← Quay lại trang sách

Chương 1637 Chúa Tể

Lúc đầu, việc giải thích nghi vấn cho Diệp Chân luôn luôn đều là do A Sửu tới làm, cũng là điều mà tên này cũng cố địa vị.

Gần đây chắc là Tử Linh cường thế hơn hắn một chút, A Sửu ngày hôm nay trả lời tất nhiên không còn tích cực, muốn bắt bí một hồi, đang ra vẻ ta rất bận rộn.

Thế nhưng vừa thấy Tử Linh cũng biết việc này liền tức giận, vội vội vã vã đi ra khoe khoang, lại bị Tử Linh dọa cho rụt đầu trở lại.

Này thật, đúng là kẻ ác tự có kẻ ác trị.

- Cửu Đầu Trùng chính là Thái Cổ hung thú, Thái Cổ hung thú đều là pha trộn qua ở trong hỗn độn, cho dù Cửu Đầu Trùng của ngươi sinh ra trễ, không có pha trộn qua ở trong hỗn độn nhưng hạch tâm huyết mạch của nó vẫn như cũ có ký ức đối với Hỗn Độn.

- Đồng thời, thiên phú Cửu Đầu Trùng có thể phân biệt bất kỳ một loại linh lực biến hóa nào, bất kỳ sóng linh lực gì đều không thể chạy trốn cảm ứng của chúng nó, cái này cũng là một trong những nguyên nhân mà Cửu Đầu Trùng trở thành Thần Thú giữ nhà tại thời đại Thái cổ.

- Mà ở trong Hỗn Độn hư không, bởi vì một chút sóng lực lượng nhỏ bé liền sẽ sinh ra vô số Hỗn Độn phong bạo, loại Hỗn Độn phong bạo này khủng bố không gì sánh được.

- Cho dù Đạo cảnh cường giả bị cuốn vào trong đó cũng sẽ cốt nhục thành bùn, không cách nào chạy trốn.

- Nhưng chỉ cần có Cửu Đầu Trùng ở kế bên thì có thể cảm ứng được bất luận Hỗn Độn linh lực biến hóa gì ở trong Hỗn Độn hư không, do đó sẽ có thể tránh né được những Hỗn Độn bão táp khủng bố không gì sánh được này.

- Thế nhưng, Cửu Đầu Trùng có thể cảm ứng được trong Hỗn Độn tồn tại vô số nguy hiểm, nhưng tu vi nó hiện nay không thể đi ngang qua Hỗn Độn hư không.

- Mà tiểu Miêu của ngươi lúc này sẽ có đất dụng võ.

- Bổn tướng của nó hẳn là Vân Dực Hổ Vương, nhưng không biết tại sao dĩ nhiên có mấy phần mười huyết mạch Thái Cổ hung thú - Phá Hư Hắc Hổ Vương, tiện thể cũng có mấy phần thiên phú thần thông của Phá Hư Hắc Hổ Vương.

- Phá Hư!

Tử Linh vừa dứt lời liền để Diệp Chân kinh hỉ nhìn về phía Tiểu Miêu không gì sánh được.

- Ngươi đột phá?

- Huyết mạch của ngươi đột phá ràng buộc?

Tiểu Miêu chính không gật đầu nhưng cũng không có lắc đầu.

- Nó cũng chưa hề hoàn toàn thức tỉnh huyết mạch Phá Hư Hắc Hổ Vương, chỉ thức tỉnh hai, ba phần mười mà thôi, à, ít nhất hai phần mười trở lên, nên tiện thể lĩnh hội thiên phú thần thông Phá Hư của Phá Hư Hắc Hổ Vương, cũng không trọn vẹn, rất miễn cưỡng.

- Chỉ có thể miễn cưỡng thông hành trong Hỗn Độn hư không, đụng tới Hỗn Độn linh lực phá động hơi mãnh liệt một chút, nó sẽ rơi vào trong đó, thậm chí sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.

- Nhưng thêm vào Cửu Đầu Trùng thì không giống nhau, hai đứa chúng nó phối hợp thật tốt, chỉ cần vận may không phải quá kém sẽ được rồi tùy ý cất bước ở trong hỗn độn.

Tử Linh nói.

Nghe được Tử Linh nói thế, Tiểu Miêu gật đầu lia lịa, cọ cọ đầu lên dùi Diệp Chân.

Bất quá, Diệp Chân lại không để ý tới, chỉ một mặt kinh hỉ nhìn Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu.

Từ khi bắt đầu nghĩ tất cả biện pháp để cho tiểu Miêu đến tăng lên Huyết Mạch, hi vọng vẫn luôn rất xa vời, tăng lên vẫn không quá rõ ràng.

Bao gồm kéo dài dùng Linh Hư quả ba năm nay, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu tăng lên không hề quá dễ thấy.

Nhưng ngày hôm nay Tử Linh lại đột nhiên nói tiểu Miêu đã thức tỉnh huyết mạch Phá Hư Hắc Hổ Vương đến trên hai phần mười, lập tức để Diệp Chân kinh hỉ muốn điên.

Đây chính là công việc tỉ mỉ bồi dưỡng hoa mộc mấy năm, rốt cục bắt đầu nở hoa kết quả, hành động kiên trì mấy năm, rốt cục đã có kết quả.

Quan trọng nhất chính là - hi vọng!

Ngày hôm nay, Diệp Chân không chỉ nhìn thấy hi vọng, hơn nữa còn nhìn thấy rõ kết quả.

Thời gian ba năm, Tiểu Miêu đã thức tỉnh hơn hai phần mười huyết mạch Phá Hư Hắc Hổ Vương, như vậy nhiều nhất một hai năm sẽ có thể hoàn thành lột xác huyết mạch.

Sở dĩ nói như vậy là bởi vì ngươi phải gọi Tiểu Miêu - một Vân Dực Hổ Vương triệt để lột xác thành Phá Hư Hắc Hổ Vương, cái đó là không thể.

Biến hóa như thế nào đi nữa, bản nguyên trong cơ thể không cách nào thay đổi.

Nhưng chỉ cần huyết mạch Phá Hư Hắc Hổ Vương trong cơ thể Tiểu Miêu đạt được ba phần mười trở lên thì có thể triệt để đột phá bản nguyên Huyết Mạch tạo ra huyết mạch ràng buộc trên người nó, đột phá ràng buộc của thiên địa pháp tắc gây trên thú loại cấp thấp trên người nó, nó có thể tự do tự tại tu luyện.

Năng lực lớn bao nhiêu sẽ tăng lên tu vi bao nhiêu.

Hơn nữa, một khi Phá Hư Hắc Hổ Vương huyết mạch trong cơ thể hắn đạt được ba phần mười trở lên, thiên phú thần thông Phá Hư Hắc Hổ Vương sẽ triệt để thức tỉnh.

Đương nhiên, nếu so uy lực với Phá Hư Hắc Hổ Vương chân chính thì kém rất nhiều.

Nhưng theo tu vi Tiểu Miêu tăng lên, Huyết Mạch lần thứ hai lắng đọng, Tiểu Miêu cuối cùng rồi sẽ có một ngày bạo phát.

Không trách Diệp Chân cảm thấy cái tên tiểu Miêu này gần đây càng ngày càng quỷ bí, rất nhiều lúc lại như giống như quỷ vậy, lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở phía sau Diệp Chân.

Khi đó Diệp Chân còn không chú ý, hiện tại nhớ tới, hẳn là đã lĩnh ngộ được một phần thiên phú thần thông của Phá Hư Hắc Hổ Vương.

Tất cả những thứ này, Lăng Thiên Bích iwr một bên chỉ có đứng phần nghe, nàng phát hiện, đi theo bên cạnh sư tôn càng lâu sẽ càng phát hiện sư tôn thần bí.

- Nói như vậy, chúng bây giờ ta có thể tiến vào Hỗn Độn hư không, tiếp tục lần theo bọn họ?

Diệp Chân hỏi.

- Xác thực có thể, nhưng trước khi tiến vào Hỗn Độn trong hư không, chúng ta cần trước phá tan hư không thành lũy của Hồng Hoang đại lục, tiến vào Hỗn Độn hư không.

Tử Linh nói.

- Hư không thành lũy Hồng Hoang đại lục?

Diệp Chân nhíu mày, Lăng Thiên Bích đứng ở một bên nghe xong thời gian dài như vậy không có lời nói rốt cục có cơ hội nói một câu.

- Hư không thành lũy Hồng Hoang đại lục vậy cũng là hư không thành lũy cứng rắn nhất Chư Thiên Vạn Giới.

- Cho dù là gia gia ta, muốn phá vỡ hư không thành lũy Hồng Hoang đại lục cũng cực kỳ khó khăn.

Lăng Thiên Bích nói.

Nghe vậy, Tử Linh tùy ý nhún vai một cái.

- Thật sao?

- Ta làm sao nhớ tới hư không thành lũy Hồng Hoang đại lục này trước đây thường thường bị ta chọc thủng, còn một đâm một lỗ thủng lớn.

- Giao cho ta đi!

Chớp mắt khi âm thanh Tử Linh vang lên, một đạo ánh kiếm màu tử kim chói mắt không gì sánh được lóe lên liền qua, hư không lập tức run lên bần bật!

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

- Phúc công công, chúng ta bây giờ muốn đi nơi nào??

Tiến vào trong Hỗn Độn hư không, Nguyên Hồng Ưng luôn luôn trấn định cuối cùng cũng không nhịn được hỏi.

Bởi vì hắn hiện tại, ngắn ngủi một ngày từ khi tiến vào trong Hỗn Độn hư không, hắn đã bị ít nhất ba lần nguy hiểm đến tánh mạng, ngay cả Long Hồn Chiến Khải chưa có hoàn toàn khôi phục cũng thúc giục.

Không chỉ là hắn, Phúc công công bình thường vô cùng thong dong, bây giờ cũng vô cùng cẩn thận, mất đi vẻ mặt bình tĩnh, không quan tâm mọi thứ như thường ngày.

Thậm chí, hắn còn thấy được mồ hôi sau gáy Phúc công công, có thể để cho Đạo Cảnh cường giả chảy mồ hôi, cũng không phải chuyện nhỏ gì.

- Thiếu chủ, không nên hỏi nhiều, nhưng nên nhớ đường lão nô đi, nhất là những vị trí Tinh Thần trong hỗn độn kia.

- Từng cái Tinh Thần đều là một Tiểu Thế Giới, Tinh Thần càng lớn, thế giới sẽ càng lớn.

- Người thấy viên Tinh Thần sáng nhất kia không, đó chính là Hồng Hoang Đại Lục, vị trí nó và mấy viên Tinh Thần đều như thế, rất cố định.

- Còn có một bộ phận Tinh Thần vẫn đang một mực di động, nhưng bọn chúng động, lại vĩnh viễn tuân theo một quỹ tích.

- A, thiếu chủ không nghe rõ, theo lão nô từng nói, đi trước tìm thứ màu tím.

- Thiếu chủ, chỉ có hiểu rõ một chút kiến thức này, ngươi mới có thể tìm đúng vị trí ngươi cần, nhớ đường ngươi từng đi ở trong Hỗn Độn hư không.

Phúc công công nói.

Nguyên Hồng Ưng nhìn sang từng cái theo như lời Phúc công công nói, sau nửa khắc chung, Nguyên Hồng Ưng ở trong hỗn độn giống như xông vào trong mê cung đầu óc mơ hồ này đã không bình tĩnh giống như lúc trước, vô cùng sốt ruột rồi.

Người sợ nhất là gặp những điều mình không biết.

Một khi có hiểu biết đối với một ít sự vật, sợ hãi sẽ tiêu tán.

- Phúc công công, ngươi nói đường đi lúc trước, ta đã nhớ không sai biệt lắm, bất quá, ngươi muốn ta nhớ đường đi này làm cái gì?

Nguyên Hồng Ưng hỏi.