Chương 1677 Thu Hoạch Lớn
Chính là nền đất của Nhật Nguyệt Thần Điện, hẳn là thẳng phía dưới nền đất dưới chân tượng của Nhật Nguyệt Thần Quân bên trong Nhật Nguyệt Thần Điện, cách mặt đất khoảng chừng năm mét, trong khi các ngươi đi qua đi lại, nơi đó có hồi âm không tầm thường, hình như bên dưới là rỗng. Hơn nữa kích thước rất lớn.
Đại Nhĩ Đóa nói.
- Rỗng? Ý của ngươi là....
Diệp Chân nhíu mày.
- Nhà kho, nơi đó rất có thể là bảo khố của phân tự Sa Hà thành!
Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh nói.
- Bảo khố?
Diệp Chân thay đổi sắc mặt, lập tức thả ra Vĩnh Khôn vừa mới thu vào.
- Nói, bảo khố của Sa Hà thành phân tự giấu ở đâu!
- Cái này ta thật không biết, đại nhân, ta chỉ biết trong chùa có một cái bảo khố chuyên môn chứa đựng, nhưng cụ thể ở nơi nào, ta thật sự không biết!
Vĩnh Khôn gọi trời gọi đất kêu oan.
- Ngươi không biết, ai biết?
Diệp Chân hỏi.
- Giám sát tự và trụ trì, biết vị trí của bảo khố, chỉ có hai người bọn họ!
Tri huyện Vĩnh Khôn nói.
- Á, giám sát tự của Sa Hà thành phân tự các ngươi thì sao?
Diệp Chân hỏi.
Nghe vậy, Vĩnh Khôn chỉ chỉ một bộ thi thể bị chém thành hai khúc trước điện trên quảng trường, nói:
- Kia chính là, đã bị các ngươi giết!
- Bảo khố chứa đồ đều do hai người giám sát tự cùng trụ trì cùng quản lý.
Khóe miệng Diệp Chân hiện lên một nụ cười khổ, tri huyện Vĩnh Khôn vừa chỉ ra thi thể của giám sát tự, chính là một trong những cường giả Giới Vương của phân tự Sa Hà thành, từ lúc vừa mới bắt đầu chiến đấu liền bị Tử Linh dùng mấy kiếm đánh chết.
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân tùy tay lại thu cấm Vĩnh Khôn, thân hình lóe lên, lần thứ hai chui vào dưới nền đất của Nhật Nguyệt Thần Điện.
Tuy rằng dưới nền đất của Nhật Nguyệt Thần Điện có Tạo Hóa linh quang cấm chế, nhưng lần này, đã không có người chủ trì, cho dù lần thứ hai phát động Tạo Hóa linh quang cấm chế, lần nữa bị trùm vào, thì Diệp Chân cũng có năng lực từ từ thoát vây.
Thiên Miếu chính là tồn tại giàu chảy mỡ nhất trong toàn bộ Hồng Hoang đại lục, có người nói của cải của Đại Chu Đế Quốc cũng không nhiều bằng Thiên Miếu.
Lần này là lần thứ hai chui vào dưới nền đất của Nhật Nguyệt Thần Điện, Diệp Chân lại càng thêm cẩn thận, bản nguyên thận khí của Thận Long châu Thái Cổ Thận Long đã gia trì lên người, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng bỏ chạy.
Nhưng lần này lại thuận lợi lạ thường, Diệp Chân đã sắp địa độn đến vùng đất trung tâm dưới nền đất Nhật Nguyệt Thần Điện lại không hề phát động cấm chế.
Suy nghĩ một hồi tình hình phát động cấm chế lúc trước, Diệp Chân lập tức tìm ra khác biệt, hiểu rõ nguyên nhân sự khác nhau.
Lần trước, khi hắn vận dụng thần hồn mạnh mẽ cảm giác tình huống bên trong phân tự Sa Hà thành, phát động tạo hóa linh quang cấm chế.
Diệp Chân trên cơ bản có thể kết luận, điều kiện để phát động tạo hóa linh quang cấm chế này chính là thả ra thần hồn lực lượng.
Vì lẽ đó, Diệp Chân chậm về chậm, nhưng vẫn thu lại thần hồn lực lượng, từ từ địa độn tới khu vực mênh mông dưới nền đất Nhật Nguyệt Thần Điện mà Đại Nhĩ Đóa nói.
Khi địa độn đến vùng đất hẹp bên trong nền đất dưới Nhật Nguyệt Thần Điện, thân hình Diệp Chân đột nhiên nhẹ đi liền tiến vào bên trong một không gian cực kỳ trống trải.
Trong chớp mắt ánh mắt đảo qua đi, Diệp Chân kinh ngạc đến ngây người.
Thiên Miếu làm sao giàu có, Diệp Chân không biết, nhưng mà Thiên Miếu phân tự Sa Hà thành đúng là giàu chảy mỡ!
Liếc nhìn lại đều là linh thạch chồng chất như núi?
Trong bảo khố phân tư Nhật Nguyệt thần điện ở Sa Hà thành chiếm diện tích cũng không lớn, dài hai trăm mét, rộng một trăm mét, cao một trăm mét mà thôi.
Chắc vì đảm bảo nó an toàn cho nên lấy chỉ chiếm dùng không gian nhỏ như vậy, để nó ở vị trí trung tâm nhất của Nhật Nguyệt thần điện, dưới chân tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân.
Bên trong còn lại có trận pháp không gian điệp gia cao minh không bình thường, hiệu suất không gian điệp gia này đã vượt qua hiệu suất không gian điệp gia Diệp Chân từng gặp trong phủ của Trường Nhạc công chúa.
Cao đến bốn mươi lần!
Nói cách khác, Bảo Khố trước mắt này không gian thực tế cực lớn, dài tám ngàn mét, rộng bốn ngàn mét, cao bốn ngàn mét.
Toàn bộ Linh Thạch chồng chất giống như một ngọn núi nhỏ.
Mà Linh Thạch hạ phẩm gần như không thấy, cấp thấp nhất cũng là Linh Thạch trung phẩm.
Ánh mắt tùy ý quét một vòng, Diệp Chân phát hiện trong bảo khố phân miếu này chất đống đủ loại linh thạch, Diệp Chân chỉ liếc nhìn đã có linh thạch trung phẩm, linh thạch thượng phẩm, linh thạch thuộc tính trung phẩm, thượng phẩm!
Nhưng Diệp Chân cũng không vội vã lấy đi những linh thạch này, ánh mắt quét qua, thần niệm bắt đầu quét ngang không gian Thượng Kinh Bảo Khố.
Loại Tàng Bảo Khố này thường sẽ không an trí thủ vệ, nhưng sẽ an bài một số dị thú để làm cảnh giới hoặc ghi chép.
Thần niệm chỉ quét một nửa, Diệp Chân đã trên vầng sáng bên trong Bảo Khố tìm được một cặp mắt tinh hồng vô biên.
Ngay vào lúc đó, trong phân miếu Nhật Nguyệt Thần Điện ở Sa Hà thành vang lên một tiếng quái khiếu thê lương.
Nếu bình thường, âm thanh và tiếng quái khiếu này cùng một chỗ thì trụ trì Chiếu Thế sẽ ngay đầu tiên, động trận pháp cấm chế dưới đất, đem trọn cái Bảo Khố dùng trận pháp dẫn động Tạo Hóa Linh Quang phong bế, sau đó mới sẽ từ từ thu thập kẻ xông vào.
Nhưng bây giờ, âm thanh cảnh báo của con quái điểu này có thê thảm đến đâu thì cũng không có người để ý tới.
Nhưng chỉ kêu không đến ba tiếng, tiếng thê lương này đã két két ngừng lại.
Trong bảo khố có một đạo lôi quang hiện lên, này con quái điểu lập tức hóa thành tro tàn.
Thần niệm của Diệp Chân ở trong bảo khố quét qua hai lần, sau khi xác định không có bất kỳ sinh linh nào thì lúc này mới bắt đầu điên cuồng thu lấy linh thạch giống như núi này.
Lúc này, trong đầu Diệp Chân chỉ có một ý nghĩ, đó chính là không gian trong Thận Long Châu đủ lớn, nếu đổi thành võ giả khác thì nếu nhìn thấy chồng linh thạch như núi này nhưng không gian trữ vật lại không đủ thì cũng chỉ có thể thở dài.
Hơn ba mươi lăm triệu viên!
Diệp Chân chỉ đại khái tính toán một chút đã phát hiện, linh thạch trung phẩm ở nơi này không ít hơn ba ngàn năm trăm vạn viên.
Tuy sau khi đổi sang linh thạch thượng phẩm chỉ tương đương có ba mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm, nhưng số lượng này cũng đã đủ kinh người.
Linh thạch thượng phẩm chỉ có một phần mười linh thạch trung phẩm, nhưng số lượng vẫn như cũ cao đến hơn bốn trăm vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Làm cho giật mình Diệp Chân chính là không ngờ nơi này lại cất giữ linh thạch cực phẩm cực kỳ hiếm có.
Linh thạch cực phẩm, linh lực tinh khiết đến cực hạn, trên cơ bản không cần rèn luyện, sau khi hấp thu luyện hóa sẽ trực tiếp chuyển hóa thành tu vi.
Cho dù tu luyện hay liệu thương, trong tay Diệp Chân cũng chỉ có mấy viên, không đến thời khắc mấu chốt đều không nỡ dùng.
Mà ở trong đó, chừng ba ngàn viên linh thạch cực phẩm!
Sau khi nhìn thấy số lượng linh thạch thuộc tính, Diệp Chân cũng hơi choáng.
Số lượng Linh thạch thuộc tính, ít nhất một loại đều có hơn tám mươi vạn viên trở lên, số lượng linh thạch thuộc tính trung phẩm, ít nhất một viên, đều trên ba vạn viên.
Về phần linh thạch thuộc tính thượng phẩm thì vô cùng hiếm có, linh thạch thuộc tính Mộc ít nhất cũng có hai ngàn viên.
Linh thạch thuộc tính Lôi và Linh thạch thuộc tính Băng cực kỳ hiếm thấy cũng có hơn ba ngàn viên.
Những thứ này đều bị Diệp Chân nhét hết vào trong Thận Long Châu, lúc này, Diệp Chân chỉ có một cảm giác!
Lần này, thật sự phát tài rồi!
Hôm nay quét qua bảo khố này, linh thạch Diệp Chân tiêu hao ở đấu giá đại hội trên Ngũ Tiên Đảo năm ngoái, trên cơ bản đã kiếm lại đủ, hơn nữa còn nhiều hơn.
Bời vì, trong bảo khố Thiên Miếu, linh thạch chỉ chiếm một phần ba mà thôi, càng nhiều là đủ loại thiên tài địa bảo.
Yêu thú Yêu Đan, Hồn Châu, các loại tài liệu da lông trên người yêu thú, Linh Thực thảo dược.
Diệp Chân vừa thu lấy vừa sợ hãi thán phục, phân miếu Sa Hà thành này năng lực vơ vét của dân sạch trơn đến mạnh bao nhiêu, mới có thể giàu có như cái này.
Nhưng sau khi thuận miệng hỏi tri sự Vĩnh Khôn một vài câu, Diệp Chân cũng có chút hiểu rõ.
Đừng nhìn Thiên Miếu phân miếu ở Sa Hà thành này nhỏ, nhưng phương viên mấy trăm vạn dặm quanh đây, phân miếu chính quy chỉ có mỗi chỗ này, mỗi quận huyện, thậm chí trên trấn chỉ có hương đường do một hai vị Linh Sư chủ trì, nhưng lại nhiều đến hơn vạn nhà.
Tài phú của hơn vạn nhà hương đường hội tụ, hơn phân nửa đều sẽ hội tụ đến phân miếu Sa Hà thành, huống chi, trong phạm vi mấy triệu dặm quanh phân miếu Sa Hà thành có không ít chùa.
Vô luận Thiên Minh Hầu Quốc hay Nam Hà Hầu Quốc đều cực lực nịnh nọt phân miếu Sa Hà thành.