← Quay lại trang sách

Chương 1690 Ngươi Cũng Từng Nói Như Vậy (2)

Đúng như trước đây, Dịch Tuân cam kết với Nguyên Ngân Ưng, tỷ số bồi Nguyên Hồng Ưng thắng của Ngũ Tiên Đường vẫn luôn ổn định ở một bồi ba thành, bất kể có bao nhiêu người đặt đều không thay đổi.

Nhưng là đối với tỷ số bồi Diệp Chân thắng cũng rất thấp, chỉ có một bồi một thành.

Đối với lớn tỷ số bồi chênh lệch như vậy, Dịch Tuân cho ra giải thích rất quan phương là Địch Khoát Hải là Ngũ Tiên Lôi Thập Lôi Lôi Vương bọn hắn, bọn họ tin tưởng thực lực của Ngũ Tiên Lôi Thập Lôi Lôi Vương.

Nguyên nhân thứ hai, chính là lần này Ngũ Tiên Đường mở tiền cược không giống như tiền cược của Ngũ Tiên lôi trước đó, đối với một người tiền cược quy định hạn mức tối đa, nhưng hôm nay không có hạn mức tối đa, chỉ cần dám cược, Ngũ Tiên Đường dám bồi.

Sự thay đổi này, để cho những tay cờ bạc lúc trước không cách nào đặt cược số tiền lớn vào Ngũ Tiên Đường thấy vui vẻ.

Có trước đó Nguyên Ngân Ưng cuồng đặt Nguyên Hồng Ưng năm ngàn vạn khối linh thạch thượng phẩm làm gương, bọn họ còn không biết theo gió thì thật quá khờ rồi.

Cũng chính bởi vì vậy, những quầy hàng tư nhân mở cho tỷ số bồi Nguyên Hồng Ưng thắng cao nhất cũng chỉ là một bồi một thành năm, đại đa số đều là một bồi nửa thành hoặc là một bồi một thành.

Cho dù thấy Ngũ Tiên lôi người xếp thành hàng dài chờ đặt cược, bọn họ cũng không dám thăng.

Tam ca của Nguyên Hồng Ưng đặt năm ngàn vạn khối linh thạch thượng phẩm.

Đây chính là năm ngàn vạn khối linh thạch thượng phẩm, không phải là năm trăm vạn càng không phải năm vạn, mà là năm ngàn vạn khối linh thạch thượng phẩm.

Phần tài sản kết xù này, chín mươi chín phầm trăm cường giả Đạo Cảnh cũng không lấy ra được.

Mà Nguyên Ngân Ưng chỉ là một võ giả Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong lại dễ dàng lấy ra.

Hơn nữa Nguyên Hồng Ưng được Phúc công công - cường giả Đạo Cảnh xưng nô, nhiều người lại xem không rõ, vậy thì thật khờ rồi.

Nguyên Hồng Ưng, Nguyên Ngân Ưng có lai lịch lớn, phía sau lưng bọn họ, phụ thân bọn họ rất có thể là Tạo Hóa Thần Nhân trong truyền thuyết!

Huống chi, người mà nửa năm thấy Diệp Chân và Nguyên Hồng Ưng chiến trên Ngũ Tiên lôi càng kinh hãi phát hiện, tu vi của Nguyên Hồng Ưng trong vòng nửa năm đã từ Huyền Cung cảnh lục trọng tăng nhanh đến Huyền Cung cảnh cửu trọng đỉnh phong.

Chỉ trong thời gian nửa năm.

Đây tuyệt đối là thủ đoạn Tạo Hóa Thần Nhân mới có!

Nói cách khác, rất có thể là Tạo Hóa Thần Nhân phía sau lưng Nguyên Hồng Ưng can thiệp!

Ai sẽ thắng ai sẽ thua, liếc qua thấy ngay.

Cho nên, võ giả đặt cho Nguyên Hồng Ưng đặc biệt nhiều.

Vượt qua bảy thành võ giả đều mua Nguyên Hồng Ưng thắng, người mua Địch Khoát Hải thắng chỉ có không tới một thành, còn lại vẫn còn đang phân vân.

Nhưng Ngũ Tiên Đường nhận được tiền cược mua Nguyên Hồng Ưng thắng đã đạt đến một con số để cho người ta kinh hoàng.

Mười ức!

Đã vượt qua mười ức linh thạch thượng phẩm, mà mua Địch Khoát Hải thắng thì cộng lại cũng vừa mới được năm ngàn vạn linh thạch thượng phẩm mà thôi.

Dưới tình huống này, một khi Nguyên Hồng Ưng thắng, Ngũ Tiên Đường ít nhất phải bồi ra năm trăm năm mươi triệu khối linh thạch thượng phẩm.

Đây cũng không phải là thương cân động cốt mà là tổn thất nặng nề rồi.

Trái tim toàn bộ võ giả của Thiên Vận Đường đều đã treo lên.

Nhưng lúc này, Đại Chấp Sự Minh Sơn Đường Thôi Thạch lại mặt đầy mong đợi, thỉnh thoảng nhìn phương hướng Ngũ Tiên Đảo một chút.

Lúc này, hắn vô cùng trông đợi chiến đấu lập tức bắt đầu.

Chỉ cần Nguyên Hồng Ưng thắng, trong Ngũ Tiên Đường, Minh Sơn Đường bọn họ sẽ nhờ lần này Thiên Vận Đường tạo thành tổn hao nhiều người, ồ ạt đoạt quyền.

Đến lúc đó, Minh Sơn Đường sẽ trở thành đệ nhất Đường trong Ngũ Tiên đường, Thôi Thạch hắn sẽ không chỉ là Đại Chấp Sự của Ngũ Tiên Minh Đường, mà là Đại Chấp Sự của toàn bộ Ngũ Tiên Đường.

Trên bầu trời, lưu quang không ngừng, số người đang không ngừng gia tăng.

Đề phòng quấy nhiễu chiến đấu, toàn bộ võ giả bị ngăn cách ở ngoài ba mươi dặm quanh chiến trường, trên bầu trời khí tức cường giả Đạo Cảnh đã từ bốn đạo gia tăng đến sáu đạo.

Một Kết Giới thủ hộ có thể cách tuyệt Linh Lực, thần Hồn Lực quấy nhiễu, có thể bao trùm phương viên trăm dặm, đang nhanh chóng được bố trí.

Dần dần, một mặt trăng tròn leo lên giữa không trung, đã tới đêm trăng tròn, ánh mắt của tất cả những người đang xem cuộc chiến càng mong đợi, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn phương hướng Ngũ Phúc Cư trên Ngũ Tiên Đảo.

Tất cả mọi người đều biết, Địch Khoát Hải đang ở nơi đó chuẩn bị chiến đấu.

Đáng tiếc là vô số ánh mắt mong đợi cũng không lập tức kéo Địch Khoát Hải tới.

Nhưng lại không có một người lên tiếng, đêm trăng tròn, chỉ ước định đêm trăng tròn, cũng không ước định cụ thể lúc nào, bọn họ có thể làm chỉ có thể chờ đợi.

Còn về tại sao không lên tiếng.

Ngươi đỉnh đầu có sáu đạo khí tức thần hồn vô cùng cường đại mênh mông như biển mơ hồ tản ra khủng bố uy thế không ngừng đảo qua đảo lại, mơ hồ phát ra ý cảnh cáo, ngươi dám nháo sự?

Diệp Chân chưa hề xuất hiện, Nguyên Hồng Ưng cũng giống như lão tăng nhập định ngồi xếp bằng ở trên Thiên Xà đảo, quanh người phát ra khí tức Huyền bí, cả người giống như đã hòa làm một thể với Thiên Xà đảo.

Trong lúc hít một thở, hình như sáp nhập vào toàn bộ thiên địa, khí thế, khí tức, tâm thần của Nguyên Hồng Ưng sau khi trải qua ban ngày điều chỉnh tích uẩn đã đạt đến trạng thái tột cùng.

Thời gian một phần một hơi thở đi qua, trên biển mặt trăng dần lên cao, gió biển bắt đầu gào thét, Địch Khoát Hải còn chưa xuất hiện.

Trong lúc bất chợt, hai tròng mắt Nguyên Hồng Ưng lập tức mở ra, hai đạo Thanh Quang như thực chất thẳng tắp bắn về phía Ngũ Tiên Đảo, quanh người linh lực rung động, cả người chậm rãi bay lên không.

Cùng một giây, Nguyên Ngân Ưng vẫn luôn ở trên lưng Ngũ Trảo Ngân Long giả vờ ngủ, hai tròng mắt mở ra, một chân bước lên Long Thủ, một chân đạp lên Long Giác, Ngũ Trảo Ngân Long hí dài một tiếng, vô cùng ngang ngược bay lên không, chen chúc trong đám võ giả giăng đầy trên bầu trời.

Thoáng chốc, một nhóm người ngã ngựa đổ, thậm chí có người bị Ngũ Trảo Ngân Long đụng đứt gân gãy xương.

Năm trong sau đạo hơi thở Đạo Cảnh, trong phút chốc đã vây kín Ngũ Trảo Ngân Long, cả người Ngũ Trảo Ngân Long kia run lên, không dám nhúc nhích.

Nhưng Nguyên Ngân Ưng thì lại ngẩn cao đầu cười lạnh lấy nhìn hư không đen thùi, một bộ ngươi có bản lãnh thì động Lão Tử một cái.

Cuối cùng, năm đạo khí tức Đạo Cảnh chậm rãi tản ra, cũng không làm cái gì.

Nguyên Ngân Ưng cũng coi như thức thời, cũng không lần nữa làm loạn.

Thấy vậy, những người bị cướp vị trí, bị thương cũng chỉ có thể nuốt răng và máu.

Ngay cả cường giả Đạo Cảnh cũng không dám động Nguyên Ngân Ưng, bọn họ có thể làm gì?

Ngoại trừ ngậm bồ hòn, còn có thể làm gì?

Trên Ngũ Tiên Đảo, Diệp Chân đang chậm rãi bay tới Thiên Xà đảo, phía sau lưng là một đôi cánh to lớn phe chậm rãi huy động, mỗi một lần huy động đều sẽ để cho thân hình Diệp Chân nhanh hơn một chút.

Diệp Chân đến làm cho các võ giả vây ba tầng trong ba tầng ngoài quanh chiến trường cũng rối loạn lên.

Nhưng quỷ dị là không có bất luận kẻ nào quát lên, không có bất luận kẻ nào chỉ huy, thậm chí Diệp Chân ngay cả hai chữ nhường đường cũng không nói ra, chỉ cần là nơi Diệp Chân đi qua, toàn bộ võ giả đều sẽ tự động tránh ra một con đường.

Một ngày, để cho Diệp Chân tĩnh tư rất lâu, cũng để cho Diệp Chân hoàn toàn coi trọng trận chiến đấu này.

Đối với việc đối phó Nguyên Hồng Ưng như thế nào, Diệp Chân cũng có suy nghĩ mạch lạc cơ bản.

Nguyên Hồng Ưng giỏi tốc độ, chiến trường trăm dặm sẽ phát huy được tối đã ưu thế tốc độ của hắn, cho nên, Diệp Chân đã dùng Thiên Ưng Phá Phong Dực rất lâu không dùng.

Ít nhất Thiên Ưng Phá Phong Dực có thể giúp tốc độ của Diệp Chân tăng lên năm phần mười trở lên.

- Cuối cùng ngươi đã tới.

Thanh âm của Nguyên Hồng Ưng không nhanh không chậm vang lên.

- Không muộn!

Khi Diệp Chân nói chuyện, liếc mắt một cái nhìn trên bầu trời phương xa Ngũ Trảo Ngân Long ở dưới chân Nguyên Ngân Ưng.

Chuyện nơi này, Sơn Thần Dịch Tuân đã sớm từng nói với hắn rồi.

Diệp Chân tùy ý quan sát một chút đã phát hiện, với trạng thái trước mắt của Nguyên Hồng Ưng, cũng không bị chuyện trong hư không vân hải ảnh hưởng.

Hơn nữa, trong thần hồn cảm ứng của Diệp Chân bên, thần hồn của Nguyên Hồng Ưng ngưng trọng như núi như biển, làm cho người ta cảm thấy một loại cảm giác không thể nào rung chuyển.

Đến, hẳn là Nguyên Hồng Ưng đã sớm thúc giục Hậu Thiên Linh Bảo bảo vệ Tiên Thiên thần hồn.

Xem ra, trên hư không vân hải Diệp Chân để cho Lăng Thiên Bích dùng thần hồn thần thông án toán Nguyên Hồng Ưng đã làm cho Nguyên Hồng Ưng trở nên vô cùng cẩn thận.

- Cuộc chiến đấu này, ngươi phải thua không thể nghi ngờ!

Nguyên Hồng Ưng tự tin vô cùng nói.

- Nửa năm trước, trận chiến trên Ngũ Tiên Lôi ngươi cũng từng nói như vậy, nhưng cuối cùng, thắng vẫn là ta!

Diệp Chân nói.

Lời vừa nói, khóe miệng Nguyên Hồng Ưng khẽ nhăn một cái.