượng ở đấu giá đại hội Ngũ Tiên Đảo này cũng sẽ bị hủy bỏ, hơn nữa còn không được quay trở lại!

Phúc công công nghiêm túc nhìn Nguyên Hồng Ưng nói.

- Trên người của ta còn có một chút đan dược, thiên tài địa bảo, có thể biến hiện giảm giá.

Bị Diệp Chân kích động ra lửa giận, lúc này, Nguyên Hồng Ưng có một loại rất xung động.

Nghe vậy, Phúc công công lại lắc đầu một cái.

- Thiếu chủ, đan dược và thiên tài địa bảo trên người của người đều là bảo bối chủ thượng tận tâm chuẩn bị cho người lên tăng thực lực, có rất nhiều thứ, là chủ thượng hao tốn rất nhiều tâm tư, rất nhiều thời gian mới lấy được.

- Nếu giảm giá bán ra ngoài, đổi được linh thạch rất ít không nói, hơn nữa sẽ ảnh hưởng đến tiến triển tu luyện của thiếu chủ rất nhiều.

- Đây không cần phải như vậy, thiếu chủ nên nghĩ lại!

Lời này nghe vào rất có lý, nhưng Nguyên Hồng Ưng vẫn như cũ quật cường lắc đầu một cái.

- Ta không cam lòng, ta muốn cạnh tranh một hớp khí này. Những thứ thiên tài địa bảo và đan dược trên người của ta, nếu miễn cưỡng cũng có thể chiết toán ra một triệu linh thạch thượng phẩm!

- Ta ra một ngàn hai trăm bốn mươi vạn linh thạch thượng phẩm, hừ, ngươi dám…

- Ngươi tiếp tục, ta nói rồi, ngươi cứ tiếp tục tăng giá!

Tiếng cười khẽ của Diệp Chân vang lên.

Trong nháy mắt tiếp theo, âm thanh gầm gừ tức giận của Nguyên Hồng Ưng vang tới.

- Xét hắn, lừa gạt đấu giá, tên họ Địch này nhất định đang lừa gạt đấu giá!

Phúc công công phân tích số lượng linh thạch thượng phẩm Diệp Chân có, Diệp Chân thông qua lỗ tai của Đại Nhĩ Đóa, cũng biết, phân tích rất tinh chuẩn.

Hắn tính toán ra số lượng, sai số không có vượt qua hai trăm ngàn khối linh thạch thượng phẩm.

Trước đó, trong đấu giá, Diệp Chân quả thật đã tốn hết ba trăm hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm, cộng lại toàn bộ linh thạch còn lại, tổng cộng là hơn chín trăm mười ba vạn linh thạch thượng phẩm.

Nếu theo như con số này, Nguyên Hồng Ưng nói không sai, Diệp Chân đúng là gạt chụp.

Nhưng vấn đề là, Diệp Chân dùng một thùng Ngũ Trảo Chân Long tinh huyết mượn được ba triệu khối linh thạch thượng phẩm từ Lăng Vương Kha.

Đây là năng lực của Diệp Chân.

Nhưng, một lần cuối cùng Nguyên Hồng Ưng tăng giá, điên cuồng kêu giá tăng lên tới một trăm ngàn hai trăm bốn mươi vạn linh thạch thượng phẩm.

Nếu mượn tạm từ nơi của Lăng Vương Kha ba triệu khối linh thạch thượng phẩm, như cũ còn chênh lệch hơn ba mươi vạn khối linh thạch thượng phẩm.

Nhưng, ba mươi vạn khối linh thạch thượng phẩm, lại không phải con số gì lớn, không cần Diệp Chân mở miệng, Lăng Thiên Bích đã dốc ra hết hơn bốn mươi vạn khối linh thạch thượng phẩm trên người, toàn bộ đưa tới trong tay Diệp Chân.

Mặc dù nói Diệp Chân còn có những phương pháp khác có thể tăng tiền đặt cuộc đến ba mươi vạn khối linh thạch thượng phẩm, nhưng vẫn nhận.

- Yên tâm, linh thạch này, ta sẽ trả lại cho tôn nữ của lão, ta vẫn rất biết làm người.

Những lời này, Diệp Chân nói với Lăng Vương Kha đang mặt đầy khó chịu đối diện.

- Ai.

Lăng Vương Kha thở dài một cái, bây giờ hắn hoàn toàn biết hàm nghĩa bốn chữ 'Nữ sinh ngoại tộc’ này.

Rất nhanh, Ngũ Tiên Đường đã hơi có chút coi trọng, phái tới hai gã chấp sự tới giao nhận với Diệp Chân, sau khi đếm rõ ràng số lượng linh thạch, đã đặt Huyễn Cực lưu tinh bị phong ấn rất nghiêm ngặt giao cho Diệp Chân.

Cùng một giây, đấu giá sư xin lỗi cười một tiếng với Nguyên Hồng Ưng:.

- Vị khách quý này, bên chấp sự ta đã hoàn thành giao dịch với khách quý Địch Khoát Hải sử dụng quyền ưu tiên đấu giá, hắn cũng không có lừa gạt đấu giá, xin yên tâm.

Trong phòng khách quý chữ Thiên, Nguyên Hồng Ưng cúi người, vẻ mặt biến hóa có chút cuồng loạn.

- Hắn không có lừa gạt, điều này sao có thể?

- Điều này sao có thể?

- Chúng ta mới vừa tính toán, chẳng qua là chúng ta chỉ hiểu được thu thập trên mặt nổi của hắn, lấy của thủ đoạn Địch Khoát Hải này, nắm giữ nhiều hơn ba bốn triệu khối linh thạch thượng phẩm so với chúng ta dự đoán cũng rất bình thường.

- Ta hiểu, nhưng Huyễn Cực lưu tinh, trăm năm khó gặp, Huyễn Cực lưu tinh cứ như vậy bị hắn chụp đi.

Nguyên Hồng Ưng cắn răng nghiến lợi nói.

Nghe vậy, khóe miệng của Phúc công công lại hiện lên một tia cười quỷ quyệt.

- Thiếu chủ, tài nguyên thế gian này, không phải hắn chụp tới sẽ nhất định thuộc về hắn.

Ánh mắt của Nguyên Hồng Ưng ngạc nhiên nhìn về phía Phúc công công.

- Sau khi đấu giá đại hội hàng năm kết thúc, lão nô sẽ đích thân xuất thủ, lấy lại khối Huyễn Cực lưu tinh cho công tử. Bây giờ, cứ để nó trong tay hắn một hồi đi.

Những lời này, Phúc công công nói cực kỳ tự tin, Nguyên Hồng Ưng nghe vậy, gật đầu một cái.

- Như vậy cũng rất tốt, nhưng mà…

Tiếng của Nguyên Hồng Ưng đột nhiên kéo dài một hồi.

- Nhưng, Phúc công công nhớ, nhất định không thể hại tính mạng hắn.

- Nhất định phải lưu lại cho hắn một mạng, để cho hắn còn sống, càng không thể phế hắn!

- Đến lúc đó, đêm trăng tròn, ta sẽ tự tay giết hắn, rửa đi nỗi nhục, đề cao tên tuổi trong thiên hạ!

Nguyên Hồng Ưng nói sắt như đinh đóng cột.

Nhìn bộ dáng của Nguyên Hồng Ưng, Phúc công công lần nữa khẽ thở dài một tiếng, gật đầu một cái.

Vốn, khi hắn xuất thủ cướp đoạt Huyễn Cực lưu tinh kia, định thuận thế kết liễu mạng sống của Địch Khoát Hải.

Nhưng không tới, thiếu chủ lại như vậy, còn cố ý dặn dò, hắn cũng chỉ có thể làm theo phân phó của thiếu chủ.

Hắn hiểu, Địch Khoát Hải này đã trở thành tâm ma của thiếu chủ.

Nếu thiếu chủ không thể tự tay chém chết Địch Khoát Hải, như vậy Tâm Ma này sẽ trở thành trở ngại lớn ngày sau thiếu chủ bước chân vào Đạo cảnh.

Bây giờ, dù Diệp Chân đứng ở trước mặt hắn, hắn cũng không dám chém chết Diệp Chân.

Bởi vì như vậy sẽ hại thiếu chủ.

Nhưng quỷ dị là, sau khi trải qua một vòng giao phong đấu giá hôm nay với Địch Khoát Hải, trong lúc bất chợt, Phúc công công lại vô cùng nặng nề như vực thẳm.

Vốn Phúc công công hắn vô cùng lòng tin đối với chiến thắng trong trận chiến giữa đêm trăng tròn thiếu chủ với Địch Khoát Hải nửa năm sau.

Bây giờ, trong lúc bất chợt lại cảm thấy không dò được.

Hắn mơ hồ có một loại dự cảm không tốt.