← Quay lại trang sách

Chương 1680 Chết Hết

Nhận được hai tình báo này, Lương Du nhìn Diệp Chân vừa mới xuất hiện trước mặt hắn bất thình lình rùng mình một cái.

Không cần, hắn đã biết là ai làm rồi!

Lúc này, trong lòng Lương Du chỉ có một pháp, biến thái!

Trước mắt, Diệp Tuần Phong sứ này tuyệt đối là sức chiến đấu mạnh kinh người!

Đây chính là cao thủ ra tay trong Soái Trướng vạn quân!

Cho dù là cường giả Đạo Cảnh cũng không thể tùy tiện xông vào, dù tên cường giả Đạo Cảnh kia có không gian na di thần thông cường đại và độn pháp cũng không thể làm được.

Một khi bị cao thủ chủ trì đại quân niêm trụ, chính là cường giả Đạo Cảnh cũng rất khó thoát thân!

Nhìn Diệp Chân, Lương Du ngoại trừ sợ hãi, vẫn là sợ hãi.

Thật ra nguyên nhân chính là Diệp Chân có Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn.

Bởi vì Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, Diệp Chân có thể vượt qua đủ loại cấm pháp cao minh xung quanh Soái Trướng, tới vô ảnh đi vô tung.

Trong một nhánh đóng quân Thiên Minh Hầu Quốc, cũng không có cái loại cao thủ có thể chấn động hư không như vậy.

Dù sao chỉ là một biên viễn quân đội Hầu Quốc, thực lực có hạn.

Cho nên, dựa vào Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, Diệp Chân đã có thể tới vô ảnh đi vô tung, dựa vào lực sát thương hỏa nổ, dễ dàng đi ám sát!

- Có liên quan đến tình báo Thiên Minh Hầu Quốc, quốc nội bọn họ có biến hóa, định kỳ hồi báo cho ta! Còn nữa, chuyện nguyên soái Thiên Minh Hầu Quốc Cao Chỉnh bị ám sát mới vừa rồi, hẳn là một cao thủ thần bí làm.

Diệp Chân bình tĩnh nhìn chòng chọc Lương Du nói.

- Vâng vâng vâng, ta biết, là một vị cao thủ thần bí làm! Chính là Tuần Tra ti chúng ta dùng hết lực lượng cũng không tra ra lai lịch của người đó, rất có thể là người Nam Hà Hầu Quốc mời tới.

Lương Du không ngừng gật đầu như gà mổ thóc.

- Rất tốt, ngươi sẽ không quên nhiệm vụ ta giao phó cho ngươi chứ?

Diệp Chân lần nữa hỏi.

- Không, ta nhớ, ta nhớ rất rõ! Trong thời gian ngắn nhất, phá đổ thậm chí hại chết Thiên Minh Hầu Quốc, ta sẽ hết sức làm.

Nhìn đầu của Lương Du gật như gà con mổ thóc, Diệp Chân hài lòng gật đầu một cái, xong đi vào Thượng Cổ na di trận, lấy ra lệnh bài khống chế Thượng Cổ na di trận trên Sa Hà thành!

Xong, quang hoa Thượng Cổ na di trận trên Sa Hà thành sáng lên, chưa đến mấy hơi, bóng người của Diệp Chân cứ thế biến mất.

Thấy Diệp Chân rời đi, Lương Du mới thở phào nhẹ nhỏm, từ từ bật người dậy, trong lúc lơ đảng, sau ót của hắn đã chảy mồ hôi lạnh ướt đẫm.

- Nhanh lên một chút, nhanh hơn chút nữa!

Trong Linh Thuyền, tiếng thúc giục của Hoàng Phong Hầu Minh Đường một tiếng so với một tiếng càng vô dội hơn, cho dù trong đám võ giả Huyền Cung cảnh lái thuyền, đã có ít nhất một nửa đã bắt đầu hộc máu, nhưng Minh Đường vẫn còn thúc giục.

Minh Đường cũng đang rất gấp!

Từ hôm trước bắt đầu, Sa Hà thành đã mất liên lạc với bọn họ.

Bất luận là quân đội hay là bí tham đầu mục an bài trong thành, toàn bộ đều mất liên lạc!

Không chỉ có hắn không liên lạc được, Thiên Minh Hầu Quốc đô thành cũng đã dùng hết toàn bộ phương pháp cũng không cách nào liên lạc với người trong Sa Hà thành.

Thậm chí ngay cả Hoàng Phong Hầu Minh Đường liên lạc với phân tự Sa Hà thành, cũng không có ai đáp lại.

Tiểu na di trận đã phát ra trên trăm ngọc giản lại giống như đá chìm đáy biển vậy, không có bất kỳ đáp lại.

Trước mắt, tình báo duy nhất bọn họ có được chính là Thượng Cổ na di trận trên Sa Hà thành đã bị phong bế, không cách nào đi lại.

Ngoài ra, hắn gấp đến mức tăng thêm một nhánh quân đến Sa Hà thành, ở trong vòng một ngày liên tục gặp phải vài nhóm bại binh đến từ Sa Hà thành.

Từ trong tay vài bại binh này, bọn họ biết được một tình báo vô cùng kinh người.

Sa Hà thành đã bị Nam Hà Hầu Quốc thu phục lại.

Ba vạn đại quân trong ngoài Sa Hà thành, toàn tuyến bị bại, còn có một tình báo bọn họ chắc chắn là nguyên soái Cao Chỉnh đã chết!

Hơn nữa, chuyện này chỉ mới xảy ra hai ngày trước.

Không tin!

Nói thật, Hoàng Phong Hầu Minh Đường nghe được tin tức này phản ứng đầu tiên, đó chính là giả, không tin.

Không thể nào!

Trong thời gian hai ngày ngắn ngủi, khóe miệng của Hoàng Phong Hầu Minh Đường đã rộp lên một tầng vết bỏng, nhìn thấy vô cùng giật mình.

Chỉ nghe một tên bại binh nói, Minh Đường còn có thể tự lừa gạt mình, còn có thể không tin.

Nhưng liên tiếp mấy tốp bại binh đều nói như vậy, cho dù ngoài miệng không tin, nhưng trong lòng cũng đã chấp nhận.

Hai giờ trước, phụ thân hắn, cũng chính là Quốc chủ Thiên Minh Hầu Quốc tự phát ngọc giản cho hắn.

Bảo hắn tốt nhất đừng đi đến Sa Hà thành, nếu lúc này hắn xuất hiện ở Sa Hà thành, tình cảnh sẽ trở nên rất nguy hiểm.

Nhưng Minh Đường không cam lòng.

Hắn nhất định phải tự mình thấy tình hình của Sa Hà thành, hắn mới có thể từ bỏ ý định.

Quan trọng nhất là, hắn muốn hiểu rõ nguyên nhân chiến bại, Sa Hà thành rốt cuộc bị công hãm như thế nào, còn nữa, hắn muốn biết, phân tự Sa Hà thành rốt cuộc xảy ra biến cố gì?

Thật sự không tin vì hắn là đệ tử kiêm Thần Sứ nghe theo lệnh Cửu Nhật Thần Vương.

Thiên Miếu Thần Sứ, chia làm phổ thông Thần sứ, căn bản chính là võ giả Nhập Đạo cảnh, đệ tử cấp thấp nhất của Thiên Miếu.

Còn có một loại khác, chính là Thần Sứ chân chính, như Minh Đường là Thần sứ của Cửu Nhật Thần Vương.

Nhưng Thần Sứ chân chính, dù Chiếu Thế là trụ trì một chùa, thấy Minh Đường cũng phải hành lễ, hơn nữa, đối với yêu cầu hoặc mệnh lệnh Minh Đường đưa ra, Chiếu Thế tuyệt đối không thể bỏ qua.

Dù cho không có hợp lý, không muốn đi chấp hành nữa, cũng phải đưa ra một câu trả lời hợp lý.

Ở trong Thiên Miếu, thần quyền, thần uy chính là tất cả.

Mà đã hơn hai ngày, trụ trì Chiếu Thế vẫn không có tin tức, chuyện này làm cho Minh Đường mơ hồ có một loại dự cảm không tốt.

Sau nửa khắc chung, Minh Đường lại nhận được một phong ngọc giản đến từ Quốc chủ Thiên Minh Hầu Quốc, cũng tức là phụ thân hắn.

Trong ngọc giản, lần nữa xác nhận biến cố ở Sa Hà thành, đồng thời đề nghị hắn tốt nhất lập tức cách xa Sa Hà thành, giọng hơi có chút cương quyết.

Nhìn xong phong ngọc giản này, Minh Đường trầm mặc suy tư, thở dài một cái.

- Đổi linh thạch, lấy vận tốc bình thường chạy tới Sa Hà thành, các ngươi dành thời gian khôi phục lực lượng, các ngươi còn có thời gian ba canh giờ khôi phục linh lực tiêu hao.

Ở trước mặt thực tế, Minh Đường không khuất phục.

Tiếp theo, hắn ra lệnh cho những cao thủ bảo vệ bên người.

Cho dù hắn tu luyện Tam Sinh Đạo Pháp, không sợ chết, nhưng dưới tình huống đã tổn thất một cụ đạo thể, hắn cũng không dám… lỗ mãng.

Sau ba canh giờ, mang theo mấy cao thủ lặng lẽ đến gần Sa Hà thành, Minh Đường có chút thống khổ nhắm lại con mắt.

Đầu tường Sa Hà thành, đã đổi lại cờ xí của Nam Hà Hầu Quốc, trong thành đã thay đổi quân lính, đã tiến hành đến hồi cuối.

Cửa thành đã bắt đầu cho người đi qua lại, điều này đại biểu cho Nam Hà Hầu Quốc đã thu phục Sa Hà thành, ít nhất đã hơn hai ngày, hơn nữa đã lần nữa nắm trong tay Sa Hà thành.

Đây làm cho Minh Đường càng ngày càng hiếu kỳ, chỉ mang theo một tên cao thủ am hiểu thuật dịch dung, hai người hóa thành bộ dáng Đại Linh Sư Thiên Miếu, tay cầm lệnh bài Thiên Miếu nghênh ngang tiến vào Sa Hà thành.

Các đệ tử Thiên Miếu thuộc trực quản Châu Phủ Đại Chu đặc quyền có lẽ không rõ ràng, nhưng trong vài Công Quốc, Hầu Quốc, Quận Quốc, lại có đặc quyền cực lớn, cơ hồ không có bao nhiêu người dám kiểm tra.

Cho nên, Minh Đường tiến vào Sa Hà thành rất dễ dàng.

Chẳng qua, khi tiến vào Sa Hà thành, Minh Đường rõ ràng cảm giác được, những binh lính kia, ánh mắt bọn hắn, khá quái dị.

Điều này làm cho ánh mắt của Minh Đường càng cổ quái.

Minh Đường lại không vội đi phân Tự Sa Hà thành, đầu tiên là đi đến gặp và thương thảo mấy bí tham đầu mục trước đó hắn cho đi nằm vùng.

Sau nửa giờ, sắc mặt của Minh Đường sắp biến thành màu đen cuối cùng cũng gặp được một bí tham, một tên trong hệ thống tình báo của hắn, thuộc về nhân viên bí tham thông thường nhất, báo cho hắn một tin tức hộc máu.

Tất cả bí tham đầu mục của hắn nằm vùng ở Sa Hà thành, hai ngày trước, đã bị nhổ cỏ tận gốc.