← Quay lại trang sách

Chương 1788 Đoạn Hổ Phách

Thân hình lại lần nữa lấp lóe, Ba Nhĩ Hổ nhanh như tia chớp vòng quanh hướng về một hướng khác diễn võ trường.

Lúc nãy một đòn kia, hắn đã thăm dò ra mấy phần bản lĩnh của Diệp Chân, thân thể cực kỳ cường hãn, đây là năng lực chính của Diệp Chân.

Nhưng, ở trước mặt một Liệp Thủ xuất sắc, lợn rừng da lông dày nặng, chung quy cũng sẽ bị săn giết.

Hắn rất muốn biết, cường độ thân thể Diệp Chân cuối cùng có thể chịu đựng dưới mấy lần bắn liên tục của hắn?

Thời khắc lắc mình, Ba Nhĩ Hổ định giương cung mở tiễn lần nữa bắn liên tục!

Ầm ầm ầm!

Ánh chớp khủng bố bất ngờ tách ra trong tay Diệp Chân.

Một đạo lôi đình như một đầu rắn, nhanh như tia chớp bổ về phía Ba Nhĩ Hổ, nhanh chóng di động đến phía trước nửa mét.

Tia chớp này oanh kích để Ba Nhĩ Hổ cực kỳ khó chịu.

Nếu hắn tiếp tục lao về phía trước, nhất định sẽ bị Tru Tà Thần Lôi bắn trúng, dựa vào tu vi hiện tại của hắn, bị Tru Tà Thần Lôi bắn trúng cũng rất không dễ chịu.

Nhưng nếu muốn né tránh, Tru Tà Thần Lôi sẽ rất hung ác ở trước mặt của hắn.

Hắn có thể làm, cũng chỉ có thể quay người vội vàng rút lui.

Thần niệm hơi động, linh lực trong cơ thể Ba Nhĩ Hổ chợt nghịch chuyển, như một đài thôi sơn khai địa đang tiến lên cực nhanh cưỡng ép rơi xuống.

Ba Nhĩ Hổ mạnh mẽ cưỡng ép xoay người lùi lại, thậm chí Ba Nhĩ Hổ nghe được xương cốt bản thân răng rắc răng rắc trong tiếng nổ vang.

Vội vàng cưỡng ép dừng lại, xoay người để xương cốt của hắn chịu đựng đến cực hạn!

Cũng may thân pháp của hắn cực kỳ linh hoạt, bằng không, lần này né tránh đã có thể làm cho hắn gãy xương.

Nhưng dù như vậy, trong người Ba Nhĩ Hổ cũng bị phản lực xung kích, khóe miệng bỗng tràn ra một vệt máu tươi.

Xoay người chớp mắt, con ngươi của Ba Nhĩ Hổ co rụt lại.

- Cẩn thận!

Khi âm thanh cảnh báo của đại ca Ba Nhĩ Long vang lên trong Linh Phủ của Ba Nhĩ Hổ.

Ngay khi Ba Nhĩ Hổ này vừa lùi lại, trong thời gian ngắn, Diệp Chân đã kéo ngắn khoảng cách ba dặm, rút ngắn khoảng cách giữa hắn và Ba Nhĩ Hổ còn cỡ hai ngàn mét.

Một đạo kiếm quang để trong lòng Ba Nhĩ Hổ kinh hoàng hóa thành một mảnh màn kiếm phủ đầu chụp xuống Ba Nhĩ Hổ!

'Phi' một tiếng, máu tươi bắn phun ra, trong nháy mắt, cự cung trong lòng bàn tay Ba Nhĩ Hổ đột nhiên mở ra mười tám lần.

Mỗi lần đều là một mũi tên chín tiễn.

Mỗi đạo đều đánh về phía kiếm quang đang che ngợp bầu trời đánh xuống đầu hắn.

Những mũi tên này như một vòng bảo vệ, cố gắng bao quanh bốn phương tám hướng Ba Nhĩ Hổ!

Ba Nhĩ Hổ tin tưởng, một ánh kiếm cũng không thể bổ vào được!

Ba Nhĩ Hổ đã cảm ứng được, kiếm quang này cực kỳ hung sát, có chứa khí tức Hậu Thiên Linh Bảo, nếu hắn không cẩn thận ứng đối, sợ sẽ bị thiệt thòi.

Nhưng chớp mắt vô số tiễn quang nổ ra, từng kiếm quang đầy trời xẹt qua một đạo quỹ tích cực kỳ kỳ dị, hội tụ thành một thanh cự kiếm toả ra sát khí màu xanh xanh trắng trắng xuất hiện trên gáy Ba Nhĩ Hổ!

Giờ khắc này, Ba Nhĩ Hổ còn chưa kịp phản ứng lại ánh kiếm này làm sao xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, chỉ né tránh theo bản năng.

Đầu và thân thể nghiêng về phía bên trái, di động nửa thước!

Răng rắc!

m thanh kiếm quang vào cắt vào da thịt và xương vang lên.

- Nhị đệ!

Nhìn thấy cánh tay phải của Ba Nhĩ Hổ bay lên, Đệ nhất Phó Điện Chủ Ba Nhĩ Long đột nhiên đứng dậy, sợ hãi rống giận!

Cùng với đó là tiếng kinh hô cả điện, âm thanh hút vào hơi lạnh như sóng dữ vỗ bờ!

Có thể nói, mười lăm vạn Tế Ti Man Linh điện quan chiến, hơn chín phần mười đều cho rằng Tả Đại Chủ Tế Diệp Chân phải thua không thể nghi ngờ, dù sao thực lực chênh lệch quá lớn.

Còn một thành Tế Ti còn lại, đại đa số cũng cho rằng Diệp Chân có thủ đoạn, sẽ không thua quá thảm hoặc có biện pháp tự vệ.

Nhưng tuyệt đối không ai nghĩ đến Diệp Chân sẽ thắng, còn có thể thắng thẳng thắn dứt khoát như vậy.

Vì lẽ đó, âm thanh mấy vạn Tế Ti hút vào hơi lạnh không có khuếch đại chút nào.

Đừng nói những Tế Ti này, ngay cả Trường Nhạc công chúa, vẻ mặt cũng có chút bất ngờ, hiển nhiên không nghĩ tới Diệp Chân sẽ thắng mạnh mẽ như vậy.

Kỳ thật, đây có quan hệ với hai Hậu Thiên Linh Bảo trong tay Diệp Chân.

Một trong hai Hậu Thiên Linh Bảo là Lôi Quang Tiên có thể bổ ra Tru Tà Thần Lôi, đây là Hậu Thiên Linh Bảo có cấp bậc sắp tiếp cận Thượng phẩm.

Nhưng, uy lực vẫn như cũ không lợi hại bằng Tử Linh Tiên kiếm của Diệp Chân.

Uy lực Tru Tà Thần Lôi Lôi Quang Tiên bắn ra có lẽ một đòn sẽ đánh trọng thương Ba Nhĩ Hổ, nhưng tuyệt đối không biến thái như Tử Linh Tiên kiếm.

Còn uy lực Hổ tiễn của Ba Nhĩ Hổ, quả thật cực cao, không chỉ tinh thông xa chiến, còn tinh thông cận chiến.

Lúc cận chiến, cự cung trong tay cực kỳ sắc bén.

Vật liệu chế tạo thành cự cung này cực kỳ cứng rắn, còn có trình độ thượng phẩm Trấn khí, nếu trong tình huống bình thường, cự cung của Ba Nhĩ Hổ tuyệt đối có thể gắng gượng chống đỡ mấy lần Tử Linh Tiên kiếm.

Như vậy, cũng không đến mức bị một kiếm cụt tay.

Nhưng, Tử Linh trong Tử Linh Tiên kiếm là một tồn tại cực kỳ biến thái.

Kiếm đạo của nàng cực kỳ huyền ảo.

Tay Diệp Chân chỉ cần cầm Tử Linh Tiên kiếm, vô số chiêu thức kiếm đạo cực kỳ huyền ảo sẽ như sóng biển dạt dào xuất hiện trong đầu của Diệp Chân.

Sát chiêu kiếm đạo, một bút thành văn.

Tử Linh kết hợp với Tử Linh Tiên kiếm như một thanh kiếm khí và một vị kiếm khách tuyệt đỉnh phối hợp với nhau!

Tiện tay xuất ra một đòn, trước lấy thực hóa hư để linh tiễn Ba Nhĩ Hổ bắn ra bốn phía, thời khắc mấu chốt, lại lấy hư hóa thực, một kiếm chém trọng thương.

Kỳ thật, theo Tử Linh nói, một kiếm này vì Diệp Chân làm chủ thể chủ đạo, so với Tử Linh nàng tự mình triển khai, vẫn bị chậm ba phần.

Nếu lúc nãy Diệp Chân mặc cho Tử Linh tự mình ra tay, chiêu kiếm mới vừa rồi nói không chắc có thể chém xuống cái đầu của Ba Nhĩ Hổ.

Ba Nhĩ Long đang sợ hãi rống to, đám Tế Ti quan chiến hít vào một hơi khí lạnh, nhưng trong diễn võ trường, luận võ vẫn đang tiếp tục.

Tử Quang Tử Linh Tiên kiếm của Diệp Chân sau khi đánh bay một cánh tay phải và nửa cái cánh tay còn lại của Ba Nhĩ Hổ, kiếm quang lóe lên, lại lần nữa chặn ngang chém tới về phía Ba Nhĩ Hổ.

Ba Nhĩ Hổ ngược lại cũng cực kỳ hung hãn, không hổ là Đệ nhị Phó Điện chủ Man Linh điện, kinh nghiệm thực chiến cực kỳ phong phú.

Thời khắc vai phải đau nhức đã biết không ổn.

Càng chết người là, tay phải hắn cầm cung, cánh tay phải bị chém đứt, cự cung trong tay cũng rơi xuống đất.

Nếu hắn không có thủ đoạn tương ứng, ngày hôm nay có thể mất mạng tại chỗ.

Trong thời gian ngắn, hai con mắt đỏ như máu, đột nhiên vặn đầu một cái, phun ra một ngụm linh quang khi nhìn thấy vai phải bắn ra máu tươi.

Trong nháy mắt, cánh tay trái hiếm hoi còn sót lại đã biến ảo hơn mười đạo thủ ấn huyền ảo.

Khi linh quang thủ ấn tụ hợp vào bị huyết tiễn phun trúng, bả vai của Ba Nhĩ Hổ cuồng phun ra máu tươi dày đặc, bất ngờ biến ảo thành một đầu Huyết hổ có khí tức hung tợn dữ dằn!

Hống!

Trong tiếng gầm gừ, Huyết hổ bỗng hóa to hơn mười mét, nhanh như tia chớp đánh về phía Tử Linh Tiên kiếm!

Hổ mở miệng, đã phun ra gần trăm đạo huyết tiễn, bao trùm hướng về phía Diệp Chân.

Khi huyết tiễn phun ra từ trong miệng Huyết hổ, sắc mặt của Ba Nhĩ Hổ đã trở nên trắng bệch như tờ giấy.

Nhưng, hành vi của Ba Nhĩ Hổ gần như tự hủy bản thân, cuối cùng vì hắn muốn tranh thủ một chút thời gian then chốt.

Không nghi ngờ chút nào, Ba Nhĩ Hổ đều không phải đối thủ của Tử Linh Tiên kiếm, chớ nói chi Huyết hổ.

Nhưng, Diệp Chân lại cảm ứng được một loại sát khí cực kỳ ô uế trong huyết tiễn và Huyết hổ.

Loại sát khí ô uế này có khả năng ảnh hưởng nhất đến linh tính của Linh Bảo.

Diệp Chân không nỡ dùng Tử Linh Tiên kiếm liều lĩnh.

Thu hồi lại kiếm quang, đầu ngón tay lại bay ra mấy đám Thiên Lôi Linh hỏa, trong thời gian ngắn đã thiêu rụi Huyết hổ và huyết tiễn thành tro bụi.

Tử Linh Tiên kiếm đột nhiên tan ra kiếm quang, lại lần nữa bổ về phía Ba Nhĩ Hổ.

Lần này, Diệp Chân bổ ra kiếm quang cũng không có quá nhiều tinh tế, mà một kiếm đâm thẳng tới theo phong cách cực kỳ cổ xưa, hơn nữa kiếm quang cũng không nhanh như trước.

Đây là cảm giác trong mắt người ngoài cảm ứng chiêu kiếm.

Nhưng trong con ngươi Ba Nhĩ Hổ, chiêu kiếm này mang đến cho hắn một loại cảm giác cực kỳ khủng bố.

Kiếm quang này giống như rất chậm nhưng thật ra bổ tới rất nhanh để Ba Nhĩ Hổ có một loại cảm giác không cách nào tránh né.

Bất luận Ba Nhĩ Hổ hắn sử dụng thân pháp thủ đoạn ra sao, cuối cùng, đều không tránh được chiêu kiếm này, chỉ có thể cố gắng đón đỡ.