Chương 1671 Huy Hoàng Hậu Thế
Biểu cảm của Trụ trì Chiếu Thế khi nhìn thấy dáng vẻ Đại Linh Sư Như Tuệ bị Huyền Hỏa Toản đánh trúng quả thật không khác gì khi tri huyện Vĩnh Khôn thấy Đại Linh Sư Như Long bị đánh giết, phải nói là giống nhau như đúc!
Con ngươi của hắn như muốn lòi ra, trong ánh mắt tràn đầy kinh hoàng và sợ hãi!
Với tu vi Giới Vương Cảnh bát trọng của mình, trụ trì Chiếu Thế muốn giết chết thủ hạ cường đại nhất của mình là Đại Linh Sư Như Tuệ bằng một chiêu thì cũng không khó, nếu Như Tuệ có phòng bị thì nhiều nhất cũng là ba chiêu.
Nhưng nếu bảo hắn làm giống như Diệp Chân, dùng một Hỏa Toản nhìn như đơn giản khiến cho Đại Linh Sư Như Tuệ trực tiếp hóa thành tro bụi thì hắn không làm được, thật sự không làm được!
Ngay cả dư uy của nó cũng không thể coi thường, mười tên Đại Linh Sư và Linh Sư đứng cách đó hơn trăm thước cũng bắt đầu bị đốt cháy.
Thậm chí có một tên Đại Linh Sư đứng gần Như Tuệ đã bị dư uy kia đốt nửa người thành than đen!
Trụ trì Chiếu Thế không phải chưa từng chứng kiến uy năng như vậy, nhưng mà những người đó đều là các nhân vật thần tiên trong giới Đạo Cảnh!
Có điều hiện tại hắn không có thời gian suy tư tại sao một tên võ giả Thông Thần Cảnh ngũ trọng như Diệp Chân lại có thể nắm giữ năng lực khủng bố như thế.
Bây giờ hắn chỉ biết một chuyện.
Huyền Hỏa Toản này có uy lực quá kinh khủng, hắn không thể trực tiếp chống đỡ được.
Hắn cần một chút không gian đế giảm xóc!
Sau khi khiếp sợ, trụ trì Chiếu Thế rút lui nhanh như tia chớp, nhưng mà khi hắn lùi về phía sau thì lại phát hiện một màn khiến hắn vô cùng sợ hãi.
Phía sau Diệp Chân có năm vệt sáng, khi năm vệt sáng bay ra chớp mắt thì lập tức lao về phía đám Linh Sư và Đại Linh Sư ở bốn phương tám hướng.
Năm vệt sáng này như mãnh hổ xuống núi, lại như hổ tiến vào bầy sói, chúng nó vọt tới đám người Thiên Miếu, bắt đầu một hồi tàn sát nghiêng về một bên.
Lão hổ với tốc độ nhanh như tia chớp vừa xuất hiện thì đã đâm nát ba gã Linh Sư, con quái thú có chín đầu vừa ra đã tha đi chín tên Linh chúng rồi xơi tái ngay trước mặt mọi người.
Còn có một nữ võ giả cả người phát ra trứ khí tức âm lãnh, dù không giết ai nhưng thần hồn khí tức khủng bố tản mát quanh thân nàng ta khiến cho Chiếu Thế không khỏi kinh hồn bạt vía.
Thần hồn dao động kia còn mạnh hơn cường giả Giới Vương Cảnh bát trọng hắn gấp mấy lần, thậm chí còn có thể sánh bằng thần hồn dao động của một ít võ giả Đạo Cảnh.
Còn không đợi Chiếu Thế hiểu rõ thủ đoạn của Lăng Thiên Bích thì một đạo quang kiếm màu vàng ánh tím tùy ý bổ xuống khiến cho lòng của Chiếu Thế như đao cắt, đau đến mức muốn hộc máu!
Hơn một trăm người!
Đạo quang kiếm màu vàng ánh tím kia chỉ tùy ý bổ xuống thì trăm tên Linh Sư và ít nhất mười Đại Linh Sư đã bị chém chết như bị bổ dưa.
Hoặc chém đứt đầu, hoặc bị bổ thành hai nửa, hoặc bị cắt thành mấy khúc, cách chết cực thảm. Điều khiến cho Chiếu Thế kinh hoàng chính là dù đám thủ hạ Đại Linh sư của hắn phản ứng cực nhanh, trước khi kiếm quang tới gần thì đã rối rít thúc giục trấn giáp hạ phẩm ra chống đỡ.
Nhưng mà lúc này đám trấn giáp hạ phẩm ngày thường có thể để cho Đại Linh Sư cứng đối cứng với cường giả Giới Vương Cảnh sơ kỳ lại như một tờ giấy trước mặt đạo kiếm quang kia, tùy tiện bị xé nát.
Trong thời gian ngắn, trên trăm đạo tiên thiên thần hồn gào thét bi thương chui ra khỏi thi thể rồi bay lên cao, mà đạo quang kiếm màu vàng ánh tím kia lại xoay mình lao về phía đám Linh Sư, Đại Linh Sư khác.
Một màn này khiến Chiếu Thế đau lòng như dao cắt, hắn đang muốn lên tiếng chỉ huy thì lại nhìn thấy cảnh tượng khiến hắn sợ vỡ mật.
Lực lượng thần hồn ở các điện Thiên Miếu có mạnh có yếu, nhưng cho dù là ai, chỉ cần sau khi bị giết chết, thần hồn quay về Thiên Miếu thì có thể mượn lực lượng của Thiên Miếu để đúc lại thân thể!
Cho nên ở thời chiến, Linh Sư Thiên Miếu thường thường không sợ chết, chỉ cần tiên thiên thần hồn có thể quay về phân tự Thiên Miếu thì sẽ an toàn.
Mỗi một tòa phân tự Thiên Miếu đều có xây một tòa Hồi Hồn Tháp, sau khi các tiên thiên thần hồn chết trận quay về đến Hồi Hồn Tháp thì sẽ có thần lực thêm vào, sau đó chuyển tới Thiên Miếu thánh địa để đúc lại thân thể.
Cho nên, sau khi đám tiên thiên thần hồn Linh Sư bị chém chết kia gào thét bi thương xong thì đều rối rít xông về Hồi Hồn Tháp. Nơi đó có tạo hóa thần lực thêm vào, không những không hao tổn tiên thiên thần hồn của bọn họ, nếu ở nơi đó lâu hơn chút thì tiên thiên thần hồn còn sẽ được tăng lên.
Nhưng mà khi đám Linh Sư, Đại Linh Sư Thiên Miếu xông về Hồi Hồn Tháp thì trên bầu trời đột nhiên sáng lên một vầng sáng màu máu.
Ánh sáng màu máu giống như một vòng xoáy đỏ ngòm có hấp lực vô cùng kinh khủng, lúc này từng đạo tiên thiên thần hồn gào thét bi thương bay về phía Hồi Hồn Tháp lại bị hút ngược về phía Chiến Hồn Huyết Kỳ mà Ma Soái phân thân đang khống chế trên bầu trời.
Dù cho tiên thiên thần hồn điên cuồng thúc giục thần hồn của mình cũng không cách nào triệt tiêu được hấp lực kinh khủng kia.
- Trụ trì, cứu mạng!
- Trụ trì, cứu chúng ta!
- Trụ trì, cứu…
Một đám kêu thảm thiết bị Chiến Hồn Huyết Kỳ cắn nuốt vào bên trong rồi bị lực lượng khủng bố trong đó nghiền nát, hóa thành năng lượng thần hồn tinh khiết nhất, bổ sung vào Chiến Hồn Huyết Kỳ.
Nếu nói sự xuất hiện của tiểu Miểu, Cửu Đầu Trùng, Tử Linh chẳng qua là đại sát tứ phương, như vậy thì sự xuất hiện của Chiến Hồn Huyết Kỳ là đại biểu cho chém tận giết tuyệt.
Lúc này đã không có từ ngữ nào có thể hình dung sự kinh hoàng của trụ trì Chiếu Thế cả.
Hổ Vương, Cửu Đầu Quái thú, Lăng Thiên Bích với lực lượng thần hồn vô cùng kinh khủng thì còn dễ nói, nhưng mà tới khi nhìn thấy đạo kiếm quang màu vàng ánh tím, huyết quang Ma Ảnh ở trên bầu trời có tu vi cao đến Giới Vương Cảnh thất trọng thì trụ trì Chiếu Thế đã tuyệt vọng!
Hắn biết, trừ khi có kỳ tích nếu không thì hắn đã không có bất kỳ phần thắng nào trong cuộc chiến hôm nay!
Mặc dù phe hắn đông người nhưng cho dù là thủ đoạn của Diệp Chân hay đạo kiếm quang màu vàng ánh tím kinh khủng kia thì giết sạch tất cả mọi người chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
Nhìn Huyền Hỏa Toản đang nhanh chóng bay nhanh về phía mình, trụ trì Chiếu Thế nổi giận gầm lên một tiếng, một cây Xích Sắc Vũ Phiến vô cùng diễm lệ đột nhiên xuất hiện trong tay hắn.
Khi Vũ Phiến vừa xuất hiện thì ánh mắt của Diệp Chân không khỏi nhúc nhích, Trấn khí cực phẩm!
Xích Sắc Vũ Phiến kia chính là một món Trấn khí cực phẩm, hơn nữa còn tản ra một loại hơi thở vô hình.
- Rút lui!
- Toàn bộ rút về Nhật Nguyệt Thần Điện!
- Mau rút lui!
Trong tiếng rống giận dữ, Chiếu Thế phe phẩy cây Xích Sắc Vũ Phiến không ngừng nghỉ, mỗi một lần quạt đều sẽ đánh ra một đoàn liệt diễm nóng rực, mang theo tiếng sấm gió mơ hồ nghênh đón Huyền Hỏa Toản của Diệp Chân.
Đoàng đoàng đoàng!
Chiếu Thế nhanh chóng phe phẩy Xích Sắc Vũ Phiến ba lần liên tục, ba bó ngọn lửa va chạm với Huyền Hỏa Toản phát ra những tiếng nổ vang dữ dội.
Nhưng trên mặt của Chiếu Thế lại không hề nhẹ nhàng một chút nào, ngược lại càng ngày càng trở nên khẩn trương hơn. Nguyên nhân rất đơn giản, Huyền Hỏa Toản của Diệp Chân không có bị nổ tung mà tiếp tục đâm qua ba bó Liệt Diễm của hắn lao về phía trước.
Cái này khiến cho trụ trì Chiếu Thế trở nên điên cuồng, hắn liên tục phe phẩy Xích Sắc Vũ Phiến hơn bảy, tám lần.
Mà lần này Huyền Hỏa Toản của Diệp Chân cuối cùng cũng phanh một tiếng rồi nổ thành rồi một ánh lửa.
Lúc này, Chiếu Thế mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng hắn vẫn không ngừng tay, Chiếu Thế liên tục quơ Xích Sắc Vũ Phiến, từng bó lửa bay về phía các hướng khác nhau, hắn muốn cứu viện đám Linh Sư và Đại Linh Sư đang bị đuổi giết kia!
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Chiếu Thế lập tức trợn tròn mắt.
Liệt Diễm mà hắn bắn ra chỉ khiến Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lạnh lùng liếc một cái, sau đó lắc người tránh sang một bên.
Tốc độ quá chậm, hoàn toàn không có chút uy hiếp nào với nó!
Về phần Cửu Đầu Trùng thì càng đơn giản hơn nhiều, một cái đầu xơi gọn Liệt Diễm của Chiếu Thế rồi biến thành miếng mồi cho tám cái đầu còn lại.
Mùi khét và hôi thối khiến cho người ta muốn ói tản ra, nhưng Cửu Đầu Trùng vẫn ăn ngon lành.
Đến nỗi đạo kiếm quang mà Tử Linh biến thành kia thì hoàn toàn ngó lơ!
Không thèm để ý!