← Quay lại trang sách

Chương 1787 Cụt Tay

Nửa câu đầu này của Ba Nhĩ Hổ nói với một đám Tế Ti trong Man Linh điện, nửa câu sau, là nói với Diệp Chân, cũng thanh minh một phần trách nhiệm không thể thiếu.

- Ba phó điện chủ nói rất đúng, đao kiếm không có mắt, chúng ta ra tay, sơn hà biến sắc, Ba phó điện chủ vẫn cẩn thận mới tốt, nếu bị ta làm bị thương, xin hãy tha lỗi!

Diệp Chân cười gằn đáp lại.

- Rất tốt!

Gật đầu lia lịa, Ba Nhĩ Hổ lại lần nữa nhìn về phía Điện chủ Trường Nhạc công chúa.

- Kính xin Điện chủ thôi thúc Diễn Võ trận pháp bản điện để ngừa phá hoại!

Nghe vậy, thần niệm của Trường Nhạc công chúa khẽ nhúc nhích, một chùm thanh quang bay lên giữa Man Linh điện, lập tức hóa thành một đạo màn sáng bảo hộ cực kỳ dày nặng, bao phủ Diệp Chân và Ba Nhĩ Hổ.

Đầu ngón tay biến động pháp quyết, không gian trong màn sáng bảo hộ Man Linh điện trong thời gian ngắn mở rộng gấp mười lần, từ chu vi ngàn mét đã biến thành chu vi vạn mét.

Một chu vi hai mươi dặm đã đầy đủ cần thiết để diễn võ.

- Xin mời!

Diệp Chân quát lên.

Thời khắc Ba Nhĩ Hổ gật đầu đang muốn mở miệng, trong Linh Phủ đột nhiên truyền đến âm thanh đại ca Ba Nhĩ Long.

- Yên tâm xuống tay ác độc, nếu có cơ hội, thì phế bỏ hắn! Đây là công khai diễn võ, tài nghệ không bằng người, lỡ tay phế bỏ hắn, ai cũng không được gì!

Ba Nhĩ Hổ không có trả lời, chỉ gật đầu lia lịa, sát khí trong con ngươi tăng vọt, quát lên hướng về phía Diệp Chân.

- Xin mời!

- Mời!

Chữ Mời vừa thốt ra chớp mắt, thân hình của Ba Nhĩ Hổ hơi động, thân hình như phi ưng bay, nhưng, cũng không phải đánh về phía Diệp Chân, mà là lùi hướng về phía biên giới màn sáng trong sân diễn võ.

Chớp mắt bay ngược ra, một đạo linh quang nổ tung, một thanh cốt cung màu sắc đen nhánh âm lãnh xuất hiện trong tay Ba Nhĩ Hổ, dây đàn hơi căng.

Băng!

Ngón tay của Ba Nhĩ Hổ như xoa xoa xẹt qua dây cung, dây cung phát ra âm thanh, lại bắn ra một đạo khí tiễn về phía không khí, đánh về Diệp Chân.

Tiếng rít chói tai kia, uy thế kia, lập tức làm cho mười lăm vạn Tế Ti quan chiến vì đó hoa mắt, trong lòng sợ hãi.

Chỉ là vuốt dây cung đã có uy thế như vậy, tiễn kỹ của Đệ nhị Phó Điện chủ Ba Nhĩ Hổ, sẽ lợi hại bao nhiêu?

Diệp Chân lại cười lạnh một tiếng, Thiên Ưng Phá Phong Ưng sau lưng giương ra, đã đánh về phía Ba Nhĩ Hổ.

Nhưng, luận về tốc độ, Diệp Chân không bằng Ba Nhĩ Hổ, khoảng cách hắn và Ba Nhĩ Hổ vẫn đang rất xa.

Thấy thế, Ba Nhĩ Hổ cười lạnh một tiếng!

Phía trước Hổ Phách cung của hắn, tốc độ không bằng hắn, lại còn dám trực tiếp nhào lên như thế, tên kia muốn chết không khác biệt gì!

Dù cho là Đạo cảnh, Hổ Phách cung của hắn cũng có thể bắn chết!

Hai tay khẽ nhúc nhích, cốt cung đen nhánh âm lãnh kia, lập tức đã bị Ba Nhĩ Hổ mở ra thành hình tròn, một thanh cốt tiễn màu đen, đã vô thanh vô tức đặt lên cốt cung!

Xèo!

Tiếng rít chói tai đột ngột vang lên, ngón tay của Ba Nhĩ Hổ như sét đánh liên tục, liên tiếp ba tiễn tạo thành hình chữ phẩm đánh về phía Diệp Chân.

Ba đạo cốt tiễn tạo ra sóng khí cuồn cuộn chớp mắt, lại bất ngờ biến thành đầu hổ, phát ra tiếng hổ gầm chấn động tâm hồn đánh về Diệp Chân!

Ba Nhĩ Hổ có thể trở thành Phó Điện Chủ, cũng không phải không có đạo lý, chỉ ba đạo Hổ tiễn này toả ra tiễn ý đã có thực lực uy hiếp cường giả Đạo cảnh.

Tốc độ ba đạo Hổ tiễn cực nhanh, như tiếng hổ gầm vang lên đã oanh đến trước người Diệp Chân.

Đối với ba đạo Hổ tiễn này, Ba Nhĩ Hổ vẫn cực kỳ đắc ý, một thân bản lãnh của hắn đều đặt trên đại cung, ngưng luyện vài loại linh tiễn còn có linh tính phi phàm.

Như Hổ tiễn này, không chỉ có uy lực mạnh hơn ba phần mười so với Kiếm linh tiễn, càng quan trọng chính là, hổ vồ được hắn bắn ra rất linh động.

Mục tiêu gắng gượng đón đỡ còn có thể, nếu sợ mà tránh né uy lực của Hổ tiễn, vậy linh vận ẩn chứa trong ba đạo Hổ tiễn này của hắn sẽ điều chỉnh hướng bay.

Trong chớp mắt, thức tỉnh linh tính bên trong tự điều chỉnh phương hướng, tuyệt đối sẽ trở thành ác mộng của kẻ địch!

Ba Nhĩ Hổ cảm thấy, chỉ ba mũi tên này đã có thể trọng thương Diệp Chân, thậm chí phế bỏ hai chân Diệp Chân.

Trong ý nghĩ của Ba Nhĩ Hổ, trước tiên Diệp Chân sẽ tránh né, sau đó, khi đang bị khiếp sợ vạn phần, thì bị ba đạo Hổ tiễn bắn trúng trọng thương.

Nói như vậy, quá hoàn mỹ!

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, bất luận là Ba Nhĩ Hổ hay mười lăm vạn Tế Ti trong Man Linh điện, mỗi người đều trợn mắt ngoác mồm.

Tả Đại Chủ Tế Diệp Chân đối mặt với ba chi Hổ tiễn mà Nguyệt Tế Man Linh điện đều biến sắc lại không tránh không né lại tiến lên nghênh tiếp.

Nói thật, gắng gượng đón đỡ ba đạo Hổ tiễn này là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng dù Diệp Chân cố gắng đón đỡ, lại không có bất luận động tác gì, mà dùng thân thể trực tiếp nghênh đón!

Dĩ nhiên dùng thân thể làm bia trực tiếp đỡ đòn!

Một đám Nguyệt Tế, còn có Ba Nhĩ Hổ kinh sợ đến mức cằm đều sắp rơi mất, có mấy người càng thêm kinh ngạc thốt to lên.

Đừng nói một võ giả Thông Thần cảnh lục trọng, ngay cả võ giả Giới Vương cảnh bát cửu trọng, cũng không dám bất cẩn như Diệp Chân, dùng thân thể đỡ đòn!

Nhưng Diệp Chân vẫn cứ làm như vậy!

Ầm ầm ầm!

Ba đạo Hổ tiễn đồng thời phân biệt bắn trúng ngực phải Diệp Chân, trên hai đùi, trong tiếng nổ vang kinh người, ba đạo Hổ tiễn này như bắn phải bách luyện tinh cương, bắn ra hỏa tinh tung toé!

Trong tia lửa văng khắp nơi, ba đạo Hổ tiễn nổ tung từng tấc một, dĩ nhiên cũng không có chút nào oanh vào trong cơ thể Diệp Chân.

Nhìn ra được tình cảnh, một đám Tế Ti Man Linh điện trợn mắt ngoác mồm.

Lông mày của Diệp Chân lúc này nhẹ nhíu lại.

Hắn cũng không bị thương.

Trận chiến này, Diệp Chân đang muốn thử một chút uy lực tầng thứ ba Hắc Long Bá thể và Long Lân Linh giáp của hắn sau khi tăng lên đến cùng mạnh cỡ nào?

Long Lân Linh giáp chính là ngưng ra một tầng linh giáp bên ngoài thân Diệp Chân rất giống vảy rồng bổ sung thêm cho Hắc Long Bá thể.

Uy lực Long Lân Linh giáp, Hắc Long Bá thể tăng lên có thể giúp Diệp Chân tăng lên tu vi.

Gắng gượng đón đỡ ba đạo linh tiễn của Ba Nhĩ Hổ, Diệp Chân phát hiện, Hắc Long Bá thể này phối hợp với Long Lân Linh giáp, uy năng còn mạnh hơn một chút so với trong tưởng tượng của hắn.

Tầng thứ ba của Hắc Long Bá thể phụ trợ để cường độ thân thể tương đương với trình độ thượng phẩm Trấn khí.

Mà không nghi ngờ chút nào, cự cung này của Ba Nhĩ Hổ chớp mắt đã thể hiện được trình độ thân thể Diệp Chân là thượng phẩm Trấn khí.

Ở tình huống bình thường, cự cung trong tay Ba Nhĩ Hổ có thể thương tổn được cường độ thân thể Diệp Chân tương đương với thượng phẩm Trấn khí.

Nhưng phối hợp với một tầng Long Lân Linh giáp, ba đạo Hổ tiễn của Ba Nhĩ Hổ gặp phải Long Lân Linh giáp đã giảm mạnh uy lực, dĩ nhiên chỉ để lại vài vệt xước trên thân thể Diệp Chân, không bị chút hao tổn!

Sở dĩ Diệp Chân khẽ cau mày vì khi ba đạo Hổ tiễn bắn trúng thân thể hắn, Diệp Chân đột nhiên cảm giác được có ít nhất bảy loại khí tức thâm độc tập kích về phía cơ thể mình.

Trong ba đạo Hổ tiễn này của Ba Nhĩ Hổ, lại có luyện hóa sáu loại linh chú suy yếu, chậm chạp, nguyền rủa, độc tố.

Sáu loại linh chú này cực kỳ đòi mạng, một khi phát tác, lập tức sẽ để thực lực Diệp Chân giảm xuống hơn ba phần mười.

Cao thủ so chiêu, đừng nói thực lực đột ngột rơi xuống ba phần mười, dù có bất ngờ rơi xuống một thành cũng đã rất đòi mạng.

Khi cảm ứng được trong sáu loại linh chú này, thần niệm của Diệp Chân hơi động, Thiên Lôi Linh hỏa lập tức từ trong cơ thể cuốn ngược ra, trong nháy mắt đã thiêu đốt sáu loại linh chú.

Thiên Lôi Linh hỏa của Diệp Chân chính là khắc tinh của linh chú.

Lần này, vẻ mặt của Ba Nhĩ Hổ cuối cùng đã trở nên cực kỳ nghiêm nghị.

Phần lớn các võ giả dù có miễn cưỡng nhận lấy ba đạo Hổ tiễn cũng phải trúng sáu loại linh chú của hắn.

Huynh đệ bọn họ có thể cướp được Dục Thổ Man bảo vệ Chiến linh trong cổ địa Man tộc, sáu loại linh chú ẩn chứa trong Hổ tiễn của hắn, có thể chính là mấu chốt thành công.

Ít nhất có thể thủ tiêu hai vị cường giả Giới Vương cảnh hậu kỳ.

Nhưng không nghĩ tới, hiện tại lại chả ăn thua gì với Diệp Chân!

Càng làm cho con ngươi của Ba Nhĩ Hổ co rút nhanh chính là, Diệp Chân dùng thân thể gắng đón đỡ ba mũi tên của hắn, thân hình lại chỉ bị xước một đường, sau đó lại nhanh chóng đánh tới về phía hắn, đang nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với hắn.

Thấy thế, khóe miệng của Ba Nhĩ Hổ nở một nụ cười, xem ra, Diệp Chân cũng biết được sự khủng bố của hắn, muốn rút ngắn khoảng cách, muốn cận chiến, như vậy mới có khả năng thủ thắng.

Nhưng hắn xuất thân từ Liệp Thủ, bản lĩnh thả diều như thế này, giống như ăn uống chơi đùa, đã thành bản năng.