← Quay lại trang sách

Chương 1724 Tiết Tấu Này Không Đúng!

Nội Giám Đại Tổng Quản Ngư Triêu n đưa tới Ngọc Giản, nội dung cũng không nhiều, chẳng qua là dặn dò một ít tình huống trước mắt, không đến nổi làm mù mắt Diệp Chân.

Trước mắt, trên triều đình đầu tiên là do Thiên Minh Hầu Quốc hung hãn tố Tuần Phong sứ Diệp Chân, tố Diệp Chân nhúng tay vào sự vụ Phong quốc, cậy chức thiện quyền, làm xằng làm bậy, khiến cho Thiên Minh Hầu Quốc tổn thất nặng nề.

Thứ yếu là Thiên Miếu Nhật Nguyệt Thiên tố cáo Diệp Chân đồ Tự hủy Miếu, chính là nguyên hung của vụ án Thiên Miếu phân Tự Sa Hà thành bị tàn sát, Thiên Miếu đang không ngừng gây áp lực với Đại Chu, yêu cầu Đại Chu giao ra trên dưới toàn tộc Diệp Chân, đưa về Thiên Miếu Nhật Nguyệt Thiên tế thần tạ tội.

Chủ yếu làm khó dễ chính là hai bên này.

Nhưng, theo Ngư Triêu n nói, vô luận là Thiên Minh Hầu Quốc hay Thiên Miếu, hai điểm này, cũng không có bên nào không cách nào đưa ra bằng chứng.

Ngọc giản cuối cùng, Ngư Triêu n chỉ dặn dò Diệp Chân một chuyện, vô luận là chuyện Sa Hà thành có phải Diệp Chân làm hay không, vô luận đối phương bày ra dạng chứng cớ gì, Diệp Chân chỉ cần chối là có thể, tuyệt đối không thể thừa nhận.

Đương nhiên, chuyện này lên men đến bây giờ đã không chỉ có Diệp Chân nhận hay không nhận có thể chấm dứt, Ngư Triêu n đặc biệt giao phó, ngày mai triều hội ứng đối, phải tùy cơ ứng biến.

Đầu ngón tay nhẹ nhàng chà một cái, Ngọc Giản do Nội Giám Đại Tổng Quản gửi tới đã hóa thành tro bụi, mà Diệp Chân đang rơi vào trong trầm tư.

Ban đầu khi ở Sa Hà thành, Diệp Chân phát hiện Minh Đường, rồi giết tới phân Tự Sa Hà thành đã nghĩ tới tất cả các thứ này.

Nhưng, lúc ấy dưới tình hình đó, Diệp Chân cũng không suy nghĩ nhiều, hắn muốn làm như vậy, nhất định phải chém chết Minh Đường, người biết chuyện Chân Huyền đại lục.

Đáng tiếc, cuối cùng lại công thua thiệt một biếu tặng, Minh Đường người kia lại tu luyện tam sinh đạo đạo, còn sống.

Nhưng nếu lặp lại tình hình ban đầu một lần nữa, Diệp Chân vẫn sẽ làm như vậy, dù sao dưới tình huống đó, Diệp Chân không có lựa chọn khác.

Mà bây giờ, sự kiện kia tạo thành hậu quả còn phải phức tạp và khó khăn hơn so với trong tưởng tượng của Diệp Chân, dù Diệp Chân trước sớm đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.

Diệp Chân không nghĩ tới tình thế biến hóa bên dưới lại để cho hắn thành quân cờ Đại Chu đấu cờ với Thiên Miếu.

Hắn là loại quân cờ mấu chốt, không cẩn thận, sẽ tan xương nát thịt.

Từ trước mắt nhìn các loại tình thế, Đại Chu ủng hộ đối với hắn, rất mạnh, Diệp Chân cũng tin tưởng thái độ Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bọn họ.

Nhưng, thái độ là thái độ, thực lực là thực lực.

Nếu Đại Chu thật có thể gây áp lực một phía với Thiên Miếu, cũng sẽ không mặc cho Thiên Miếu những năm gần đây tiếp tục làm lớn.

Nói cách khác, Diệp Chân tin tưởng thái độ Đại Chu, nhưng không tin Đại Chu có thể bảo vệ hắn một trăm phần trăm hoàn hảo không hao tổn.

Cũng không phải thực lực Đại Chu không bằng Thiên Miếu.

Mà vì lực lượng Thiên Miếu tương đối đông đúc, mặc dù Đại Chu gia đại nghiệp đại, nhưng rắn chuột trong nhà hoành hành, không ngăn được có nội gian.

Diệp Chân biết như Tẩy Thiên Cổ, ngay cả trong tám đại ngự chính Thân Vương Đại Chu quyền cao chức trọng, rõ ràng có hơn ba vị rất gần gũi Thiên Miếu.

Nội bộ hỗn loạn, các cứ chiếm đỉnh núi, đều chỉ quản lợi ích của mình, đây mới là nguyên nhân Đại Chu không cách nào áp chế Thiên Miếu.

Cho nên, dù nhìn thấy trước mắt, Đại Chu có tiêu chuẩn nhất định ủng hộ hắn, nhưng Diệp Chân cũng không thể đặt toàn bộ hy vọng ký thác vào trên Đại Chu, còn phải chuẩn bị một tay.

Nhưng, loại này chuẩn bị, phải mang tính mấu chốt.

Còn có trong tay Diệp Chân nắm đủ loạt vật chứng thoát khốn, cũng phải lấy ra dưới tình huống thích hợp, mới có thể đạt thành kỳ hiệu.

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

Sáng sớm ở trong thành Lạc Ấp, trong hoàng cung, Loan Phượng thanh minh bắt đầu.

Đại Chu hoàng gia vẫn tương đối để ý mặt mũi, những thú lan được nuôi dưỡng ở hoàng cung toàn là những Yêu Thú, tiếng kêu của Yêu Thú chói tai khó nghe xung quanh, toàn bộ có kết giới cách bảo vệ.

Những loài chim có tiếng kêu dễ nghe, âm thanh Loan Phượng, đại biểu hình tượng hoàng gia cao quý, cứ sáng sớm sẽ đúng thời điểm, nó sẽ vang dội toàn bộ Lạc Ấp.

Đại biểu một ngày mới bắt đầu, đồng thời cũng đại biểu triều hội bắt đầu.

Sáng sớm, khi âm thanh Loan Phượng còn không chưa vang dội, Diệp Chân sẽ cầm thân phận Ấn Tỷ đến bên ngoài hoàng cung, xong được an bài đến phòng chờ ngoài Càn Khôn điện chờ tuyên triệu.

Phẩm giai trước mắt của Diệp Chân là không có tư cách tham gia hướng nghị.

Cho nên, cho đến khi triều hội bình thường nghị sự kết thúc, Diệp Chân mới có cơ hội tiến vào Càn Khôn điện.

Địa vực của Đại Chu rộng rộng rãi, ba ngày một lần hướng nghị, sự tình cần thương nghị rất nhiều, Diệp Chân ở trong phòng chờ hơn hai canh giờ, lúc này mới nghe được âm thanh thái giám tuyên triệu.

- Tuyên Bắc Hải tam đẳng Bá tước, Tây Tuần Thú đệ nhị bộ Tuần Phong sứ Diệp Chân lên điện báo cáo công việc tấu đúng nội dung!

Giọng nói vịt đực của thái giám kia làm cho đang Diệp Chân từ điều tức tỉnh dậy, xong có một thái giám mang theo Diệp Chân đi về Càn Khôn điện.

Càn Khôn điện Đại Chu như một nhà thờ lớn, bên trên có khắc vô số nanh tranh Thái Cổ hung thú uy mãnh, nhất là chính giữa đại điện, một vòng hàng trăm hạt châu to lớn, đủ loại màu sắc khác nhau, như mắt nhìn từ trên xuống nhìn triều thần vừa tiến vào Càn Khôn điện.

Để cho trong lòng của người ta vô hình căng thẳng, cho dù Diệp Chân đã tụ Nguyên Linh cũng không chống đỡ được những con mắt giống như hạt châu đang nhìn chăm chú, không thể không ngưng âm thanh tĩnh khí, thận trọng bước vào.

Có thể nói, từ khi bắt đầu bước vào Càn Khôn điện này, khí thế trước hết bị đè ép một đầu.

- Chặt chặt, Đại Chu lại có thể tìm được trên trăm hung thú cường đại nhất thời kỳ Thái cổ, xong lấy mắt bọn chúng làm môn châu, không nghĩ tới, đây là thật.

m thanh của Thận Long Nguyên Linh A Sửu vang lên trong Linh Phủ của Diệp Chân.

Nhưng vào lúc này, Diệp Chân bước qua ngưỡng cửa thật cao kia, bước chân vào trong Càn Khôn điện, khoảnh khắc bước vào trong Càn Khôn điện, một đạo lực lượng vô hình lập tức rơi vào trên người, để cho cả người Diệp Chân có một loại khó chịu không nói được.

Cùng một giây, Thận Long châu trong cơ thể Diệp Chân cũng chợt co rụt lại, khí tức thu liễm đến cực hạn, Thận Long Nguyên Linh A Sửu vừa mới nãy vẫn còn nói bốc nói phét, lập tức mai danh ẩn tích, lại không phát ra một tia âm thanh nào.

Ngày thường, Tử Linh rất sống động, còn có Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên, lúc này từng cái thu liễm hơi thở của mình đến mức tận cùng, giống như trốn ở góc phòng vậy, một cử động cũng không dám.

Diệp Chân biết, đây là do Càn Khôn Tỷ - bảo vật Trấn Quốc của Đại Chu trấn áp Càn Khôn điện.

Càn Khôn Tỷ chính là quốc vận chí bảo của Đại Chu trấn áp núi sông, ban đầu khi Đại Chu dựng nước, do đương thời Tổ Thần điện Cửu Đại Thánh Sư liên thủ bố trí kiến tạo Càn Khôn Tỷ Trấn Quốc nối thành một thể với Càn Khôn điện, có vô số bố trí cao minh.

Một thứ trong đó chính là Đại Chu Càn Khôn điện tự thành một giới, ngươi đừng nhìn qua chỉ đi qua một ngưỡng cửa, nhưng trên thực tế ngươi đã bước vào một Tiểu Thế Giới khác.

Mà Tiểu Thế Giới này chính là do Càn Khôn Tỷ làm trụ cột, là Tiểu Thế Giới do các đời Đế Vương Đại Chu tự mình nắm trong tay.

Tiến vào Tiểu Thế Giới này, tất cả Thiên Địa Pháp Tắc đều do Nhân Tôn Hoàng Cơ Long khống chế Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ định chế.

Nói cách khác, trong Càn Khôn điện, Đại Chu Thánh Thiên tử Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chính là vô địch.

Ở chỗ này, bất luận kẻ nào muốn ám sát hoặc có bất kỳ chuyện gì bất chính đều là nói vớ vẩn.

Mà từng triều thần bước vào Càn Khôn điện, khi bước vào trong, lực lượng sẽ bị Đại Chu Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ áp chế.

Tử Linh, Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên, Thận Long châu, Thận Long Nguyên Linh A Sửu trong cơ thể Diệp Chân, toàn bộ vì cảm ứng được khí tức kinh khủng của Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ kia, mỗi một tên đều an phận, không dám có bất kỳ hành động phản kháng.

Có thể thấy Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ này rất kinh khủng.

Bước vào Càn Khôn điện, đồng loạt có mấy chục đạo ánh mắt như mủi châm đâm về phía Diệp Chân.

Diệp Chân lại không thời gian để ý tới những thứ này, mà hơi có chút bất đắc dĩ tiến về trước mấy bước, đại lễ tham bái về phía Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đang ngồi trên cao.

- Thần, Bắc Hải tam đẳng Bá tước, Tây Tuần Thú đệ nhị bộ Tuần Phong sứ Diệp Chân phụng chỉ trở về Lạc Ấp, chuyên tới để báo cáo công việc cho Bệ Hạ.

Diệp Chân cất cao giọng nói.

- Hãy bình thân, trẫm nghe đây.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lộ vẻ rất tùy ý, nhưng khí tức trên triều đình rõ ràng thay đổi không giống nhau.

Diệp Chân thừa dịp cơ hội này, quan sát một chút, hiện tại, thật có không ít người quen.

Như thái tử Minh Đường trước đây không lâu được sắc phong làm Thiên Minh Hầu Quốc cũng trong hàng đang lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn.

Tây tuần Thú Tẩy Thiên Cổ cũng trong hàng sau lưng Trung Tuần Thú Cảnh Trạm, trên mặt hơi có méo mó, treo một nụ cười nhàn nhạt, đang híp mắt đánh giá Diệp Chân.

Ánh mắt kia nhìn qua ôn hòa nhưng rơi vào trên người của Diệp Chân lại lộ ra tia lạnh lùng như con rắn độc.

Ngoại trừ Tẩy Thiên Cổ ra, Thiên Miếu Nguyệt điện Điện Chủ Bách Lý Phi, Lục điện Điện Chủ Mộc Hủ, Lôi Điện Điện Chủ Chấn Diễn cũng ở đây, hẳn là được mời vào trước khi Diệp Chân đến.

Mấy người bọn hắn, mỗi người nhao nhao muốn thử, chờ đợi cơ hội mở miệng tố cáo Diệp Chân.