Chương 1797 Tông Pháp Luận Tội
Ừm?
Đại Thủ Tế Bách Tương tiếp nhận ngọc giản Trường Nhạc công chúa đưa, thần niệm vừa mới chìm vào, vẻ mặt đã thay đổi ngoài ý muốn, dùng một ánh mắt đánh giá huynh đệ Ba Nhĩ Long một chút.
Một màn này, để tất cả Tế Ti cả điện đều tò mò, huynh đệ Ba Nhĩ Long còn có Đệ nhị, Đệ thất Đại Thủ tế Thông nạp và Đồ Môn Trường m, trong lòng đang rất căng thẳng.
Có thể làm cho Đại Thủ Tế Bách Tương lộ ra biểu cảm như vậy, phần chứng cứ này đến cùng là cái gì đây?
- Nhìn dáng vẻ các ngươi rất tò mò, cũng được, miễn để các ngươi nói lão phu Đại Thủ Tế xử sự không công bằng. Đây là chứng cứ do Cơ Điện chủ cung cấp, tất cả mọi người xem một chút đi!
Cười ha ha, mảng lớn linh quang bay ra từ lòng bàn tay, Đại Thủ Tế Bách Tương lập tức dùng bí pháp triển khai ra toàn bộ Ngọc Giản.
Trên không đại điện Man Linh Điện, bất ngờ hiện lên một màn quang ảnh, tình cảnh trong quang ảnh lại là thời điểm đại tế Man Linh Điện, vũ nhạc Man Tộc lui ra, Đệ nhất Phó Điện Chủ Ba Nhĩ Long vừa mới đứng lên trong quang ảnh.
Thì ra, Trường Nhạc công chúa đưa ra phần ngọc giản kia lại là ngọc giản lưu ảnh.
Khoảnh khắc nhìn thấy quang ảnh kia, sắc mặt huynh đệ Ba Nhĩ Long bất ngờ trở nên hơi khó coi, bọn hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, Trường Nhạc công chúa lại biết lưu lại hình ảnh như vậy.
Lại cảnh giác như thế, ghi lại hình ảnh huynh đệ bọn họ mở miệng gây sự.
Kỳ thật, phần ngọc giản lưu ảnh này, là Diệp Chân đưa cho Trường Nhạc công chúa.
Lúc ấy Diệp Chân nhìn thấy Ba Nhĩ Long đứng lên, theo bản năng cảm thấy Ba Nhĩ Long muốn gây sự.
Cái gọi là lo trước khỏi hoạ, dù sao giá tiền mấy khối ngọc giản lưu ảnh, Diệp Chân vẫn có thể bỏ ra được, nên dứt khoát lưu lại linh ảnh.
Không nghĩ tới, thật đúng là dùng tới.
Ngọc Giản lưu ảnh chiếu lại tất cả tình cảnh lúc ấy của Man Linh Điện.
Trước đó, huynh đệ Ba Nhĩ Long khiêu khích, Trường Nhạc công chúa ngăn cản ý đồ diễn võ bọn hắn xong, sau đó, huynh đệ Ba Nhĩ Long lại dồn tất cả khiêu khích về phía Diệp Chân, kích thích Diệp Chân, cuối cùng, Diệp Chân tức giận ứng chiến!
Đương nhiên, tình hình lúc đó, phải nói là Diệp Chân cũng có ý đánh bọn hắn một trận, nhưng, lúc này nhìn linh ảnh trong ngọc giản, đám người theo bản năng đã cho rằng là Diệp Chân không chịu nổi mỉa mai, tức giận ứng chiến.
Linh ảnh chiếu xong, trong Man Linh Điện yên tĩnh thật lâu, ánh mắt của Đại Thủ Tế Bách Tương nhìn về phía Đệ thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m, trong ánh mắt tràn đầy chất vấn.
Ánh mắt tất cả Tế Ti cả điện đều đều nhìn về Đồ Môn Trường m.
Đồ Môn Trường m ngây ra một lúc, xong bật cười bắt đầu.
- Đây có thể chứng minh điều gì?
- Phần linh ảnh này, nhiều nhất có thể chứng minh trận diễn võ này, là huynh đệ Ba Nhĩ Long đề nghị, nhưng không thể rửa sạch được tội danh Diệp Chân mượn cơ hội diễn võ, mưu sát Tế Ti cùng điện.
- Trừ cái đó ra, phần Ngọc Giản lưu ảnh này còn có thể chứng minh điều gì?
Đồ Môn Trường m hỏi ngược lại.
- Xác thực như thế! Thứ này, xác thực không thể chứng minh điều gì!
Đệ nhị Đại Thủ tế Thông Nạp cũng gật đầu.
Hai vị này kẻ xướng người hoạ lập tức làm cho một đám các tế tự hơi ngẩn người.
Hình như, đây quả thật không thể chứng minh điều gì, càng thêm không thể rửa sạch tội danh Diệp Chân mưu sát Tế Ti cùng điện!
- Vậy các ngươi nhìn thêm phần ngọc giản lưu ảnh này!
Trường Nhạc công chúa lần nữa ném ra thêm một phần ngọc giản, để rất nhiều tế tự Man Linh Điện chờ mong.
Còn có chứng cứ?
Rất nhanh, ngọc giản lưu ảnh của Trường Nhạc công chúa lần nữa xuất hiện trên không đại điện Man Linh Điện.
Lần này, xuất hiện linh ảnh lại là trước khi Ba Nhĩ Hổ và Diệp Chân diễn võ ước định, nhất là câu nói trọng điểm của Ba Nhĩ Hổ.
'Chư vị làm chứng, lần diễn võ này, chính là Điện Chủ cho phép, nhưng đao kiếm không có mắt, chúng ta vừa ra tay, chính là thiên kinh địa động, nếu đả thương Diệp Chủ Tế, xin chớ trách!'
Câu này của Ba Nhĩ Long có ý sẽ không đảm nhận trách nhiệm nếu đả thương người khác, hết sức rõ ràng.
Đến tận đây, chỉ cần không phải Tế Ti quá ngu, từ hai phần ngọc giản này, đã nhìn ra mánh khóe.
Kỳ thật chính là huynh đệ Ba Nhĩ Long Ba Nhĩ Hổ muốn mượn cơ hội diễn võ, giáo huấn Diệp Chân, nhưng không như mong muốn, thực lực của Diệp Chân kinh người.
Bọn hắn không chỉ không giáo huấn được Diệp Chân, Ba Nhĩ Hổ xém chút nữa đã mất mạng.
Sau đó, hai người này cũng không gánh nổi người kia, dựa thế tố cáo Diệp Chân mượn cơ hội đả thương người, muốn mưu sát Tế Ti cùng điện.
Mời hai vị Đại Thủ tế Thông Nạp và Đồ Môn Trường m tới xử trí Diệp Chân, lúc này mới dẫn động xung đột kịch liệt giữa Man Linh Điện và Đồ Môn Đại Thủ tế.
Phần linh ảnh trong Ngọc Giản này, mấy vị Thiên tế lúc trước còn ủng hộ huynh đệ Ba Nhĩ Hổ lập tức đã ngậm miệng im lặng.
Ngay cả sắc mặt của Đệ nhị Đại Thủ tế Thông Nạp cũng trở nên có chút khó coi.
Đối phương chuẩn bị thật sự rất tỉ mỉ.
Nhưng, Đệ thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m lại mặt không đổi sắc, nói,
- Đây cũng có thể tính là một phần chứng cứ? Trong Tổ Thần Điện chúng ta, bộ phận mượn cơ hội diễn võ, lần nào không nói này mấy câu mang tính hình thức này? Dù sao chỉ là diễn võ, nhưng lại lấy đủ lực ứng phó, thất thủ bị thương cũng có khả năng! Đây chỉ là lễ nghi cơ bản diễn võ mà thôi, cũng có thể làm bằng chứng?
Buồn cười!
Đệ thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m phất tay áo cười lạnh.
- Người người đều nói Đồ Môn Đại Thủ tế răng rất sắc bén, hôm nay gặp mặt, quả nhiên bất phàm! Theo ngươi nói, thất thủ ngộ thương cũng có khả năng. Như vậy ta đả thương Ba Nhĩ Hổ, làm sao lại thành có ý định mưu sát?
- Dựa theo tình cảnh ngươi nói như vậy, Ba Nhĩ Hổ đả thương Diệp Chân ta, chính là ngộ thương, ta đả thương Ba Nhĩ Hổ, chính là có ý định mưu sát! Đây vô luận thắng thua, tất cả đạo lý đều nghiêng về phía Ba Nhĩ Hổ, chẳng lẽ là Diệp Chân ta phải đứng một nơi bị đánh?
Nói đến đây, vẻ mặt Diệp Chân tức giận, hỏi ngược lại.
- Xin hỏi Đồ Môn Đại Thủ tế, hai chữ công bằng ở nơi nào?
- Lão phu làm việc, luôn luôn công bằng!
Không đợi Đồ Môn Trường m nói xong, Diệp Chân đã gầm thét về phía Đồ Môn Trường m nói.
- Công bằng? Thì ra công bằng của Đồ Môn Đại Thủ tế chính là như vậy? Cũng không sợ bị mười lăm vạn Tế Ti Man Linh Điện ta cười rụng răng sao?
Bị Diệp Chân luân phiên chất vấn, lại có hai phần chứng cứ này, sắc mặt của Đồ Môn Trường m đã trở nên vô cùng khó coi, nhưng vẫn như trước ngoan cố chống lại.
- Công bằng ở trong lòng người, lão phu dám bảo đảm không thẹn với lương tâm!
- Hay cho một câu không thẹn với lương tâm!
Tiếng chê cười của Trường Nhạc công chúa vang lên.
- Đồ Môn Đại Thủ tế, trước đó, lời nói của ngươi quá vẹn toàn, miễn cho một hồi đánh mặt của mình, xuống đài không được!
- Đại Thủ Tế, ở nơi của Trường Nhạc, còn có một đoạn linh ảnh!
Đoạn linh ảnh này, lại Trường Nhạc công chúa trực tiếp xuất ra trên không đại điện Man Linh Điện.
Chính là tràng diện giao chiến Diệp Chân và Ba Nhĩ Hổ.
Chính là tình cảnh Ba Nhĩ Hổ cầm trong tay ba đạo Hổ tiễn thanh thế kinh người, đánh về phía Diệp Chân.
Nhưng, lần này, không chỉ có linh ảnh, Trường Nhạc công chúa còn giải thích.
- Đại Thủ Tế, chư vị Đại Thủ tế, chư vị Thiên tế, còn có Tế Ti tại chỗ, các ngươi có thể nhìn thấy, Diệp Chủ Tế Man Linh Điện ta, mặc dù chiến lực rất mạnh, nhưng tu vi, chỉ có Thông Thần cảnh lục trọng.
Hơn nữa, trước đó, Tả Đại Chủ tế Diệp Chân Man Linh Điện ta công khai biểu hiện chiến lực và chiến tích rất kinh người, chính là có thể chém giết cường giả Giới Vương cảnh sơ kỳ.
Nhưng, Ba Nhĩ Hổ lại có chiến tích chém giết cường giả Giới Vương cảnh cửu trọng kinh người, hơn nữa, vừa bắt đầu, chính là tuyệt kỷ sở trường, ba mũ Hổ tiễn giết đến.
Nếu không phải Diệp Chủ Tế gần đây luyện thể cùng với tu vi, ba mũi tên kia đi qua, Diệp Chân Tả Đại Chủ tế Man Linh Điện chúng ta, sợ là đã sớm nổ thành một đoàn máu tươi, toàn thây đều không còn.
Mà Diệp Chân cũng vì đây mà tức giận phản kích bảo toàn tánh mạng!
- Hiển nhiên, nguyên nhân gây ra chuyện này, thật ra là hai huynh đệ Ba Nhĩ Long Ba Nhĩ Hổ, ý muốn mượn cơ hội diễn võ, mưu hại Diệp Chân!
- Mà Đồ Môn đại Thủ tế chạy đến ngang ngược chỉ trích, không chỉ làm nhục Man Linh Điện ta, còn đổi trắng thay đen, muốn trị tội Diệp Chân.
- Vu oan giá hoạ!
Đồ Môn Trường m ngang ngược cắt đứt Trường Nhạc công chúa lên án.
- Những điều này, cũng chỉ là suy đoán chủ quan của ngươi.
Trường Nhạc công chúa rất phục Đồ Môn Trường m da mặt dày, lúc này nói chuyện không nể mặt.
- Đồ Môn Đại Thủ tế, con mắt của ngươi mù, nhưng những người khác, không có mù!
Nghe xong lời ấy, Đồ Môn Trường m giận tím mặt.
- Làm càn, Cơ Trường Nhạc, ngươi…
- Đủ rồi, im ngay!