← Quay lại trang sách

Chương 1796 Gừng Càng Già Càng Cay? (2)

Tin tưởng những Tế Ti trước kia đi theo huynh đệ Ba Nhĩ Long, còn có các tế tự mới gia nhập đều sẽ đưa ra lựa chọn chính xác!

Sau đó, tay của Diệp Chân kết ấn đại biểu cho Truyền thừa Thần Sứ.

- Mọi việc đã xong, hôm nay làm phiền Di Liệt tướng quân, ngày sau sẽ dâng lên tinh huyết, mời Di Liệt tướng quân về nghỉ ngơi.

Đây là quy tắc ước định giữa Truyền thừa Thần Sứ và cung phụng Cổ Thần Chiến Linh, hai bên theo như nhu cầu, cũng không có trói buộc nhau, đều có ước định quy củ.

Nhưng, thân hình của Thần Xạ Di Liệt cũng không có lập tức tán đi, ký thác chân linh quay lại Thánh Linh phong, ánh mắt lại nhìn về phía một giọt tạo Hóa Linh huyết của Trường Nhạc công chúa ngưng ra, cực kỳ lưu luyến.

Hiển nhiên, so với cái gọi là tinh huyết hiến tế, hắn càng ưa thích một giọt Tạo hóa Linh huyết của Trường Nhạc công chúa hơn.

Nhưng, Tạo hóa Linh huyết đối với Trường Nhạc công chúa mà nói, phải trả đại giới cực kỳ lớn, hiển nhiên, không phải vạn bất đắc dĩ, sẽ không tùy tiện lấy ra.

Nhưng, Chiến Linh cùng Truyền thừa Thần Sứ đều có ước định, Thần Xạ Di Liệt muốn đạt được, cũng chỉ có thể lưu luyến, cuối cùng đành quay lại Thánh Linh phong.

Nhưng trước khi thân hình tán đi, lại dùng Thần hồn Truyền âm, bất ngờ truyền vào trong Linh Phủ của Diệp Chân, để đôi mắt của Diệp Chân lộ ra tia ngạc nhiên.

Hiển nhiên, Diệp Chân đối với lời nói cuối cùng của Thần Xạ Di Liệt có chút ngoài ý muốn.

Nhưng lúc này lại không phải thời điểm cân nhắc chuyện này.

Thần Xạ Di Liệt thối lui, Đệ thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m lập tức như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm.

Tiễn ý của Di Liệt thật sự quá đáng sợ.

Không khí khẩn trương, giương cung bạt kiếm trong toàn bộ Man Linh Điện lập tức tán đi, thay vào đó là một loại cảm giác mây đen kéo đến ngùn ngụt.

- Hôm nay làm ra chiến trận lớn như vậy, đến cùng xảy ra chuyện gì? Hai người các ngươi, từng người nói rõ cho lão phu!

Đại Thủ Tế Bách Tương lệ quát lên.

Ngay sau đó, Trường Nhạc công chúa không khách khí, kể lại hết diễn biến ngày hôm nay, nói vô cùng tỉ mỉ.

Ngược lại Đệ thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m cũng không vội, đợi Trường Nhạc công chúa kể xong, lúc này mới kể lại một lần hắn được Ba Nhĩ Long cầu cứu, xong chạy tới rồi xảy ra xung đột.

Cũng không quên thêm mắm thêm muối, nhưng, phía bên Đồ Môn Trường m lại nói Chân muốn mượn diễn võ chi danh để hành hung, lấy chuyện tương tàn cùng một điện làm trọng điểm, yêu cầu Đại Thủ Tế Bách Tương nghiêm khắc trừng phạt Diệp Chân vì ra tay quá độc ác!

Mà phía bên Trường Nhạc công chúa lại lấy chuyện Đệ thất Đại Thủ tế vũ nhục Truyền thừa Thần Sứ Thánh Linh phong Diệp Chân, vũ nhục Cổ Thần Chiến Linh, chà đạp tôn nghiêm Man Linh Điện làm trọng điểm, yêu cầu Đệ thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m xin lỗi Thánh Linh phong trước mặt mọi người.

- Đại Thủ Tế, việc này, chính là do Diệp Chân tạo thành, mượn diễn võ ý muốn giết người cùng điện. Nếu không có Diệp Chân mượn diễn võ, lấy cơ hội tương tàn người cùng điện. Lão phu cũng sẽ không biết không lựa lời, giận mắng Diệp Chân! Từ đó để Cơ Điện Chủ có chỗ hiểu lầm, là lão phu không tôn trọng Man Linh Điện.

- Kỳ thật là Cơ Điện Chủ hiểu lầm, lão phu cũng không phải không tôn trọng Man Linh Điện và Cổ Thần Cổ Linh Man Linh Điện cung phụng. Ngược lại, lão phu đã sống trong Tổ Thần điện này hơn ngàn năm, đều vô cùng kính sợ đối với Cổ Thần Chiến Linh mỗi phân điện, chưa từng có hành vi bất kính.

- Hôm nay sở dĩ để Cơ Điện Chủ hiểu lầm chính là bị Diệp Chân mượn cơ hội diễn võ, muốn giết người nên mắc phải sai lầm! Lão phu đã càn rỡ, xin Cơ Điện Chủ thông cảm!

Đệ thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m nở nụ cười, như thực sự tất cả là hiểu lầm.

Lí do thoái thác này dẫn tới một đám các tế tự đi theo Đại Thủ Tế tới, liên tục gật đầu.

Dù sao lời này, cũng như trước đó Trường Nhạc công chúa và Đệ thất Đại Thủ tế Thông Nạp kể lại, không có gì quá đáng.

Sự thật, chính là như vậy.

Không thể không nói, ngay cả Diệp Chân cũng phải bội phục Đệ thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m này, đúng là gừng càng già càng cay.

Chỉ ngắn ngủi mấy câu ngon ngọt đã làm cho đạo lý nghiêng về phía bọn họ.

Bọn hắn thành người bị hại, tất cả xung đột hiểu lầm, tất cả đều do kẻ cầm đầu là Diệp Chân tạo thành.

Nếu không phải trước đó Diệp Chân đã kịp chuẩn bị, chuyện hôm nay đã bị lời nói của Đệ thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m khiến cho Diệp Chân không còn đường chối cãi.

Cái nồi này, Diệp Chân nhất định phải cõng.

Chỉ là, Diệp Chân đã sớm chuẩn bị!

Nhưng, nếu Đồ Môn Trường m đã nói lời hồ đồ như thế, Diệp Chân cũng tuyệt đối sẽ không để hắn được lợi.

Liếc mắt nhìn Trường Nhạc công chúa, nàng lập tức ngầm hiểu nói.

- Án theo Đồ Môn Đại Thủ tế nói, chuyện này hôm nay, chỉ trách một mình Diệp Chân Diệp Chủ Tế?

- Đương nhiên!

- Nếu không phải hắn, lão phu cũng sẽ không tức giận, không lựa lời, cũng sẽ không làm ra chiến trận xung đột lớn như vậy, kém chút đã thành đại họa! Huống hồ, nhân chứng vật chứng đều có ở đây, cũng không phải lão phu nói dối!

Nói đến đây, Đồ Môn Trường m chỉ vào Ba Nhĩ Hổ nói.

- Các ngươi nhìn thương thế của Ba Nhĩ Hổ, một đầu cánh tay phải đã bị chém đứt, bản mệnh trấn khí Hổ Phách Cự Cung cũng bị chém thành hai nửa! Vai phải cũng bị chém một mảng, nếu Ba Nhĩ Hổ phản ứng hơi chậm một chút, đã bị tên Diệp Chân này chém giết tại chỗ! Đây không phải Diệp Chân mượn cơ hội diễn võ có ý định mưu sát thì là cái gì?

- Đại Thủ Tế, xin người làm chủ cho đệ đệ! Đệ đệ ta rất đáng thương, chỉ vì diễn võ trợ hứng, nhưng tên Diệp Chân này lại mượn cơ hội diễn võ có ý định mưu sát. Bây giờ, đệ đệ ta xem như giữ được một cái mạng, nhưng bản mệnh trấn khí của hắn bị hủy, một thân tiễn đạo dựa vào cánh tay phải cũng bị chém đứt. Một thân võ đạo, gần như bị hủy!

- Xin Đại Thủ Tế là làm chủ cho huynh đệ của ta!

- Xin Đại Thủ Tế là làm chủ cho ta!

Ba Nhĩ Hổ vẫn luôn ngồi chữa thương một bên, cũng dùng âm thanh khàn khàn thê thảm nói, để những Tế Tự kia đứng xem đều hơi xúc động.

Gặp tình cảnh này, Đại Thủ Tế Bách Tương cũng hơi xúc động, hôm nay việc này, qua cái miệng của Đồ Môn Trường m này, thật đúng không dễ giải quyết.

Dù hắn muốn cố ý thiên vị Trường Nhạc công chúa và Diệp Chân cũng không được.

Trường Nhạc công chúa không có cách nào xử trí, nhưng nếu án theo tình hình trước mắt, tình cảnh Diệp Chân, sợ là không ổn.

- Trường Nhạc, ngươi thấy thế nào?

Bách Tương hỏi.

- Trường Nhạc không có lời nào để nói!

Lời của Trường Nhạc công chúa vừa nói, cả điện ngạc nhiên.

Không có lời nào để nói, đây là chấp nhận thua?

Nhưng, trong nháy mắt tiếp theo, ánh mắt của Trường Nhạc công chúa lại nhìn hướng về phía Đệ thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m, nói.

- Đồ Môn Đại Thủ tế, theo ngươi nói, nếu Bản cung có thể chứng minh chuyện hôm nay, cũng không phải do Diệp Chân gây nên. Vậy ngươi vũ nhục Cổ Thần Chiến Linh Man Linh Điện ta, cũng không phải hiểu lầm đúng không?

Nghe vậy, Đồ Môn Trường m cũng không trực tiếp trả lời, ngược lại cười lạnh nói.

- Cơ Điện Chủ, bằng chứng như núi, ngươi làm sao giảo biện, cũng không cách nào bảo vệ Diệp Chân tên tiểu nhân hèn hạ này!

- Đồ Môn đại Thủ tế đang chột dạ, hay không dám nhận?

Trường Nhạc công chúa lần nữa cười lạnh.

- Nực cười, lão phu làm sao biết chột dạ?

Đáng tiếc là, Trường Nhạc công chúa lại không muốn đấu miệng lưỡi với Đồ Môn Trường m, miệng lưỡi lão gia hỏa này rất dẻo, đấu võ mồm với hắn, sẽ không đấu lại.

Ngược lại Trường Nhạc công chúa nhìn về phía Đại Thủ Tế Bách Tương.

- Đại Thủ Tế, Trường Nhạc chỉ có một yêu cầu, mời Đại Thủ Tế xử trí công bằng!

Ánh mắt của Bách Tương khẽ động, gật đầu nói.

- Như ngươi nói, nếu ngươi có thể đưa ra bằng chứng, chứng minh xung đột hôm nay, còn có Đồ Môn Đại Thủ tế tức giận không lựa lời, đều không phải Diệp Chân tạo thành, vậy chuyện này sẽ là một chuyện khác! Bổn Tọa, nhất định chủ trì công đạo!

- Đa tạ Đại Thủ Tế! Chứng cứ ở đây!

Trường Nhạc công chúa run tay ném ra một Ngọc Giản.

Trong chớp mắt đã làm cho đám người Đệ nhị Đại Thủ tế Thông Nạp, Đệ thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m, Ba Nhĩ Long, Ba Nhĩ Hổ bắt đầu lo lắng!