← Quay lại trang sách

Chương 1645 Ma Hồn Giới

Phúc công công tức giận, ngửa mặt lên trời gào to, giậm chân một cái, một vòng linh lực đã tản ra từ dưới chân, vòng linh lực này tóe ra, bất kỳ huyễn cảnh nào cũng sẽ tiêu tan ngay tại chỗ.

Nhưng, hắn lại thấy được thiếu chủ Nguyên Hồng Ưng nhà mình!

Hơn nữa, lấy tu vi thần hồn và nhãn lực của hắn, lại không cách nào phân biệt được thiếu chủ trước mắt là thật hay giả?

Bị chặt đứt một cánh tay, một bàn chân, trong miệng thiếu chủ thì đang cuồng phún ra máu tươi, đang vô cùng chật vật vẫy tay về phía hắn, hướng hắn nói ‘Cứu, nhanh..’.

Một khoảnh khắc này, Phúc công công như bị ép buộc!

Hắn không cách nào phân biệt ra tình hình trước mắt là huyễn cảnh hay chân thực, nhưng trực giác hắn nói cho hắn biết, một màn trước mắt này cũng là huyễn cảnh!

Nhưng vấn đề là, hắn không dám đánh cuộc được!

Hắn không cách nào nhìn ra tất cả, lại không dám dùng linh lực chấn động một màn trước mắt!

Nếu mọi việc trước mắt là thật, vậy thì khả năng hắn chính là kẻ cầm đầu hại chết thiếu chủ!

Chỉ cần có một chút khả năng, hắn sẽ phạm phải sai lầm lớn!

Khi suy nghĩ trong lòng thay đổi thật nhanh, Phúc công công như tia chớp xẹt qua, tay khoác lên trên người thiếu chủ Nguyên Hồng Ưng, lần này lại vô ích!

Huyễn cảnh, lại là huyễn cảnh!

Khoảnh khắc này, Phúc công công như có một loại cảm giác sắp điên!

Nếu để cho hắn bắt được gia hỏa bố trí huyễn cảnh, hắn nhất định phải để cho tên kia biết, cõi đời này có rất nhiều chuyện thống khổ hơn so với cái chết.

Nhưng không để Phúc công công nghĩ nhiều, tình cảnh trước mắt lại làm cho hắn ngạc nhiên.

Sau khi huyễn cảnh trước mắt tan biến, Phúc công công ngạc nhiên phát hiện, thiếu chủ Nguyên Hồng Ưng lại xuất hiện, hơn nữa thân thể còn đang trần như nhộng trôi lơ lửng!

Như bị một chứng bệnh thần kinh đang thỉnh thoảng còn run rẩy một, nửa người dưới vô cùng xấu xí.

Phúc công công ngẩn ngơ, xong đã nổi giận gầm lên một tiếng, một vòng linh quang tản ra, thân thể Nguyên Hồng Ưng trần như nhộng đang nhảy múa chợt tung toé tại chỗ

Huyễn cảnh rất chân thực, nhưng Phúc công công lại phát hiện lỗ hổng rõ ràng nhất!

Trên người thân thể Nguyên Hồng Ưng trần như nhộng đang nhảy múa không có thai ký đặc biệt của thiếu chủ, cho nên hắn có thể xác định là huyễn cảnh!

Thân hình thật nhanh hạ xuống, rất nhanh, ánh mắt của Phúc công công ngưng lại một cái, trước mắt hắn, thiếu chủ Nguyên Hồng Ưng đang đại chiến với một tên hắc y võ giả, Nguyên Hồng Ưng bị thương, rõ ràng rơi vào thế hạ phong.

- Lần này, hẳn không phải là huyễn cảnh!

Khi suy nghĩ vừa động, Phúc công công quát mắng.

- Thiếu chủ lui về sau, để cho lão nô bắt kẻ gian này!

Một thủ ấn lớn màu xanh nhanh như tia chớp che xuống, Phúc công công thiếu chút nữa đã tức giận như thần hồn bị lôi ra!

Lại tiêu tán, lại tiêu tán!

Huyễn cảnh, lại là huyễn cảnh!

Khi đang tức giận, trước mắt Phúc công công lại xuất hiện một màn khác.

Thiếu chủ Nguyên Hồng Ưng bị chặt đứt một cánh tay, cả người máu me vô cùng thê thảm, đang rống giận về phía hắn.

- Nhanh, hướng kia, mau đuổi theo! Địch nhân ở ngay hướng kia!

- Còn gạt ta!

Phúc công công lại nổi giận, cho rằng huyễn cảnh điều khiển hắn, hừ lạnh một tiếng, một chưởng vô cùng mạnh mẽ vỗ về phía thiếu chủ Nguyên Hồng Ưng.

Ngay tức khắc, một đạo huyết quang bay ra, thiếu chủ Nguyên Hồng Ưng chỉ phương hướng cho hắn chợt tránh né!

Thấy huyết quang này, trong lúc bất chợt, Phúc công công đã ý thức được cái gì, chưởng ấn đó của hắn vỗ về phía thiếu chủ cho rằng là huyễn tượng trong lúc bất chợt đã thu hơn nửa lực đạo.

Nhưng dù như thế, Nguyên Hồng Ưng đã bị chặt đứt một cánh tay, bị trọng thương, vẫn bị một chưởng này chụp hộc máu bay ngược.

Trong nháy mắt tiếp theo, Nguyên Hồng Ưng dùng một ánh mắt cực độ không tưởng tượng nổi nhìn chòng chọc vào Phúc công công, cuồng loạn gầm hét lên về phía Phúc công công.

- Lớn mật, lại dám phạm thượng, ngươi đang muốn tạo phản sao?

Trong biển mây, Phúc công công âm trầm một bên chữa thương cho Nguyên Hồng Ưng, một bên giải thích tình hình mới vừa rồi cho thiếu chủ nhà mình nghe.

Chỗ vết cắt tạo thành hình tam giác lại tràn đầy sát khí để cho người khác sợ hãi.

Tin tưởng rằng nếu như lúc này Diệp Chân đứng trước mặt Phúc công công, nhất định sẽ bị Phúc công công xé thành vô số mảnh vụn.

Nhưng vấn đề là, bọn họ ngay cả bóng địch nhân cũng không thấy, thiếu chủ Nguyên Hồng Ưng bị mất một cánh tay thê thảm.

Dưới sự bảo vệ của mình, thiếu chủ Nguyên Hồng Ưng không chỉ bị thương, còn mất đi một cánh tay làm cho Phúc công công có một loại cảm giác vô cùng nhục nhã!

Hắn chính là cường giả Đạo Cảnh, lại có người dám ra tay trên đầu của hắn!

Phúc công công nghiến răng vang dội, nhưng tức giận hơn nữa, lúc này hắn còn đang giải thích tất cả mọi việc mới vừa phát sinh cho Nguyên Hồng Ưng nghe.

Bằng không, cái tiếng phạm thượng tạo phản, hắn không thể vác nổi.

May mắn, chủ thượng không uổng phí lịch luyện đối với thiếu chủ mấy năm nay, Phúc công công nói một chút huyễn cảnh, kết hợp với hắn trước đó cũng lâm vào huyễn cảnh vô cùng cao minh.

Hắn đã biết, Phúc công công đang nói thật, là hai chủ tớ bọn hắn bị thần bí địch nhân gài bẫy!

Không chỉ bị hãm hại, còn lấy bọn họ làm áo giáp.

Bởi vì, Lục Vô Hào Quang cũng bị bọn chúng mang đi.

Nói cách khác, Phúc công công trấn áp xuống, Lục Vô Hào Quang tứ tán cũng tụ tập chung một chỗ, nhưng, dưới mí mắt Nguyên Hồng Ưng hắn, địch nhân dễ dàng lấy đi Lục Vô Hào Quang, còn thiếu chút nữa đã giết chết hắn!

Mà hắn tổn thất cũng không chỉ nhiêu đây.

Hậu Thiên Linh Bảo Long Hồn Chiến Khải vì bảo vệ tánh mạng của hắn mà một lần nữa bị bị thương nặng!

Vốn, những ngày qua, hắn dùng không ít thiên tài địa bảo bổ sung khôi phục, lại mỗi ngày đều ân cần săn sóc, Long Hồn Chiến Khải của hắn đã khôi phục hơn tám phần mười.

Lại ân cần săn sóc ba, bốn tháng, sẽ có thể khôi phục đến trạng thái toàn thịnh.

Nhưng mới vừa nãy, lại bị kiếm quang quỷ dị kia chém hư tổn một lần nữa, thiếu chút nữa đã biến mất tại chỗ.

Nếu nó biến mất, Khí Linh trong Long Hồn Chiến Khải của hắn chỉ sợ cũng phải rơi vào trạng thái ngủ say, từ đó biến thành một Hậu Thiên Linh Bảo nửa chết nửa sống, không cách nào phát huy ra uy lực.

Lại muốn lần nữa trở thành Hậu Thiên Linh Bảo, nếu không ngủ say trên trăm năm đẻ khôi phục là không có khả năng.

Nhưng thời điểm như thế, lần này Long Hồn Chiến Khải của hắn bị thương nặng, cũng là lần bị thương trước nay chưa từng có.

Không nói nửa năm, dù có hai ba năm công phu cũng không nhất định có thể hoàn toàn khôi phục, nhưng đây còn cần số lượng lớn thiên tài địa bảo thuộc tính thích hợp với Long Hồn Chiến Khải tu bổ với nhau.

Nếu so sánh lại, hắn mất đi một cánh tay, không tính là gì.

Thiên tài địa bảo để bổ sung chân huyết, trong tay hắn rất nhiều, dùng một lượng lớn thì có thể để cho cánh tay hắn lần nữa dài ra, hơn nữa khí huyết sẽ càng dồi dào hơn trước.

Sau khi chữa thương xong, Phúc công công khép hờ hai mắt, thúc giục sức mạnh thần hồn như đang sàng lọc khắp biển mây.

- Thiếu chủ, lão nô có thể phát hiện khí tức, chỉ có một đạo Kiếm Sát vô cùng lăng lệ, còn có một loại giống với Ma Hồn Ma Tộc, nhưng khí tức lại hoàn toàn không đúng.

Mà từ khi sinh ra đến nay, lão nô còn chưa từng thấy qua hai loại khí tức này.

Phúc công công nói.

- Ta cũng chưa từng thấy qua, nhưng, nếu lại để cho ta gặp lại lần nữa, ta nhất định có thể nhận ra!

Giọng của Nguyên Hồng Ưng căm hận nói.

Phúc công công cười khổ một cái, không nói gì.

Đến bây giờ, hắn đã thông, chuyện này, từ đầu tới cuối, bọn họ cũng bị tính toán.

Thậm chí ngay cả hắn bị người theo dõi lúc nào, cũng không biết, đừng nói là cường giả Đạo Cảnh như hắn cũng không cách nào nhìn thấu thủ đoạn huyễn cảnh này.

Hắn thấy, người tính kế bọn họ, tuyệt đối không đơn giản!

Thậm chí có khả năng chính là cường giả Đạo Cảnh!

Hắn thấy, ngoại trừ cường giả Đạo Cảnh, những người khác không có năng lực này.

Mà đối phương sở dĩ liều chết che giấu hành tích, hẳn là sợ phụ thân của thiếu chủ Nguyên Hồng Ưng.

Nhưng, hắn lại không hiểu, tại sao đối phương muốn hạ tử thủ đối phó thiếu chủ cơ chứ?

Chặt đứt một cánh tay của thiếu chủ, đây chính là muốn làm tử thù.

Nếu theo cách nói của thiếu chủ, đối phương hẳn là thật muốn giết hắn!

Quỷ dị!

Tất cả đều diễn ra thật quỷ dị!

- Thiếu chủ, trước dưỡng thương đi, lão nô nhất định sẽ đuổi theo, tra xét tới cùng.

Khi nói chuyện, Phúc công công lại thở dài một hơi.

Thật ra bàn tính kỹ càng thì chuyện này tổn thất lớn nhất chính là đoàn Lục Vô Hào Quang bị mất kia.