Chương 1675 Thần Thông Nghịch Thiên (2)
Hắn phát hiện Diệp Chân vẫn còn đứng ở đằng kia, hoàn hảo không tổn hại gì, thân thể cũng không có hóa thành tro!
Hơn nữa hắn ta hình như vẫn còn đang hô hấp!
Cái này không hợp lý a!
Chuyện này tuyệt đối không thể nào!
Vừa rồi hắn đã mượn dùng một sợi thần lực của Nhật Nguyệt Thần Quân, mặc dù còn nhỏ hơn cả sợi tóc nhưng mà đó cũng là Thần lực!
Diệp Chân bị thần lực oanh kích như vậy làm sao có thể không có việc gì được?
Tại sao lại không chết?
Tử Linh bị kinh hãi bởi tiếng cười điên khùng của Chiếu Thế, sau đó nàng bỗng nhiên phản ứng lại.
Không đúng!
Nếu như chủ nhân của nàng là Diệp Chân bị giết chết, như vậy nàng cũng phải bị thương mới đúng, bởi vì Diệp Chân có lưu lại lạc ấn thần hồn ở trong Kiếm Thể của nàng.
Còn có tiểu Miêu, nó là yêu bộc có Huyết Khế với Diệp Chân, nếu chủ nhân chết đi thì nó cũng sẽ nổ tung chết tại chỗ.
Hay là Ma Soái phân thân trên bầu trời kia, chủ thể đã chết thì phân thân tuyệt đối sẽ tiêu tán.
Nhưng mà tất cả những thứ này đều bình yên vô sự!
- Ngươi thật sự không sao?
Tử Linh giật nảy cả mình!
- Giết! Không chừa một ai!
Trong thần hồn truyền đến thanh âm ngắn gọn mà gấp gáp của Diệp Chân, hình như như đang ẩn chứa vô hạn thống khổ!
Trong tích tắc, kiếm quang Tử Linh và ánh đao của Ma Soái phân thân chớp lóe liên tục.
Nụ cười trên mặt Chiếu Thế cứng đờ vì thần sắc cổ quái của mình, hắn chưa kịp phản ứng lại thì thân thể đã bị Tử Linh hận cực dùng kiếm quang chia cắt thành từng mảnh nhỏ!
Kiếm quang cấp bậc Hậu Thiên Linh Bảo cùng với ánh đao Giới Vương Cảnh thất trọng tàn phá bừa bãi, tựa như là hổ vào bầy dê, chỉ trong mấy hơi thở ngắn ngủi đã nhuộm đỏ toàn bộ Nhật Nguyệt Thần Điện.
Lúc này khóe miệng của Diệp Chân giật giật một chút, thần sắc hiện ra một tia ngạc nhiên.
Lần này cũng không ngoại lệ, thứ cứu mạng nhỏ của Diệp Chân vẫn là Thận Long Châu.
Trên thực tế, khi đạo Tạo Hóa Linh Quang đánh tới thì Thận Long Châu nơi ngực Diệp Chân như là cảm ứng được cái gì, run rẩy một cách kịch liệt.
Vì vậy Diệp Chân theo bản năng thôi động Thận Long Châu nuốt đạo Tạo Hóa Linh Quang kia.
Thận Long Châu quả nhiên không hổ là Thận Long Châu, không cô phụ sự mong đợi của Diệp Chân, hoàn toàn xơi gọn thần lực mà tên trụ trì Chiếu Thế kia mượn tới.
Nhưng mà hậu quả cắn nuốt lại vượt qua sự mong đợi của Diệp Chân.
Tia Tạo Hóa Linh Quang kia bị nuốt gọn vào trong Thận Long Châu rồi đánh thẳng về phía hàng rào phong ấn tầng thứ năm của nó.
Vốn dĩ phong ấn tầng năm như một ngọn núi đá hùng vĩ, cho dù Diệp Chân có tấn công toàn lực thì cũng chỉ mài được chút bột vôi mà thôi, chỉ có thể chậm rãi dùng công phu mài nước tích lũy từng chút một.
Nhưng mà nếu dựa theo cách này, chờ đến khi Diệp Chân giải được hàng rào phong ấn tầng thứ năm của Thận Long Châu thì cũng đã hao tốn hơn trăm năm!
Thế mà lần này chỉ cần một kích của tia Tạo Hóa Linh Quang kia đã khiến cho phong ấn tầng thứ năm như canh tạt vào tuyết, nhanh chóng tan rã.
Từng tầng phong cấm bắt đầu tiêu tán một cách nhanh chóng, không gian bên trong Thận Long Châu cũng dần dần mở rộng.
Loại tình huống này kéo dài chừng mười mấy hơi thở thì tia Tạo Hóa Linh Quang kia mới hoàn toàn tiêu tán.
Cơ hồ là ngay khi tia Tạo Hóa Linh Quang kia vừa tiêu tán thì Thận Long Nguyên Linh A Sửu lập tức xuất hiện trong Thận Long Châu, có điều lần này xuất hiện trước mặt Diệp Chân lại là một con rắn xấu xí cao chừng một mét hai với hai cái sừng ở trên đầu.
Mà trước đó thì bản thể của Thận Long Nguyên Linh A Sửu chỉ lớn cỡ lòng bàn tay mà thôi!
- Một lần nữa! Diệp đại gia, tổ tông, gia gia, chỉ cần thêm một lần nữa thôi thì tầng phong ấn thứ năm sẽ hoàn toàn được mở ra rồi.
- Lúc đó ta lại có thể giải phong một phần năng lực nữa!
- Thêm một lần nữa đi! Một lần nữa thôi! Từ tầng phong ấn thứ năm, mỗi lần giải khai phong cấm một tầng thì ngươi sẽ có thể thi triển thần thông nghịch thiên!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu cơ hồ là đỏ mắt nhìn phía Diệp Chân rồi gào lên.
- Hiệu quả giải phong mạnh như vậy sao?
Diệp Chân có chút ngây ngốc.
- Với thực lực của ngươi thì cho dù mài nước trăm năm cũng chưa chắc bằng được một kích hóa giải phong ấn như vậy đâu!
Thận Long Châu A Sửu nói.
- Diệp đại gia, xin ngươi thương xót, cầu ngươi, cầu xin xót thương cho ta….
Không đợi Thận Long Nguyên Linh A Sửu dông dài xong, Diệp Chân nhanh chóng bắt Thận Long Nguyên Linh A Sửu ra rồi ném về phía tượng thần trong Nhật Nguyệt Thần Điện.
- Đi, chỉ cần ngươi có thể dẫn động Tạo Hóa Linh Quang trong tượng thần này thì ta sẽ lại tiếp nhận một lần nữa, thế nào?
Diệp Chân quát.
A Sửu lại phát ra một tiếng hú quái dị sau đó lùi trở lại.
- Xin lỗi, vừa rồi ta….
Kiếm thể Tử Linh bay vọt đến trước mặt Diệp Chân, kiếm quang chớp lóe tựa như nói rằng nàng ta đang hổ thẹn.
- Không sao đâu, chẳng phải hiện tại ta đã chống chọi qua được rồi sao? Huống hồ ta còn ….
Không đợi Diệp Chân nói xong, hư ảnh của Tử Linh hiện ra, có chút xấu hổ nói.
- Về sau sẽ không có chuyện này nữa!
Diệp Chân muốn nói với Tử Linh rằng mình thật sự không bị gì cả, hơn nữa còn nhờ họa được phúc, có điều không chờ hắn mở miệng thì Tử Linh đã nổi bão.
- Ta biết ta làm sai, nhưng mà ta đảm bảo sau này sẽ không xuất hiện chuyện này nữa!
Diệp Chân lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, hắn thật sự không có trách Tử Linh.
Hắn thề!
Nếu không phải Tử Linh tránh né thì làm sao mà hàng rào phong ấn tầng thứ năm của Thận Long Châu có thể giải được hơn phân nửa nhanh như vậy chứ?
Nói thật, Diệp Chân có chút động tâm với cách nói của Thận Long Nguyên Linh A Sửu.
Hắn có nên lại tìm Thiên Miếu phân miếu đánh một trận nữa hay không đây? Sau đó ép tên trụ trì nơi đó dẫn động Thần lực, trợ giúp hắn đánh tan phong ấn Thận Long Châu trong cơ thể.
Vừa rồi Thận Long Nguyên Linh A Sửu có nói, phong ấn của Thận Long Châu, bắt đầu từ tầng thứ năm, mỗi lần mở được phong ấn một tầng thì sẽ có thể thi triển thần thông nghịch thiên.
Thần thông nghịch thiên!
Có thể được Thận Long Nguyên Linh A Sửu xưng là thần thông nghịch thiên thì tuyệt đối không phải là mặt hàng thông thường.
Cái này làm cho Diệp Chân cũng bắt đầu chờ mong thần thông nghịch thiên sau khi tầng thứ năm của Thận Long Châu được giải khóa.
- Tạo Hóa Linh Quang của Thiên Miếu tốt như vậy, sau này phải lợi dụng cho tốt mới được!
- Sư tôn, ta đã bắt được tiên thiên thần hồn của tên trụ trì Chiếu Thế kia, không biết có hữu dụng với ngươi hay không.
Thanh âm của Lăng Thiên Bích vang lên sau lưng Diệp Chân.
Diệp Chân ngẩng đầu, sau đó nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy dữ tợn, vô cùng phẫn nộ của trụ trì Chiếu Thế.
Tiên thiên thần hồn của tên này đã vô cùng ngưng thực, chỉ còn kém một chút là kết thành Nguyên Linh.
- Tiểu tử, ngươi dám hủy Thiên Miếu phân miếu, ngươi chết chắc rồi! Toàn tộc của ngươi, từ trên xuống dưới, mười tộc nhà ngươi đều phải chết!
- Bây giờ ngươi lập tức quỳ trước tượng Thần Quân, dập đầu bái lạy thành kính, có lẽ như vậy Thần Quân sẽ bỏ qua cho ngươi lần này, lưu lại một đạo chân linh cho ngươi chuyển thế!
- Ai nói ta chết chắc, sau lưng ta chính là Đại Chu đế quốc, cái Thiên Miếu nho nhỏ của ngươi có thể làm khó dễ được ta sao? Về phần ngươi, ta cảm thấy ngươi hẳn là nên suy xét cho chính mình thì hơn….
- Đại Chu đế quốc tính là cái gì chứ! Trước mặt Thiên Miếu chúng ta thì ngay cả tên cẩu hoàng đế Đại Chu kia cũng phải cúi đầu! Ngươi dám hủy hoại chùa của Thiên Miếu, đừng chờ mong tên hoàng đế Đại Chu kia bảo hộ ngươi!
Trụ trì Chiếu Thế rống giận.
- Thiên Miếu các ngươi vẫn còn muốn tìm ta phiền phức à?
- Qua hôm nay, Thiên Miếu các ngươi phải cho Đại Chu đế quốc ta một câu trả lời thỏa đáng!
Diệp Chân nói.
- Nằm mơ đi, Thiên Miếu chúng ta không sợ Đại Chu uy hiếp!
Trụ trì Chiếu Thế quật cường nói.
- Nếu thêm cái này nữa thì sao?
Diệp Chân giơ tay cho Chiếu Thế nhìn thấy một thứ.
Chiếu Thế ngẩn ngơ, khí thế phách lối tức khác tiêu tán, nhưng ngay sau đó hắn lại tỏ vẻ như không thèm để ý.
- Cái này thì sao chứ? Chỉ là một phần linh ảnh thôi!
- Nhưng nếu nó xuất hiện tại đầu đường mỗi một châu phủ quận huyện của Đại Chu thì thế nào?
Diệp Chân cười lạnh.
- Ngươi… dám!
Chiếu Thế rống giận.
Nhìn thấy Chiếu Thế trở nên vô cùng phẫn nộ, Diệp Chân càng thêm tin tưởng những gì mình sắp làm.
- Trụ trì Chiếu Thế, từ giờ trở đi, tốt nhất là ta hỏi một câu thì ngươi nên đáp lại một câu, bằng không….
- Yêu nghiệt, ác ma…
….
….
Sau một trăm hơi thở, thần sắc của Diệp Chân đột ngột biến lạnh.
- Nếu đã như vậy, ta cũng chỉ có thể sưu hồn ngươi thôi.