← Quay lại trang sách

Chương 1711 Làm Chủ Chưởng Quỹ Ở Độc Long Đảo

Được!

- Tiểu tử ngươi có bản sự, hay là thôi đi, tới trước rồi báo đi, miễn sau này ngươi đến không báo.

Dịch Tuân cười nói.

- Nói đi, chuyện gì?

- Ta chuẩn bị rời khỏi Ngũ Tiên Đảo, trước khi rời khỏi, ta muốn biết ngươi lần trước nói chuyện có tin tức về thiên địa linh vật bổ sung lực lượng bản nguyên?

- Các ngươi đưa ra điều kiện, hắn có trả lời hay chưa?

Diệp Chân hỏi.

- Có tin tức, nửa tháng trước đã có tin tức, nhưng không phải quá quan trọng, ta không quấy rầy ngươi, vì biết ngươi đang tu luyện.

Sơn Thần Dịch Tuân nói.

Vẻ mặt Diệp Chân vui mừng.

- Tin tức gì?

- Quản sự chủ trì sự vụ treo thưởng của chúng ta dùng lưu phương thức liên lạc của hắn đưa liên lạc với hắn, nhưng hắn trả lời lại có chút kỳ lạ.

Dịch Tuân nói.

- Kỳ lạ thế nào?

- Lại không giống lừa đảo trong suy đoán như chúng ta, người này tự xưng là Vương Bạch Mục, nói là nếu tình báo của hắn không hợp yêu cầu treo thưởng, như vậy hắn sẽ nghĩ biện pháp đạt thành yêu cầu treo thưởng của chúng ta, đưa tới linh ảnh của thiên địa linh vật.

Nhưng hắn nói hắn cần thời gian.

Dịch Tuân nói.

Nghe vậy, con mắt Diệp Chân đột ngột sáng lên.

- Vương Bạch Mục? Nếu hắn thật sự nói như thế, như vậy hắn có tình báo thiên địa linh vật, nói không chừng thật đúng là thật?

- Đúng rồi, các ngươi trả lời thế nào?

Sơn Thần Dịch Tuân trợn mắt nhìn Diệp Chân một chút.

- Đương nhiên là vẫn cứ tiếp tục chờ đợi. Chỉ cần treo thưởng không bị người khác lĩnh đi, vậy sẽ vẫn cứ giữ lại, trong trăm năm sẽ vẫn hữu hiệu!

- Dịch lão, ngươi nói sắp tới ta có nên chủ động liên hệ hắn, cùng hắn thăm dò không?

- Thiên địa linh vật có thể bổ sung lực lượng bản nguyên, ta thật có chút cấp bách.

Nghĩ tới Tiểu Yêu, Diệp Chân đã có chút sốt ruột.

- Khỏi phải gấp! Việc này, không nóng vội được!

Dịch Tuân trực tiếp bác bỏ ý nghĩ của Diệp Chân.

- Ngươi phải lấy được linh ảnh mới có thể phân tích ra ước chừng nguy hiểm và độ khó, sau đó lại sớm chuẩn bị.

- Thiên địa linh vật có thể bổ sung Bản Nguyên đều sinh ở chỗ hiểm tuyệt, muốn lấy, đều có nguy hiểm khó có thể tưởng tượng, điểm này, ngươi không thể vội.

- Đến lúc đó, cho dù thật lấy được manh mối thiên địa linh vật, ngươi cũng không thể vội, nhất định phải làm tốt chuẩn bị vạn toàn mới có thể tiến đến thăm dò.

Sơn Thần Dịch Tuân vô cùng trịnh trọng nói.

Giật mình mấy hơi, Diệp Chân nặng nề gật đầu, xem như chấp nhận câu nói này của Sơn Thần Dịch Tuân.

- Đúng rồi, ngươi nhờ lão phu hỏi thăm một chuyện khác cũng đã có một chút tin tức, ngươi có muốn biết hay không?

Sơn Thần Dịch Tuân đột nhiên nói.

- Một chuyện khác?

Nghe thấy Sơn Thần Dịch Tuân nói vậy, Diệp Chân khẽ giật mình, nhất thời lại không nhớ Dịch Tuân nói là chuyện gì.

- Ngươi trên đấu giá hội hàng năm ở Ngũ Tiên Đảo đập tới cái khay bạc hàng nhái kia, không phải ngươi nhờ lão phu giúp ngươi điều tra một chút lai lịch của minh tiêu pháp trận trong đó sao?

Sơn Thần Dịch Tuân nhắc nhở.

- Khay bạc hàng nhái?

Nghe Sơn Thần Dịch Tuân nói như thế, Diệp Chân lập tức nhớ lại, đây chính là việc quan hệ Diệp Chân tìm tới manh mối Chư Thiên Tinh Bàn còn lại.

Cũng do khoảng thời gian gần đây quá nhiều chuyện để Diệp Chân lại xem nhẹ chuyện này.

- Nửa năm trước, sau khi ngươi đề cập qua, lão phu đã truyền lệnh xuống để giám định sư thương hào các nơi lưu ý minh tiêu pháp trận đặc thù kia.

- Ngươi phải biết, hơn phân nửa giám định sư trong Ngũ Tiên Đường chúng ta đều trong Thiên Vận đường, có lão phu hạ lệnh, chuyện này tiến triển nhanh hơn rất nhiều.

- Nửa tháng trước, giám định sư chi nhánh Tây Hải tìm được một pháp trận giống y hệt trong một món tàn tạ lưu phách cạnh phẩm.

- Sau khi cẩn thận so sánh, phát hiện giống đến chín thành minh tiêu pháp trận trong cái khay bạc hàng nhái kia, lại mời mấy vị giám định đại sư già nhất Thiên Vận đường chúng ta tự mình so sánh đưa ra kết luận, hai minh tiêu pháp trận này xuất từ tay cùng một người.

- Minh tiêu pháp trận trong cái khay bạc hàng nhái kia của ngươi chỉ là ít hơn một chút phù văn so với minh tiêu pháp trận chúng ta tìm tới mà thôi.

- Một đường truy ngược lại dấu vết, phát hiện minh tiêu pháp trận thuộc về một Luyện Khí Sư tên Huyền Hy. Hơn nữa, quan trọng nhất là thời gian tên Huyền Hy này luyện chế khí vật xuất hiện sớm nhất có thể truy đến ba vạn năm trước.

- Hơn nữa phẩm chất khá cao, lấy trung phẩm, thượng phẩm Trấn khí làm chủ, cũng đi ra mấy món Hậu Thiên Linh Bảo, đã từng chấn động một thời, trong không quá vạn năm trở lại đây, công khai ra bên ngoài đã không phát hiện tác phẩm của hắn.

Sơn Thần Dịch Tuân nói.

- Nói như vậy, các ngươi cũng không có tung tích của hắn?

Diệp Chân hỏi.

Nghe vậy, Sơn Thần Dịch Tuân nhẹ gật đầu.

- Xác thực như thế, nhưng luyện khí đại sư giống Huyền Hy luôn có dấu vết để lần theo.

- So với người tên Thải Y ngươi muốn tìm đơn giản hơn không biết bao nhiêu lần.

- Nếu như ngươi muốn tìm tung tích của hắn, lão phu có thể giúp một tay.

Dịch Tuân nói.

- Tìm đi, cho dù không thể tìm tới tên Huyền Hy luyện khí đại sư này, tốt nhất cũng có thể liên hệ đến hắn. Nếu như có thể, ta có vấn đề muốn thỉnh giáo.

Diệp Chân nói.

Sơn Thần Dịch Tuân nhẹ gật đầu.

- Việc này không thành vấn đề, nhưng ngươi cũng biết, loại chuyện tìm người này, cần vận dụng tổng hợp lực lượng của Ngũ Tiên Đường, không chỉ là chuyện nội bộ Thiên Vận đường chúng ta.

- Lão phu chỉ có thể lấy danh nghĩa Đại Chấp Sự đốc làm chuyện này, nhưng cụ thể phí tổn sinh ra vẫn cần ngươi gánh chịu, hơn nữa sẽ không ít.

Còn chưa nói hết lời, Sơn Thần Dịch Tuân đã cười trước.

- Lấy tài sản bây giờ của ngươi, chắc sẽ không để ý những cái này, đến lúc đó, ta thông báo ngươi kết khoản là được.

Lấy yêu mến của Sơn Thần Dịch Tuân đối với Diệp Chân, không thiếu được lại thừa cơ lải nhải hai câu, gọi Diệp Chân cẩn thận một chút, nhất là Thánh Ưng gia tộc.

Thánh Ưng gia tộc từ thời đại Thái Cổ sừng sững đến nay, tuyệt không phải hư danh, cũng không phải loại gia tộc bị đánh rớt răng và máu thì sẽ nuốt giận vào lòng.

Mặc dù chút chuyện này còn không đến mức để nhóm lão bối Thánh Ưng gia tộc động thủ, nhưng, cho dù Nguyên Hồng Ưng hay Nguyên Ngân Ưng cũng sẽ không thiện thôi bỏ qua, sắp tới Diệp Chân phải ngàn vạn cẩn thận.

Tiếp nhận ý tốt của Sơn Thần Dịch Tuân, sau khi cáo từ, Diệp Chân lập tức thi triển tiên thiên Ngũ Hành độn pháp lặng yên không một tiếng động rời khỏi Ngũ Phúc Cư.

Đúng như Sơn Thần Dịch Tuân nói, tinh huyết Chân Long của ngũ trảo Ngân Long trên người Diệp Chân cũng sẽ trêu đến không ít người đỏ mắt, Diệp Chân phải cẩn thận chút.

Đương nhiên, biện pháp tốt nhất là công khai đem gửi bán tinh huyết của ngũ trảo Ngân Long Chân Long đến Ngũ Tiên Đường.

Tinh huyết của ngũ trảo Ngân Long Chân Long đối với Diệp Chân có tác dụng lớn, Diệp Chân không gửi bán, cũng chỉ có thể lặng lẽ rời khỏi.

Mặc dù nói theo lời nhắn của Đại tổng quản Đại Chu nội giám Ngư Triêu n, cho đến bây giờ Diệp Chân còn dư có một tháng, cũng không cần gấp rời khỏi.

Nhưng lần này về đế đô Lạc Ấp báo cáo, liên lụy quá nhiều, can hệ trọng đại, Diệp Chân làm gì cũng được nên chuẩn bị nhiều thêm một chút.

Huống hồ, lần trước chuyện của Bích Lân Long Vương làm cho Khư Thị Độc Long Đảo và Thiên Dực Tam Thánh nhất kinh nhất sạ, Diệp Chân làm gì cũng phải trở về giao phó với bọn hắn một chút tình báo, xem Bích Lân Long Vương chỉ còn Nguyên Linh trốn về, gần đây có động tĩnh gì, lại làm ra kế hoạch ứng đối tương ứng.

Chỉ có xử trí thỏa đáng toàn bộ mọi việc ở đây, Diệp Chân mới có thể toàn tâm toàn lực ứng phó Thiên Miếu khí thế hung hãng.

Theo tu vi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu tiến nhanh, huyết mạch Phá Hư Hắc Hổ Vương ngày này cũng lại tiến thêm vài phần, tiểu Miêu phi hành, không nói tốc độ cực nhanh, tiếng xé gió cũng càng ngày càng nhỏ.

Tiểu Miêu bay bí ẩn như thế, trên đường cũng không gây nên cao thủ chú ý, một đoàn người Diệp Chân thuận lợi đến Độc Long Đảo.

Khư Thị Độc Long Đảo là trạm thứ nhất đường về lần này của Diệp Chân.

- Sư tỷ, nàng ở đâu, ta trở về.

Vừa trở về, Diệp Chân đã gửi một phù tấn cho Liêu Phi Bạch.

Xa nhau hơn nửa năm sắp một năm, nói không nhớ đó là giả.

Cái gọi là tiểu biệt thắng tân hôn.

Nhưng gần đây, một năm không gặp, Khư Thị Độc Long Đảo cũng đã thay đổi lớn, không nói kiến trúc san sát, lưu quang hay xuất hiện trên bầu trời, có võ giả vãng lai bay tới bay lui, mặc dù phía dưới Khư Thị không có dòng người như dệt, nhưng cũng người đến người đi.

So với gần một năm trước lúc Diệp Chân rời khỏi đã phồn hoa rất nhiều.

Sư tỷ Liêu Phi Bạch rất nhanh gửi lại phù tấn, nhưng nội dung phù tấn lại có chút nghiêm túc.

- Trở về rồi thì mau tới đại sảnh Thiên Dực Thương Hào.

Diệp Chân giật mình, thân hình lóe lên hóa thành lưu quang bay về phía một tòa kiến trúc trung tâm Khư Thị Độc Long Đảo, đó là tổng bộ của Thiên Dực Thương Hào ở Khư Thị Độc Long Đảo.

Nhưng ngay khi thân hình Diệp Chân vừa lướt vào phía trên tổng bộ Thiên Dực Thương Hào, sáu đạo lưu quang đã từ trong tổng bộ Thiên Dực Thương Hào dâng lên, ngăn trước mặt Diệp Chân.

Cầm đầu là hai cường giả Giới Vương Cảnh trung kỳ Diệp Chân rất xa lạ, mà bốn vị võ giả Huyền Cung Cảnh khác thì có hai người Diệp Chân có một chút ký ức, hẳn là thuộc về tộc nhân bảy họ Độc Long Đảo.

- Vị quý khách kia mời, đây là dải đất trung tâm Khư Thị Độc Long Đảo chúng ta, nơi này không mở cửa, người rảnh rỗi thì tốt nhất đừng vào.

Cường giả Giới Vương cảnh dẫn đầu nói.

Thấy thế, Diệp Chân nhẹ gật đầu, những người này hẳn là thủ vệ Khư Thị Độc Long Đảo, làm không tệ, rất tận tụy.

- Ta là…

Còn không đợi Diệp Chân nói chuyện, hai gã tộc nhân bảy họ Huyền Cung Cảnh Độc Long Đảo nhìn thấy Diệp Chân, đã vui vẻ nói.

- Chúng ta tham kiến Nhị chưởng quỹ.

Nói xong thì liên tục không ngừng hướng về hai cường giả Giới Vương cảnh giới thiệu.

- Hai vị đại nhân, vị này không phải người ngoài, là Nhị chưởng quỹ của Độc Long Đảo chúng ta Khư Thị, toàn bộ Khư Thị Độc Long Đảo đều là của hắn.

- Tại hạ là Nhị chưởng quỹ Thiên Dực Thương Hào Địch Khoát Hải, hai vị có thể không biết, nhưng người trong Thiên Dực Thương Hào đều biết.

Diệp Chân vừa cười vừa nói.

Nguyên bản, Diệp Chân tưởng rằng như vậy thì có thể cho qua, không ngờ, cường giả Giới Vương cảnh đầu lĩnh kia đảo mắt một vòng, nói.

- Cái gì đại chưởng quỹ nhị chưởng quỹ? Bây giờ, Khư Thị Độc Long Đảo này là do chưởng quỹ nhà ta làm chủ, hắn đi vào được hay không còn phải xem ý chưởng quỹ nhà ta!

Con mắt Diệp Chân đột ngột nhíu lại, phát ra một tia quang mang nguy hiểm!