← Quay lại trang sách

Chương 1691 Đi Không

Thị lực cường hãn của cương giả Đạo Cảnh làm cho Phúc công công thủ hộ ngoài kết giới thấy rõ ràng khóe miệng Nguyên Hồng Ưng co rúm rất nhỏ.

Cái này khiến trong lòng Phúc công công thở dài một hơi.

Thiếu chủ đối với chuyện thắng bại này vẫn quá quan tâm.

Có đôi khi, quá quan tâm một chuyện sẽ bị chuyện này ảnh hưởng.

Nếu hai đại cao thủ thế lực ngang nhau quyết đấu, chỉ dựa vào điểm này, trước hết đã rơi vào hạ phong.

Nhưng đối với một trận chiến hôm nay, Phúc công công cảm giác Thiếu chủ Nguyên Hồng Ưng nhà mình tất thắng!

Đầu tiên là tâm thái của Thiếu chủ nhà mình đối Địch Khoát Hải đã hoàn toàn không còn khinh thị giống nửa năm trước.

Còn nữa, tu vi Thiếu chủ nhà mình tăng vọt, Hậu Thiên Linh Bảo sẽ phát huy ra uy lực lớn hơn.

Mà trận chiến nửa năm trước, Địch Khoát Hải là thắng hiểm, nửa năm sau, muốn thắng hiểm sẽ rất khó.

Hơn nữa, Thiếu chủ nhà mình có thể trong vòng nửa năm tăng vọt tu vi, đó là có nội tình cường tuyệt, nhưng thực lực của Địch Khoát Hải dù sẽ có tăng lên, nhưng muốn tăng vọt lại không có khả năng.

- Sau trận chiến này, trảm tâm ma, Thiếu chủ có thể thuận lợi đột phá đến Giới Vương Cảnh, đến lúc đó, thực lực của Thiếu chủ sẽ nghênh đón một lần nữa bạo tăng.

Ngoài chiến trường Thiên Xà Tiều, trừ Phúc công công ra, còn có vô số võ giả đều đang suy đoán thắng bại của một trận chiến hôm nay.

Nhưng đại bộ phận người bị tiền cược của Nguyên Ngân Ưng chấn trụ, cho rằng Nguyên Hồng Ưng tất thắng, nhưng vẫn có một phần nhỏ người đang thảo luận chuyện bản thân.

Giống như ba người Vân Bôn, Hoảng Đông, Loan Đại là người quen của Diệp Chân, bọn hắn biết Diệp Chân và Nguyên Hồng Ưng ước chiến vào đêm trăng tròn, cho nên dứt khoát không đi, ở lại Ngũ Tiên Đảo tiềm tu nửa năm, chờ để xem hết trận đại chiến này rồi mới ai về nhà nấy.

Lúc này, ba người đang tập hợp một chỗ nghị luận.

- Lần này, Nguyên Hồng Ưng kẻ đến không thiện, tu vi trong thời gian ngắn tăng lên nhiều như vậy, ta cảm thấy, lần này, khả năng Địch Khoát Hải thua rất lớn, tỷ lệ thua có thể cao tới tám thành!

Hoảng Đông đầu tiên biểu đạt mình ý nghĩ.

Vân Bôn và Loan Đại liếc nhau, Vân Bôn lại chậm rãi lắc đầu.

- Trước mắt, từ mặt ngoài thầy thì khả năng Nguyên Hồng Ưng thắng rất cao, khả năng Địch Khoát Hải thắng vô cùng thấp.

- Nhưng, các ngươi hồi tưởng một chút, nửa năm trước, Ngũ Tiên Lôi chiến đấu, trận nào mà không phải Địch Khoát Hải này lấy yếu thắng mạnh?

- Mỗi lần, đều đủ cho ngươi kinh hỉ.

- Cái tên này, ta cảm thấy chính là một tên biến thái! Nguyên Hồng Ưng muốn thắng sợ là không dễ dàng như vậy!

Vừa dứt lời ra, Hoảng Đông không phục, lúc trước hắn nhưng bị Diệp Chân ngược hung ác, lúc này trong lòng không tự chủ được khuynh hướng Nguyên Hồng Ưng.

- Không giống, lần này hoàn toàn không giống. Ngươi xem một chút, tu vi của Nguyên Hồng Ưng tăng lên bao nhiêu.

Mà tu vi Địch Khoát Hải thì sao, mới tăng lên hai trọng mà thôi. Hơn nữa....

Này một nhao nhao, hai người xem như đòn khiêng trên, Hoảng Đông cảm giác Nguyên Hồng Ưng tất thắng, mà Vân Bôn lại cảm giác tiểu tử Địch Khoát Hải này không thể tính toán theo lẽ thường.

Không có nhao nhao ra kết quả, hai người đồng thời nhìn về Loan Đại luôn là lão đại trong nhóm bọn hắn.

Loan Đại không trực tiếp phân ra cao thấp cho bọn hắn, mà quay đầu nhìn về phía một hàng trên trăm bàn đặt cược của Ngũ Tiên Đường ở phương xa.

- Các ngươi cảm thấy Ngũ Tiên Đường ngốc sao?

- Ngũ Tiên Đường buông tay nhận lấy không giới hạn đặt cược Nguyên Hồng Ưng thắng, tỉ lệ đặt cược còn liên tục không thay đổi là một bồi ba thành, nếu Nguyên Hồng Ưng thắng, cho dù là Ngũ Tiên Đường cũng phải bồi thảm?

Loan Đại nói.

- Cái này....

Vân Bôn và Hoảng Đông chần chờ một chút.

Trong nháy mắt tiếp theo, Loan Đại quay người bắn về phía bàn đặt cược ít người mua nhất của Ngũ Tiên Đường, nói.

- Nếu các ngươi muốn phát tài thì đi theo ta, mua Địch Khoát Hải thắng!

Cuối cùng, Vân Bôn đi theo, Hoảng Đông do dự nửa ngày nhưng vẫn không đi.

Trong chiến trường, hai người Diệp Chân và Nguyên Hồng Ưng cách không giằng co, khí tức của hai người đều đang kéo nhanh lên, nước biển phun trào dưới hai người bị khí thế của cả hai trấn áp xuống, lại trở nên bình tĩnh như nước!

Sau khi màn sáng thủ hộ phạm vi to lớn chậm rãi khép lại, âm thanh cảnh cáo của Sơn Thần Dịch Tuân vang lên.

- Tối nay, Ngũ Tiên Lôi Thập Lôi Lôi Vương Địch Khoát Hải và Bạo Phong Thần Ưng Nguyên Hồng Ưng ở đây công bằng quyết đấu, nếu có bất luận lực lượng ngoài sân dám sử dụng bất kỳ lực lượng nào quấy nhiễu luận võ, cường giả Đạo Cảnh của Ngũ Tiên Đường ta sẽ ngay lập tức kích thương!

- Tiếp theo, mời các vị yên lặng xem luận võ!

Sau khi thanh âm của Sơn Thần Dịch Tuân rơi xuống, bàn tay Nguyên Hồng Ưng bỗng nhiên nắm chặt lại, Hậu Thiên Linh Bảo Thanh Minh Tiên Kiếm của hắn đột ngột xuất hiện sau đầu.

- Lần này, không giống!

- Hôm nay, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!

Tiếng xé gió thê lương, Nguyên Hồng Ưng đã xuất hiện ở trước người Diệp Chân trăm mét, Thanh Minh Tiên Kiếm trước ngực đón gió căng phồng lên, hóa thành một thanh sắc cự kiếm dài đến ngàn mét, vạch ra một đạo quỹ tích vô cùng huyền ảo, chém bổ xuống đầu Diệp Chân.

Một khắc này, cả thiên địa như cũng bao phủ phía dưới Thanh Minh Tiên Kiếm.

Lông mày Diệp Chân hơi nhăn lại, khí tức Thanh Minh Tiên Kiếm của Nguyên Hồng Ưng ít nhất tăng vọt ba thành.

Nhưng Diệp Chân cũng không phải ăn chay, hắn ngưng tụ thành Nguyên Linh, uy lực Công Pháp Thần Thông của hắn đã tăng vọt gấp bội.

Ngay khi hắn đang muốn oanh ra Huyền Hỏa Toản, thần hồn truyền âm của Tử Linh đột ngột vang lên giữa Linh Phủ của Diệp Chân.

- Chỉ chút tạo nghệ kiếm đạo này mà cũng dám múa ở trước mặt ta?

- Đón lấy hắn, di chuyển về bên trái đằng trước bên cạnh bốn mét!

Tử Linh mở miệng nói.

Trên mặt Diệp Chân, đột ngột xuất hiện một nụ cười trêu tức.

Trận chiến đấu hôm nay, Tử Linh không mở miệng thì thôi, Nguyên Hồng Ưng còn thật sự có thể liều một trận với Diệp Chân, cho dù thua cũng sẽ hiện ra một chút phong thái của mình.

Nhưng Tử Linh mở miệng, Diệp Chân đã biết, tiểu tử Nguyên Hồng Ưng này phải ngã nấm mốc.

- Cái này cũng không nên trách ta, muốn trách thì trách ngươi dám dùng kiếm đạm trước mặt Tử Linh bổ ta...

Thân tùy ý động, trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân cứ dựa theo ý của Tử Linh, trong phút chốc vô cùng tinh chuẩn nhích lên phía bên trái phía trước bên cạnh bốn mét.

Ánh mắt của tất cả người quan chiến đều nhìn chằm chằm một kiếm uy thế kinh người tránh cũng không thể tránh này của Nguyên Hồng Ưng.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, ánh mắt mọi người đều ngẩn ngơ, Địch Khoát Hải kia chỉ tùy ý bước hai bước.

Sau đó, tất cả mọi người đã há to miệng, nhìn Nguyên Hồng Ưng Thanh Minh Tiên Kiếm còn giống như một tia chớp từ vừa rồi dời lội bên cạnh đập tới cơ thể Diệp Chân, kiếm quang đập tới đưa tới khí lưu, kích thích tóc dài buộc lên sau đầu Diệp Chân bay lên.

Hiểm lại càng hiểm!

Trong chớp mắt, tất cả mọi người ngốc, ánh mắt này thật quá độc ác mà?

Ngay cả Sơn Thần Dịch Tuân cũng ngốc, hắn tưởng là hai người vừa ra tay, nhất định sẽ rất kịch liệt, nhưng không ngờ lại là một kiếm trống không như thế.

Ánh mắt này độc ác cỡ nào mới dám bước đi nhẹ nhàng như thế?

Nguyên bản Nguyên Ngân Ưng có chút uể oải, thân hình bỗng nhiên thẳng lên, ánh mắt nhìn về phía của Diệp Chân đột ngột biến đổi.

Mà một khắc này, Nguyên Hồng Ưng một kiếm đi vào trống không lại buồn bực chính muốn thổ huyết.

Nhưng, làm cho hắn càng khó chịu hơn còn ở phía sau.

Sau khi kiếm quang hiện lên, đầu ngón tay của Diệp Chân lấp lóe Huyền Hỏa Toản, sau đó xoay tròn rít lên đánh về phía Nguyên Hồng Ưng.

Càng xui xẻo là lúc này Nguyên Hồng Ưng vẫn tại còn đang chóng nhào về phía Diệp Chân, bộ dáng đó nhìn qua giống như Nguyên Hồng Ưng đang chủ động nhào về phía Huyền Hỏa Toản của Diệp Chân.

Chủ động chịu đánh!

Loại tình huống này, Nguyên Hồng Ưng muốn tránh cũng không thể.

Nhưng Nguyên Hồng Ưng đối với Huyền Hỏa Toản của Diệp Chân cũng không phải quá quan tâm, một chiêu này Nguyên Hồng Ưng từng chọi cứng qua, không gây thương tổn được Hậu Thiên Linh Bảo Long Hồn Chiến Khải của hắn!

Mặc dù Hậu Thiên Linh Bảo Long Hồn Chiến Khải của hắn trước sau hai lần bị trọng thương, vẫn chưa thể phục hồi như cũ, uy lực giảm nhiều, nhưng tu vi của hắn tăng lên biên độ lớn lại có thể phát huy ra lực phòng ngự Long Hồn Chiến Khải càng cường đại.

Thần niệm khẽ nhúc nhích, Long Hồn Chiến Khải hiện lên ở ngoài thân Nguyên Hồng Ưng, hai long đầu trạch quan ảm đạm, phân biệt chiếm cứ hai bên đầu vai trái phải của Nguyên Hồng Ưng.

Đồng thời, thần niệm của Nguyên Hồng Ưng toàn bộ rót vào Hậu Thiên Linh Bảo Thanh Minh Tiên Kiếm, thôi động Thanh Minh Tiên Kiếm trở về chém ngược tới.