← Quay lại trang sách

Chương 1636 Tiểu Miêu Lột Xác

Giống như nếu dưới tình huống linh trụ trong linh phủ rèn đúc cường độ không đủ cưỡng ép dùng, thậm chí sẽ xuất hiện nguy hiểm đến tánh mạng.

Linh phủ tan vỡ, vậy cũng sẽ trực tiếp phá hủy đạo cơ, vĩnh viễn không thể nào nghịch chuyển.

Sau rất nhiều hạng mục chú ý còn ghi rõ phương pháp phục dụng của võ giả bất đồng tu vi.

Dược lực Thông Thần Trợ Thánh Đan vô cùng cường đại, cô đọng quá trình tăng cao tu vi của một võ giả mấy năm khổ tu mới có thể vào trong một viên đan dược, ngươi có thể ghĩ trong viên đan dược này rốt cuộc ẩn chứa năng lượng kinh khủng bao nhiêu, bộc phát ra cường độ, rốt cuộc có bao nhiêu.

Trong ngọc giản nói, đề phòng bị thương, cũng vì để dược liệu tác dụng cao nhất, võ giả Thông Thần cảnh hậu kỳ phục dùng viên thuốc này không thể một lần nuốt xuống hết viên, dùng trước Ngọc Dịch chậm rãi dung nhập, chậm rãi tan ra đan dược, thời gian đan dược tan ra nhanh nhất cũng không thể ít hơn hai ngày.

Luyện Đan Sư đề nghị ba mươi sáu canh giờ mới biến hóa hoàn đan dược, đây là thời gian an toàn nhất.

Còn võ giả Thông Thần cảnh trung kỳ, thời gian tan ra đan dược không thể thấp hơn bốn ngày, thời gian an toàn nhất là sáu ngày.

Mà đề nghị cho võ giả Thông Thần cảnh sơ kỳ, thời gian tan ra đan dược không thể ít hơn sáu ngày, thời gian an toàn nhất là tám ngày trở lên.

Hơn nữa tốt nhất là tìm Luyện Đan Sư phụ trợ, đem đan dược chia ra làm hai, phân chia sau luyện hóa mới tốt nhất.

Lúc dùng Thông Thần Trợ Thánh Đan, nhất định phải tuân thủ một cách nghiêm chỉnh thời gian hạn định, nếu không kinh mạch bị tổn thương đứt gãy thậm chí có khả năng bạo thể mà chết.

Tu vi Diệp Chân đang tăng lên, thời điểm là Thông Thần cảnh sơ kỳ đỉnh phong, theo như cách nói trong ngọc giản, thời gian tan ra đan dược không thể ít hơn bốn ngày.

Diệp Chân vốn cũng tính dựa theo phương pháp này từ từ luyện hóa, nhưng luyện hóa không bao lâu, Diệp Chân phát hiện, không có áp lực.

Kinh mạch hắn hoàn toàn không có bất kỳ áp lực nào, quá dễ dàng rồi.

Sau đó, Diệp Chân bắt đầu chậm rãi tăng nhanh tốc độ luyện hóa dược lực Thông Thần Trợ Thánh Đan, gấp đôi, gấp đôi, gấp ba, bốn lần.....

Cuối cùng, Diệp Chân phát hiện, hắn chỉ dùng năm canh giờ đã toàn bộ luyện hóa xong Thông Thần Trợ Thánh Đan.

Như thế mà Diệp Chân cảm giác còn dư lực, cũng đang bởi vì loại tình huống này, Diệp Chân mới phát huy dược lực Thông Thần Trợ Thánh Đan đến cực hạn.

Tăng lên tu vi hơn một trọng.

Sau khi đột phá tu vi đến Thông Thần cảnh tứ trọng, quay đầu lại, Diệp Chân nhìn lại các hạng mục chú ý khi luyện hóa Thông Thần Trợ Thánh Đan, lúc này mới cảm giác được Thận Long châu mấy năm nay đã ngầm thay đổi thân thể hắn.

Cường độ kinh mạch Diệp Chân lại cường đại gấp mười mấy lần võ giả đồng cấp, gấp năm sáu lần cường giả Thông Thần cảnh hậu kỳ.

Diệp Chân lúc này mới ý thức được, thành tựu hắn bây giờ cũng không đơn giản là một kiện Hậu thiên Linh bảo với thần thông bí thuật phát uy.

Đây là kết quả đồng thời của các loại ưu thế tổng hợp.

Cho tới khi thấy Đại Nhĩ Đóa, Lăng Thiên Bích hai người khiếp sợ, Diệp Chân không nhìn thẳng.

Mấy ngày nay, bọn họ kinh ngạc quá nhiều.

Không nói, Tử Linh đột ngột xuất hiện đã đủ để bọn họ kinh hãi.

Nhất là thời điểm khi mơ hồ biết Tử Linh là một kiện Hậu thiên Linh bảo thì càng thêm kinh hãi.

Mà một món Hậu thiên Linh bảo có thể tự chủ tu luyện, có mãnh liệt cá tính của mình, có thể tự do đi lại, để cho bọn họ khiếp sợ, không cách nào tin tưởng.

Có Đại Nhĩ Đóa và lăng Thiên Bích phối hợp, Diệp Chân ngược lại cũng an tâm tu luyện, ngay cả khi ở linh trên thuyền, hay mỗi ngày đi theo ở Ngũ Phúc Cư, tiến hành cùng lúc tìm hiểu các loại thần thông bí thuật khác nhau.

Nhất là Chúng Sinh Bách Huyễn Thần thông do Lăng Thiên Bích truyền thụ, gần đây có chút tiến bộ.

Diệp Chân không biết mấy người Nguyên Hồng Ưng phải đi nơi nào, nhưng đã có kế hoạch thì sẽ tận lực đi theo.

Cũng may sau khi giữ tốt khoảng cách cố định, linh thuyền phi hành tiêu hao biến hóa chẳng quá kinh khủng, bằng không, không đợi Diệp Chân theo dõi đến mục tiêu, hắn tự mình đi trước phá sản.

Phúc công công trên linh thuyền Nguyên Hồng Ưng vô cùng cẩn thận, cũng từng rời khỏi linh Thuyền của bọn họ, phía sau phía trước tuần tra qua qua lại lại mấy lần, nhìn một chút xem có bị người theo dõi hay không.

Đáng tiếc, cử động cẩn thận của hắn mỗi lần cũng sẽ bị Đại Nhĩ Đóa trước thời hạn phát hiện.

Bởi vì mỗi lần rời khỏi linh thuyền đi ra kiểm tra, Phúc công công cũng sẽ giao phó cho Mao ma ma cẩn thận điều khiển thuyền.

Tình hình như vậy kéo dài mười một ngày.

Sau khi đến một nơi không có người ở, chân trời hà quang vạn trượng, linh Thuyền bọn người Nguyên Hồng Ưng trong lúc bất chợt đã thuận theo đạo hà quang lớn nhất, phóng thẳng tắp lên cao, không quá nửa nén hương đã hoàn toàn biến mất.

- Đại Nhĩ Đóa, có nghe ra hành tung bọn họ hay không??

Mất đi theo dõi mục tiêu, Diệp Chân hỏi.

Tần số lỗ tai Đại Nhĩ Đóa đung đưa nhanh hơn vô số lần so với dĩ vãng.

Mấy hơi sau, sắc mặt Đại Nhĩ Đóa có chút tái nhợt lộ vẻ mặt ngưng trọng bẩm báo.

- Đại nhân, bọn họ đã thu linh Thuyền, bắt đầu do Phúc công công kia mang theo Nguyên Hồng Ưng và Mao ma ma đồng hành.

- Có thể bọn họ đã đi vào.... thiên ngoại hỗn độn hư không!.

- Thiên ngoại hỗn độn hư không?

Vẻ mặt Diệp Chân đông lại một chút.

Thiên ngoại hỗn độn hư không, Diệp Chân biết.

Đây chính là nơi uẩn dục chư thiên vạn giới, vô cùng hung hiểm.

Bên trong gió mạnh như đao, lôi vân vô số, tùy tiện kéo ra một luồng linh lực vậy cũng là Hỗn Độn linh lực tiên thiên cấp.

Hỗn Độn linh lực vô cùng cuồng bạo, võ giả có thể hút vào vào trong cơ thể, nhưng ngay thời điểm kéo vào trong cơ thể, hắn sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.

Cường giả Giới Vương cảnh thậm chí một vài cường giả Đạo Cảnh cũng không ngoại lệ.

Dù không bị hút vào trong cơ thể, Hỗn Độn linh lực ở quanh thân võ giả cũng vô cùng nguy hiểm.

Một vài Hỗn Độn linh lực tùy ý va chạm nhạu có thể sẽ đưa tới vô số Hỗn Độn cuồng phong, võ giả đi lại không trở ngại ở trong chư thiên vạn giới nếu bị cuốn vào Hỗn Độn trong cuồng phong, bình thường chỉ có một kết quả —— chết!

Chỉ có những nửa bước Đạo Cảnh tìm hiểu đại thần thông, hay hoặc những cường giả Đạo Cảnh tìm hiểu một bộ pháp tắc Phân Thiên Địa mới có thể đi lại ở trong Hỗn Độn hư không, mà cho dù là bọn hắn cũng cẩn thận từng li từng tí.

Theo như thế, Hỗn Độn hư không này cơ bản là cấm địa của những võ giả có tu vi dưới Đạo Cảnh.

Võ giả dưới Đạo Cảnh đây tự tiện tiến vào, chín mươi chín phần trăm chắc chắn phải chết.

Sắc mặt Diệp Chân trong nháy mắt này trở nên có chút khó coi, chẳng lẽ kế hoạch lần này truy lùng lâu như vậy tuyên bố kết thúc.

Ngẫm nghĩ một chút, Diệp Chân đưa ánh mắt nhìn về phía Tử Linh, hắn thấy, Tử Linh có lẽ sẽ có biện pháp.

- Không nên nhìn ta, cổ thân thể ngươi cho ta này luyện chế quá xấu, căn bản vô pháp đi ở trong Hỗn Độn hư không. Bất quá, trong mấy gia khỏa bên cạnh ngươi, có một hai có thể đi vào đi ra Hỗn Độn hư không.

Tử Linh nói.

- Bên cạnh ta có gia hỏa có thể ra vào Hỗn Độn hư không, còn không chỉ một người?

Tử Linh nói thể để Diệp Chân ngạc nhiên không thôi, nhìn về phía người ở bên cạnh mình.

Còn không chờ Diệp Chân tìm kiếm, tiếng hổ gầm trầm thấp cùng tiếng hít âm trầm cùng thời gian vang lên, mười cái đầu cùng thời gian đẩy ống quần Diệp Chân.

Một đầu là của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, chín cái đầu khác thì tất cả đều là của Cửu Đầu Trùng.

- Hai người các ngươi cũng có thể ra vào Hỗn Độn hư không?

Diệp Chân ngạc nhiên.

Cửu Đầu Trùng và Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu nghe vậy, đồng thời gật đầu để Diệp Chân đặc biệt kinh ngạc.

- Hai người các ngươi lợi hại như vậy?

- Không phải hai người bọn chúng lợi hại, mà là hai người bọn chúng hợp lại cùng nhau rất lợi hại, hai người bọn chúng hợp lại cùng nhau có thể tự do ra vào Hỗn Độn hư không.

Tử Linh lần thứ hai nói.

Không chờ Tử Linh nói xong, Thận Long Nguyên Linh A Sửu đã hết sức bất mãn lên tiếng.

- Luận tri thức rộng rãi, không ai có thể so được với ta!!

- Diệp đại gia, ta nói cho ngươi biết nguyên nhân đi, điều này thì cả đại đại tỷ cũng không biết được.

Tử Linh hơi liếc mắt một chút, một đạo kiếm khí bỗng dưng sinh ra, đâm ra ngay đỉnh đầu Thận Long Nguyên Linh A Sửu, Thận Long Nguyên Linh A Sửu còn muốn khoe khoang hú lên một tiếng quái dị, dùng tốc độ nhanh nhất thu về trong lồng ngực Diệp Chân.