Chương 1654 Chiến Loạn (1)
Hai gã tù binh Chú Mạch cảnh, hai gã tù binh Khai Phủ cảnh, hai gã tù binh Nhập Đạo cảnh, hai gã tù binh Thông Thần Cảnh, tù binh Huyền Cung cảnh thì chỉ có một.
Dặn dò Hắc Lang mấy câu, Diệp Chân vung tay áo một cái, Ma Soái phân thân dung nhập vào trong cơ thể Diệp Chân, sau đó, Diệp Chân bước chân vào trong vòng xoáy không gian.
Quang hoa lóe lên, Diệp Chân biến mất.
Sau khi thải quang lưu chuyển đường hầm không gian bị lôi xé nửa khắc thời gian, thải quang trước mắt tiêu tan, mùi tanh nồng đậm của nước biển vọt vào lỗ mũi Diệp Chân.
Lần này, không gian vòng xoáy kia lại đưa Diệp Chân đến trên bầu trời của một vùng biển không biết tên, nhưng Diệp Chân cũng không nghiên cứu ở đây, mà Chiến Hồn Huyết Kỳ tản ra, thả ra chín Ma Hồn tù binh bị cuốn trong đó ra ngoài.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Cơ hồ là ngay khi chín Ma Hồn tù binh được thả ra, bốn tiếng nổ vang đồng loạt vang lên.
Trong chín Ma Hồn tù binh có hai gã tù binh Chú Mạch cảnh và hai gã tù binh Khai Phủ cảnh vừa xuất hiện ở Hồng Hoang đại lục đã bạo thể mà chết, hóa thành thiên địa Nguyên Linh dung nhập vào trong thiên địa.
Kết quả này dọa Diệp Chân sợ hết hồn, nhưng cũng để cho gánh nặng trong lòng Diệp Chân được giải khai.
Dù sao tù binh Nhập Đạo cảnh, Thông Thần Cảnh còn có Huyền Cung cảnh không bị Bạo Thể mà chết.
Nhưng sau đó, Diệp Chân đã phát hiện, mặc dù tù binh Nhập Đạo cảnh không bạo thể mà chết, nhưng khí tức quanh người cũng đang không ngừng tan rã.
Chỉ cần bị cuốn vào trong Chiến Hồn Huyết Kỳ, loại tan rã này sẽ dừng lại, nhưng một khi rời khỏi Chiến Hồn Huyết Kỳ che chở, loại này tan rã sẽ lần nữa xuất hiện.
Tốc độ tan rã của tên Ma Hồn tù binh Nhập Đạo cảnh tứ trọng tương đối nhanh, thời gian nửa giờ, thân thể đã tan rã một phần năm.
Diệp Chân đoán có lẽ nhiều nhất hai giờ, tên Ma Hồn tù binh Nhập Đạo cảnh tứ trọng sẽ hoàn toàn tan rã.
Nhưng mặc dù tên Ma Hồn tù binh Nhập Đạo cảnh bát trọng cũng đang tan rã, nhưng tốc độ tan rã lại cực kỳ chậm, trong nửa giờ, thân thể bị tan rã chưa đến nữa thành.
Ít nhất có thể ở Hồng Hoang đại lục trên một ngày.
Còn về Thông Thần Cảnh nhị trọng và Thông Thần Cảnh thất trọng, còn có tên Ma Hồn tù binh Huyền Cung cảnh tứ trọng, thân thể không có bất kỳ dấu vết tan rã nào, không khác gì người thường.
Thậm chí Diệp Chân còn buông ra cấm chế của bọn hắn, để cho bọn hắn chiến một trận.
Sau đó, Diệp Chân phát hiện, thực lực của bọn hắn cũng không bị bất kỳ ảnh hưởng gì, tên Ma Hồn tù binh Thông Thần Cảnh nhị trọng chính là dưới tình huống trọng thương, thân thể cũng không có bất kỳ dấu vết tan rã gì.
Rất nhanh, Diệp Chân đã đưa ra một kết luận!
Tu vi!
Sinh linh Ma Hồn giới chỉ cần tu vi đạt tới Thông Thần Cảnh, đi tới Hồng Hoang đại lục cũng sẽ không bị bất kỳ ảnh hưởng gì.
Tu vi Thông Thần Cảnh, chắc là ranh giới có thể tồn tại hay không!
Ngược lại, tu vi dưới Thông Thần Cảnh, tu vi càng thấp, kết quả càng thảm!
Phát hiện này để cho tâm lý Diệp Chân có cơ sở.
Nói cách khác, sau này Diệp Chân muốn lợi dụng lực lượng từ Ma Hồn Giới, vậy sẽ phải chấp hành phương châm tinh anh, bồi dưỡng số lượng lớn võ giả Thông Thần Cảnh hoặc từ Thông Thần Cảnh trở lên.
Còn về Hắc Lang, lấy tu vi Giới Vương cảnh Nhị Trọng của hắn tuyệt đối không thành vấn đề.
Nhưng Diệp Chân cũng không vội đón Hắc Lang ra ngoài.
Cửa ra không gian vòng xoáy Ma Hồn giới rơi xuống đất không cố định, nếu lần này rơi xuống đất biển khơi vị trí cách Bắc Hải Ngũ Tiên Đảo tương đối gần thì sau khi ước chiến đêm trăng tròn kết thúc lại đi tiếp Hắc Lang tới.
Ngược lại xác định tướng lĩnh cao cấp trong Ma Hồn giới có thể xuất hiện và sinh tồn ở Hồng Hoang đại lục, Diệp Chân cũng không gấp tiếp Hắc Lang tới đây.
Trong nháy mắt tiếp theo, Cửu Đầu Trùng giống như một viên vẫn thạch xông vào biển khơi, không bao lâu, chín cái đầu đã cắn chín con Yêu Thú phóng lên cao.
Không cần Diệp Chân ra tay, Lăng Thiên Bích đã tại chỗ sưu hồn hai con Yêu Thú trong đó, khi tiểu Miêu với Cửu Đầu Trùng bắt đầu tranh đoạt chín con Yêu Thú, Lăng Thiên Bích nắm giữ Ngũ Sắc Nguyên Linh cường hãn đã sưu hồn xong.
- Sư tôn, nếu như hai đầu Yêu Thú nhớ không lầm thì nơi này hẳn là sâu trong Đông Hải, hơn nữa cách bên bờ Nam Hải rất gần.
- Khoảng cách Bắc Hải có xa lắm không thì không biết, nhưng theo như trí nhớ của hai Yêu Thú này, cho dù bọn chúng bơi thẳng tắp mười ngày mười đêm cũng không nhìn thấy bóng dáng lục địa!
Lăng Thiên Bích nói.
Diệp Chân tiện tay giũ ra một phần linh đồ, theo như phần bản đồ đơn sơ của Hồng Hoang đại lục, Đông Hải tiếp giáp với Nam Hải, khoảng cách Bắc Hải cho dù cường giả Đạo Cảnh dựa vào phi hành cũng phi hành đến một tháng.
Đáng tiếc là loại bản đồ phạm vi lớn này vô cùng đơn sơ, căn bản không cách nào chắc chắn vị trí của mình.
Sau khi ngẫm nghĩ mấy hơi, huyết quang của Chiến Hồn Huyết Kỳ lần nữa bọc đoàn người Diệp Chân lại.
- Đi, chúng ta trở về Ma Hồn giới, lại đi một lần cửa ra không gian vòng xoáy kia, thử vận khí một chút.
Trở về Chuyển Ma Hồn Giới chẳng qua là chuyện mấy hơi thở, một lần nữa xuất hiện ở lối ra không gian vòng xoáy của Ma Hồn giới, lần này, Diệp Chân mang theo Hắc Lang.
Lấy chiến lực của Hắc Lang, cho dù ném ở Độc Long đảo hay ở Bắc Hải Quận thì cũng coi là một phần chiến lực cường hãn.
Khi thân hình lần nữa từ đường hầm không gian thải quang lưu chuyển rơi xuống, cảm giác chân đạp đất làm cho trong lòng Diệp Chân động một cái, đây là lục địa.
Lần này, rơi vào trên đất liền.
Sau đó, trong lỗ tai Diệp Chân truyền đến âm thanh vô cùng huyên náo, thanh âm Nhân Tộc Đại Chu, âm thanh nổi giận quát, thanh âm vạn mã bôn đằng, tiếng mắng chửi, tiêu tiếng reo hò thẳng lên mây, ở trong nháy mắt này toàn bộ vọt vào trong lổ tai Diệp Chân.
Diệp Chân mở ra mắt nhìn rõ ràng tình hình bốn phương tám hướng thì lại nở nụ cười khổ.
Vận khí này....
Hai quân trước trận!
Lần này, chỗ đặt chân của Diệp Chân lại là ở giữa hai đại quân đang giao chiến, mắt thấy hai đại quân như hai dòng lũ chém giết tới, hai phe đều bắn ra mưa tên phô thiên cái địa, sau khi Diệp Chân cười khổ thì thần niệm khẽ động, lập tức thôi động Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, trong chớp mắt biến mất.
Trước đó biến mất, Diệp Chân vẫn không quên thu bọn người Lăng Thiên Bích, Hắc Lang vào túi linh thú.
May mắn là Diệp Chân biết Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, bằng không, rơi xuống giữa trận địa hai quân công kích, bị hai bên tập kích, cho dù cường giả Giới Vương cảnh cũng phải lâm trận vẫn lạc.
Cho dù Thần Thông dịch chuyển tức thời trong hư không cũng không nhất định có thể chạy thoát, vạn tên cùng bắn gây ra lực lượng ba động vô cùng cường đại, bản thân sẽ dẫn phát không gian rung động kịch liệt.
Nếu có cương giả Đạo Cảnh nào đó bất hạnh bị kẹp ở giữa, sợ cũng phải thụ thương.
Lặng yên không một tiếng động thoát khỏi giữa trận địa đại quân công kích, để Diệp Chân buồn cười là, bên phía đại quân đánh lấy cờ xí Toan Nghê màu vàng, đội ngũ mấy tên kỵ binh dẫn đầu công kích, có thể là bị Diệp Chân đột nhiên xuất hiện lại biến mất gây nên chú ý.
Bọn hắn hơi dừng lại một chút.
Vừa dừng một chút chính là làm cho công kích của cả đại quân Toan Nghê màu vàng vì đó bị châm lại, bị một đội kỵ binh đại quân đánh lấy cờ xí Tỳ Hưu màu đen đi đầu đục vào.
Vừa khai chiến đã lâm vào thế yếu.
Tử đạo hữu bất tử bần đạo, hai đại quân này cuối cùng là phải phân ra một thắng bại, mà thắng bại thì không có quan hệ gì với Diệp Chân.
Cười ha ha một tiếng, Diệp Chân lặng yên không một tiếng động độn về phương xa, vừa đi vừa xuất ra linh đồ bắt đầu so sánh, nhìn xem trước mắt đến cùng mình đang ở phương hướng nào.
Nhờ phúc của chức vụ Tuần Phong Sứ Tây Tuần Thú đường thứ hai trong Tuần Tra Ti, Diệp Chân mới lấy được linh đồ đẳng cấp cao của Đại Chu dù bị khống chế cực nghiêm.
Một trong chức trách của Đại Chu Tuần Tra Ti chính là tuần tra thiên hạ tứ phương, thâm sơn đại trạch chế tác linh đồ Đại Chu.
Vô số lần dò xét, linh đồ của Tuần Phong Sứ hành tẩu tứ phương tập hợp đến Đại Chu Tuần Tra Ti, sau đó chế thành linh đồ Đại Chu Sơn xuyên địa lý.
Mà Đại Chu Tuần Tra Ti sẽ theo chức vị sẽ được phân phát đại đồ đẳng cấp khác nhau.
Linh đồ Đại Chu, chia thành bốn phẩm giai Thiên, Địa, Nhân, Phàm, trên thị trường, người thường có thể mua được trên cơ bản chỉ có linh đồ Phàm cấp và vài linh đồ Nhân cấp.