Chương 1676 Phân Tự Thiên Miếu Giàu Chảy Mỡ
Ngay khi Diệp Chân triển khai Khiên Cơ Tỏa Hồn thuật một tia thần hồn lực lượng thò vào bên trong Tiên Thiên thần hồn của trụ trì Chiếu Thế, bên trong Tiên Thiên thần hồn của trụ trì Chiếu Thế đột nhiên tuôn ra một đạo thần hồn ba động bàng bạc không gì sánh được.
Trong thời gian ngắn liền khiến Tiên Thiên thần hồn của trụ trì Chiếu Thế nổ nát, Chiếu Thế hồn phi phách tán, Diệp Chân không thu hoạch được gì.
Tình huống như thế, tuy rằng khiến Diệp Chân cảm thấy bất ngờ, nhưng cũng hợp tình hợp lí.
Chiếu Thế chính là trụ trì của Phân tự Thiên Miếu, cho dù hắn không phải thành viên chủ yếu nhất thì cũng là cao tầng, khẳng định biết được một vài bí mật nào đó mà Thiên Miếu không muốn cho kẻ khác biết.
Diệp Chân đã sớm ngờ tới, thần hồn của trụ trì Chiếu Thế có thể sẽ có thần hồn lực lượng của cao nhân bảo vệ, vì lẽ đó vận dụng Khiên Cơ Tỏa Hồn thuật lấy được từ chỗ của Thận Long Nguyên Linh A Sửu.
Ý tưởng ban đầu của Diệp Chân là chỉ cần khống chế được Tiên Thiên thần hồn của trụ trì Chiếu Thế, đến lúc đó, Diệp Chân muốn Chiếu Thế nói bí mật gì thì hắn phải phun ra bí mật đó.
Nhưng Diệp Chân không ngờ, thần hồn của hắn thò vào đụng tới cấm chế bên trong Tiên Thiên thần hồn của Chiếu Thế, khiến cho Tiên Thiên thần hồn của Chiếu Thế trực tiếp hóa thành tro bụi.
Điều khiến cho Diệp Chân kinh hãi chính là, Khiên Cơ Tỏa Hồn thuật lấy được từ chỗ Thận Long Nguyên Linh A Sửu cũng là bí pháp cao minh mà ngay cả thần hồn bảo vệ của Đạo cảnh cường giả cũng có thể né tránh.
Nhưng hiện tại, Khiên Cơ Tỏa Hồn thuật lại không né tránh được Thần Hồn Thủ Hộ bên trong Tiên Thiên thần hồn của Chiếu Thế.
Nói cách khác, Thần Hồn Thủ Hộ bên trong Tiên Thiên thần hồn của Chiếu Thế là do nhân vật còn mạnh mẽ hơn Đạo cảnh gia trì.
Nhân vật còn mạnh mẽ hơn Đạo cảnh, chỉ có người trong Tạo Hóa, cũng chính là tu vi Tạo Hóa cảnh.
Mà Tạo Hóa cảnh chính là Thần linh trong tư tưởng của phàm nhân và võ giả bình thường!
Nói cách khác, chứng tỏ bên trong Thiên Miếu có nhân vật cấp bậc Thần, người này vẫn là còn sống, Thiên Miếu bất cứ lúc nào cũng có thể thỉnh cầu cứu viện - Tạo Hóa Thần Nhân!
Nếu là mấy năm trước Diệp Chân biết tin tức này, chắc hẳn sẽ không nổi lên được mảy may tâm tư nào đối nghịch với Thiên Miếu, nhưng hiện tại sao, sau khi bị Ma tộc nghịch chiến Chiến Thần Xà Oa truy sát, Diệp Chân đã sớm hiểu rõ ràng một chuyện.
Cái gọi là Thần, chẳng qua chỉ là võ giả có tu vi càng cao hơn, nắm giữ lực lượng càng cường đại hơn mà thôi!
Giống như đối lập với võ giả bình thường trên Chân Huyền đại lục, hiện tại Diệp Chân chính là Thần, là Thiên Thần!
- Lục soát!
- Phát hiện bất kỳ kẻ còn sống sót, giết không chừa một ai!
Mệnh lệnh ban xuống, đồng thời, sau khi nhìn quanh một vòng, Diệp Chân hơi nhướng mày, hắn phát hiện, có một người hơi có chút quan trọng không có mặt.
Chính là tri huyện Vĩnh Khôn!
Tri huyện Vĩnh Khôn chính là người đã tận mắt nhìn thấy trận đại chiến bên ngoài Thượng Cổ Na Di Trận.
Hắn cũng là kẻ biết được đầu đuôi câu chuyện, nếu hắn chuồn mất để lộ ra tin tức, tiếp theo sắp xếp kế hoạch sau này, Diệp Chân sẽ bó tay bó chân.
- A Sửu, để Hắc Lang che chở ngươi di chuyển trong Sa Hà thành, tìm kiếm tung tích của tri huyện Vĩnh Khôn!
Diệp Chân căn dặn.
Mà ma linh U Hồn Chiến Tướng Hắc Lang đi theo Diệp Chân từ trong Thượng Cổ Ma Thần hồn điện ra, ngay từ mới bắt đầu, Diệp Chân một mực yêu cầu hắn ở bên ngoài bảo vệ Đại Nhĩ Đóa, không cho hắn đi vào.
Đại Nhĩ Đóa có huyết mạch Thái Cổ Nhân Tộc cực kỳ hiếm có, cũng không thể khiến cho người khác giết hại, vì lẽ đó Diệp Chân đặc biệt sắp xếp Hắc Lang đi bảo vệ hắn!
- Đại nhân, không cần tìm, trong địa lao trong chùa có ba tên võ giả, giọng nói của một người trong đó vô cùng giống tri huyện Vĩnh Khôn.
Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh nói.
Trong nháy mắt tiếp theo, thần niệm bàng bạc của Diệp Chân như nước tản ra, bao trùm toàn bộ phân tự trong Sa Hà thành, Ma soái phân thân Chiến Hồn Huyết Kỳ trôi nổi ở trên bầu trời, phòng ngừa có người nhân cơ hội đào tẩu.
Bốn người Tử Linh, Lăng Thiên Bích, Tiểu Miêu, Cửu Đầu Trùng đã bắt đầu ở bên trong phân tự càn quét.
Trong chớp mắt này, Diệp Chân làm việc, trở nên tàn nhẫn không gì sánh được.
Mọi việc mọi người Thiên Miếu, bất kể là Linh sư hay là người hầu phổ thông, tất cả đều bị chém chết.
Chẳng qua khi ở mỗi một cái kiến trúc trong phân tự lục tục tìm ra những nữ tử xinh đẹp, thậm chí là không ít đồng tử xinh đẹp, Diệp Chân rốt cuộc cũng không ra tay.
Những người này, tất cả đều là đồ chơi của Thần sư Linh sư trong Thiên Miếu, cuối cùng, Diệp Chân dựa theo kiến nghị của Lăng Thiên Bích, chỉ là để cho nàng dùng bí pháp xóa đi ký ức ngày hôm nay của những người bình thường này.
Rất nhanh, tri huyện Vĩnh Khôn bị Tiểu Miêu ngậm lại đây, tri huyện Vĩnh Khôn nhìn thấy Diệp Chân, lại nhìn thấy thi thể của trụ trì Chiếu Thế, đã bị sợ hãi đến mất khống chế đại tiện tại chỗ.
Đối mặt Diệp Chân dò hỏi, Vĩnh Khôn là thành thật hỏi gì đáp nấy.
Diệp Chân chỉ hỏi dò một vài vấn đề mấu chốt liền đình chỉ, Phân tự Thiên Miếu này không phải là nơi có thể ở lâu, có trời mới biết sẽ có Thiên Miếu cao thủ đột nhiên buông xuống hay không.
Nếu là thật sự có một vị tới như vậy, Diệp Chân chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.
- Được rồi, thả ra thần hồn đi, ta bảo vệ ngươi không chết!
Diệp Chân trực tiếp nói với Vĩnh Khôn.
Tên tri huyện Vĩnh Khôn này, tuy rằng không phải người có thân phận cao nhất bên trong Thiên Miếu mà hiện nay Diệp Chân có thể tiếp xúc được, nhưng là người có thể bị khống chế được có thân phận cao nhất.
Là tri huyện của một tự, có lẽ phần lớn sự tình trong Thiên Miếu, hắn vẫn biết được một vài điều.
Diệp Chân định giữ lại hắn bên người, khi nào muốn biết sự tình bên trong Thiên Miếu thì có thể lập tức hỏi một chút.
Chẳng qua, mang theo bên người một người lớn sống sờ sờ như thế, thực sự quá nguy hiểm, đặc biệt là một khi bị Thiên Miếu cao thủ bắt lấy, vậy cũng là chứng cứ chắc như đinh đóng cột.
Vì lẽ đó, Diệp Chân dự định, chỉ giữ lại thần hồn của hắn.
- Ta có thể thả ra thần hồn, nhưng mà đại nhân, bên trong Tiên Thiên thần hồn của ta có cao thủ đặt Thần Hồn Thủ Hộ, một khi có thần hồn lực lượng khác xâm nhập vào Tiên Thiên thần hồn của ta, đầu của ta lập tức sẽ bạo thành phấn vụn!
Tri huyện Vĩnh Khôn vẻ mặt đau khổ nói.
- Cao thủ, cao thủ như thế nào?
Diệp Chân hỏi.
- Đại Thần Sư.
Tri huyện Vĩnh Khôn đáp.
- Đại Thần Sư mà thôi, không làm khó được ta!
Quả không ngoài dự đoán của Diệp Chân, Thiên Miếu hẳn là chỉ có thể đối với nhân viên quan trọng nhất, thành viên hiểu biết bí mật hạch tâm mới sẽ thỉnh cầu cao nhân Tạo Hóa cảnh gia trì Thần Hồn Thủ Hộ.
Nhân viên giống Vĩnh Khôn, có Đại Thần Sư Đạo cảnh gia trì Thần Hồn Thủ Hộ là tốt lắm rồi.
Mấy hơi thở sau đó, Diệp Chân thuận lợi triển khai Khiên Cơ Tỏa Hồn thuật khống chế Tiên Thiên thần hồn của Vĩnh Khôn, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Tiên Thiên thần hồn của Vĩnh Khôn lại bi phẫn đan xen kêu rên lên.
- Ngươi.... Ngươi không phải đã nói sẽ tha cho ta một mạng sao? Tại sao lại muốn giết ta?
Ngay ở vừa mới, Khiên Cơ Tỏa Hồn thuật hoàn thành trong chớp mắt, Diệp Chân tiện tay một chưởng, vỗ nát cái đầu của Vĩnh Khôn.
- Vậy hiện tại ngươi đã chết rồi sao?
- Hiện tại Tiên Thiên thần hồn của còn không phải sống rất tốt!
Diệp Chân bất mãn nói.
- Thế nhưng.... Thế nhưng....
- Nhưng mà cái gì? Chẳng lẽ ngươi muốn hồn phi phách tán?
Diệp Chân trừng mắt.
- Không không không....
Vĩnh Khôn bị phong cách tàn nhẫn này của Diệp Chân dọa cho phát sợ.
- Không muốn thì ngoan ngoãn ở lại cho ta!
Vung tay lên, Diệp Chân trùm lên mấy tầng phong cấm, sau đó ném Tiên Thiên thần hồn của Vĩnh Khôn vào bên trong Thận Long châu.
Chỉ trong chốc lát, cả đám người Diệp Chân đã tinh tế sàng lọc bên trong bên ngoài Sa Hà thành phân tự một lần, vì phòng có cá lọt lưới, Diệp Chân còn cẩn thận từng li từng tí tìm tòi một vòng dưới nền đất của phân tự.
Xác định không có bất kỳ con cá lọt lưới nào, đoàn người Diệp Chân mới chuẩn bị rời đi.
Còn về dân chúng tị nạn ở Phân tự Thiên Miếu, đã ở lúc bắt đầu huyết chiến chuồn mất không còn một mống.
- Đại nhân, ta vừa mới vận dụng thiên phú thần thông lắng nghe toàn bộ trong ngoài phân tự Sa Hà thành, ở bên trong phân tự, phát hiện một nơi không bình thường.
Đột nhiên, âm thanh của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh lại vang lên.
- Một nơi không bình thường?