Chương 1630 Đúc Kiếm
Nhanh, Diệp tiểu tử, nếu đã lấy được Huyễn Cực lưu tinh, ngươi không phải Luyện Khí Sư sao? Nhanh lên luyện chế đi, ngày ta lại thấy ánh mặt trời sắp đến, ta đã chờ không nổi nữa rồi.
Thanh âm vô cùng vội vàng của Tử Linh vang dội giữa linh phủ của Diệp Chân.
Diệp Chân lại không để ý đến Tử Linh, mà đem thần niệm chìm vào Thận Long Châu, thật nhanh đưa ra một sợi Thái Cổ Thận Khí, dùng thần niệm khống chế dung nham xung quanh tràn ngập trong hang đá dưới lòng đất.
Chủ yếu là bảo vệ đặc biệt của Ngũ Tiên Đường quá đúng chỗ, hai vị cao thủ độn dưới lòng đất trông coi, lúc này đã điều tra tình huống lòng đất dưới Ngũ Phúc Cư.
Ngay cả mấy trăm mét dưới lòng đất cũng không buông tha, nếu Diệp Chân còn không động chút tay chân, nơi này sẽ phải bị hiện.
Mấy hơi sau, hai cường giả Giới Vương cảnh đó độn qua trên nóc hang động dung nham thì Diệp Chân mới thở dài một hơi.
Lúc này, Diệp Chân mới nhàn nhã ngâm một bình linh trà, lấy ra khay bạc lúc trước đập tới cực kỳ tương tự với Chư Thiên Tinh Bàn của hắn.
Nhưng vừa rồi lấy ra không đến mấy hơi, Diệp Chân đã một lần nữa cất cái khay bạc này vào, không gì khác, Diệp Chân xem nhẹ chuyện bản chất của Tử Linh là nữ tính.
Một khi nữ nhân ồn ào, nhất là ồn ào ở trong đầu của ngươi, cái đó không phải người bình thường có thể nhận được.
Xuất ra Huyễn Cực lưu tinh bị phong ấn nặng nề xem xét tường tận hơn nửa ngày sau, Diệp Chân thở dài một hơi.
- Tử Linh, không phải ta không giúp ngươi, cũng không phải ta không muốn để ngươi sớm ngày lại thấy ánh mặt trời. Thực tế là.... Cho dù thực lực hay trình độ luyện khí của ta đều còn không đủ.
- Uy năng trước mắt của Thiên Lôi Linh Hỏa không đủ, dùng để luyện hóa Huyễn Cực lưu tinh còn vô cùng miễn cưỡng. Còn nữa, trước mắt thực lực Luyện Khí của ta cho dù luyện chế thượng phẩm Trấn khí cũng vô cùng miễn cưỡng, xác suất thành công cũng không cao, chớ nói chi luyện chế Hậu Thiên Linh Bảo.
- Ta muốn luyện chế Hậu Thiên Linh Bảo, nhất nhanh, phải được năm năm sau, hơn nữa xác suất thành công còn không thể đảm bảo.
Nói đến đây, Diệp Chân bắt đầu an ủi Tử Linh.
- Tử Linh, thật ra ngươi đã đợi ngày này không biết bao nhiêu vạn năm, cũng không kém mấy năm này chứ? Cho ta thời giian năm sáu năm, ta nhất định sẽ luyện chế cho ngươi một thân thể hoàn mỹ.
Diệp Chân nói.
Tử Linh yên lặng một chút.
- Thật ra, thân thể của ta cũng không cần ngươi luyện chế nó thành Hậu Thiên Linh Bảo, chỉ cần luyện chế thiên tài địa bảo đạt tới trình độ Hậu Thiên Linh Bảo là được rồi.
- Thậm chí, ngươi chỉ cần khu trừ tạp chất trong Huyễn Cực lưu tinh này, sau đó thêm chút luyện hóa thành hình kiếm, lại khắc lên trận pháp Càn Khôn Như Ý có thể biến ảo lớn nhỏ là được.
- Hạch tâm của Hậu Thiên Linh Bảo là linh, không phải bảo!
- Chỉ cần vật liệu luyện chế nó thành Hậu Thiên Linh Bảo, sau khi đơn giản luyện chế, chỉ cần có thể để ta dung thân vào, nó sẽ biến thành Hậu Thiên Linh Bảo.
- Đương nhiên, chỉ có thể là Hạ Phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, nhưng chỉ cần có ta ở đây, uy lực sẽ không kém chút nào.
Khi nói câu nói này, Tử Linh vô cùng tự tin.
- Hơn nữa, đó cũng không phải định hình một lần, giữa ta và ngươi có tín nhiệm lẫn nhau, ngày sau hoàn toàn có thể chờ đến ngươi có năng lực luyện chế Hậu Thiên Linh Bảo thì ta sẽ lại thoát ra khỏi Huyễn Cực lưu tinh này để ngươi luyện chế lại sau đó tiếp tục đi vào.
- Đến lúc đó, trung phẩm Hậu Thiên Linh Bảo hay thậm chí thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo thì xem trình độ luyện khí của ngươi.
Tử Linh nói.
Những lời này làm Diệp Chân có chút giật mình.
- Ta chỉ cần tiện tay luyện chế một chút, khu trừ tạp chất là có thể, thật có thể à?
- Hình kiếm, nhất định phải có khắc họa ba loại trận pháp cơ sở nhất, dù là sơ cấp nhất cũng được, Càn Khôn Như Ý Pháp Trận, Kiên Nhận Pháp Trận, Tật Phong Pháp Trận.
Tử Linh nói.
- Nếu là như vậy, ta cần một chút thời gian thì miễn cưỡng có thể làm được, chỉ có điều, phẩm chất sẽ rất kém cỏi, uy lực có thể ngay cả Hạ Phẩm trấn khí cũng không bằng.
Diệp Chân nói.
- Yên tâm, có ta ở đây, ngươi chỉ cần luyện chế thành tiêu chuẩn Hồn khí, chỉ cần ta dung nhập vào thì nó chính là Hậu Thiên Linh Bảo.
Tử Linh vô cùng tự tin.
- Vậy ta sẽ thử một chút!
- Đại Nhĩ Đóa, mấy ngày nay vất vả một chút, nhìn chằm chằm đám người bọn Nguyên Hồng Ưng, nếu bọn họ rời khỏi thì lập tức cho ta biết.
Trước khi luyện hóa tài liệu, Diệp Chân hay là giao phó hạ.
Đã không thể hố Phúc công công thì Diệp Chân vẫn có ý định đánh một chút chủ ý lên Nguyên Hồng Ưng.
Diệp Chân không biết Phúc công công nói tới bảo địa cho Nguyên Hồng Ưng tăng thực lực quy mô như thế nào, nhưng chỉ có đi theo mới có cơ hội.
Đến lúc đó, dựa vào Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, nói không chừng Diệp Chân có cơ hội hái quả.
Cho dù không thể lấy được quả, Diệp Chân cũng phải nghĩ trăm phương ngàn kế quấy rối, không thể để cho Nguyên Hồng Ưng tăng lên thực lực biên độ lớn.
Suy yếu thực lực của địch nhân, tóm lại là không phải chuyện xấu.
Sau khi khoanh chân vào chỗ, trong lòng bàn tay Diệp Chân phun ra Thiên Lôi Linh Hỏa tử sắc, bắt đầu luyện hóa Huyễn Cực lưu tinh trước mắt.
Đáng tiếc, tiếp tục hơn nửa canh giờ, Huyễn Cực lưu tinh vẫn không có bất kỳ dấu hiệu biến mềm nào.
Nhướng mày, Lôi Hỏa Kim Đăng của Diệp Chân xuất hiện, bắt đầu dùng Lôi Hỏa Kim Đăng phun ra Thiên Lôi Linh Hỏa luyện chế, đồng thời, tản ra khí thế mênh mông Tiên Thiên Hồn Quang tứ sắc, Diệp Chân bắt đầu dùng lực lượng thần hồn áp súc Thiên Lôi Linh Hỏa để tăng lên uy lực của hỏa diễm.
Không thể không nói, thiên tài địa bảo cấp bậc Hậu Thiên Linh Bảo như Huyễn Cực lưu tinh vô cùng mạnh mẽ, sau khi Diệp Chân dùng Lôi Hỏa Kim Đăng gia trì, Tiên Thiên Hồn Quang tứ sắc áp súc để tăng cường hỏa lực, trọn vẹn một khắc đồng hồ sau mới khiến cho viên Huyễn Cực lưu tinh này thoáng biến mềm đi một chút.
Chỉ cần biến mềm đã nói Diệp Chân có khả năng luyện hóa nó, chỉ là cần tiêu tốn thời gian sẽ gia tăng gấp bội.
Diệp Chân vừa luyện chế đã trọn vẹn thời gian tám ngày.
Diệp Chân tám ngày tám đêm không ngủ không nghỉ, tiêu hao hết gần ngàn viên thượng phẩm linh thạch bổ sung Linh Lực, lúc này mới biến Huyễn Cực lưu tinh thành một bãi chất lỏng, bắt đầu đốt cháy tạp chất ẩn chứa bên trong đó.
Chỉ cần thanh trừ sạch sẽ tạp chất, như vậy đã đại biểu cho việc luyện chế thành công, đúc thành hình kiếm và khắc họa ba loại pháp trận cơ bản trên thân kiếm, đối với Diệp Chân mà nói rất nhẹ nhàng.
Khó khăn là điệp gia pháp trận trên thân kiếm, đó cần khống chế thân kiếm và hỏa lực vô cùng tinh tế, cần bảo trì thân kiếm ở một trạng thái kỳ diệu giữa chất lỏng và chất rắn, trước mắt tu vi Thiên Lôi Linh Hỏa của Diệp Chân cũng không cách nào bảo trì điểm này.
Đây là cơ bản nhất, cơ bản nhất cũng không làm được, chỉ có thể luyện chế thô ráp nhất.
Nếu để cho các luyện khí đại sư khác nhìn thấy, nhất định sẽ mắng to Diệp Chân phá hoại của trời.
Nguyên nhân rất đơn giản, mặc dù thiên tài địa bảo có thể nhiều lần luyện chế, nhưng mỗi luyện chế thêm một lần, lực lượng ẩn chứa trong đó sẽ xói mòn một bộ phận.
Nếu luyện chế quá nhiều lần sẽ có khả năng rất lớn biến thành rác rưởi.
Nhưng Diệp Chân lại không lo lắng về phương diện này, bởi vì lần tiếp theo luyện chế thì Tử Linh thân là hạch tâm linh bảo sẽ khóa lại tất cả lực lượng trong Huyễn Cực lưu tinh.
Đây cũng là nguyên nhân Diệp Chân mới buông tay luyện chế.
Trong mấy ngày Diệp Chân luyện chế Huyễn Cực lưu tinh, trong Ngũ Phúc Cư vẫn tương đối an ổn, không có bất kỳ dị thường gì cũng không có bất kỳ người nào dám đến quấy rầy.
Trừ phi đầu óc có vấn đề mới có thể ở thời điểm này đến đây gây sự.
Diệp Chân chú ý Nguyên Hồng Ưng và Phúc công công, trong mấy ngày này rất an ổn, cũng không hề rời khỏi Ngũ Tiên Đảo.
Nhưng theo lời của Lăng Vương Kha, mấy ngày nay, mỗi ngày đều sẽ có một đạo khí tức vô cùng mịt mờ thăm dò Ngũ Phúc Cư.
Những cường giả Giới Vương thiếp thân bảo hộ Diệp Chân cảnh không hiện thân nhưng với tu vi thần hồn vô cùng cường hãn cương giả Đạo Cảnh của Lăng Vương Kha thì vẫn như cũ có cảm giác.
Diệp Chân đoán, đây cũng là Phúc công công đang dòm ngó bọn hắn.
Nói cách khác, bọn người Phúc công công không hề rời khỏi, hẳn là đang chờ Diệp Chân rời khỏi Ngũ Tiên Đảo.
- Đây cũng không phải là một hiện tượng tốt.... Xem ra, ta hẳn nên thần bí biến mất, mới có thể để cho hắn từ bỏ tính toán cướp bóc ta, sau đó, ta mới có cơ hội tính toán bọn hắn....