← Quay lại trang sách

Chương 1629 Lăng Vương Kha Làm Xấu Chuyện Tốt (2)

Bây giờ Diệp Chân đã hiểu rõ nguyên nhân vì sao lúc trước Lăng Vương Kha nói ở trên Ngũ Tiên Đảo sẽ không ai dám động đến hắn, thì ra là sau đấu giá đại hội hàng năm của Ngũ Tiên Đường còn có cách an bài đặc biệt này.

Tám cường giả Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong đi theo bảo vệ, trong một hô hấp sẽ có ít nhất trăm cao thủ Giới Vương cảnh chạy tới, xuất hiện khí tức Đạo Cảnh sẽ có cường giả Đạo Cảnh xuất hiện.

Dưới tình huống này, cho dù cường giả Đạo Cảnh muốn cướp bóc Diệp Chân cũng vô cùng khó.

Trong thời gian ngắn, Diệp Chân đã đưa ra một phán đoán, đó là Phúc công công đáp ứng Nguyên Hồng Ưng muốn lấy lại Huyễn Cực lưu tinh, khả năng sẽ xuất thủ với hắn ở Ngũ Tiên Đảo hẳn sẽ là rất thấp rất thấp.

Nếu Phúc công công thật muốn xuất thủ với hắn thì rất có thể là sau khi hắn rời khỏi Ngũ Tiên Đảo.

Sau khi có phán đoán này, Diệp Chân lập tức so đo.

Chỉ cần là đầu óc người bình thường thì tuyệt đối sẽ không từ chối Ngũ Tiên Đường an bài bảo vệ đặc biệt, đầu Diệp Chân không có vấn đề cho nên sẽ không từ chối.

Khi ca múa của đấu giá đại hội hàng năm vẫn còn đang diễn ra, Diệp Chân dưới sự bảo vệ của tám cường giả Giới Vương cảnh đã lập thể thức hộ vệ, từ lối đi khách quý rời khỏi tòa nhà đấu giá.

Khi bước ra khỏi tòa nhà đấu giá, trên bầu trời Ngũ Tiên Đảo có hơn mười ngàn võ giả thân mặc y phục và trang sức thống nhất đang tuần tra qua lại, tiêu trừ trứ tất cả các loại khả năng nguy hiểm.

Không ngừng có võ giả tinh thông hư không thần thông dùng linh lực chấn động hư không gần đó, phòng ngừa có trong lúc bất chợt từ trong hư không trốn ra thi triển ám sát.

Theo vị chấp sự lĩnh đội kia đã nói, không chỉ có ở trên trời, dưới đất cũng có ít nhất năm ngàn võ giả tinh thông đủ loại Độn Pháp đang tuần tra qua lại, diệt sạch trứ đủ loại khả năng ám sát.

Bảo vệ đặc biệt của Ngũ Tiên Đường của bọn họ đã đến cực hạn.

Diệp Chân gật đầu mỉm cười, khen ngợi, nhưng ở trên hành động thực tế lại không yên tâm cái gọi là bảo vệ đặc biệt của Ngũ Tiên Đường.

Bởi vì lúc này, Diệp Chân ở dưới sự bảo vệ dày đặc của Ngũ Tiên Đường cũng không phải chân thân mà là một Thận Ảnh Phân Thân.

Ngay khi Đại Nhĩ Đóa nói với Diệp Chân rằng Phúc công công quyết định muốn cướp bóc hắn thì trước khi tên chấp sự kia đến Diệp Chân đã huyễn ra một Thận Ảnh Phân Thân, chân thân thì biến mất vô ảnh vô tung.

Xung quanh phòng đấu giá Vạn Bảo của Ngũ Tiên Đường bố trí các loại Phòng Ngự Trận Pháp và thủ đoạn phòng ngự quả thật có như thùng sắt.

Cho dù Diệp Chân dùng Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn muốn trốn ra cũng thật khó, nhưng vẫn có nơi thi triển.

Ví như bây giờ, trên đầu Đại Nhĩ Đóa buộc một nhánh Thanh Đồng, chính là nơi chân thân của Diệp Chân đang ở.

Hơn nữa, Diệp Chân không đỏ mặt một chút nào vì hành vi của mình.

Bởi vì Đại Nhĩ Đóa phát hiện, khi vị chấp sự lĩnh đội mang theo Diệp Chân rời khỏi phòng khách quý chữ Địa, thì cùng lúc đó Phúc công công trong phòng khách quý chữ “Thiên” cũng bất chợt biến mất.

Ngươi muốn hỏi lỗ tai của Niếp Đinh làm sao mà biết được.

Đơn giản, bởi vì Đại Nhĩ Đóa phát hiện ở trong phòng khách quý Nguyên Hồng Ưng luôn một tiếng hít thở cực kỳ nhỏ bé thuộc về Phúc công công, nhưng trong lúc bất chợt biến mất.

Ở trong lỗ tai người thường có thể sẽ không nghe ra cái gì, nhưng ở trong lỗ tai Đại Nhĩ Đóa thì mỗi một loại thanh âm đều là độc nhất vô nhị.

Phúc công công biến mất đại biểu lấy hắn có thể sẽ ở lúc này cưỡng ép xuất thủ.

Không cần nhiều, Diệp Chân hiểu công pháp của Phúc công công, hắn dự định cưỡng ép xuất thủ.

Nhiều võ giả bảo vệ Diệp Chân như vậy, cưỡng ép xuất thủ nhất định sẽ bị phát giác, nhất định sẽ bị ngăn cản, nhất định sẽ bị công kích.

Nhưng vấn đề là, hắn là cường giả Đạo Cảnh.

Cho dù hắn chọi cứng với những người bảo hộ này, cưỡng ép chém chết hoặc bắt đi Diệp Chân luôn có khả năng rất lớn.

Hắn hoàn toàn có thể mặc cho những cường giả này công kích đánh trúng hắn để hắn tranh thủ thời gian bắt được Diệp Chân, hơn nữa, chỉ cần hắn tinh thông thần thông không gian, trước khi cường giả Đạo Cảnh của Ngũ Tiên Đảo chạy tới cũng có khả năng rời khỏi.

Cho dù những cường giả Giới Vương cảnh phát ra nhiều đòn công kích toàn lực có thể so với một kích của cường giả Đạo Cảnh, cho dù để cho hắn bị thương nặng một chút nhưng tuyệt đối sẽ không trí mạng.

Dưới tình huống này, Diệp Chân phải cẩn thận.

Diệp Chân đã âm thầm mệnh lệnh cho Đại Nhĩ Đóa và Lăng Thiên Bích cách xa Huyễn Thân của hắn một chút, không nên quá gần, miễn ảnh hưởng đến bọn họ.

Đoàn người rời khỏi cao ốc đấu giá, vừa bay lên bầu trời, chuẩn bị bay về phía Ngũ Phúc Cư thì vẻ mặt Lăng Vương Kha căng thẳng, thần niệm vô cùng cẩn thận phát tán ra bốn phương tám hướng.

Cùng một giây, một cổ khí tức Đạo Cảnh vô cùng mạnh mẽ lấy Lăng Vương Kha làm trung tâm tản ra.

Lăng Vương Kha phát ra đạo khí tức Đạo Cảnh kia giống như quân bài Domino bị tác động, trong nháy mắt đã dẫn động ít nhất ba đạo khí tức cường giả Đạo Cảnh.

Trong hư không, một vệt khí tức yếu ớt cảm ứng được giống như lưu quang trong thời gian ngắn tiêu tan vô ảnh vô tung.

Trong khoản thời gian này, Lăng Vương Kha tản ra khí tức mới chậm rãi thu hồi, cảm giác nguy cơ trước đây xuất hiện trong lòng hắn lúc này đã không thấy.

- Lão nhân gia ông lại làm gãy chuyện tốt của ta rồi.

Thấy vậy, Diệp Chân rất bất mãn dùng thần hồn truyền âm nói cho Lăng Vương Kha.

Nếu Phúc công công muốn cướp bóc Diệp Chân, như vậy cơ hội thật tốt đưa tới cửa, Diệp Chân sẽ bẫy hắn một cái.

Trước đó, Lăng Vương Kha nói không thể nào, nhưng Diệp Chân không ngờ bảo vệ đặc biệt của Ngũ Tiên Đường lại đưa tới cửa, thật sự có một cơ hội tốt hãm hại Phúc công công.

Cộng thêm có Lăng Vương Kha là cường giả Đạo Cảnh tinh thông Thần Hồn Thần thông, nếu vận khí tốt, cho dù lưu lại Phúc công công cũng chưa biết chừng.

Diệp Chân càng muốn nhìn Phúc công công vừa biến mất cưỡng ép xuất thủ, sau đó đơn giản là như đưa tới cửa bị hãm hại.

Đáng tiếc, cơ hội tốt đẹp như vậy, nhưng bởi vì Lăng Vương Kha tán phát một chút khí tức Đạo Cảnh lại làm cho Phúc công công kinh sợ thối lui.

- Chuyện tốt?

Nghe vậy, Lăng Vương Kha nhìn xung quanh một cái, không tìm được vị trí của Diệp Chân.

- Tiểu tử ngươi thì tránh được, nhưng ngươi sẽ không qua những người khác.

- Một khi cường giả Đạo Cảnh vì bí quá mà ra tay toàn lực, đây chính là muốn Thiên Băng Địa Liệt, một cái không tốt, Ngũ Tiên Đảo đều phải bị bay lên lộn chổng vó lên trời.

- Cường giả Đạo Cảnh của Ngũ Tiên Đường chắc chắn sẽ không ở trên nền đất của Ngũ Tiên Đảo liều chết với cường giả Đạo Cảnh khác, cho dù bọn họ có ưu thế vô cùng cường đại.

- Hơn nữa, một khi cường giả Đạo Cảnh giao thủ toàn lực, ngươi không đau học trò của ngươi nhưng ta còn thương tôn nữ yêu dấu của ta đây.

Lăng Vương Kha tức giận nói.

Diệp Chân ngẩn ra, mới hiểu được Lăng Vương Kha chỉ là lo lắng cho Lăng Thiên Bích, sợ Lăng Thiên Bích sẽ dính phải vạ lây.

Một điểm này, Diệp Chân ngược lại không nghĩ đến, nên cũng không còn lên tiếng.

Trừ chút sóng gió nhỏ đó ra, cho đến khi trở lại Ngũ Phúc Cư cũng không có bất kỳ nguy hiểm nào.

Đến Ngũ Phúc Cư, sáu vị cao thủ thiếp thân bảo vệ Diệp Chân bày ra thủ hộ nặng nề, trận pháp đề phòng một bộ dáng như lâm đại địch.

- Địch Lôi Vương, nếu như ngươi phải rời khỏi, hoặc có nhu cầu gì thì xin nhất định phải cho chúng ta biết, tuyệt đối không thể tự mình rời khỏi nơi đây.

Cho dù không tin Diệp Chân có năng lực rời khỏi bọn họ bảo vệ, thế nhưng tên chấp sự lĩnh đội vẫn dựa theo như quy củ dặn dò một phen.

Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, lúc này bọn họ bảo vệ cũng chỉ là một Huyễn Thân, chân thân của Diệp Chân đã sớm rời khỏi dưới mí mắt của bọn họ.

- Ai, tiểu tử, xem ở phân thượng tôn nữ của ta, lão phu sẽ lưu lại đây mấy ngày, chờ sau khi các ngươi an toàn rời khỏi Ngũ Tiên Đảo, lão phu sẽ rời khỏi.

Lăng Vương Kha nói.

Diệp Chân gật đầu một cái, coi như nhận phần nhân tình này của Lăng Vương Kha.

Nguyên nhân rất đơn giản, mấy hơi trước, Đại Nhĩ Đóa đã báo cáo với Diệp Chân, Phúc công công đã bỏ đi rồi.

- Thiếu chủ, lão nô cũng không ngờ bên người Địch Khoát Hải lại có cường giả Đạo Cảnh. Nhưng lão nô đã điều tra rõ, cường giả Đạo Cảnh đó có liên quan đến Lăng Thiên Bích, cũng chẳng có bao nhiêu quan hệ với Địch Khoát Hải.

- Nhưng chỉ cần hắn ở đó thì chúng ta sẽ không có cơ hội động thủ.

- Tiếp tục lặng lẽ đợi mấy ngày, khi cường giả Đạo Cảnh đó rời khỏi, hay hoặc giả là sau khi bọn họ rời khỏi Ngũ Tiên Đảo, chúng ta sẽ động thủ lần nữa.

Trong chỗ ở của Nguyên Hồng Ưng, Phúc công công nói.

Cùng một giây, Diệp Chân vừa trốn vào Dung Nham Thạch Thất sâu trong lòng đất Ngũ Phúc Cư, thanh âm vô cùng vội vàng của Tử Linh lại lần nữa vang lên trong linh phủ của hắn.