Chương 1723 Hư Không Liệp Vương (2)
Vốn hắn chuẩn bị liều mạng, cứu tinh tới, thủ đoạn liều mạng này dĩ nhiên không thể dùng.
Nhưng là Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi này, cũng không phải sức mạnh của Diệp Chân, thúc giục dễ dàng, đánh ra dễ dàng, nhưng tốn tại lưng chừng không trên không dưới, cũng rất khó khăn.
Cũng may Diệp Chân có Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên, thận trọng khống chế giải tán những Lôi Vân này, mới không có bị đánh ngược trở lại
Khi tiếp tục đi tới, trước đây Tuần Thiên Thần Tướng Phong Cửu Mạch ít nói đến thấy thương đã biến thành nói rất nhiều.
- Đại nhân, không nghĩ tới thật có Hư Không Liệp Vương!
- Liễu công tử, ngươi nói đời ta có khả năng có thể trở thành Hư Không Liệp Vương hay không?
Liễu Phong không nói lời nào, nhìn Tuần Thiên Thần Tướng Phong Cửu Mạch cũng có chút ảm đạm, đời này, hắn có thể trở thành Đỉnh tiêm Tuần Thiên Thần Tướng cũng không tệ rồi, Hư Không Liệp Vương, đây…
- Phong Cửu Mạch, tu vi trước mắt của ngươi là gì?
Diệp Chân đột nhiên hỏi.
- Bẩm đại nhân, hiện tại thuộc hạ là Giới Vương cảnh nhất trọng đỉnh phong.
Phong Cửu Mạch đáp.
- Ngươi ban đầu theo ta, có tu vi gì?
Diệp Chân lại hỏi.
- Bẩm đại nhân, Huyền Cung cảnh cửu trọng hậu kỳ!
- Ngươi dùng thời gian mấy năm tăng lên tu vi bây giờ?
Diệp Chân hỏi.
- Bẩm đại nhân, chưa tới bốn năm!
- Những người khác cần bao nhiêu?
- Dưới tình huống bình thường, ít nhất cũng phải hơn mười năm, trung bình cũng phải mười tám năm.
Lời nói được phân nửa, Phong Cửu Mạch của đột nhiên dừng lại.
Diệp Chân quay đầu dùng một con mắt rất có thâm ý, liếc mắt nhìn Phong Cửu Mạch.
- Hiểu chứ?
Phong Cửu Mạch chậm rãi gật đầu một cái.
- Đã có thể hiểu, đi theo Bổn Tọa, tất cả đều có khả năng!
Diệp Chân nói.
Trên đường đi từ Long Du Nguyên đến Lạc Ấp, Diệp Chân đã suy nghĩ kỹ, thật ra thì vô luận là Thiên Miếu hay Đại Chu, đều đang muốn dò xét ranh giới cuối cùng với song phương.
Mục tiêu cũng không phải bản thân Diệp Chân, mà muốn biết đối với chuyện này ranh giới cuối cùng của đối phương ở nơi nào?
Hay nói, đây là cơ hội để thể hiện thái độ phe mình với đối phương.
Dưới tình huống này, trong chuyện này, Diệp Chân biến thành một quân cờ.
Mặc dù nói Diệp Chân là quân cờ, trước mắt mà nói, còn tương đối quan trọng, Đại Chu tuyệt đối sẽ không tùy tiện bỏ qua.
Nhưng việc trở thành quân cờ, đại biểu vận mệnh của mình đã bị kẻ khác nắm giữ trong tay, chỉ có thể được người khác định đoạt.
Nói thật, Diệp Chân rất không thích loại cảm giác bị khống chế này, Diệp Chân rất rõ, trong thời gian ngắn, bản thân không cách nào trở thành người đánh cờ.
Nhưng, Diệp Chân cũng không cam lòng vận mệnh bị người khác khống chế, hắn đang nghĩ, thế nào mới có thể dùng sức của mình tới ảnh hưởng thế cờ đây?
Trong Càn Khôn điện, hoàng thành Đại Chu, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long Đế đang từ từ tản đi màn sáng trước mắt, mặt mũi không hề bận tâm, nhưng Ngư Triêu n đã quá quen thuộc Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại biết vị Thánh Thiên tử này đã nổi giận.
- Hừ, những tặc tử Thiên Miếu này, lá gan càng lúc càng lớn, mệnh lệnh của Cửu Thiên lão quỷ cũng dám ép buộc được chấp hành trên địa bàn Đại Chu ta.
- Lá gan của bọn họ, là càng lúc càng lớn, hừ!
Một tiếng hừ lạnh khiến cho toàn bộ hoàng thành như xuất hiện một tầng khí lạnh, làm cho Nội Giám Đại Tổng Quản Ngư Triêu n sợ hãi, vội vàng quỳ rạp dưới đất, vội khuyên nhủ.
- Bệ Hạ bớt giận, khối u Thiên Miếu này, chính là mấy đời uẩn tích sở chí, muốn suy yếu, cũng không phải một sớm một chiều, xin Bệ Hạ chậm rãi mưu tính.
- Trẫm há có thể không biết!
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chậm rãi gật đầu một cái.
- Nhưng, lần này chính là một cơ hội rất tốt!
Trong Thiên Miếu phân tự Thiên Miếu phía đông Lạc Ấp thành, Nguyệt điện Điện Chủ Bách Lý Phi ngồi xếp bằng đối diện với đám người Đại Thần Sư Thủ Quang Hoa vừa mới trở về.
- Thái độ Đại Chu còn mạnh mẽ kiên quyết so với trong tưởng tượng của chúng ta! Ngay cả Hư Không Liệp Vương sẽ không tùy tiện dùng, đều xuất động hai vị.
Vẻ mặt của Thủ Quang Hoa có chút ngưng trọng.
- Thiên Miếu ta âm thầm so tài nhiều năm với Đại Chu như vậy, cũng bố trí nhiều năm như vậy, chuyện này, có lẽ có thể trở thành một bước ngoặt, một cơ hội gây áp lực với Đại Chu. Nếu có thể thu thập người này ở công đường Đại Chu Triều, sau này, những văn thần các võ tướng kia muốn đối kháng Thiên Miếu chúng ta, phải cân nhắc một chút.
Bách Lý Phi nói.
Thủ Quang Hoa lại có chút lo âu.
- Điện Chủ, muốn gây lực áp quần thần Đại Chu, dựa vào lực lượng Nhật Nguyệt Thiên chúng ta, còn chưa đủ.
Nghe vậy, khóe miệng của Bách Lý Phi bỗng hiện lên một nụ cười.
- Đó là tự nhiên. Chuyện này một khi thành công, tất cả mọi người Thiên Miếu đều sẽ có lợi, cho nên, bọn người Lục Lê Dân Đỉnh và Lôi Ngục Sơn cũng đừng mơ tưởng không quan tâm.
- Hai tháng trước, bên trên đã có dặn dò, đến lúc đó, Lục Lê Dân Đỉnh và Lôi Ngục Sơn, cũng sẽ phái người tới.
Nói tới chỗ này, khóe miệng của Bách Lý Phi hiện lên một nụ cười thần bí.
- Hơn nữa, ngươi quên, chuyện này, chúng ta còn có thêm hai đồng minh tự nguyện trợ thủ?
- Đồng minh tự nguyện trợ thủ? Còn hai tên?
Vẻ mặt của Thủ Quang Hoa nghi hoặc.
- Báo cáo Điện Chủ, Cách Thân Vương Cơ Nguyên cầu kiến.
Ngoài cửa, truyền đến tiếng thông báo của thủ vệ.
Bách Lý Phi tự đắc cười một tiếng, chỉ chỉ ngoài cửa.
- Đúng lúc này đã tới một vị!
- Xin mời!
- Không, vốn phải là Điện Chủ đích thân ra đón.
Trong phủ đệ Tây tuần Thú Tẩy Thiên Cổ, Tẩy Thiên Cổ đang uống trà minh tư, âm thanh Vệ Cương thân tín của hắn xin gặp vang lên ngoài cửa.
- Đại nhân, tên họ Diệp kia đã đến, lập tức sẽ tiến vào Lạc Ấp.
Vệ Cương nói.
- Đến rất hay, vai diễn hay sắp khai mạc rồi.
Gương mặt của Tẩy Thiên Cổ thong thả tự đắc.
Nhưng vẻ mặt của Vệ Cương nghi hoặc.
- Đại nhân, trong chuyện này, chúng ta làm như thế nào? Còn nữa, chúng ta âm thầm gọi tới những người Hà Hầu Quốc Sa Hà thành đó, khi nào triệu hồi tới?
- Làm như thế nào?
Tẩy Thiên Cổ chậm rãi nhấp một miếng trà.
- Nhân mã Tuần Tra Ty chúng ta, không thể đi quá gần với Thiên Miếu. Dù ai cũng biết Tẩy Thiên Cổ ta có chút quan hệ với Thiên Miếu, nhưng ai thấy Bổn Tọa tiếp xúc qua với người của Thiên Miếu? Cho nên, chuyện lần này, chúng ta chỉ xem diễn.
- Chỉ xem diễn?
Vệ cương ngẩn người.
- Đây chẳng phải tiện nghi cho tên Diệp Chân kia chứ? Trước mắt cơ hội này, chính là ngàn…
Nói tới chỗ này, Vệ cương giật mình.
- Ý của đại nhân là...
- Dĩ nhiên, cơ hội tốt như vậy, Bổn Tọa làm sao bỏ qua được?
- Đây chính là một chút quan hệ đều không dính với chúng ta, chỉ cần ở sau lưng nhẹ nhàng đẩy lên mấy bả, xong có thể dễ dàng nhổ ra cây đinh Bệ Hạ đóng trong Tây Tuần Thú chúng ta.
- Cơ hội tốt như vậy, không dùng thật uổng phí.
- Dĩ nhiên, lập trường của chúng ta, chúng ta chỉ có thể xem diễn! Nhưng xem trò vui, ngoại trừ vỗ tay khen ngợi ra, còn có thể quá mức cho bọn hắn thêm mấy vai diễn đấy!
Nói tới chỗ này, sắc mặt của Tẩy Thiên Cổ đông lại một cái.
- Đợi chúng ta có được tình báo từ Sa Hà thành, còn có lợi dụng nội bộ quan hệ Chung Quy Ty Tuần Tra Ty có được tình báo, sửa sang lại, lúc mấu chốt, đưa cho người cần.
Vừa nói, trên mặt Tẩy Thiên Cổ lộ ra một tia tự đắc.
- Như vậy, ta ở trong mắt Bệ Hạ, vẫn là biết tiến thối, ở trong mắt Thiên Miếu, cũng sẽ được giải quyết, ha ha, hay, hay!
Nghe vậy, Vệ cương cung kính khom người, lui ra ngoài, việc hắn cần làm còn rất nhiều.
Trong ba tháng này, đại nhân phái đi bốn năm trăm tinh anh đi về Sa Hà thành, những tinh anh này dò hỏi tới tin tức, đều cần hắn giám định, sàng lọc chọn lựa chọn tình báo hữu dụng.
Khi Diệp Chân tiến vào cửa thành Lạc Ấp, vẫn như cũ bị kiểm tra nghiêm khắc, đi theo đám người Liễu Phong còn dễ nói, người hầu và yêu thú Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu và Cửu Đầu Trùng của Diệp Chân, lại nhận được kiểm tra nghiêm khắc.
Lần này, cũng không có Trường Nhạc công chúa đứng ra bảo đảm.
Nhưng cuối cùng, vẫn thông qua cửa thành Lạc Ấp.
Lần nữa đặt chân đến Lạc Ấp, Diệp Chân lại có một loại cảm giác không giống nhau.
Lần trước tiến vào Lạc Ấp lúc, Diệp Chân cảm giác như con giun dế bước chân vào Lạc Ấp, tất cả đều yêu cầu ngẩng mặt.
Nhưng lần này, Diệp Chân cảm giác buổi tối giống như một con Cô Lang bước vào Lạc Ấp vậy, mặc dù trong lực lượng không coi vào đâu, nhưng lại có lực lượng hô phong hoán vũ.
Trước mắt dư luận Lạc Ấp này xôn xao, chính là Diệp Chân khuấy lên.
Theo như Luật Đại Chu, quan chức các nơi tiến vào Lạc Ấp báo cáo công việc, toàn bộ vào ở Đại Chu phải đến nơi quan phương cung cấp, theo như Phẩm Giai bất đồng, Quan phương bất đồng lớn nhỏ.
Nhưng, Diệp Chân tới đầu tiên là đi hoàng thành đóng chỉ.
Tỏ rõ Diệp Chân hắn đã theo như thời gian chỉ ý quy định tới báo cáo công việc.
Sau khi Diệp Chân đóng chỉ quay về đến Quan phương chưa tới nửa nén nhang, thánh chỉ mới đã xuất hiện.
- Thượng thừa Hồng Hoang, hạ ngự vạn giới, Thiên Mệnh Thánh Chủ chiếu viết: Bắc Hải tam đẳng Bá tước đã đến, Tuần phong sứ đệ nhị lộ Tây Tuần Thú Diệp Chân ngày mai tham gia triều hội, gặp vua báo cáo công việc, khâm thử!
Tiếp xong thánh chỉ, còn không đợi Diệp Chân đáp tạ vị thái giám tuyên chỉ kia, vị kia đã dâng lên một khối Ngọc Giản bị phong ấn rất nhiều câu chú, hai tay đưa cho Diệp Chân.
- Lão tổ tông kêu Tiểu Giao giao cho đại nhân, bảo đại nhân sau khi nhìn xong hãy hủy đi!